Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1274: Vậy chúng ta liền muốn tính tính sổ (length: 7904)

Nghe Vân Tiên Đài nói, Đông Phương Hồng gật đầu, ý là đã hiểu.
Chỉ bằng vào hai người bọn họ thật sự là không thể ngăn cản hai con Ma Đế kia, mà Ma tộc còn không chỉ có hai Ma Đế.
Nhưng bên họ giờ chỉ có hai người là Đế Tôn cảnh, vậy nên nói mấy điều này có ý nghĩa gì đâu?
Thực lực không đủ số lượng, ai mà chẳng biết, nhưng ngươi cũng phải đột phá lên Đế Tôn cảnh đã chứ.
Đông Phương Hồng hơi nghi hoặc, còn Vân Tiên Đài thì nói tiếp.
"Đông Phương huynh hiểu là tốt rồi, cho nên hiện tại thứ chúng ta cần nhất là Đế Tôn cảnh mới."
"Nói thì nói vậy, nhưng Đế Tôn cảnh đâu phải muốn là có được, hơn nữa, cả cõi Hạo Thổ, ngoài Vân đạo huynh, chắc không còn vị Đế Tôn cảnh nào khác."
"Đúng là không có."
"Vậy làm sao được?"
"Nên chúng ta phải nghĩ cách giúp Thạch Thanh Phong nhanh chóng đột phá."
Hả? ? ?
Nghe vậy, Đông Phương Hồng ngớ người, nói đi nói lại sao lại quay về chuyện này, trước đó không phải đã bàn rồi sao.
Không để ý đến Đông Phương Hồng đang ngây người, Vân Tiên Đài nói tiếp.
"Vốn dĩ, ta định kiếm một con Yêu Đế làm nguyên liệu để giúp Thạch Thanh Phong đột phá, nhưng ta đã coi thường bọn Ma Đế kia rồi, với thực lực hai người chúng ta, e là khó có được."
"Thì ra là vậy."
Đông Phương Hồng gật đầu.
"Đường này không được rồi, vậy chúng ta đành phải đổi cách thôi."
"Hả? ? ? Vân đạo huynh định..."
"Dùng đại dược để giúp Thạch Thanh Phong đột phá."
"Hạo Thổ thế giới có đại dược cấp Đế Tôn cảnh?"
"Không có."
Không có mà ngươi cũng nói được.
Đông Phương Hồng sắp bị Vân Tiên Đài làm cho chóng mặt, còn tưởng rằng cõi Hạo Thổ có bí mật gì ẩn giấu.
Ngươi không có đại dược mà nói lắm làm gì?
Nhưng ngay sau đó, Vân Tiên Đài đột nhiên đứng dậy, cúi đầu thật sâu trước Đông Phương Hồng nói.
"Cho nên, chỉ có thể nhờ Đông Phương huynh ra tay giúp mượn Hạo Thổ thế giới ta một gốc đại dược, Vân mỗ xin bái tạ Đông Phương huynh."
Hả? ? ?
Tìm ta mượn đại dược? Ngọa Tào, lão già này lại tính đến ta?
Đông Phương Hồng trợn tròn mắt nhìn Vân Tiên Đài trước mặt, vậy nên nãy giờ nói nhiều như vậy, là muốn nhắm vào đại dược của ta?
Vân Tiên Đài đoán không sai, Đông Phương Hồng thật có một gốc đại dược cấp Đế Tôn cảnh.
Nhưng mẹ nó đây là của Đông Phương gia, cả Đông Phương gia chỉ còn hai gốc.
Lúc trốn đi, một gốc ở chỗ hắn, còn một gốc thì ở chỗ đại ca hắn.
Thứ này sao có thể cho mượn được?
Ngớ người một chút, Đông Phương Hồng gần như không chút do dự mà lắc đầu, nói với vẻ vô tội.
"Ai, Vân đạo huynh, dù ta rất muốn giúp ngươi, nhưng ta thật sự bất lực, đại dược cấp bậc này, ta không có đâu."
"Không có?"
Nghe vậy, Vân Tiên Đài nghi hoặc liếc nhìn Đông Phương Hồng, thấy Đông Phương Hồng hơi né tránh ánh mắt, liền lập tức nói với giọng ngay chính.
"Chắc chắn không có loại đại dược này đâu, chỉ cần nó xuất hiện thì chắc chắn sẽ làm náo loạn các đại thế giới, ta thật không có."
Đông Phương Hồng đem kỹ năng diễn xuất tốt nhất, thật nhất trong đời ra dùng.
Chỉ tiếc, người trước mặt hắn là Vân Tiên Đài.
Vân Tiên Đài là ai, là lão tổ Đạo Nhất thánh địa, người đã dạy dỗ đám "Nghịch đồ" như Tề Hùng, Thạch Tùng, Hồng Tôn.
Có thể quản lý được đám "Nghịch đồ" này thì có thể thấy người này không tầm thường.
Cho nên, vừa nãy cái chột dạ thoáng qua của Đông Phương Hồng đã bị Vân Tiên Đài bắt được.
Trong lòng cười lạnh, quả nhiên là có đại dược, vậy thì dễ rồi.
Vân Tiên Đài chỉ sợ Đông Phương Hồng thật sự không có đại dược, vậy thì nói nhiều cũng vô ích, không thể nào tự dưng biến ra được.
Chỉ cần hắn có, Vân Tiên Đài sẽ có cách móc ra từ trong kẽ ngón tay của hắn.
Vân Tiên Đài nheo mắt lại, cười như không cười nói.
"Đông Phương huynh, bây giờ chúng ta là người trên cùng một thuyền, Hạo Thổ thế giới mà thua thì Đông Phương gia các ngươi biết đi đâu?"
"Vậy nên, giúp Hạo Thổ thế giới chúng ta cũng là đang giúp chính các ngươi đấy."
"Tiên lễ hậu binh", trước hết lấy tình cảm thuyết phục, ta Vân mỗ rất xem trọng chuyện tình nghĩa.
Mấy đạo lý này, Đông Phương Hồng tự nhiên cũng hiểu, nhưng đây là đại dược cấp Đế Tôn cảnh, mỗi một gốc đều là do Đông Phương gia hao tổn rất nhiều mới có được.
Cho nên, Đông Phương Hồng vẫn vẻ mặt bất lực nói.
"Ai, Vân đạo huynh, mấy điều này ta đương nhiên biết, nếu ta có thì tuyệt không do dự mà dâng lên hai tay ngay, nhưng ta tay trắng thì cũng lực bất tòng tâm."
"Đông Phương huynh thật không muốn chung tay vượt qua hoạn nạn?"
"Vân đạo huynh, ta Đông Phương Hồng là người như thế nào ngươi biết mà, như lời ngươi nói, giờ chúng ta là người trên một thuyền, sao ta lại không muốn chứ, nhưng ta thật không có đại dược."
"Nếu Vân đạo huynh không tin, ta có thể lập lời thề Thiên Đạo."
Hả? ? ?
Đông Phương Hồng mặt thành thật nói ra, chỉ là nghe thấy câu này, Vân Tiên Đài trong lòng cười lạnh.
Lão già này, là quyết không ăn rượu mời chỉ muốn uống rượu phạt.
Còn lời thề Thiên Đạo, ngươi mẹ nó vốn không phải người Hạo Thổ thế giới này, mà lại, tu vi Đế Tôn cảnh của ngươi, lời thề Thiên Đạo có tác dụng gì chứ?
Tu sĩ đột phá Đế Tôn cảnh, sự hạn chế của thiên đạo đã ít đi rất nhiều, lời thề Thiên Đạo thì càng vô dụng.
"Đông Phương huynh, ngươi quên là ta cũng là Đế Tôn cảnh rồi sao?"
Vừa nói vừa cười nhìn Đông Phương Hồng, nghe vậy, vẻ mặt sững sờ của Đông Phương Hồng lập tức biến thành cổ quái.
Vừa rồi quá kích động, quên mất con hàng này đã đột phá Đế Tôn cảnh.
Nhưng rất nhanh, Đông Phương Hồng đã bình tĩnh lại, nói với vẻ quang minh lỗi lạc.
"Vân đạo huynh, ta không có ý đó, ta nói vậy cũng là để cho thấy sự thật lòng, nếu ta có đại dược thì không cần Vân đạo huynh phải mở miệng, ta đã sớm đưa ra rồi, sao còn phải đợi đến bây giờ."
"Đông Phương huynh thật sự không chịu?"
"Vân đạo huynh, ta thật sự không có mà."
"Nếu đã vậy thì chúng ta nên tính sổ rồi."
Tính sổ? Đông Phương Hồng bị Vân Tiên Đài làm cho ngơ ngác, đang yên đang lành, tính sổ là tính cái gì? Có gì mà tính toán?
Một giây sau, Vân Tiên Đài từ tốn nói.
"Đông Phương huynh mang tộc nhân, chưa được cho phép tự tiện xông vào Hạo Thổ thế giới ta, chuyện này ta Vân mỗ chưa hề tính với ngươi."
"Sau này ta hảo tâm thu nhận các ngươi, cho các ngươi ở lại Đạo Nhất thánh địa, thời gian dài như vậy, cũng chưa từng thu của các ngươi một đồng tiền phòng nào."
Hả? ? ? Tiền phòng?
"Còn có Đông Phương gia các ngươi mỗi ngày tu luyện ở Hạo Thổ thế giới, hấp thụ linh khí Hạo Thổ, chi phí linh khí ta cũng chưa từng hỏi các ngươi đến."
Chi phí linh khí? Cái mẹ gì gọi là chi phí linh khí, người nào tu luyện hấp thụ linh khí còn phải trả tiền?
Nghe Vân Tiên Đài nói, Đông Phương Hồng thật sự bối rối, ngươi gọi đây là tính sổ? Lúc này vội vàng cắt lời nói.
"Vân đạo huynh, linh khí đất trời cũng phải trả tiền sao? Ở chư thiên vạn giới chúng ta..."
"Đó là đương nhiên, dù sao các ngươi không phải người Hạo Thổ thế giới ta, dùng linh khí Hạo Thổ để tu luyện, vậy đương nhiên phải thu phí."
Bạn cần đăng nhập để bình luận