Trọng Sinh Dã Tính Thời Đại

Chương 587 : Internet ngành nghề người dẫn đường

**Chương 587: Người dẫn đường ngành nghề Internet**
Tham gia giới thứ nhất đại hội Internet Trung Quốc là người ngoại quốc, chủ yếu bao gồm các chuyên gia, phóng viên và nhà đầu tư. Cơ bản không gặp được các tổng giám đốc hoặc CEO của các trang web nổi tiếng nước ngoài.
Phóng viên Pitbull Coby của tạp chí «Hồng Phi Ngư» cũng tới. Lần trước tại Thành Đô, hắn đã nghe Tống Duy Dương diễn thuyết "khoa huyễn", lại làm bài đưa tin về Tống Duy Dương, ấn tượng đối với Tống Duy Dương vô cùng sâu sắc. Đáng tiếc là những báo cáo này không gây được chú ý ở phương Tây, đại bộ phận độc giả đều xem đây là chuyện người si nói mộng, coi Tống Duy Dương là "người trong ngành Internet Trung Quốc lại là một kẻ giỏi bịa chuyện".
Mặc dù trải qua mùa đông Internet, «Hồng Phi Ngư» - bộ "Internet Thánh kinh" này không còn phong quang như xưa, nhưng vẫn có sức ảnh hưởng tại Silicon Valley nước Mỹ. Sức ảnh hưởng này ngày càng mờ nhạt, sáu năm sau, tòa soạn tạp chí «Hồng Phi Ngư» sẽ vì nợ tiền thuê mà bị chủ nhà đuổi ra khỏi cửa...
Buổi chiều, người phát biểu đầu tiên là Negroponte. Vị lão huynh này nói rất dài về P2P, cũng cho rằng P2P sẽ làm chủ tương lai của Internet.
Pitbull Coby đặt máy ghi âm trên đùi, nhưng vẫn không ngừng dùng bút ghi lại những từ khóa. Không nghi ngờ gì, bài phát biểu của Negroponte chính là một trong những trọng điểm đưa tin của đại hội lần này.
"Phía dưới, xin mời Phó chủ tịch hiệp hội Internet Trung Quốc, tiên sinh Tống Duy Dương lên đài vì mọi người làm bài diễn thuyết đặc sắc..."
Ôi, "nhà mộng tưởng" thú vị người Trung Quốc kia lại xuất hiện —— Đây là ý nghĩ trong lòng Pitbull Coby. Anh ta vội vàng đeo tai nghe, ban tổ chức đã an bài phiên dịch đồng thanh.
"Ba ba ba ba!"
Tống Duy Dương còn chưa bước lên bục chủ giảng, chỉ vừa mới đứng lên, toàn bộ hội trường hơn 1000 người đã bộc phát tràng pháo tay nhiệt liệt.
Giờ khắc này, không chỉ những tai to mặt lớn trong giới Internet Trung Quốc đều có mặt, mà ngay cả mấy vị lãnh đạo đại diện các bộ môn cũng không rời đi, mỉm cười đi theo đám người cùng vỗ tay.
Tống Duy Dương nhanh chóng bước lên bục chủ giảng, thử micro rồi nói: "Đầu tiên, cảm tạ các vị lãnh đạo, cảm tạ các chuyên gia, phóng viên, học giả, nhà đầu tư và người hành nghề Internet đến từ trong và ngoài nước. Cảm tạ mọi người đã cho ta cơ hội phát biểu lần này."
"Ba ba ba ba!"
Một tràng pháo tay kết thúc, Tống Duy Dương tiếp tục nói: "Vừa rồi nghe tiên sinh Negroponte phát biểu, kẻ hèn này được dẫn dắt rất nhiều, đồng thời cũng rất đồng ý với quan điểm P2P sắp đại hưng của ông ấy. Thứ mà ta muốn nói cũng không khác biệt lắm với tiên sinh Negroponte. Ý nghĩa mặt chữ của P2P chính là 'ngang nhau Internet', nhấn mạnh giao lưu 'người với người', 'đầu cuối tới đầu cuối'. Trên thực tế, Internet sinh ra ban đầu chính là để thực hiện Internet ngang nhau. Nhưng sự hưng khởi của các trang web thương mại đã làm cho hình thức liên lạc chủ lưu của Internet trở nên không ngang nhau, tạo thành hình thức truyền bá đơn hướng 'trang web ---- người sử dụng'. Điều này vi phạm dự tính ban đầu của Internet, ta tạm thời gọi nó là thời đại Web 1.0. Mà tương lai Internet ngang nhau dựa trên kỹ thuật P2P hình thành, ta muốn gọi nó là thời đại Web 2.0!"
"Khái niệm này ta đã từng đề cập qua, nhưng không gây được bất kỳ ai coi trọng. Hiện tại kỹ thuật và thời cơ đã tương đối thành thục."
"Mọi người vừa trải qua mùa đông Internet, ta cảm thấy đây không phải là Internet kết thúc, cũng không phải Internet kiếp nạn. Đây chẳng qua chỉ là một màn diễn thử ngây thơ, vụng về và mờ mịt của Internet, chỉ là một chương mở đầu trong lịch sử phát triển của Internet. Internet không đi vào thời kỳ lão niên suy yếu, thậm chí còn chưa bước vào thanh niên kỳ. Internet đến hiện tại vẫn chỉ là một thiếu niên hoa quý! Cái gọi là bong bóng Internet chẳng qua là một lần phản nghịch của tuổi dậy thì."
Bài phát biểu trước đó của Negroponte chủ yếu tập trung vào phương diện kỹ thuật, trong đó trình bày rất nhiều thuật ngữ chuyên nghiệp. Một số người từ đó thu được dẫn dắt, nhưng càng nhiều người nghe xong lại mơ hồ không hiểu.
Bài phát biểu của Tống Duy Dương tương đối đơn giản dễ hiểu, hơn nữa còn mạnh mẽ định nghĩa. Nhưng định nghĩa của hắn có thể thu hoạch được sự tán thành của đám đông hay không, còn phải xem sau đó hắn nói những gì.
Sau đó, Tống Duy Dương nói ra những lời kinh người: "Thời đại biến đổi vừa mới bắt đầu. Ta muốn nói là, kỹ thuật số hóa làn sóng thứ hai so với đợt thứ nhất càng có tính phá hoại hơn, các ngành nghề truyền thống sẽ nhận phải xung kích rộng khắp và kịch liệt. Loại xung kích này, cùng một nhịp thở với tòa soạn ký giả truyền thông, bởi vì thời đại Web 2.0 sẽ đào thải lượng lớn truyền thông truyền thống. Mười năm tới, các tờ báo nhỏ địa phương sẽ không có không gian sinh tồn, ngành phát thanh truyền hình càng sẽ đi tới tử vong. Tại sao lại nói như vậy? Bởi vì dựa trên kỹ thuật P2P, thời đại Web 2.0 đã thay đổi phương thức truyền bá tin tức. Hình thức Internet 'người ---- nền tảng ---- người' dẫn đến mỗi người đều là người tiếp nhận, đồng thời mỗi người đều là người truyền bá. Hiện tại, điện thoại đều có thể lên mạng, máy tính cũng sẽ ngày càng phổ cập. Mọi người sẽ ở thời điểm đầu tiên, đem tin tức phát sinh bên cạnh mình tiến hành truyền bá rộng rãi. Loại truyền bá này có thể phát sinh ở phòng chat, có thể xuất hiện trên forum diễn đàn, thậm chí là trực tiếp dùng QQ gửi đi cho bạn bè, lập tức lại được các trang web cổng thông tin đăng tải. Một tin tức còn chưa kịp sắp chữ in ấn, đã bị đại chúng biết đến, truyền thông truyền thống cần phải làm chính là đem tin tức trên Internet đưa lên giấy!"
Đông đảo phóng viên nghe xong đều cảm thấy có chút khó chịu, thậm chí muốn phản bác, nhưng lại không cách nào ngắt lời bài phát biểu của Tống Duy Dương, chỉ có thể nhẫn nại tính tình tiếp tục lắng nghe.
Tống Duy Dương tiếp tục nói: "Còn có ngành xuất bản truyền thống, bao quát văn học truyền thống, bao quát công nghiệp đĩa nhạc, cũng sắp đi vào thời kỳ suy yếu. Đặc thù điển hình nhất của thời đại Web 2.0, chính là người người đều là người sáng tác và người truyền bá. Dưới mắt đã có các tác giả Internet, tương lai khẳng định sẽ còn xuất hiện ca sĩ Internet. Văn học Internet và âm nhạc Internet sẽ không ngừng xung kích văn học truyền thống và âm nhạc truyền thống, cuối cùng tất nhiên sẽ giết văn học truyền thống, âm nhạc truyền thống đến không còn mảnh giáp. Bởi vì truyền bá dựa trên kỹ thuật P2P tất nhiên dẫn đến đồ lậu tràn lan, mọi người dễ dàng có thể miễn phí thu được tài nguyên Internet liên quan. Khi tác giả truyền thống và người sáng tác ca khúc không thể thu lợi, vậy hệ thống ngành nghề của bọn họ sẽ ngày càng sụp đổ! Chỉ riêng thị trường xuất bản sách báo mà nói, ta cho rằng, chỉ có văn học thiếu nhi và tài liệu giáo dục có thể sống sót khá tốt, các loại hình khác đều sẽ chết rất thảm. Các cửa hàng truyền thống cũng như thế. Khi hình thức B2C phát triển thành thục, các cửa hàng thực thể sẽ chết hàng loạt!"
"Web 1.0 có thể dùng những từ khóa sau đây để khái quát: Xem, tiêu phí, bị động, thu hoạch, trạng thái tĩnh, HTML. Còn từ khóa của Web 2.0 là: Hợp tác, sáng tạo, chủ động, cung cấp, động thái, XML. Ta lấy một ví dụ điển hình nhất, kế hoạch bách khoa Internet của công ty Tìm kiếm, là thuộc phạm trù Web 2.0. Lấy bách khoa Tìm kiếm làm nền tảng, đông đảo cư dân mạng hợp tác biên tập từ đầu, mỗi người đều là người sáng tác, mỗi người cũng đều có thể từ đó thu hoạch tin tức. Đây chính là hình thức Web 2.0 'người ---- nền tảng ---- người'. Còn có mạng lưới người người của Tìm Hồ cũng giống như thế. Mạng lưới người người là nền tảng, mỗi người sử dụng đều là người sáng tạo nội dung, mỗi người sử dụng cũng đều là người tiêu dùng nội dung. Blog Tìm kiếm cũng như thế, hiện tại đã ngày càng phát hỏa. Thậm chí, chức năng bình luận tin tức trên các trang web cổng thông tin cũng là một loại trải nghiệm Web 2.0 sơ cấp."
"Các doanh nghiệp Internet Web 1.0 cung cấp nội dung, còn các doanh nghiệp Internet Web 2.0 cung cấp dịch vụ. Thời đại Web 1.0 lấy các trang web thương mại làm trung tâm, còn thời đại Web 2.0 lấy người sử dụng Internet làm trung tâm. Không chỉ như thế, phần mềm ứng dụng thời đại Web 1.0 quy mô đều tương đối lớn, doanh nghiệp làm ra cho khách hàng sử dụng. Còn phần mềm ứng dụng thời đại Web 2.0 thì lấy phần mềm nguồn mở quy mô nhỏ làm chủ, mỗi người sử dụng đều có thể là người sáng tạo phần mềm ứng dụng. Vì thế, cơ hội của các công ty Internet cỡ nhỏ đã đến, chỉ cần làm ra phần mềm thực dụng, coi như chỉ là một món đồ chơi nhỏ, cũng có thể có được thị trường rộng lớn. Ví dụ, phần mềm kiến Internet chuyên làm tải xuống trong nước, nếu được đổi mới và duy trì tốt, tất nhiên có thể kiếm được bộn tiền. Các nhà đầu tư có mặt ở đây có thể rót vốn cho bọn họ."
"Lại nói đến cộng đồng Internet, ở thời đại Web 2.0, không phải chỉ có các trang web giao tiếp mới có thể gọi là cộng đồng Internet..."
"Lại nói một chút về chính vụ Internet, ở thời đại Web 2.0, chính vụ Internet không phải là đơn phương từ trên cao đi xuống. Nó có thể phản hồi ý kiến của dân chúng, thậm chí có thể thúc đẩy công việc phòng chống tham nhũng và xây dựng pháp trị..."
Giảng đại khái trọn vẹn 20 phút, Tống Duy Dương nói: "Ta tổng kết lại ba đặc thù lớn của Web 2.0: Thứ nhất, mở ra số liệu và dịch vụ; thứ hai, phong phú trải nghiệm người dùng; thứ ba, chi phí tuyên bố rẻ tiền."
"Đối với nhân viên xí nghiệp mà nói, Web 2.0 chính là một nền tảng thương vụ; đối với nhân viên thị trường mà nói, Web 2.0 chính là một nền tảng hỗ trợ lẫn nhau; đối với nhân viên phát triển phần mềm mà nói, Web 2.0 chính là một nền tảng phát triển phần mềm mở; đối với các phóng viên có mặt ở đây mà nói, Web 2.0 chính là một nền tảng truyền thông mới."
"Tiên sinh Negroponte nói P2P là một khái niệm kỹ thuật, còn Web 2.0 mà ta nói là một khái niệm tư duy, là một loại thái độ, là một loại hình thức. Web 1.0 coi Internet là một nền tảng truyền bá đơn giản, Web 2.0 coi Internet là một xã hội giả lập. Trong một xã hội, người ta không thể chỉ đơn phương tiếp nhận tin tức, mà sẽ chủ động sáng tạo và truyền bá tin tức. Mà các xí nghiệp Internet của chúng ta, chỉ cần làm tốt dịch vụ nền tảng truyền bá tin tức là đủ."
"Các bằng hữu, tất cả mọi người đã đuổi kịp một thời điểm tốt, hiện tại chính là thời điểm mở đầu của thời đại Web 2.0. Chọn tốt một sản phẩm, làm tốt dịch vụ nền tảng, các ngươi chính là những người dẫn đầu thời đại Internet mới!"
"Tốt, cảm ơn mọi người, bài phát biểu của ta đã hoàn tất."
Toàn trường im lặng.
Cho đến khi Tống Duy Dương đi xuống bục chủ giảng, mọi người mới đột nhiên bộc phát tràng pháo tay nhiệt liệt.
Tống Duy Dương không thảo luận bất kỳ vấn đề kỹ thuật nào, nhưng lại khơi dậy một cơn bão tư duy trong đầu người nghe. Điều này không khác gì một cuộc cách mạng nhận thức về Internet. Có lẽ, ở đây có không ít người đã sờ đến cánh cửa, đã phát hiện ra hiện tượng này, nhưng Tống Duy Dương đã trực tiếp xuyên thủng lớp giấy cửa sổ.
Mùa đông Internet vừa mới qua đi, khiến cho tất cả những người hành nghề đều ở trạng thái mờ mịt, không biết con đường phía trước ở nơi nào, từ đầu đến cuối có một loại cảm giác nguy cơ ăn bữa nay lo bữa mai.
Nhưng lời nói của Tống Duy Dương đã trực tiếp chỉ rõ tiền đồ tươi sáng, đem thế giới Internet rộng lớn vô hạn bày ra trước mặt bọn họ.
Ngay cả Negroponte cũng chỉ ẩn ẩn cảm nhận được tiền cảnh của P2P, biết đây là xu thế phát triển của tương lai. Nhưng Tống Duy Dương đã trực tiếp hệ thống hóa điểm phá, thậm chí vạch ra ba đặc thù lớn của thời đại Web 2.0. Điều này khiến Negroponte xâu chuỗi được tất cả các loại dự đoán và phỏng đoán của mình.
Chỗ ngồi của Negroponte khá cao, khi Tống Duy Dương đi ngang qua bên cạnh ông, vị đại lão này lập tức đứng dậy vỗ tay hoan nghênh. Chịu ảnh hưởng của Negroponte, mấy hàng phía sau các lão tổng Internet Trung Quốc cũng đồng loạt đứng dậy tỏ ý tôn trọng, ngay sau đó hơn phân nửa trong số hơn 1000 người trong hội trường đứng lên.
Tiếng vỗ tay kéo dài hơn năm phút, người chủ trì nhiều lần lên tiếng đều bị ngắt lời, cuối cùng dứt khoát đứng trên đài cùng mọi người vỗ tay.
Đây không phải là mọi người phản ứng thái quá, mà là Tống Duy Dương xứng đáng với loại đãi ngộ này. Việc đưa ra khái niệm Web 2.0, không nghi ngờ gì là khiến những người hành nghề Internet đang ở trong sương mù, đột nhiên nhìn rõ con đường và phương hướng chính xác. Ai có thể trong tình huống trước mắt, dẫn đầu đưa ra khái niệm Web 2.0, hắn chính là người dẫn đường của ngành Internet Trung Quốc, đồng thời cũng là người dẫn đường của ngành Internet thế giới.
Phóng viên Pitbull Coby của tạp chí «Hồng Phi Ngư», kích động viết trong cuốn sổ nhỏ: "Ở phương Đông xa xôi, một anh hùng Internet đã ra đời. Không, hắn không chỉ là anh hùng, hắn càng là tinh thần đạo sư của những người hành nghề Internet! Tin tưởng rằng các công ty Internet mới phát triển trong mười năm tới, đều không thể tránh khỏi tư duy mà hắn đã quyết định ngày hôm nay!"
Những người lãnh đạo chính thức nghe thấy tiếng vỗ tay như sấm, không nhịn được quay đầu nhìn về phía sau. Cảnh tượng đám đông đứng dậy ken đặc và những bàn tay không ngừng đập vào nhau, khiến những vị lãnh đạo này cảm thấy kinh ngạc không hiểu, không nhịn được nhìn nhau, hai mặt nhìn nhau.
Chỉ có những người hành nghề Internet, mới có thể cảm nhận sâu sắc uy lực của những lời nói này, đâu chỉ là đã thả một quả bom nguyên tử tư duy vào công việc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận