Trọng Sinh Dã Tính Thời Đại

Chương 287 : Đại thị trường

**Chương 287: Đại Thị Trường**
Tống Duy Dương còn chưa kịp đi Nhật Bản, Cục trưởng Cục điện báo Dư Hàng Từ Phú Tân đã đến Thượng Hải. Người này tốt nghiệp trường bưu điện nam, đã làm gần 20 năm ở vị trí cục trưởng bưu cục cơ sở, trong thời gian này từng đảm nhiệm tổng giám đốc công ty viễn thông, ngoại hiệu tương lai của hắn là "cha đẻ của Tiểu Linh Thông".
Dáng người cao gầy, đeo kính mắt, không giống làm quan, càng giống một thầy giáo. Trên thực tế, Từ Phú Tân sau này quả thực làm thầy giáo, trở thành giáo sư Đại học Khoa học Kỹ thuật Điện tử Lâm Châu.
Từ Phú Tân làm việc hấp tấp, vừa gặp mặt liền hỏi: "Tống lão bản, ngài thực sự nguyện ý làm hạng mục PHS chứ?"
"Không sai." Tống Duy Dương gật đầu mỉm cười.
"Vậy thì tốt quá," Từ Phú Tân cao hứng nói, "Mấy ngày trước tôi nói chuyện điện thoại với ngài, rất nhiều chuyện nói không rõ, cho nên tôi đặc biệt chạy đến đây để nói rõ ràng."
Tống Duy Dương nói: "Mời ngài nói."
Từ Phú Tân nói: "Ngài không cần phải lo trước lo sau, cũng không cần sợ di động từ đó cản trở, tôi đã liên hệ với điện tín tổng cục. Tổng cục bảo tôi cứ thả tay làm lớn, nếu xảy ra chuyện gì sẽ có người gánh vác, không lấy được giấy phép di động, chúng ta có thể cầm giấy phép điện thoại cố định. Chỉ cần Tống lão bản nguyện ý đầu tư, giấy phép chúng tôi sẽ giúp ngài lấy, Nhật Bản bên kia chúng tôi sẽ giúp ngài liên lạc!"
"Có thể nói cụ thể tình huống là như thế nào không?" Tống Duy Dương thật sự không hiểu rõ.
Từ Phú Tân chỉ là cục trưởng điện báo cơ sở khu Dư Hàng thành phố Lâm Châu mà thôi, làm sao có thể vượt qua lãnh đạo cấp thành phố, trực tiếp nhận được chỉ thị của điện tín tổng cục?
"Là như vậy..." Từ Phú Tân bắt đầu giải thích.
Năm trước Từ Phú Tân đến Nhật Bản khảo sát, ngẫu nhiên biết được kỹ thuật PHS, thứ này tuy là điện thoại di động, nhưng lại sử dụng mạng lưới điện thoại cố định. Đúng lúc điện tín và di động tách riêng, di động mang đi giấy phép viễn thông di động, cục điện báo hoàn toàn có thể dùng kỹ thuật PHS để cạnh tranh nghiệp vụ với di động.
Từ Phú Tân vốn tốt nghiệp trường bưu điện nam, bạn học trước kia của hắn có rất nhiều người là cán bộ cấp cao ngành bưu điện. Vì vậy, sau khi về nước hắn lập tức liên lạc với các bạn học cũ, điện tín tổng cục bên kia phi thường coi trọng, nhưng lại không biết có khả thi hay không, lập tức hạ chỉ thị cho Từ Phú Tân: cứ thả tay làm lớn!
Không có gì, chỉ có bốn chữ "thả tay làm lớn".
Nói trắng ra là để Từ Phú Tân tự mình đi làm, làm thí điểm tại khu Dư Hàng Lâm Châu. Nếu thứ này có thị trường, thì sẽ mở rộng ra cả nước; nếu như không có thị trường, hoặc là bộ bưu điện tức giận, thì đó cũng là lỗi của cục điện báo địa phương, "dò đá qua sông" mà thôi.
Mà có lời hứa "thả tay làm lớn" của điện tín tổng cục, Từ Phú Tân đã thấy đủ rồi, lập tức tìm kiếm các xí nghiệp hợp tác khắp nơi.
Trong nước có Huawei, nước ngoài có Ericsson, Từ Phú Tân đều đã liên lạc qua. Nhưng Huawei và Ericsson cho rằng kỹ thuật PHS đã lạc hậu, hơn nữa đang nịnh bợ bộ bưu điện, cả tiền cảnh thị trường lẫn rủi ro chính sách đều đáng lo, quyết đoán từ chối yêu cầu hợp tác của Từ Phú Tân.
Duy nhất có ý định, lại là UTStarcom, hơn nữa công ty này đã bắt đầu tìm hiểu kỹ thuật.
Tiện thể nói về UTStarcom, tổng giám đốc của công ty này là Ngô Ưng, xuất thân từ gia đình nông dân. Đi du học Mỹ bằng chi phí công, nửa đường bỏ học gia nhập phòng thí nghiệm Bell, sau đó trở thành CEO của UTStarcom (công ty Hoa Kỳ). Dựa vào khái niệm "Viễn thông + Trung Quốc", năm trước UTStarcom đã nhận được 30 triệu đô la đầu tư —— nhà đầu tư mọi người có lẽ rất quen thuộc: Tôn Chính Nghĩa!
Mười năm đầu của thế kỷ 21, Ngô Ưng và Mã Tiểu Vân không phân cao thấp, cái gọi là "Mã Tiểu Vân vòng vo, Ngô Ưng bày (ván) cục" - Tiểu Linh Thông được hắn làm ra doanh thu năm hơn 200 tỷ!
Mà sau lưng Ngô Ưng và Mã Tiểu Vân đều là nhà đầu tư Tôn Chính Nghĩa. Người này nguyên quán ở Hồ Kiến Phủ Điền, có tên Trung Quốc, huyết thống Hàn Quốc nhưng là người Nhật Bản, không biết đã kiếm được bao nhiêu tiền ở Trung Quốc, ánh mắt sắc bén đáng sợ.
"Cho nên, các ngài đã quyết định hợp tác với UTStarcom rồi?" Tống Duy Dương hỏi.
Từ Phú Tân nói: "Vẫn chưa, UTStarcom có thể bỏ ra số tiền quá ít, tài chính không đủ, điện tín tổng cục bên kia cũng không ủng hộ mạnh mẽ."
Tống Duy Dương hỏi: "UTStarcom nguyện ý đầu tư bao nhiêu tiền?"
"1 triệu." Từ Phú Tân nói.
UTStarcom là một công ty của Mỹ, tuy rằng năm trước nhận được 30 triệu đô la đầu tư, nhưng nghiệp vụ chủ yếu vẫn ở Mỹ. Mà ở Trung Quốc, chủ yếu đại lý sản phẩm điện thoại không dây của Motorola và các công ty khác để sống, đối thủ cạnh tranh lớn nhất là BBK, không dám tùy tiện đặt cược lớn vào Tiểu Linh Thông PHS.
Thật sự là rủi ro quá lớn!
Ngô Ưng tuy rất coi trọng hạng mục Tiểu Linh Thông, nhưng hắn không thể thuyết phục được các lãnh đạo cấp cao khác, chỉ có thể tạm thời đầu tư 1 triệu làm kinh phí giai đoạn đầu. Hạng mục thất bại, chỉ thiệt hại 1 triệu mà thôi; hạng mục có triển vọng, thì lập tức đầu tư thêm!
Tống Duy Dương đưa một điếu thuốc, lại giúp Từ Phú Tân châm lửa, cười nói: "Nếu như tôi đầu tư 10 triệu, có thể độc quyền hạng mục PHS, cùng cục điện báo làm ăn một mình không?"
"Tống lão bản thật sự nguyện ý bỏ ra 10 triệu?" Từ Phú Tân có chút kích động. Hắn thật sự đã bị Ericsson, Motorola, Nokia, Huawei từ chối quá thảm rồi, duy nhất UTStarcom nguyện ý hợp tác cũng chỉ ném ra 1 triệu, giờ có người trực tiếp nện 10 triệu ra, làm sao có thể không hứng khởi?
Tống Duy Dương nói: "10 triệu tài chính, bất cứ lúc nào cũng có thể vào tài khoản."
Từ Phú Tân nói: "Vậy tôi cũng có thể cam đoan, cho ngài ít nhất 5 năm nghiệp vụ độc quyền."
"Làm sao ông cam đoan?" Tống Duy Dương hỏi.
Từ Phú Tân giải thích nói: "Tôi đã liên lạc với phía Nhật Bản, bọn họ đang dốc toàn lực mở rộng thị trường PHS toàn cầu, phi thường hi vọng Trung Quốc có thể tiến cử những chính sách đặc biệt liên quan. Chỉ cần Tống lão bản hứa hẹn đầu tư trước 10 triệu, điện tín tổng cục sẽ dám tiến cử kỹ thuật PHS vào. Trong vòng 5 năm, cục điện báo sẽ hợp tác độc quyền với Tống lão bản, tôi sẽ đi quan hệ để lo liệu chuyện này!"
Tống Duy Dương nói: "Nói cách khác, không cần tôi đi Nhật Bản mua độc quyền, mà cục điện báo sẽ mua độc quyền về, tôi chỉ cần hợp tác với cục điện báo là được?"
"Đúng." Từ Phú Tân nói.
"5 năm không đủ, tôi muốn làm ăn độc quyền 10 năm." Tống Duy Dương nói.
Từ Phú Tân nói: "Vậy thì 10 triệu không đủ, thành ý không đủ, rất khó lay động điện tín tổng cục."
Tống Duy Dương nói: "Tôi đầu tư trước 30 triệu."
Từ Phú Tân cười nói: "Có thể, đem 30 triệu này đánh vào tài khoản chuyên môn, do cục điện báo giám sát, chỉ có thể dùng để chế tạo và mở rộng Tiểu Linh Thông PHS. Trong ba năm, số tiền đó không được dùng vào việc khác."
"Có thể, nói về kế hoạch hợp tác." Tống Duy Dương nói.
Từ Phú Tân nói: "Ý định ban đầu của tôi, là theo UTStarcom triển khai tại Dư Hàng, mở rộng nghiệp vụ Tiểu Linh Thông PHS. Chỉ là một khu nhỏ mà thôi, dù sao UTStarcom chỉ đầu tư 1 triệu, có thể sản xuất ra số lượng điện thoại không nhiều, phạm vi quá rộng cũng không có nhiều hàng như vậy. Vì Tống lão bản nguyện ý đầu tư 30 triệu, vậy chúng ta sẽ mở rộng ra cả thành phố Lâm Châu, thậm chí là cả những thành phố lớn của Chiết tỉnh! Còn có Việt tỉnh, nơi đó là thị trường viễn thông di động lớn, điện tín tổng cục khẳng định nguyện ý để cho nó nở hoa ở bên kia. 30 triệu là đủ để mở ra cục diện ở Chiết tỉnh và Việt tỉnh rồi!"
"Vậy chúng ta đã nói xong rồi!" Tống Duy Dương cười nói.
"Nói là làm!" Từ Phú Tân hấp tấp nói, "Tôi lập tức đi kinh thành tìm bạn học cũ, dẫn đội đi trước Nhật Bản khảo sát, đem kỹ thuật PHS tiến cử về!"
Trong lịch sử, bởi vì Ngô Ưng chỉ tính toán bỏ ra 1 triệu, các công ty lớn khác cũng không nguyện ý đầu tư. Làm cho điện tín tổng cục cũng không có gì tin tưởng, chậm chạp không muốn ủng hộ hạng mục Tiểu Linh Thông. Dựa vào Từ Phú Tân một mình bôn ba, mãi cho đến mùa thu năm 1997, cuối cùng đã thuyết phục được điện tín tổng cục. Lập tức, Từ Phú Tân dùng thân phận trưởng đoàn nghiên cứu chuyên gia Trung Quốc của bộ bưu điện, đi trước Nhật Bản khảo sát hạng mục PHS, rồi tiến cử đến Trung Quốc làm thí điểm tại khu Dư Hàng thành phố Lâm Châu.
Một thành phố một khu, thị trường nhỏ bé, lại nhanh chóng mở ra cục diện.
Điều này làm cho cả điện tín tổng cục lẫn UTStarcom đều hưng phấn không thôi, hai bên lập tức đầu tư thêm, tạo nên một cơn lốc Tiểu Linh Thông trên cả nước.
Làm sao có thể không hot?
Cước phí di động mỗi phút 4 hào, cước phí nghe mỗi phút 6 hào. Mà Tiểu Linh Thông mỗi phút chỉ cần 2 hào, tiền thuê tháng 20 tệ, lại còn là thu phí một chiều, nghe không cần trả tiền.
Mười năm làm ăn độc quyền, một năm doanh thu 200 tỷ, cứ như vậy bày ra trước mặt Tống Duy Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận