Trọng Sinh Dã Tính Thời Đại

Chương 196: Phát triển trông đi qua, lời tiên đoán tương lai

**Chương 196: Phát triển trông thấy được, lời tiên đoán tương lai**
«Tương lai thuộc về Trung Quốc» bìa màu đỏ chót, một mảnh hồng, không có bất kỳ sức tưởng tượng.
Phong eo (phần giữa bìa sách) là màu trắng. Nhân viên công tác nhà xuất bản Đại học Phục Đán, đặc biệt ở trên lưng bìa thêm một câu: "Tác phẩm của Tống Duy Dương - Chủ tịch công ty Hỉ Phong, người đầu tiên khởi xướng kháng chiến trong giới công thương Trung Quốc".
Trên xe lửa, Mã Tiểu Vân mở ra trang tên sách, nhìn thấy vài dòng chữ:
"Dân tộc chính thức vĩ đại, vĩnh viễn không khinh thường tại việc sắm vai một nhân vật thứ yếu trong nhân loại, thậm chí không cam tâm sắm vai hạng nhất nhân vật, mà là nhất định phải sắm vai nhân vật độc nhất vô nhị. Một dân tộc nếu đánh mất loại tín niệm này, hắn tựu không còn là một dân tộc - Dostoyevsky."
Mở đầu là hiệu trưởng Dương của Phúc Đán viết bài tựa, tiếp theo là «Lời mở đầu: Luận tinh thần dân tộc cùng nghịch hướng dân tộc chủ nghĩa» của chính Tống Duy Dương.
“Nghịch hướng dân tộc chủ nghĩa (reveeraism) là một khái niệm nhân loại học, chỉ dân tộc cấp thấp trái lại kỳ thị dân tộc cao đẳng. Ta không đồng ý loại thuyết pháp này, bởi vì dân tộc là bình đẳng, không tồn tại ai cao đẳng hơn ai, ai cấp thấp hơn vấn đề, chỉ là tiến trình phát triển lịch sử văn minh khác nhau mà thôi.”
“Hôm nay, ta muốn đem từ ngữ này mượn tới, khái quát cả trào lưu tư tưởng xã hội Trung Quốc những năm 80. Tức người Trung Quốc mình tự hạ thấp, mình không nhận, chối bỏ, cuồng nhiệt ca ngợi hết thảy văn hóa, đặc tính, thậm chí là đặc thù sinh lý không phải của dân tộc Trung Hoa, bài xích truyền thống văn hóa tập tục của bản dân tộc! Bọn hắn đối với văn minh phương Tây sùng bái, đã đến tình trạng ngu muội mê tín, hận không thể vạch trần rơi chính mình một thân da vàng, thay da trắng để trở thành ‘thượng đẳng nhân’ vinh quang.”
“Từng có một bộ phim phóng sự gọi là «Hà Thương», theo thôn xóm nguyên thủy có rào chắn đến xã hội phong kiến có Trường Thành, liền luận chứng ra người Trung Quốc phong bế thói hư tật xấu có thể truy tố đến tiền sử. Vớ vẩn cực kỳ, chẳng lẽ cổ đại châu Âu sẽ không có tường thành? Được xưng là ‘Vạn Lý Trường Thành’ La Mã Rome hàng rào (biên giới) bị bọn hắn ăn mất rồi sao? Anh quốc bây giờ còn có ‘Hadrian Trường Thành’ cùng ‘Antonine Trường Thành’ còn tại đó!”
“Đây là hình thức Logic của người nghịch hướng dân tộc chủ nghĩa, lấy ra một cái tính chung, treo đầu dê bán thịt chó thành cá tính người Trung Quốc, sau đó tiến hành cắt câu lấy nghĩa phê phán. Đại biểu rõ rệt nhất, chính là tiên sinh Bách Dương viết «Người Trung Quốc xấu xí». Hắn chứng kiến thương nhân Trung Quốc cạnh tranh kịch liệt, mà thương nhân Nhật Bản tuân thủ trật tự buôn bán, nói người Trung Quốc ưa thích đấu tranh nội bộ, lại không đếm xỉa cạnh tranh buôn bán toàn cầu đều có tính chung như vậy. Vì vậy mới diễn rộng ra loại luận điệu này: Một người Trung Quốc là một con rồng, ba người Trung Quốc là ba con heo, ba con trùng. Một người Nhật Bản là một con heo, ba người Nhật Bản cộng lại chính là một con rồng.”
“Căn cứ loại hình thức Logic này, chúng ta có thể tùy tiện đặt câu. Ví dụ, người Trung Quốc dùng bàn tròn tử ăn cơm, nói rõ người Trung Quốc dối trá, bởi vì không dám dùng ánh mắt nhìn thẳng đối phương; mà người phương Tây dùng bàn vuông tử ăn cơm, chứng minh người phương Tây chân thành, chú trọng lẫn nhau trao đổi. Về phần người Trung Quốc cũng có bàn vuông, người phương Tây cũng có bàn tròn, thì chính là không nằm trong phạm vi cân nhắc của người nghịch hướng dân tộc chủ nghĩa.”
“Còn có một loại hình thức Logic, gọi là tiêu chuẩn kép, cũng là cái này yêu nhất của người nghịch hướng dân tộc chủ nghĩa. Chúng ta lại cầm tiên sinh Bách Dương ra ví dụ, hắn nói: ‘Người nước ngoài có thể đánh một trận xong bắt tay giảng hòa, người Trung Quốc đánh một trận đúng vậy một trăm năm thù hận... Vì cái gì chúng ta thiếu khuyết bao dung như biển cả?’ Quay đầu lại, hắn lại ở trong một thiên văn vẻ khác nói: ‘Người Israel đánh trả lực rất mạnh, gặp được cực khổ, bọn hắn sẽ giãy dụa, sẽ đối phương trả giá thật nhiều. Người Trung Quốc là thôi bỏ đi, một câu, xóa bỏ, ba phải.’ Bởi vậy có thể thấy được, người Trung Quốc báo thù là thiếu khuyết bao dung, người Trung Quốc không báo thù là ba phải, mà người phương Tây làm như thế nào đều là đúng.”
“Không phải người Trung Quốc xấu xí, là người Trung Quốc nghịch hướng dân tộc chủ nghĩa xấu xí! Tử không chê mẫu xú, cẩu không chê gia bần. Xã hội bây giờ có rất nhiều cẩu, ngại quốc gia của mình nghèo quá, cho rằng chỉ cần chạy tới nhà người khác, liền lập tức vượt qua cuộc sống phú quý. Thậm chí, có chút cẩu cho rằng nhà người khác đem nhà mình chiếm, là hắn có thể trở thành một con cẩu phú quý. Nhà người ta ném một khối xương cốt ăn thừa, hắn ngậm lấy đứng dậy, cũng có chút bộ dáng cẩu phú quý. Ví dụ như vậy rất nhiều, hiện tại sản phẩm trong nước đặt cái tên tây là dễ bán, mời cái người nước ngoài đánh quảng cáo là dễ bán, một cái đạo lý.”
Mã Tiểu Vân đọc đến rất có hứng thú, thỉnh thoảng còn có chút tiểu hổ thẹn, bởi vì hắn dường như cũng có hiềm nghi làm cẩu.
Chương 1: Địa vị của Trung Quốc trong lịch sử thế giới. Trình bày tỉ mỉ sự vĩ đại và tiên tiến của Trung Quốc qua các thời đại, vượt lên trên về mọi phương diện nghệ thuật, văn hóa, chính trị, khoa học kỹ thuật, kinh tế, quân sự.
Chương 2: Sự hưng khởi của văn minh phương Tây và sự suy sụp của văn minh Trung Hoa. Nói theo văn hóa phục hưng đến quá trình đại hàng hải, cùng với Trung Quốc tại thời đại Tống Nguyên Minh Thanh từ từ suy sụp, thuận tiện nghiên cứu thảo luận nguyên nhân khoa học hiện đại vô pháp hưng khởi phát triển tại Trung Quốc.
Chương 3: Cống hiến của Trung Quốc trong hai lần thế chiến.
Chương 4: Sự suy tư của chiến tranh lạnh và thời đại toàn cầu hóa đến.
Từ Chương 4 bắt đầu, Tống Duy Dương bắt đầu thảo luận thời sự chính trị cùng công nghiệp kinh tế, cũng là nơi Mã Tiểu Vân cảm thấy hứng thú nhất.
Quyển sách này đã thừa nhận chênh lệch giữa Trung Quốc và thế giới phương Tây, cũng trình bày và phân tích các loại tai họa ngầm của các quốc gia phát đạt.
“Chế độ giáo dục nước Mỹ, là chế độ giáo dục tư bản chủ nghĩa ăn thịt người, là kết quả và thể hiện của giai cấp cố hóa. Giáo dục tố chất và giáo dục sản nghiệp của người Mỹ, Trung Quốc cắt không thể đi học, nếu không ắt gặp độc hại.”
“Trung tiểu học nước Mỹ phân hai loại, một loại là công lập, học phí rẻ tiền, thực hành tố chất giáo dục, địa ngục của con cái người nghèo; một loại là tư nhân, học phí đắt đỏ, thực hành tinh anh giáo dục, thiên đường của con cái người giàu có. Con cái nhà giàu, mặc dù thành tích nát đến đâu, cũng có thể thông qua quyên góp tiến vào danh giáo. Mà đại đa số con cái nhà nghèo, tại trường trung học công lập tầm thường, tiếp tục gian khổ như bậc cha chú của bọn hắn.”
“Một ít con cái nhà nghèo thông qua cố gắng vào được danh giáo, lập tức trở thành tư liệu sống tuyên truyền cho giáo dục nước Mỹ, mà đợi đợi bọn hắn chính là học phí kếch xù. Mặc dù sau khi tốt nghiệp làm thầy thuốc, luật sư - những ngành sản xuất thu nhập cao, con cái nhà nghèo cũng cần dùng 10 năm thời gian hoàn lại giáo dục cho vay, thậm chí là lâu hơn, tiếp tục vì tầng trên giai cấp nước Mỹ sáng tạo tài phú. Cá biệt đệ tử nghèo VIP nhất đỉnh tiêm, có thể cầm bắt được toàn bộ ngạch học bổng, như vậy, hắn chính là điển phạm thành công của giáo dục nước Mỹ, cũng là người làm công tinh anh cho tầng lớp phía trên. Mặc dù hắn trở thành tổng thống, cũng giống như thế.”
“Đại đa số gia đình trung sản nước Mỹ, cũng không có cách nào cung cấp cho con cái học đại học, bởi vì học phí và tiền sách quá đắt. Hiện tại một ít văn vẻ trong nước, nói khoác gia trưởng nước Mỹ giáo dục con cái là 18 tuổi tựu văng ra tự lực cánh sinh, loại người này khẳng định chưa từng đi nước Mỹ. Nếu như là một gia đình coi trọng giáo dục nước Mỹ, như vậy, gia trưởng tại hài tử học tiểu học, tựu sẽ bắt đầu vì hài tử tích góp từng tí một giáo dục tài chính. Nhưng là, giáo dục tài chính vẫn là rất khó kiếm đủ, bởi vì quá đắt đỏ, cần hài tử chính mình đi cho vay đọc sách, tốt nghiệp về sau trả lại chính là vài năm, vài chục năm.”
“Cái này cùng với việc tiêu phí sớm của nước Mỹ có chút quan hệ, gia đình người Mỹ gửi ngân hàng trung bình, kỳ thật cũng không so với người Trung Quốc nhiều hơn đi nơi nào, mặc dù thu nhập của bọn hắn là gấp 100 lần người Trung Quốc, nhưng bọn hắn mỗi tháng cần hoàn lại cho vay chính là con số thiên văn. Hiện tại, lãi suất nước Mỹ tiếp tục đi xuống, tiền mặt chảy ra kiểu đầu tư lại từ từ tăng nhiều, người mượn tiền không ngừng mượn nhập khoản nợ mới, hoàn lại khoản nợ cũ. Một khi kinh tế Mỹ quốc xảy ra vấn đề, như vậy cả xã hội đều muốn hỗn loạn, bọn hắn dựa vào vay mượn sinh tồn, có lẽ, tương lai sẽ phát sinh một hồi khủng hoảng cho vay...”
Chương 7: Tương lai thuộc về Trung Quốc.
Sự suy diễn và lời tiên đoán của "nhà xưởng thế giới", cùng với thời đại internet đến, hai cái nội dung này làm cho Mã Tiểu Vân hai mắt tỏa sáng.
Nếu như dựa theo xu thế phát triển hiện tại, Trung Quốc mặc dù không thể trở thành nhà xưởng thế giới, cũng tất nhiên là nơi sản sinh thương phẩm trọng yếu toàn cầu. Mà cá biệt có thể cùng internet kết hợp, làm một trang web "trang vàng Trung Quốc" phiên bản nâng cấp, để cho những thương gia ngoại quốc muốn tìm kiếm đối tác Trung Quốc tùy ý kiểm tra tra tìm.
Thịnh Hải cách Lâm Châu cũng không xa, Mã Tiểu Vân trên xe lửa xem, lại ở trên xe taxi xem, cuối cùng còn lấy được trong nhà và công ty xem, chủ yếu chính là đang nhìn Chương 7: Tương lai lời tiên đoán.
“Đông đông đông!”
“Mời vào.” Mã Tiểu Vân cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục xem sách.
“Mã lão bản thật đúng là chăm chú học tập.” Một người tuổi còn trẻ nữ nhân xinh đẹp đi vào phòng.
Nàng tên Phiền Hinh Mạn, tác giả, thi nhân, đạo diễn, người chế tác «Cuộc sống dân chúng» (một trong tứ đại khối của «Phương Đông thời không»), tương lai còn có thể liên tục đảm nhiệm tổng đạo diễn chín giới «Cảm động Trung Quốc». Ừm, về sau mọi người quen thuộc hơn chính là, nàng cho Trương (trương kỷ trung) chòm râu dài đội mũ mão tử, màu xanh biếc.
Phiền Hinh Mạn và Mã Tiểu Vân là đồng hương, đối với Mã Tiểu Vân cũng cực kỳ bội phục. Mã Tiểu Vân sở dĩ bái phỏng Lý đạo trưởng, phỏng chừng cũng là công lao của nàng, bởi vì chính là nàng đem Lý đạo trưởng xào nóng.
Lần này tới Lâm Châu, Phiền Hinh Mạn muốn làm một phim phóng sự, tên là «Thư sinh Mã Tiểu Vân». Cũng đang bởi vì cái này phim phóng sự, Mã Tiểu Vân đi vào tầm mắt của rất nhiều đại lão, thậm chí bị «Nhân dân nhật báo» mời đi làm diễn thuyết internet, cũng hiệp trợ tổ kiến nhân dân võng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận