Trọng Sinh Dã Tính Thời Đại

Chương 464 : Game online online

Chương 464: Game online trực tuyến
Lúc này, Lí Đức Lỗi vẫn chưa có ý định trở thành kẻ lừa đảo, kế hoạch của hắn tuân thủ đúng quy tắc kinh doanh:
Bước đầu tiên, hợp tác với viện sĩ Nghê. Lợi dụng mạng lưới quan hệ của viện sĩ Nghê, giành được sự ủng hộ chính sách và kinh phí nghiên cứu khoa học, đồng thời thu hút vốn từ các nhà đầu tư khác. Trước mắt, tiến độ rất thuận lợi, cộng thêm 30 triệu nguyên từ Tống Duy Dương, Lí Đức Lỗi đã nhận được tổng cộng 56 triệu tiền đầu tư.
Bước thứ hai, nghiên cứu và phát triển chip, giành được đơn đặt hàng từ chính phủ, thu hút sự chú ý của truyền thông.
Bước thứ ba, mở rộng quy mô công ty, kêu gọi đầu tư vòng vốn.
Chỉ cần có thể thương mại hóa chip, bất kể lỗ hay lãi, Lí Đức Lỗi đều có thể trở thành đại phú ông.
Tống Duy Dương gần như dốc sạch tiền tiêu vặt của mình, mới gom góp đủ 30 triệu tiền mặt rót vào, cuối cùng đạt được 21,8% cổ phần công ty Trung tâm vi. Tỷ lệ cổ phần không cao không thấp, chẳng qua là hắn đóng thêm một cây đinh, thuận tiện để Tống Duy Dương vào thời điểm mấu chốt tiến sân thu dọn tàn cuộc.
Trong lịch sử, đại lãnh đạo đã đến thị sát Trung Quan Thôn, trực tiếp điểm danh gặp Lí Đức Lỗi. Lenovo do có trụ sở chính đặt tại Kinh Thành, bị ép buộc phải kiên trì phát triển NC, hơn nữa chỉ có thể lựa chọn chip Phương Châu, nếu không sẽ mất tất cả đơn đặt hàng chính phủ tại Kinh Thành. Các bộ ủy đều lần lượt đến thị sát, toàn bộ hệ thống chính phủ ở Kinh Thành đều phải mua sắm sản phẩm NC, truyền thông cả nước rộ lên những âm thanh thừa nhận.
Lí Đức Lỗi được tâng bốc càng cao, thì khi ngã càng đau, vô số người hận không thể hắn chết, kết quả người này đã sớm cao chạy xa bay – vì đã sớm làm thủ tục di dân.
Trên thực tế, năm nay có vô số cơ cấu nghiên cứu khoa học Trung Quốc đang nghiên cứu phát minh chip NC, chẳng qua chip Phương Châu của Lí Đức Lỗi là sản phẩm đầu tiên có thể thương mại hóa. Để thực hiện việc thương mại hóa, bọn họ thậm chí còn chuyên tâm nghiên cứu phát minh nguyên bộ bo mạch chủ, trong vòng hai năm đã cùng lúc chế tạo chip lẫn bo mạch chủ, có thể thấy đội ngũ kỹ thuật của Lí Đức Lỗi thực sự rất trâu bò.
Thần Châu khoa học kỹ thuật cũng đang chế tạo chip, dự án chip Tiểu Linh Thông được khởi động trước tiên, sau đó là chip máy tính… song song.
Nghiên cứu phát minh chip rất đốt tiền, vốn khởi đầu kỳ thật không đáng kể, khoản tốn kém thực sự là EDA và lưu bản.
Trải qua quá trình không ngừng đổ tiền đầu tư, phòng thí nghiệm EDA của Thần Châu khoa học kỹ thuật đã gần như hoàn thiện, có thể tiết kiệm một chút ở phương diện này. Nhưng việc lưu bản thực sự không có biện pháp, chip Tiểu Linh Thông còn có thể tiết kiệm một ít, chip máy tính một lần lưu bản chính là vài trăm vạn (cụ thể hao tổn còn phải xem xét quy trình) đây là giá cả khoảng chừng năm 2000.
Tiểu Linh Thông đã thử nghiệm nhiều lần chip, từ năm ngoái đến hiện tại, Thần Châu khoa học kỹ thuật đã tổng cộng lưu bản ba lần mới thành công. Hiện tại đang chuẩn bị sản xuất hàng loạt, một khi đầu tư sản xuất đại trà, Tiểu Linh Thông lại có thể tự tin tham gia cuộc chiến giá cả.
Ngay tại tuần thứ hai sau khi Tống Duy Dương và Lí Đức Lỗi ký hợp đồng góp cổ phần, chip máy tính của Thần Châu cũng bắt đầu tiến hành lưu bản.
Tống Duy Dương không đích thân có mặt, mà lựa chọn trở về Thịnh Hải, hắn sợ tạo áp lực quá lớn cho nhân viên nghiên cứu phát triển. Một lần lưu bản thành công tuy đáng mừng, nhưng thất bại cũng là chuyện bình thường, thất bại mười lần tám lượt cũng không có gì lạ.
"Lão bản," Thẩm Tư đặt điện thoại xuống nói, "Có tin tức, cái kia..."
Tống Duy Dương cười nói: "Xem nét mặt của cô, hẳn là thất bại a?"
Thẩm Tư gật đầu nói: "Lưu bản thất bại."
Tống Duy Dương tự mình lấy điện thoại di động gọi cho Lưu Cường, an ủi: "Không có chuyện gì, cứ tiếp tục cố gắng."
"Ừm, ta biết, tranh thủ lần sau thành công." Lưu Cường nói.
Khoản chip đầu tiên mà Thần Châu máy tính nghiên cứu phát minh, chọn dùng quy trình 250nm, dựa trên kiến trúc ARM, hiệu năng thiết kế tương đương với Pentium 2 đời thứ hai, tức là trình độ của Intel ba năm trước.
Vì ngay từ ban đầu đã quyết định muốn tự chủ nghiên cứu phát minh chip, nên Thần Châu máy tính đã sớm đầu tư vào AMD, dòng máy tính trung cấp lựa chọn bộ xử lý K7. Sản phẩm này không dễ để quảng cáo ở Trung Quốc, danh tiếng Pentium 3 vang dội như vậy, K7 nói ra không có mấy người tiêu dùng Trung Quốc biết.
Vì Thần Châu Chip lần đầu tiên lưu bản thất bại, vậy cũng chỉ có thể tiếp tục chờ đợi. Chờ đến khi lưu bản thành công, có thể dùng chip của chính mình làm sản phẩm cấp thấp, còn rất lâu nữa mới có thể đạt tới trình độ vượt trội quốc tế ở mảng chip.
Thẩm Tư không được vững vàng như Tống Duy Dương, nàng đau lòng nói: "Mấy trăm vạn cứ như vậy trôi sông lạc biển, phải bán bao nhiêu lon cola mới có thể thu hồi vốn."
"Cho nên làm nghiên cứu phát minh mới tốn kém như vậy." Tống Duy Dương cười nói.
Hồng Vĩ Quốc đột nhiên dừng xe nói: "Lão bản, hiệu sách đến rồi."
Tống Duy Dương mỗi tháng đều ghé hiệu sách, hoặc là đến thư viện. Không phải vì để ra vẻ văn hóa, mà là đã dưỡng thành thói quen đọc sách, vài ngày không đọc sách cảm thấy cả người không được thoải mái.
Tầng một hiệu sách Thịnh Hải, chủ yếu bán sách mới và sách bán chạy.
Tống Duy Dương xem qua hơn mười phút, chỉ chọn được một quyển « Nghiên cứu tiêu dùng thực phẩm của nông dân Trung Quốc ». Sách rất ít được chú ý, đặt ở trong góc, hiển nhiên hiệu sách không kỳ vọng vào lượng tiêu thụ của quyển sách này.
Rất nhanh sau đó di chuyển lên lầu hai, nơi đây ồn ào như chợ bán thức ăn, Tống Duy Dương hồ đồ nói: "Tình huống nào vậy?"
Thẩm Tư đột nhiên chỉ vào một tấm biển quảng cáo nói: "Hàn Hàn đang ký tặng sách."
Tống Duy Dương chọn lựa một lúc ở lầu hai, rồi lại đi lên lầu ba, kết quả vẫn ồn ào náo nhiệt vô cùng.
Những người hâm mộ trẻ tuổi mua sách chờ ký tên, rõ ràng xếp hàng từ lầu hai lên tận lầu sáu, chen chúc trong lối thoát hiểm, chỉ chừa lại một lối đi rất hẹp để lên xuống cầu thang. Tống Duy Dương đến hiệu sách lúc hai giờ chiều, hoạt động ký tặng của Hàn Hàn bắt đầu từ sáng sớm, đã qua nửa ngày mà vẫn còn nhiều người chưa được ký như vậy, phỏng chừng hôm nay chắc chắn không thể ký hết.
Năm nay, Hàn Hàn đã thôi học, cũng xuất bản tiểu thuyết « Tam Trùng Môn », hiện tại thanh thiếu niên cả nước đều đang nhiệt tình bàn luận về quyển sách này.
Tống Duy Dương không muốn tham gia náo nhiệt, lấy vài quyển sách chuyên ngành từ lầu ba rồi rời đi, nửa đùa nửa thật nói: "Tiểu Thẩm, cô nói mời Hàn Hàn quảng cáo cho máy học tập thì thế nào?"
Thẩm Tư vốn định nói không bán được, nhưng lại đột nhiên sửa lời: "Khó nói, học sinh khẳng định tranh nhau mua, các bậc phụ huynh lại tụ tập phản đối."
"Bất kể thế nào, khẳng định rất thú vị." Tống Duy Dương nói.
Thẩm Tư nhịn không được cười rộ lên: "Nhất định sẽ gây ra chấn động, nói không chừng truyền thông còn chủ động giúp đỡ đưa tin tuyên truyền."
Hàn Hàn trong mắt các thầy cô giáo và phụ huynh là một tấm gương xấu, tuyệt đối là hình tượng đứa trẻ hư. Nếu hắn đến quảng cáo đồ dùng học tập, tuyệt đối sẽ gây sốc, tạo ra một điểm nóng dư luận cực lớn.
Tống Duy Dương rất muốn thử nghiệm một phen, để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình. Đây là một đề tài tiếp thị kinh doanh phức tạp, nếu như mời Hàn Hàn quảng cáo, người sử dụng sản phẩm cực kỳ yêu thích, người trả tiền cho sản phẩm lại cực kỳ ghét bỏ, vậy rốt cuộc sẽ có kết quả như thế nào?
Có lẽ thôi đi, rủi ro rất lớn.
Đuổi Thẩm Tư đi tự do hoạt động, Tống Duy Dương về nhà một mình xem sách một lát.
Hôm nay là cuối tuần, Lâm Trác Vận ở tòa soạn tăng ca, Đậu Đậu cũng đi tham gia hoạt động câu lạc bộ của trường. Mãi đến tối, hai người mới về đến nhà, cùng Tống Duy Dương nấu cơm làm đồ ăn.
Buổi tối lúc bảy giờ bốn mươi phút, Tống Duy Dương ngồi trước máy tính hô to: "Trác Vận, Đậu Đậu, mau tới chơi game cùng ta!"
"Được, được!" Đậu Đậu vui vẻ nói.
Lâm Trác Vận tức giận nói: "Anh tự chơi là đủ rồi, còn muốn dẫn Đậu Đậu hư theo!"
"Cuối tuần nha, nên thư giãn một chút," Tống Duy Dương cười nói, "Game online do Kim Sơn sản xuất, tối nay tám giờ chính thức ra mắt, ta dẫn các người cùng nhau chơi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận