Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1682: Nhân tộc cộng chủ (length: 8035)

Đám người nhất trí tán thành đạo quán Đạo Nhất thống lĩnh nhân tộc, trở thành người đứng đầu Nhân tộc mới.
Đối diện với một đám cường giả nhân tộc cùng nhau hô lớn, Tề Hùng cười đáp ứng.
Xác định đạo quán Đạo Nhất vào vị trí người đứng đầu Nhân tộc, những ngày này cố gắng không hề uổng phí.
Mà sau khi kết thúc trò chuyện với đám cường giả nhân tộc, Tề Hùng cũng tìm tới Diệp Trường Thanh, muốn tổ chức một bữa tiệc.
Đối với điều này, Diệp Trường Thanh lẩm bẩm trong lòng, gần đây tiệc tùng sao mà nhiều quá vậy, vừa làm xong hai bữa tiệc, giờ lại tới một bữa.
Bất quá lần này là vì đám cường giả nhân tộc, vì đạo quán Đạo Nhất trở thành người đứng đầu Nhân tộc, Diệp Trường Thanh cũng không cự tuyệt.
Dù sao chuyện này đối với đạo quán Đạo Nhất cũng là đại sự.
Tiệc định vào ba ngày sau, Tề Hùng còn đặc biệt lấy ra hơn mười bộ nguyên liệu nấu ăn Ma Đế.
Mấy thứ này đạo quán Đạo Nhất hiện tại có không ít, trước đó đánh bại Ma tộc, đạo quán Đạo Nhất đương nhiên không thể lãng phí mấy nguyên liệu nấu ăn đỉnh phong này, tất cả đều thu thập lại.
Ba ngày sau, tại bữa tiệc, một đám cường giả nhân tộc, còn có Minh tộc, Vĩnh Dạ mọi người, đều tham gia đầy đủ.
Đối với đồ ăn của Diệp Trường Thanh, đám người tự nhiên không thể vắng mặt.
Trong đám cường giả nhân tộc, cũng có không ít người nghe danh tiếng tay nghề Diệp Trường Thanh, chỉ là trước đây đều chưa từng được ăn.
Bây giờ lần đầu tiên nếm thử, trong lòng tràn đầy chờ mong.
Nghĩ đến đám đệ tử đạo quán Đạo Nhất, mỗi ngày cứ đến giờ cơm, bộ dạng điên cuồng kia, mấy cường giả nhân tộc này không khỏi hiếu kỳ.
Thật sự ngon đến vậy sao? Tất cả đều đã tích cốc rồi, mà mỗi ngày vẫn cứ mong ngóng ba bữa cơm kia.
Khi tiệc bắt đầu, đám cường giả nhân tộc lúc đầu vẫn duy trì phong độ.
Dù sao đều là những nhân vật có danh tiếng, cái khí chất vẫn nên có, sao có thể giống như dân thường đường phố.
"Món ăn này nhìn qua thật không tệ."
Còn chưa ăn, nhưng chỉ nhìn màu sắc thức ăn trên bàn, cộng thêm cái mùi thơm xộc thẳng vào mũi, khiến cho nhiều cường giả nhân tộc không ngừng gật đầu khen ngợi.
Đồ ăn này quả thật nhìn qua rất ngon.
Vài người đã không kìm được nuốt một ngụm nước bọt, nhưng, trong khi mọi người còn đang cảm thán, những người ngồi cùng bàn như Hồng Tôn, Lâm Phá Thiên, Tần Sơn Hải chờ trưởng lão, phong chủ đạo quán Đạo Nhất đã cắm đầu vào ăn.
Vốn là lúc Tề Hùng sắp xếp chỗ ngồi, mỗi bàn đều sắp xếp một vị phong chủ, trưởng lão đạo quán Đạo Nhất.
Mục đích của hắn là để thuận tiện tiếp chuyện với đám cường giả nhân tộc.
Nhưng bây giờ, đồ ăn ngon ở trước mặt, Hồng Tôn bọn họ còn đâu thời gian để ý tới bọn họ.
Trong lúc đám cường giả nhân tộc còn đang phối hợp cảm thán, Hồng Tôn đám người đã cắm cúi bắt đầu ăn.
Chẳng phải sao, nhiều cường giả nhân tộc còn đang nói chuyện, từng người vẫn cố ý duy trì phong độ thì đã nghe một tràng tiếng nhấm nuốt truyền tới.
Hả? ? ?
Đám người đang trò chuyện, nghe thấy tiếng nhấm nuốt kia, ai nấy đều sững sờ một chút.
Lập tức nhìn theo tiếng, chỉ thấy các cường giả đạo quán Đạo Nhất ngồi cùng bàn, không biết từ lúc nào đã ăn nhiều như vậy.
Họ ăn đến miệng đầy dầu mỡ, cắm đầu xuống, chỉ lo ăn như gió cuốn, hoàn toàn không để ý chuyện xung quanh.
Hả? ? ?
Thấy vậy, một đám cường giả nhân tộc đều ngơ ngác, không phải chứ, còn chưa nói xong, các ngươi đã bắt đầu ăn rồi?
Hơn nữa, tốc độ này có chút quá khoa trương rồi thì phải, đồ ăn trên bàn, hoàn toàn giảm đi với tốc độ mà mắt thường cũng thấy được.
Trong chốc lát, nhiều cường giả nhân tộc vốn còn coi trọng chút phong độ, lúc này cũng không nhịn được.
Đùa sao, cứ ăn như thế này, bọn họ ăn cái gì? Đồ ăn trên một bàn này, nhìn thì có vẻ không ít, nhưng mà đâu chịu được kiểu ăn như thế chứ.
Cái tướng ăn, quả thật giống như quỷ đói đầu thai, các ngươi ăn như thế, có bao nhiêu cũng không đủ a.
Có người không kìm được, dẫn đầu gắp một đũa, thấy vậy, những cường giả Nhân tộc khác cũng không nói nhảm nữa, ồ ạt bắt đầu động đũa.
Chỉ là ăn một miếng xuống, đám người cũng hoàn toàn không nhịn được, mùi vị đồ ăn này quả thực là nghịch thiên mà.
Trong khoảnh khắc, trước kia cái gọi là khí độ a, khí chất, đều bị ném ra sau ót.
Cái vị thần tiên gì đây, lúc này còn giả vờ giả vịt làm gì.
Ồ ạt ăn như gió cuốn, trong lúc nhất thời, bầu không khí trên bàn ăn cũng trở nên căng thẳng lên.
Không ai nói chuyện, từng người cắm đầu cuồng ăn.
Mà Hồng Tôn vốn đang ăn ngon lành, khi thấy nhiều cường giả nhân tộc tham gia vào, đương nhiên cảm thấy áp lực.
Đỉnh đầu Hồng Tôn thiên kiếp, vốn dĩ ăn rất thoải mái, nhưng khi một đám cường giả nhân tộc ngồi cùng bàn tham gia, đồ ăn trên bàn nhanh chóng giảm bớt.
Chẳng phải sao, vừa định gắp một đũa thịt xào, nhưng ngẩng đầu lên nhìn thì mới phát hiện không biết từ lúc nào đã hết, chỉ còn lại mỗi đĩa trống không.
Mới vừa rồi còn có hơn phân nửa bàn cơ mà, thấy vậy, Hồng Tôn nhướng mày.
Đưa mắt nhìn quanh, chỉ thấy đám cường giả nhân tộc ngồi cùng bàn, từng người ăn quên trời quên đất.
Đôi đũa trên tay của họ gần như múa ra tàn ảnh.
Miệng còn chưa ăn xong, nhưng tay thì hoàn toàn không rảnh.
Thấy thế, sắc mặt Hồng Tôn tối sầm lại, mẹ nó không phải mới vừa rồi các ngươi còn giữ ý chứ, giờ lại đi tranh giành hả?
Vừa mới nếm ra được chút hương vị thì một bàn này đồ ăn đã hết rồi?
Vốn tưởng rằng ăn cơm cùng với những người mới lần đầu thưởng thức này thì mình sẽ được ăn no nê, ai ngờ đám gia hỏa này tốc độ cũng nhanh vậy chứ.
Đã như vậy thì...
Nhìn món ăn nhanh chóng biến mất, Hồng Tôn cũng không giả vờ nữa, chỉ có thể sử dụng bản lĩnh thật sự của mình.
Chỉ thấy mọi người đang ăn quên trời quên đất, quên hết tất cả thì Hồng Tôn đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, hô lớn.
"A, sư tôn ngươi đã đến à, lại đây, lại đây, chúng ta cùng uống một chén."
Vừa nghe thấy câu này, những người ngồi cùng bàn cũng không suy nghĩ nhiều, sư tôn của Hồng Tôn chẳng phải là Vân Tiên Đài, lão tổ đạo quán Đạo Nhất hay sao.
Trong giây lát, mọi người cũng đặt bát đũa xuống, ào ào cầm chén rượu lên, đứng dậy muốn uống cùng Vân Tiên Đài một chén.
Nhưng khi vừa mới quay người lại, lại phát hiện nơi đâu có bóng dáng Vân Tiên Đài.
Hả? ? ?
Trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng, người đâu rồi? Không phải muốn uống rượu sao?
Nghi ngờ quay đầu, chỉ thấy Hồng Tôn căn bản không hề đứng dậy, chứ đừng nói là cầm chén rượu lên.
Chỉ thấy, nhân lúc mọi người đứng dậy, Hồng Tôn không biết từ đâu, trực tiếp mang đến một cái chậu lớn.
Sau đó đem một bàn đồ ăn đổ hết vào trong chậu, khi mọi người kịp phản ứng thì, hơn nửa bàn đồ ăn đã bị Hồng Tôn đổ vào trong chậu.
Thấy thế, sắc mặt ai nấy đều tối sầm lại, chúng ta đối với ngươi chân thành như vậy mà ngươi lại chơi xỏ chúng ta à?
Thấy Hồng Tôn một chút cũng không có ý dừng lại, lại một bàn đồ ăn đổ vào trong chậu, đám người không kìm được nữa.
Ào ào đặt ly rượu trong tay xuống, hét lớn.
"Đạo hữu dừng lại đã, chừa lại cho chúng ta chút chứ."
"Đạo hữu Hồng Tôn, ngươi làm như vậy là không được à nha."
"Đúng đó, mọi người cùng ăn, sao ngươi có thể như vậy?"
Nhưng Hồng Tôn mặc kệ, thấy mọi người lấy lại tinh thần, hắn bưng chậu lớn bắt đầu ăn, lúc này ngươi còn nói những thứ này với ta làm gì? Chẳng lẽ không biết quy củ của đạo quán Đạo Nhất à?
Trên bàn ăn không có cha con...
Bạn cần đăng nhập để bình luận