Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1114: Yêu tộc ta nhân tộc bảo vệ (length: 7877)

Nhìn Dư Mạt lại ra tay bảo vệ lão tổ Yêu Đế, lão tổ Thạch tộc này hoàn toàn không kiềm chế được.
Mẹ kiếp hắn ở đây liều sống liều chết chiến đấu, vất vả lắm mới đánh trọng thương lão tổ Yêu Đế này, mắt thấy sắp giết được rồi.
Nếu có thể chém giết một lão tổ cấp bậc, ảnh hưởng đến cục diện chiến đấu lớn cỡ nào không cần nói cũng biết.
Vậy mà đúng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, Dư Mạt hết lần này đến lần khác ra tay bảo vệ lão tổ Yêu Đế, khiến lão tổ Thạch tộc này sao mà hiểu nổi.
Rốt cuộc chúng ta là cùng một phe, hay các ngươi mới là một phe vậy?
Thậm chí nếu không biết tình huống, lão tổ Thạch tộc này còn tưởng rằng Nhân tộc mẹ nó là nội gián.
Nhưng Nhân tộc không thể nào là nội gián được, bốn tộc khác sẽ không đồng ý.
Đối mặt với tiếng gầm thét của lão tổ Thạch tộc này, Dư Mạt lộ vẻ bất đắc dĩ nói.
"Bây giờ không có thời gian giải thích, dù sao yêu tộc không thể giết."
"Ngươi..."
Nghe vậy, sắc mặt lão tổ Thạch tộc này khó coi đến cực điểm, chỉ nói được nửa câu rồi lại thôi, lão tổ Yêu Đế phía sau được Dư Mạt bảo vệ, lúc này đột nhiên tấn công về phía Dư Mạt.
Lại dám quay lưng về phía mình, đúng là muốn chết.
"Nhân tộc, chết..."
Một ngụm cắn về phía Dư Mạt, bất quá với trạng thái hiện tại của lão tổ Yêu Đế, đối với Dư Mạt hiển nhiên không có mấy uy hiếp.
Vừa đến sau lưng Dư Mạt, đã thấy Dư Mạt tiện tay vung một cái, trong nháy mắt đánh cho lão tổ Yêu Đế này choáng váng đầu óc.
"Ngoan nào, đừng làm loạn."
Ngược lại không hạ tay, còn quay đầu lại nói với lão tổ Yêu Đế này.
Cũng không nhìn mình ra nông nỗi nào rồi, còn tìm cái chết, haiz, thảo nào lũ yêu tộc này không đoàn kết, đầu óc ai nấy cũng một bộ không mấy thông minh.
Nghe Dư Mạt nói vậy, lão tổ Yêu Đế chỉ cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Cái gì mà ngoan, đừng làm loạn, ta mẹ nó có phải là đang làm loạn đâu? Ta mẹ nó là muốn giết ngươi đấy.
Không những không sống sót sau tai nạn vui mừng, mà lửa giận, uất ức trong lòng khiến cho đôi mắt của lão tổ Yêu Đế đỏ ngầu.
Hắn đường đường là lão tổ yêu tộc, thà chết không chịu nhục, sao có thể bị nhân tộc sỉ nhục ủng hộ.
"Nhục ta quá đáng, ta liều mạng với ngươi."
Vừa nói, lão tổ Yêu Đế lại lần nữa công về phía Dư Mạt, thấy vậy, Dư Mạt cũng bất đắc dĩ thở dài.
Xem đi, ta đã bảo đám yêu tộc này đầu óc không thông minh mà, tốt xấu cũng phải phân biệt, không thấy ta đang bảo vệ ngươi à?
Bất quá Dư Mạt vẫn không hạ sát thủ, không còn cách nào, ai bảo nguyên liệu Yêu Đế bây giờ chỉ còn năm đầu.
Không thể tùy tiện giết bừa được, giết hết rồi, về sau họ ăn cái gì?
Cho nên Dư Mạt vẫn là một chưởng đánh bay lão tổ Yêu Đế, bất đắc dĩ thở dài nói.
"Ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi, đừng tự tìm cái chết."
"Ngươi..."
Đừng nói là lão tổ Yêu Đế, mà lão tổ Thạch tộc kia cũng giận dữ hét lên.
"Dư Mạt, sao ngươi không giết nó đi, nó muốn giết ngươi đấy!"
"Không có, nó đang đùa với ta đấy."
Hả???
Thấy Dư Mạt hết lần này đến lần khác không hạ sát thủ với lão tổ Yêu Đế này, lão tổ Thạch tộc này trực tiếp ngây người.
Đây mẹ nó là đang làm cái gì? Người ta muốn giết ngươi, ngươi lại không giết?
Còn nữa, tự ngươi nghe xem, lời ngươi nói có giống tiếng người không? Cái gì mà đùa? Ta mẹ nó sao không thấy đây là đùa? Đây mà là đùa à?
Dù sao lão tổ Thạch tộc này đã hoàn toàn bó tay rồi, việc làm của Dư Mạt, thật sự khiến hắn không thể nào hiểu được, đây là chiến tranh mà, ngươi tưởng là trò trẻ con à.
Không chỉ mỗi chỗ của Dư Mạt, mà trên chiến trường, khắp nơi có thể thấy cảnh tượng Nhân tộc bảo vệ yêu tộc.
"Không thể giết."
"Ngươi nói cái gì?"
"Yêu tộc không thể giết."
"Ngươi điên rồi, cút ngay cho ta."
"Ta nói không thể giết."
"Ngươi..."
Nhân tộc đột nhiên xuất hiện những hành động kỳ quái, khiến phe Thạch tộc hoàn toàn ngơ ngác, vừa rồi còn tốt, sao đột nhiên lại mẹ nó quay sang bảo vệ địch nhân rồi?
Ngay cả đám yêu tộc cũng không hiểu ra sao, Nhân tộc bảo vệ chúng làm cái gì?
Phải biết, liên minh ngũ tộc thành lập, vốn do yêu tộc dẫn đầu, mà từ đầu chí cuối, muốn nói ai muốn tiêu diệt nhân tộc nhất, thì cũng là yêu tộc đấy.
Đừng nhìn bây giờ yêu tộc bị Nhân tộc đánh cho tàn phế, nhưng đụng đến việc đối phó Nhân tộc, thì yêu tộc chắc chắn sẽ xông lên đầu tiên.
Nói một câu không khách sáo, liên minh ngũ tộc này mà không có yêu tộc thì tan tành hết rồi.
Chỉ là như vậy, Nhân tộc vậy mà lại lựa chọn che chở yêu tộc, điều này không chỉ khiến minh hữu Thạch tộc không hiểu, mà bản thân yêu tộc cũng chẳng hiểu.
Chúng ta đối xử với các ngươi như vậy, mà các ngươi còn che chở chúng ta?
Thậm chí một vài yêu tộc, trong nháy mắt còn cảm thấy Nhân tộc cũng không tệ.
Chỉ là ý nghĩ này vừa mới xuất hiện thì đã bị những yêu tộc này lắc đầu vứt ra sau đầu.
Không thể nào, sao có thể chứ, những Nhân tộc này mỗi một tên đều là bỉ ổi vô sỉ tới cực điểm.
Yêu tộc bọn họ rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay đều là do những Nhân tộc này gây ra, Nhân tộc là kẻ tử địch của yêu tộc bọn họ.
Chỉ là mặc kệ người khác nghĩ gì, dù sao Nhân tộc là chết bảo vệ yêu tộc.
Ai đến cũng không xong, đây mẹ nó đều là lương thực, không thể giết, tuyệt đối không thể giết.
Nhìn đám yêu tộc được Nhân tộc bảo vệ sau lưng, cường giả Bất Tử tộc, Man tộc, Cổ tộc đều thay đổi ánh mắt.
Trong mắt mang theo vẻ hoài nghi, nghi hoặc, và băng lãnh nhìn về phía yêu tộc.
Ánh mắt kia quá mức rõ ràng, không cần mở miệng cũng đoán được các cường giả ba tộc này đang nghĩ gì.
Lúc này bọn họ đã bắt đầu nghi ngờ, liệu yêu tộc có phải cũng làm phản rồi không, giống như Thạch tộc.
Đối mặt ánh mắt xem xét của ba tộc Bất Tử, Man, Cổ, trong chốc lát yêu tộc không thể nào biện giải.
"Các ngươi đây là cái ánh mắt gì?"
"Các ngươi đang nghi ngờ ta à?"
"Chúng ta không thể nào phản bội."
"Đầu óc các ngươi toàn heo à, sao chúng ta có thể phản bội được chứ."
Chỉ là mặc cho yêu tộc ra sức giải thích, ánh mắt của cường giả ba tộc kia vẫn không hề thay đổi.
Không làm phản? Không làm phản thì nhân tộc che chở các ngươi làm gì? Mẹ nó mắt chúng ta không mù.
Nếu không phải nhân tộc, lão tổ yêu tộc của các ngươi vừa rồi đã ngã xuống, còn có các ngươi nữa, nếu không phải là nhân tộc, thì giờ này các ngươi còn có thể đứng đây nói chuyện sao?
Nhân tộc bảo vệ các ngươi như vậy, các ngươi bảo chúng ta tin vào ma à?
Nếu không làm phản, vì sao nhân tộc lại phải bảo vệ các ngươi? Điều này quá bất thường.
Trong lòng ba tộc cùng với yêu tộc đều nảy sinh cảnh giác, thậm chí đã bắt đầu âm thầm phòng bị yêu tộc.
Dù sao cú đâm lưng vừa rồi của Thạch tộc quá bất ngờ, cái giá cũng quá đắt.
Cường giả ba tộc không dám trải qua chuyện tương tự một lần nữa, nhỡ đâu lại bị yêu tộc đâm lưng thêm phát nữa, vậy bọn họ thật là không chịu được.
Cho nên, trong nhất thời, các cường giả ba tộc giữ khoảng cách với yêu tộc, đối với điều này, phe yêu tộc thật có nỗi khổ khó nói.
Chúng ta mẹ nó thật sự không có gì với nhân tộc cả, sao các ngươi không tin, chúng ta hận không thể giết chết đám Nhân tộc hèn hạ đó mà...
Bạn cần đăng nhập để bình luận