Năm 1981 Bắt Đầu Từ Y Tế Trường Học

Chương 145: Cẩn thận từng li từng tí thăm dò

**Chương 145: Cẩn thận từng li từng tí thăm dò**
Sau khi tan làm, Trần Kỳ lại tới phòng bệnh Nội khoa thăm hỏi cô bạn gái nhỏ của mình.
Lan Lệ Quyên rõ ràng cũng không biết chuyện xảy ra tối hôm qua.
Vốn là nàng định xuất viện, nhưng Trần Kỳ lại kiên trì để nàng tiếp tục ở lại quan sát, dù sao tim đập và hô hấp đều đột ngột dừng lại, vạn nhất có biến chứng bệnh tật hoặc cơ thể có ẩn họa gì đó, vạn nhất lại đột ngột ngừng một lần thì phải làm sao?
Lan Lệ Quyên nhìn thấy bạn trai đi vào, trong lòng vẫn rất ngọt ngào. Phụ nữ khi yêu, hormone bài tiết sẽ tăng nhanh.
"Tan làm rồi à? A, đây là trái cây gì? Chưa từng thấy qua?"
Trần Kỳ đem một đĩa mận lai đào đã rửa sạch sẽ đặt trên tủ đầu giường, cười khổ:
"Cái này gọi là mận lai đào, là đặc sản quê Kế gia gia, ngươi nếm thử đi, đừng nhìn vỏ có màu xanh biếc, kỳ thực ăn rất ngọt. Hơn nữa, có lẽ cuộc đời ta đều sẽ bị quả mận này làm cho thay đổi."
Lan Lệ Quyên vừa định cắn một miếng, nghe những lời phía sau cũng dừng lại, tò mò nhìn sang:
"Quả mận này thì làm sao? Sao lại dính dáng đến cuộc đời của ngươi?"
Trần Kỳ thở dài, biết rằng giữa những người yêu thì vẫn nên thẳng thắn một chút, huống chi việc này cũng không thể giấu giếm được.
Liền đem chuyện xảy ra tối hôm qua, bao gồm cả việc Lý lão sư hôm nay tức giận đến nỗi không kiềm chế được đều kể rõ ràng chi tiết, còn nói thêm cả những suy đoán của bản thân.
"Sự tình chính là như vậy, việc này có thể lớn có thể nhỏ, nhưng vô luận là có phải người khác giăng bẫy hay không, nhận định ta đầu cơ trục lợi là không thể chối cãi. Chắc có lẽ việc phân công sau khi tốt nghiệp của ta khẳng định sẽ có biến số, khả năng được ở lại bệnh viện Nhân dân là không lớn, hẳn là sẽ bị điều chỉnh đến các bệnh viện khác."
Trần Kỳ ngoài mặt nói đến phong thanh vân đạm, kỳ thực trong lòng vẫn rất đau khổ.
Hắn có một giấc mộng Ngoại khoa giống như Ngô Mãnh Siêu giáo sư, bệnh viện Nhân dân là lựa chọn tốt nhất trước mắt, đi những bệnh viện khác thì không nói trước có thể triển khai phẫu thuật được không, mà cho dù có phòng phẫu thuật, đoán chừng cấp bậc phẫu thuật cũng sẽ không quá cao.
Vạn nhất xui xẻo hơn nữa, nếu phải đi đến các bệnh viện tâm thần khác, hoặc các bệnh viện chuyên khoa Tai Mũi Họng, vậy thì cả đời hắn sẽ không có cơ hội cầm dao mổ, mỗi ngày đi đào cứt mũi cho người ta hay sao?
Việc này sẽ tạo ra một sự chệch hướng nghiêm trọng so với kế hoạch cuộc đời của hắn.
Nói thật, thà giày vò hắn như vậy, chi bằng cứ thẳng thắn mà đuổi việc hắn, dù sao hắn cũng không phải là kẻ thiếu thốn mấy chục đồng tiền lương một tháng.
Lan Lệ Quyên nghe xong, ngồi trên giường rất lâu không nói gì.
Trần Kỳ cẩn thận từng li từng tí nhìn nàng một cái, trong lòng vô cùng thấp thỏm.
Có phúc cùng hưởng thì thấy nhiều, có nạn cùng chịu thì lại quá hiếm hoi, thậm chí vợ chồng đều có thể khi đại nạn ập đến thì mạnh ai nấy chạy, huống chi bọn họ vẫn là những người yêu mới vừa xác lập quan hệ, nền tảng còn chưa vững chắc.
Kiếp trước, vô luận là trong phim ảnh hay hiện thực, hắn đã gặp quá nhiều trường hợp các cặp đôi đang yêu nhau, khi một người gặp nạn, người còn lại sẽ nhanh chóng rút lui.
Ví dụ như, có một vị nam tài tử "Ái tâm thạch" nào đó, vừa nói vĩnh viễn ở bên nhau, khắp nơi thể hiện ân ái, kết quả người yêu vừa gặp biến cố liền nhanh chóng rũ bỏ quan hệ giữa hai người, trở mặt còn nhanh hơn cả Xuyên kịch.
Lan Lệ Quyên im lặng càng lâu, trái tim Trần Kỳ càng chìm sâu hơn.
Đột nhiên Lan Lệ Quyên chủ động nắm lấy tay Trần Kỳ, kiên định nói:
"Ta nghĩ, chỉ cần không bị đuổi việc, bất luận ngươi được phân đến bệnh viện nào thì cũng đừng nản lòng, chúng ta cứ đi làm trước, ổn định lại đã. Nếu như sau này không phải là bệnh viện hoặc khoa phòng mà ngươi yêu thích, ngươi cứ tạm thời nhẫn nại, sau này chúng ta sẽ có cách để thay đổi cuộc sống.
Có lớp hàm thụ chuyên khoa Y khoa của Đại học Hải Đông, chúng ta cùng nhau đăng ký đi. Đợi chúng ta có được bằng tốt nghiệp đại học hoặc bằng Cử nhân, chúng ta sẽ đi tìm Quách Viện trưởng hoặc Chu chủ nhiệm, xem có thể cho ngươi một cơ hội được điều động công tác lại hay không.
Ngươi là lớp trưởng, là người có thành tích tốt nhất, ngươi cũng là người đầu tiên trong số các bạn học có thể độc lập phẫu thuật, Trần Kỳ, ngươi phải tin tưởng vào tài năng của mình, tuyệt đối đừng cam chịu, là vàng thì sẽ luôn tỏa sáng, khó khăn chỉ là nhất thời, cuộc đời mới là dài lâu."
Trần Kỳ nghe xong, suýt chút nữa thì nước mắt trào ra, nội tâm vô cùng xúc động, mọi lo lắng thấp thỏm trước đây đều tan biến hết.
"Lệ Quyên, ngươi sẽ không ghét bỏ ta vì không được vào bệnh viện tốt nhất, sau này chỉ có thể làm một thầy thuốc bình thường thôi sao?"
Lan Lệ Quyên lườm hắn một cái:
"Chẳng lẽ trong lòng ngươi, ta là một người phụ nữ dễ thay lòng đổi dạ như vậy sao? Tất nhiên đã quyết định đi cùng ngươi, bất luận ngươi có trở thành như thế nào thì ta vẫn sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, cho nên Trần Kỳ à, cho dù là vì suy nghĩ cho tương lai của chúng ta, thì ngươi cũng phải mau chóng tỉnh táo lại, có được không?"
Tiểu cô nương biết Trần Kỳ vẫn luôn có lòng tự trọng cao, trong thời gian thực tập làm ra nhiều "hành vi khác người" như vậy, bỏ ra nhiều cố gắng như vậy, kỳ thực cũng chỉ vì muốn được ở lại khoa Ngoại của bệnh viện Nhân dân mà thôi.
Bây giờ, bởi vì một sự cố đầu cơ trục lợi, mà lại khiến cho bao nhiêu năm cố gắng của hắn đều tan thành mây khói, đổi lại là ai thì cũng sẽ nản lòng thoái chí.
Tương lai dễ dàng điều động công việc ư?
Nói thì dễ, làm mới khó, thời đại này bác sĩ được phân công đến bệnh viện nào, thì đều rất trung thành, cơ bản rất ít khi có sự điều động.
Lần phân công việc làm này nếu như không được như ý, những khó khăn trong tương lai chỉ có thể nhiều hơn so với tưởng tượng, nàng thật sự sợ người yêu của mình sẽ mất đi mục tiêu phấn đấu trong cuộc sống mà suy sụp mất.
Trần Kỳ nghe xong những lời này thì bắt đầu cười ngây ngô:
"Ha ha, ha ha ha, được, có những lời này của ngươi là tốt rồi. Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy, ngược lại, bất luận là đi bệnh viện nào, ta đều muốn triển khai phẫu thuật, không có phòng phẫu thuật thì ta sẽ tự mình xây dựng một cái.
Hơn nữa, ngươi yên tâm, nhà ta có tiền, chỉ riêng lần trước nhà ta bán thịt khô đã kiếm được hơn mấy ngàn, bây giờ Đại tỷ của ta còn bán thêm đậu hủ thối, trứng luộc nước trà, bánh củ cải sợi, một tháng thu nhập cũng gần một ngàn, còn cao hơn cả tiền lương của chúng ta.
Cho nên, ngươi không cần phải lo lắng sau này sẽ phải cùng ta chịu cảnh khốn cùng, dù sao thì ta cũng là người có nhà có xe, sẽ không bao giờ để cho ngươi mỗi ngày chỉ có thể ăn cơm với canh miễn phí nữa, sau này ta sẽ cho ngươi được ăn ngon, mặc đẹp."
Lan Lệ Quyên thấy tâm trạng Trần Kỳ rõ ràng đã chuyển biến tốt đẹp, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Đại tỷ của ngươi là Đại tỷ của ngươi, chẳng lẽ tiền Đại tỷ ngươi kiếm được cũng là của Đại tỷ ngươi sao? Ngươi muốn có một cuộc sống hạnh phúc thì phải dựa vào sự cố gắng của chính mình, dựa vào việc bóc lột người nhà thì có gì là tài giỏi?"
Nói đến đây, Lan Lệ Quyên dừng lại một chút, đột nhiên nghĩ đến gia đình nhỏ của mình, lập tức cảm thấy hơi thấp thỏm.
Dù sao mẹ của nàng cũng đã nói rõ ràng, đợi nàng đi làm thì phải có trách nhiệm nuôi gia đình, đến lúc đó tiền lương mấy chục đồng một tháng của nàng, vừa phải nuôi bản thân, vừa phải nuôi nhà mẹ đẻ, liệu có thể sẽ khiến cho Trần Kỳ bất mãn hay không?
Trần Kỳ lại không nghĩ đến những điều này, ngược lại còn lo lắng đến một chuyện khác:
"Phân đến bệnh viện nào ta cũng không để ý, nhưng ta muốn được phân đến cùng một bệnh viện với ngươi, nhìn tình hình trước mắt, nếu như ta phải chịu xử lý, thì những bệnh viện trong thành phố này cũng không trông cậy được, trước đây khi thực tập ở Nhị Viện có nói hoan nghênh ta qua đó, nhưng bây giờ thì chắc cũng không được rồi.
Còn có thành tích của ngươi luôn nằm trong top ba của lớp, đến lúc đó chắc chắn ngươi có thể được phân đến bệnh viện cấp thành phố, hai chúng ta yêu xa thì rủi ro vẫn rất lớn, ha ha, tuyệt đối đừng có đem ta phân đến huyện Xương Tân, cách đây hơn 100km đó."
Lan Lệ Quyên nghe xong, cũng có chút buồn bã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận