Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1560: Thời đại khác biệt (length: 7920)

Nhìn con thuyền không gian linh bay càng lúc càng xa, trong lòng Côn Bằng Yêu Đế vô cùng khó hiểu.
Con thuyền không gian linh này rốt cuộc là chuyện gì, mình đường đường Yêu Đế tu vi mà vẫn không đuổi kịp nó, khi nào thì tốc độ của thuyền không gian linh lại nhanh đến vậy?
Yêu Đế vẫn còn nhớ rõ vào thời đại trước, việc Yêu Đế muốn đuổi kịp thuyền không gian linh của nhân tộc không phải là chuyện dễ dàng.
Chỉ cần tùy tiện xé rách hư không, một cái nháy mắt là có thể chặn được đường đi.
Thế nhưng sao đến lượt nó, không gian cứ như bị xé toạc, thế mà đuổi theo không kịp.
Mắt thấy chiếc thuyền không gian linh này sắp biến mất khỏi phạm vi thần niệm của mình, Côn Bằng Yêu Đế liền trực tiếp nổi hung, đốt cháy huyết mạch chi lực, tốc độ lại tăng thêm.
Hôm nay cho dù thế nào cũng phải đuổi kịp chiếc thuyền không gian linh này, nó khổ sở lắm mới đột phá lên Yêu Đế cảnh, giờ đến cả chiếc thuyền không gian linh cũng không đuổi kịp, sau này truyền ra ngoài nó còn mặt mũi nào.
Ở một nơi khác, trên thuyền không gian linh, khi ban đầu không còn cảm nhận được khí tức của Côn Bằng Yêu Đế kia, tất cả người Diệp gia đều thở phào nhẹ nhõm, vừa thư giãn vừa nói.
“Cái chỗ khỉ ho cò gáy này sao lại đột nhiên nhảy ra một tên Yêu Đế vậy?”
“Hạo Thổ giới nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, có con cá nào đó lọt lưới cũng là bình thường thôi.”
Diệp phụ ngồi ở vị trí chủ vị lạnh nhạt nói, cũng không thấy có gì kỳ lạ.
Trong khi mọi người đang trò chuyện thì đột nhiên, Diệp phụ nhíu mày, khí tức vừa biến mất lại một lần nữa xuất hiện.
Những người khác nhà họ Diệp cũng cảm thấy, ai nấy mặt mày đều kỳ lạ.
“Gia chủ, con hàng này lại đuổi theo tới?”
“Nó còn đốt cháy cả huyết mạch chi lực?”
“Không đến mức vậy chứ, không thù không oán, chẳng lẽ là vì chuyện Yêu tộc? Mà chuyện nuôi nhốt Yêu tộc đâu có liên quan gì tới nhà ta?”
Mọi người nhà họ Diệp đoán, Côn Bằng Yêu Đế này không phải là muốn vì Yêu tộc mà báo thù đó chứ.
Mà vấn đề nuôi nhốt Yêu tộc đâu phải do bọn họ gây ra, là Đạo Nhất Thánh Địa kia mà, tìm bọn họ nhà họ Diệp làm gì.
Hơn nữa còn không tiếc đốt cháy huyết mạch chi lực, đây là có thâm thù đại hận gì chứ...
“Chuyện này cũng bình thường thôi mà, đám súc sinh Đạo Nhất Thánh Địa kia không dám đụng tới, đây chẳng phải là quả hồng mềm dễ nắm thôi sao, dù sao thì cũng là Nhân tộc cả.”
“Cũng đúng.”
Đối mặt với Côn Bằng Yêu Đế điên cuồng như vậy, người nhà họ Diệp cũng hết cách.
Ngươi nói cần gì chứ, đã đều ẩn nhẫn đến tận bây giờ rồi thì cứ tiếp tục ẩn nhẫn thôi, đâu cần phải liều mạng làm gì.
Diệp phụ cũng thấy phức tạp, lập tức lấy ra trận bàn Hiện Ảnh để liên lạc với Diệp Trường Thanh.
Rất nhanh, trên màn sáng trận pháp liền xuất hiện hình bóng của Diệp Trường Thanh, đang tựa vào ghế nằm, bên trái có Bách Hoa tiên tử, bên phải là Tuyệt Ảnh cùng Xích Nhiêu ba nàng.
Bách Hoa tiên tử còn đang đút cho Diệp Trường Thanh một quả linh quả vào miệng.
Nhìn Diệp Trường Thanh với bộ dáng địa chủ lão gia này, khóe miệng Diệp phụ co giật, thằng nhãi này thật biết cách hưởng thụ.
“Cha, có chuyện gì vậy?”
Diệp Trường Thanh ở bên kia nghi ngờ hỏi, không phải đang về Đông Châu sao, sao đột nhiên lại liên lạc với hắn.
Nghe vậy, Diệp phụ liền trả lời.
“Con trai, chúng ta ở Vô Tận Hải Vực gặp phải một tên Yêu Đế, Yêu Đế này điên rồi, đốt cả huyết mạch chi lực một đường đuổi theo chúng ta.”
“Yêu Đế?”
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh ngẩn người, cái thế giới Hạo Thổ này còn có Yêu Đế hoang dã sao?
Tuy vậy cũng không hoảng hốt, một bộ cười đùa cợt nhả mà hỏi.
“Cha à, chẳng hay cha chọc giận nó kiểu gì, người ta phải đốt cả huyết mạch mới đuổi theo cha như vậy.”
Con thuyền không gian linh này Diệp Trường Thanh đưa cho Diệp phụ, hắn đương nhiên là biết, cường giả Đại Đế bình thường căn bản không đuổi kịp, trừ khi là liều mạng bất chấp hậu quả.
Thấy Diệp Trường Thanh như vậy, sắc mặt Diệp phụ càng tối sầm.
“Thằng nhãi con, nói nghiêm túc, cha của ngươi bị một tên Yêu Đế đuổi theo, ngươi không hề lo lắng một chút nào sao?”
“Cái này có gì mà lo, cha thấy khó chịu thì giết chết nó không phải là xong rồi sao.”
“Giết chết? Chẳng lẽ Đạo Nhất Thánh Địa các ngươi không muốn nguyên liệu nấu ăn Yêu Đế nữa à?”
“Thôi đi, mang về cũng phiền phức.”
“Vậy thôi.”
Diệp Trường Thanh một chút cũng không lo lắng đến sự an nguy của cha mẹ mình, đã là cha mẹ ruột của mình, Diệp Trường Thanh sao có thể không cho bọn họ một chút át chủ bài bảo mệnh.
Chưa nói đến những cái khác, chỉ riêng các phong chủ, các trưởng lão Đạo Nhất Thánh Địa thần hồn ngọc bài, trong tay hai người đã có không ít.
Tùy tiện bóp nát một cái là có thể triệu hồi ra thần hồn phân thân của các phong chủ, trưởng lão Đạo Nhất Thánh Địa.
Đừng nói đến còn có thần hồn ngọc bài Vân Tiên Đài, đó chính là thần hồn ngọc bài của cường giả Đế Tôn.
Cho nên chỉ một tên Yêu Đế, vẫn là tên Yêu Đế vừa mới vượt qua thiên kiếp Đại Đế, đối với Diệp phụ Diệp mẫu hoàn toàn không có một chút nguy hiểm nào.
“Cha và mẹ cẩn thận một chút nhé, đến Đông Châu thì báo cho con biết một tiếng.”
Nói vài câu đơn giản, Diệp Trường Thanh liền tắt máy trận pháp.
Mà lúc này Diệp phụ cũng đứng dậy, nói với một người trong tộc Diệp gia bên cạnh.
“Giảm tốc độ lại đi.”
“Vâng.”
Nghe vậy, người Diệp gia này liền theo lời giảm tốc độ của thuyền không gian linh xuống, mà Côn Bằng Yêu Đế phía sau nhìn thấy, trên mặt lập tức lộ ra một tia cười lạnh.
“Để xem ngươi còn chạy đi đâu.”
Lúc này liền cấp tốc xông tới, theo khoảng cách càng ngày càng gần, nó đã nhìn thấy Diệp phụ đang đứng ở cuối thuyền.
Chỉ là lúc này Diệp phụ đối mặt với nó, trên mặt không có chút biểu cảm nào.
“Thật to gan, dám… ..”
Không thèm nói nhảm, còn chưa đợi Côn Bằng Yêu Đế kia nói xong, Diệp phụ trực tiếp bóp nát thần hồn ngọc bài trong tay.
Lập tức, thần hồn phân thân của Hồng Tôn liền xuất hiện trước mặt Côn Bằng Yêu Đế kia.
Khí tức cấp bậc Đại Đế viên mãn phóng lên tận trời, nhìn Côn Bằng Yêu Đế kia là mặt mày đại biến, vội vàng dừng tốc độ lại.
“Thần hồn phân thân? Đại Đế viên mãn?”
Mặt mày như gặp phải quỷ, tình huống gì đây, sao lại có người tùy tiện có trong người ngọc bài thần hồn cường giả Đại Đế viên mãn vậy?
Chỉ là căn bản không cho Côn Bằng Yêu Đế kia thời gian phản ứng, thần hồn phân thân Hồng Tôn đã vung một kiếm chém ra.
Đối mặt kiếm phong đánh tới, phản ứng đầu tiên của Côn Bằng Yêu Đế kia cũng là bỏ chạy.
Chỉ là lúc này muốn chạy, hiển nhiên là đã chậm.
Dưới tay thần hồn phân thân Hồng Tôn, Côn Bằng Yêu Đế kia cũng không trụ được bao lâu, rất nhanh đã bị chém giết.
Từ đầu đến cuối, tất cả mọi người nhà họ Diệp đều không hề ra tay.
Trải qua hơn ngàn năm, khổ cực lắm mới đột phá Đế cảnh, Côn Bằng Yêu Đế vừa vượt qua Thiên kiếp chưa đến một ngày thì đã ôm hận vẫn lạc.
Nhìn thi thể của nó rơi vào trong biển cả, Diệp phụ lắc đầu.
“Thật không biết là đang nghĩ cái gì nữa.”
Bây giờ đang ở Hạo Thổ giới, làm gì còn Yêu tộc nào dám chủ động trêu chọc Nhân tộc, bị điên à.
Thực ra Côn Bằng Yêu Đế kia trước khi chết cũng là không hiểu ra sao, hoàn toàn nghĩ mãi mà không thông tại sao mình lại có kết cục như vậy.
Nó đường đường là Yêu Đế, Yêu Đế đó, là tồn tại đứng đầu nhất Hạo Thổ giới, sao lại có thể tùy tiện mà chết được chứ?
Chỉ là nó không biết, trong hơn ngàn năm bế quan của nó, Hạo Thổ giới sớm đã không còn như trước nữa.
Chỉ có thể nói là thời đại đã khác.
Giải quyết xong Côn Bằng Yêu Đế kia, thần hồn phân thân Hồng Tôn cũng chậm rãi tiêu tán, mà một đoàn người Diệp gia lại lần nữa lên đường.
Lần này về Đông Châu, Diệp phụ Diệp mẫu dự định ở lại thêm một thời gian ngắn, khi còn ở Trung Châu đã rất nhớ nhung cuộc sống ở nhà.
Người già rồi, luôn khó tránh khỏi cảm giác nhớ nhà, tuy nói với tu vi của hai người hiện tại, tuổi của bọn họ tuyệt đối không thể xem là già, nhưng vẫn không kìm được nỗi nhớ trong lòng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận