Trọng Sinh Dã Tính Thời Đại

Chương 281 : Giao dịch

Chương 281: Giao dịch
Nếu như ta đưa kim đồng hồ quay ngược về thế kỷ 21, vậy thì Liễu tổng có địa vị gì trong giới kinh doanh Trung Quốc?
Minh chủ võ lâm!
Hội trưởng Thái Sơn hội, Ngũ Nhạc độc tôn, vạn thương triều bái.
So sánh ra thì, việc Mã Tiểu Vân thành lập Giang Nam hội chỉ có thể coi là một bang phái nhỏ ở địa phương.
Cho nên sau khi Alibaba niêm yết ở Mỹ, Mã Tiểu Vân cũng được chiêu an vào Thái Sơn hội. Có điều, hắn rất nhanh liền phá vỡ kỷ lục liên tục vắng họp của Thái Sơn hội, khiến cho Liễu tổng – minh chủ này rất mất mặt. Lần đầu tiên tụ họp của Thái Sơn hội mà xin phép nghỉ thì phải nộp phạt 1 vạn tệ, liên tục xin phép nghỉ thì phải nộp phạt 20 vạn tệ, Mã Tiểu Vân đã liên tiếp xin phép nghỉ trong nhiều năm.
Ngược lại, các buổi tụ họp của Giang Nam hội, Mã Tiểu Vân hầu như năm nào cũng tham gia.
Điều này nói rõ điều gì?
Nói rõ Mã Tiểu Vân tuy phải cúi đầu trước Liễu tổng, nhưng trong khi phục thấp làm thiếp, lại cùng đám người này "nước tiểu không đến một bầu". Không muốn quá thân cận, cũng không muốn đắc tội, đây chính là thái độ của Mã Tiểu Vân đối với Liễu tổng.
Về phần Lý Siêu Nhân, cũng muốn ở đại lục "kéo bè kết cánh", vì vậy làm ra Trường Giang thương học viện, triệu tập một đoàn tán tu trong giới kinh doanh Trung Quốc.
Theo ảnh hưởng của Lý Siêu Nhân tại Trường Giang thương học viện trở nên nhạt đi, Trường Giang thương học viện lại cùng Trung Âu thương học viện quan hệ thông gia, cho ra đời Hoa Hạ họp lớp. Các tổng giám đốc của Alibaba, Tencent, Mông Ngưu, Vạn Thông, Hối Nguyên, Baidu, Phục Tinh... ào ào trở thành bạn học của Hoa Hạ họp lớp, đến cuối cùng, rõ ràng ngay cả Liễu tổng cũng gia nhập vào.
Đương nhiên, những điều này đều là chuyện của nhiều năm sau, hiện tại Liễu tổng còn xa mới đạt đến độ cao như vậy.
...
Mùng ba Tết.
Thành phố Dung Bình, phòng trà.
Người đến không phải Liễu tổng, mà là một người đàn ông trung niên tên Liễu Truyền Minh. Hắn cười đến đặc biệt cởi mở, bắt tay cùng Tống Duy Dương nói: "Ha ha ha ha, Tống lão bản, kính đã lâu, kính đã lâu, ta chúc ngươi năm mới."
"Tân xuân khoái hoạt," Tống Duy Dương mỉm cười nói, "Đây là trà Long Tĩnh thượng hạng, không biết có hợp khẩu vị Liễu tiên sinh không?"
Liễu Truyền Minh nói: "Tống lão bản phí tâm rồi."
Tống Duy Dương hỏi: "Liễu tiên sinh là đại diện toàn quyền của Lenovo sao?"
Liễu Truyền Minh nói: "Ta là đại diện toàn quyền của Liễu tổng."
"Ta hiểu," Tống Duy Dương gật đầu nói, "Không biết Liễu tiên sinh đang ở đâu nhậm chức?"
"Nhậm chức thì chưa nói tới, ta đang mưu chút việc ở ngân hàng thôi." Liễu Truyền Minh nói một cách úp mở.
Tống Duy Dương lần nữa thăm dò: "Ngân hàng bên kia Cảng Thành sao?"
"Đúng vậy." Liễu Truyền Minh gật đầu.
Tống Duy Dương hỏi: "Ý định của Liễu tổng là gì?"
Liễu Truyền Minh đem vấn đề đá ngược trở lại: "Liễu tổng cũng muốn biết, ý định của Tống lão bản là gì?"
Tống Duy Dương nghiêm trang nói: "Lenovo là niềm kiêu hãnh của xí nghiệp Trung Quốc, là lực lượng trung kiên chống lại việc đầu tư bên ngoài trong ngành sản xuất công nghệ cao. Ta rất coi trọng Lenovo, cho nên thừa dịp giá thấp mua vào một ít cổ phiếu Lenovo."
"Đa tạ sự ủng hộ và tin cậy của Tống lão bản đối với công ty." Liễu Truyền Minh tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cũng đang thầm suy đoán, không rõ Tống Duy Dương có thực sự không biết rõ tình hình hay không.
Phương án chỉnh hợp kinh cảng Lenovo rất cơ mật, ngay cả Trương Toàn Long - người phụ trách giới thiệu bạn bè làm trung gian - cũng chỉ biết là Lenovo có động thái lớn, nhưng không biết động thái lớn này là gì.
Theo lý mà nói, Tống Duy Dương càng không nên biết!
Chẳng lẽ, Tống Duy Dương thực sự rất coi trọng Lenovo, vì vậy trời xui đất khiến thế nào lại vào bàn ở thời điểm mấu chốt nhất?
Liễu Truyền Minh uống trà, âm thầm quan sát biểu lộ của Tống Duy Dương.
Tống Duy Dương nói: "Nhãn hiệu dân tộc mà, là một người Trung Quốc, ta nên dành cho sự tin cậy và ủng hộ lớn nhất. Liễu tiên sinh và Liễu tổng không cần cám ơn ta, tuy mua vào cổ phần công ty Lenovo tốn không ít tiền, nhưng ta cũng không thiệt thòi. Hiện tại giá cổ phiếu tăng lên, chúng ta đều là người được lợi. Hi vọng Lenovo có thể làm ăn càng ngày càng tốt, để cho cổ phiếu tiếp tục tăng giá, để cho những người đầu tư như chúng ta vừa ủng hộ nhãn hiệu trong nước đồng thời cũng có thể thu lợi. Với quốc gia, với cá nhân, đều là đại hảo sự, đây là mong đợi lớn nhất của một thương nhân yêu nước."
Ta cảm tạ ngươi cái rắm!
Liễu Truyền Minh cưỡng chế xúc động muốn mắng chửi người, mỉm cười nói: "Tình trạng công ty Lenovo Cảng Thành một mực không tốt lắm, Tống lão bản không sợ đầu tư bị thua lỗ sao?"
"Ta mới vừa nói rồi mà," Tống Duy Dương buông tay, "Ta coi trọng Lenovo. Liễu tổng đã có thể làm kinh thành Lenovo ngày càng lớn mạnh, khẳng định cũng có năng lực vực dậy Cảng Thành Lenovo."
Liễu Truyền Minh đột nhiên không biết nên nói gì cho phải.
Trong đầu thiên hồi bách chuyển, Liễu Truyền Minh nói: "Chỉ sợ làm Tống lão bản thất vọng rồi, Cảng Thành Lenovo đã muốn không có thuốc nào cứu được, kinh thành tổng bộ bên kia cũng không có bất kỳ biện pháp nào."
Tống Duy Dương nói: "Không sao, vậy ta sẽ nắm giữ dài hạn. Cũng như Buffett năm đó, coi trọng Coca-Cola, nắm giữ dài hạn nhất định có thể kiếm tiền."
Liễu Truyền Minh phiền muộn nhìn Tống Duy Dương, nghĩ thầm: "Cái tên vương bát đản tử này cắn không buông, xem ra chỉ có thể ngả bài."
"Tống lão bản," Liễu Truyền Minh nói, "Kinh thành Lenovo sắp chỉnh hợp với Cảng Thành Lenovo, sau này hai nhà biến thành một. Ngươi hiểu ý ta chứ?"
"Vậy thì tốt quá!"
Tống Duy Dương tỏ vẻ vừa mới cảm kích, hưng phấn vỗ tay nói: "Liễu tổng không hổ là Liễu tổng, chỉ cần kinh cảng Lenovo chỉnh hợp, giá cổ phiếu tất nhiên sẽ tăng mạnh. Rất cảm tạ các ngươi, khoản đầu tư này của ta xem ra không bị lỗ vốn."
Liễu Truyền Minh nói: "Hiện tại giá cổ phiếu của Cảng Thành Lenovo rất cao, nếu Kinh thành Lenovo tùy tiện rót vốn vào... nhất định sẽ làm loãng cổ phần của công ty quốc hữu, tạo thành tài sản quốc hữu bị hao hụt nghiêm trọng. Vì bảo vệ lợi ích quốc gia, chúng ta hy vọng có thể hợp tác cùng Tống lão bản."
Thịt kịch rốt cuộc đã tới, Tống Duy Dương cười nói: "Liễu tiên sinh xin nói rõ."
Liễu Truyền Minh nói: "Chúng ta hy vọng Tống lão bản, có thể sau khi khai trương, bán tháo lượng lớn cổ phiếu Lenovo, đem giá cổ phiếu trở về điểm thấp nhất."
Tống Duy Dương vắt chéo chân, bưng chén trà chậm rãi nhấp một ngụm, mỉm cười nói: "Ta không có tinh thần quên mình vì người cao thượng như vậy. Tại thương trường chỉ bàn chuyện kinh doanh, hãy nói điều kiện trao đổi đi."
Liễu Truyền Minh nói: "Chỉ cần Tống lão bản đem giá cổ phiếu Lenovo đánh về, chúng ta sẽ cho bốn đại thương nhân Hồng Kông nắm giữ cổ phiếu, giao dịch với ngươi 3% cổ phần công ty, mỗi cổ phiếu giá 0.5 đô la Hồng Kông."
"Những thương nhân Hồng Kông nắm giữ cổ phiếu đó làm sao có thể đồng ý?" Tống Duy Dương nói.
"Bọn hắn chắc chắn sẽ đồng ý." Liễu Truyền Minh nói.
Đương nhiên là phải đồng ý rồi, bốn đại thương nhân Hồng Kông đều là mắc nợ để nắm giữ cổ phiếu, lúc Lenovo niêm yết, bọn hắn căn bản không có tiền, mượn tiền của Liên tổng để mua cổ phiếu Lenovo. Chỉ cần Liễu tổng bức bọn hắn trả tiền, bọn hắn không có tiền thì có thể cưỡng chế mua lại cổ phần công ty, hiện tại Lenovo đã sớm rớt phá giá phát hành, bốn đại thương nhân Hồng Kông nắm giữ cổ phiếu bán cổ phiếu xong còn phải nợ ngược lại Liên tổng một khoản nợ.
Cưỡng chế mua lại cổ phần công ty đối với quốc gia thì có lợi, nhưng đối với thương nhân Hồng Kông và tầng lớp lãnh đạo Lenovo mà nói, thì lại không có lợi lộc gì, chỉ trong tình huống hoàn toàn trở mặt thì mới có thể làm như vậy.
Vậy thì đều lùi một bước, để bốn đại thương nhân Hồng Kông chia ra 3% cổ phần công ty cho Tống Duy Dương, sau đó Tống Duy Dương sẽ hạ giá cổ phiếu, lại chỉnh hợp kinh cảng Lenovo để đẩy giá cổ phiếu lên, cùng nhau kiếm tiền từ những nhà đầu tư nhỏ lẻ.
Tống Duy Dương bưng chén trà, lắc đầu mỉm cười: "3% quá ít, ta muốn 4.9%."
"Tống lão bản, khẩu vị của ngươi lớn quá." Liễu Truyền Minh lạnh mặt nói.
Tống Duy Dương không sao cả nói: "Vậy thì cứ tiếp tục kéo dài đi, dù sao ta cũng không vội. Hôm nay cứ như vậy đi, lúc nào các ngươi đồng ý, thì hãy đến tìm ta cũng không muộn. Tạm biệt! Đúng rồi, đây là danh thiếp của ta, có việc cứ trực tiếp gọi điện."
Liễu Truyền Minh cứ như vậy nhìn Tống Duy Dương rời đi, qua một hồi, hắn bấm số điện thoại bên kia kinh thành: "Họ Tống đồng ý hợp tác, nhưng hắn muốn 4.9% cổ phần công ty."
"Đồng ý với hắn, dù sao cũng là Cảng Thành chịu thiệt." Đầu dây bên kia nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận