Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 987: Không may ma tu (length: 7610)

Mấy tên ma tu này một mực gọi nơi Ma tộc sinh sống là thánh địa, đó là chốn mơ ước của mỗi một tên ma tu.
Lúc này, dù chỉ là thông qua Ma quật thấy được một góc của Ma giới, nhưng cũng đủ khiến bọn chúng kích động không thôi.
Chỉ cần qua được cánh cửa trước mắt này, liền có thể đến được thánh địa mà bọn chúng luôn hướng tới.
"Đi thôi, đi gặp Ma Thần đại nhân trước đã."
Tên ma tu dẫn đầu vừa định chạy đến Ma quật thì ngay sau đó, từ xa truyền đến từng đợt ba động linh lực của tu sĩ nhân tộc.
Cảm nhận được những ba động linh lực này, mười tên ma tu ngẩn người, lập tức theo bản năng tìm chỗ núp kỹ.
Giống như bản năng mách bảo, toàn bộ quá trình diễn ra vô cùng thuần thục, rõ ràng là chúng đã sớm quen với việc này.
Nghĩ lại thì cũng phải, bao năm qua trốn chui trốn nhủi ở Trung Châu, mỗi lần gặp tu sĩ thì phản ứng đầu tiên là trốn.
Cho nên, không nói những cái khác, mấy tên ma tu này đúng là có tài ẩn mình rất giỏi.
Tu vi thì chẳng ra sao, nhưng công phu ẩn thân thì không ai bì nổi.
Vô số đại quân nhân tộc bay lượn trên đầu mười tên Ma tộc mà hoàn toàn không phát hiện ra sự hiện diện của bọn chúng.
Có lẽ đám người cũng chẳng để tâm đến điều này, lúc này tất cả mọi người đều nhắm thẳng hướng Ma quật.
Còn mười tên ma tu đang ẩn nấp trong bóng tối, thấy nhiều tu sĩ nhân tộc đến vậy thì đều ngây cả người.
"Bọn họ định làm gì? Không ở trong Thiên Hồng quan canh gác mà còn chạy ra đây?"
"Chẳng lẽ định phản công thánh địa?"
"Không thể nào."
Kết hợp với trận đại thắng trước đó, lại thêm số lượng tu sĩ nhân tộc kéo đến đây, rõ ràng là một bộ tư thế muốn chuyển từ phòng thủ sang tấn công.
Nghĩ đến đây, mười tên ma tu trong lòng đều cảm thấy khó chịu.
Mẹ kiếp, nhân tộc mạnh đến mức nào rồi? Ngay cả Ma tộc cũng không sợ? Còn dám phản công?
Nhưng lúc này, nhiều tu sĩ nhân tộc ở đây như vậy, chúng cũng không dám ló đầu, chỉ có thể núp trong bóng tối, lặng lẽ quan sát.
May mà đối với chuyện như thế này, bọn chúng đã quá quen thuộc rồi.
Còn đám tu sĩ, dưới sự chỉ huy của Đại Đế lão tổ, rất nhanh đã tới lối vào Ma quật.
Trước đó đã thăm dò qua, xác định người nhân tộc không thể vào được ma hang.
Hay nói cách khác, chỉ có Ma tộc, hoặc người mang ma khí mới có thể thông qua Ma quật.
"Chúng ta không vào được Ma giới, xem ra chỉ có thể đóng quân ở đây, theo kế hoạch mà làm thôi."
Vân Tiên Đài nói với các tu sĩ, nghe vậy, đông đảo tu sĩ nhân tộc nhanh chóng tản ra, mai phục khắp nơi.
Vô số tu sĩ nhân tộc vốn có mặt ở đó rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt, như thể chưa từng xuất hiện.
Làm vậy cũng là để Ma tộc mất cảnh giác, nếu cứ nghênh ngang đứng canh ở cửa, thì Ma tộc có dám ra ngoài hay không còn khó nói.
Nhưng ngay lúc nhiều tu sĩ nhân tộc tản ra ẩn nấp, thiếu chủ Thiên Đao Cốc là Bạch Hồng Hoa lại dẫn theo hơn mười sư huynh đệ trốn vào một khu rừng.
Nhưng vừa vào rừng.
"Sư tỷ, ở đây không sao chứ?"
"Không sao đâu, đến lúc Ma tộc đi ra, chúng ta ra tay là được."
"Sư tỷ nói không sao thì chắc chắn không sao."
"Đó là... Quả thật là, ngọa tào... ."
Một tên đệ tử đang nói, vô tình quay đầu lại, đột nhiên thấy ngay phía sau mình, hai tên ma tu mặc hắc bào rách rưới đang ngồi xổm ở đó.
Lúc này hai tên ma tu cũng rất bất đắc dĩ.
Bọn chúng trốn kĩ lắm rồi, ai ngờ đám người này lại đột ngột xông vào, muốn đi cũng không kịp.
Lúc này chạm mặt nhau, xác nhận ánh mắt, hai tên ma tu trông như ăn mày, ngượng ngùng cười một tiếng, còn Bạch Hồng Hoa và mọi người thì lập tức nổi dậy.
"Ngọa tào, ma tu, sư tỷ..."
"Bắt chúng lại."
Bạch Hồng Hoa phản ứng cũng không chậm, lập tức quát lớn, ai có thể ngờ lại gặp ma tu ở đây, vậy thì đừng nói gì, chắc chắn phải bắt trước đã.
Nghe vậy, đám đệ tử Thiên Đao Cốc cũng không do dự, lập tức ra tay, hai tên ma tu thấy vậy cũng chỉ có thể giãy giụa cố gắng sống sót.
Những cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ra ở những nơi khác.
Vốn mười tên ma tu trốn xung quanh, đáng lẽ không có sơ hở nào.
Nhưng bọn chúng không ngờ rằng, đám tu sĩ nhân tộc này, sau khi đến cửa Ma quật thì chẳng nói chẳng rằng cũng trốn hết đi.
Nhìn đám tu sĩ nhân tộc nhao nhao chạy về phía mình, mười tên ma tu tức đến phát chửi.
Mấy người huênh hoang đi đến đây làm gì, chạy đi đâu hết rồi, mấy người đến đây chơi trốn tìm hả?
Đáng tiếc, mắng thì mắng chứ nói gì cũng đã muộn.
Khi tu sĩ nhân tộc xông vào bụi cỏ, hai bên nhìn nhau, đồng thời kinh hô "ngọa tào".
Sau đó, tu sĩ nhân tộc phản ứng đầu tiên cũng là đè đầu mấy tên ma tu này.
"Muốn chết."
Còn mười tên ma tu thì hoàn toàn bó tay, bọn chúng trêu ai vào ai chứ, chẳng phải chỉ muốn gặp mặt Ma Thần đại nhân thôi sao?
Vừa mới trốn thì lại bùng nổ chiến đấu, Vân Tiên Đài hỏi.
"Sao vậy?"
"Gặp phải ma tu."
"Ma tu à? Mặc kệ, bắt lại trước đã, đừng làm lớn chuyện."
"Rõ."
Không biết tại sao lại gặp ma tu ở đây, nhưng dù sao, bây giờ bắt được chúng mới là quan trọng nhất.
Ma tộc chắc vẫn chưa biết chúng đã mai phục ở đây, lúc này tuyệt đối là cơ hội tốt.
Còn mười tên ma tu kia, bị bắt xong thì được áp giải về phía sau, giao cho người trông coi.
Lúc này mười tên ma tu đều bị trói nghiến, phong bế tu vi.
Nhìn nhau mà trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Chúng còn làm được gì nữa, trốn thì trốn kỹ lắm rồi, ai ngờ lại bị mấy tên tráng hán xông vào.
Rồi chưa kịp phản ứng gì đã bị ấn dúi xuống đất.
Bị bắt oan ức quá đi, trong lòng đầy bất cam.
Nhưng đồng thời còn có nghi hoặc, đó là đám người nhân tộc này đến đây là để làm gì?
Nhiều tu sĩ nhân tộc như vậy, không đóng trại dựng quân, mà lại cứ toàn đi ẩn nấp.
Đừng nhìn bây giờ tưởng yên ắng, nhưng mười tên ma tu đều tận mắt thấy, sự yên tĩnh này đang che giấu đầy khắp núi đồi tu sĩ nhân tộc đấy.
Có lẽ bất cứ bụi cỏ nào trông có vẻ không có gì đặc biệt, cũng có vài tên tráng hán nhân tộc đang ngồi xổm trong đó.
Rốt cuộc là muốn làm gì? Nhiều tu sĩ vậy mà đem Ma quật bao vây tứ phía, là muốn làm gì?
Mười tên ma tu không hiểu nổi, đồng thời, trong khi chờ đợi Ma tộc, đám tu sĩ nhân tộc cũng tranh thủ tìm xem xung quanh còn tên nào xổng mất không.
Dù sao thì Ma quật cũng đang mở, Ma tộc muốn đi qua rất dễ.
Nhưng sau một hồi tìm kiếm, khiến người ta kỳ quái là xung quanh thế mà không tìm thấy bóng dáng Ma tộc nào cả.
Kỳ lạ thật, đây rõ ràng là lối vào Ma quật mà, theo lý thì sao lại không có tung tích Ma tộc chứ?
Thậm chí cho dù nơi đây biến thành nơi Ma tộc tụ tập cũng không có gì lạ, nhưng đằng này lại tuyệt nhiên không có bóng dáng một tên Ma tộc nào.
"Không có sao? Kỳ lạ thật."
Ngay cả Vân Tiên Đài cũng cảm thấy nghi hoặc, lũ Ma tộc này làm cái gì vậy? Các ngươi xây Ma quật làm cái gì mà không đi vào vậy?
Xây Ma quật ra đây làm cảnh hả? Làm đồ trang trí hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận