Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1646: Trường Thanh huynh, việc này bao ở trên người của ta (length: 7712)

Mang thân phận Lạc Cửu U, lại thêm việc ở thánh địa Đạo Nhất, ngoài lão tổ Minh tộc ra, còn ai dám đánh hắn ra nông nỗi này.
Nhìn bộ dạng mạnh miệng của Lạc Cửu U, còn nói là đang luận bàn với lão tổ Minh tộc.
Các ngươi mẹ nó luận bàn cái rắm, một kẻ Đế cảnh, một kẻ Tổ Cảnh, cái này có gì hay để so tài?
Còn nhỏ hơn một chiêu? Chuyện này không phải lừa quỷ sao, dù ngươi có là thiên kiêu đỉnh phong, cũng không thể vượt hai đại cảnh giới để sánh vai với tồn tại Tổ Cảnh chứ?
Đừng nói Tổ Cảnh, ngươi đối đầu cường giả Đế Tôn còn tốn sức a.
Nhìn Lạc Cửu U mặt mày mạnh miệng, không để tâm, Diệp Trường Thanh cũng không vạch trần hắn.
Mà im lặng nghe hắn nói, chờ Lạc Cửu U nói xong, Diệp Trường Thanh mới mở miệng hỏi một câu.
"Vậy bên phía lão tổ của ngươi nói thế nào rồi?"
Diệp Trường Thanh hỏi về chuyện kết minh, vừa dứt lời, cả người Lạc Cửu U khựng lại, nhưng rất nhanh lại vỗ ngực nói.
"Vậy tất nhiên là không vấn đề rồi, hôm qua ta nói với lão gia tử, lão gia tử nói không có vấn đề, ta làm việc ngươi còn lo lắng sao?"
"Chờ ngày mai ta đưa lão gia tử đến chỗ ngươi một chuyến, Trường Thanh huynh làm cho một bàn đồ ăn chiêu đãi hắn, việc này chắc chắn không vấn đề."
"Thật?"
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh có chút hồ nghi nói, quả thực là bộ dạng hiện tại của Lạc Cửu U không có chút sức thuyết phục nào.
Thậm chí Diệp Trường Thanh còn hoài nghi, không phải là do chuyện này mà Lạc Cửu U bị đánh chứ?
Phát giác được sự nghi ngờ trong lòng Diệp Trường Thanh, Lạc Cửu U vỗ ngực bảo đảm nói.
"Ta làm việc ngươi còn lo lắng sao, yên tâm đi, chuyện này bao trên người ta, đúng rồi, Trường Thanh huynh, điểm tâm còn không, cho ta một bát chứ."
Lạc Cửu U vừa có thể xuống đất thì đã vội chạy đến Thực đường, vì cái gì, dĩ nhiên là vì một miếng cơm thức ăn của Thực đường.
Thấy thế, Diệp Trường Thanh cười lắc đầu, điểm tâm vậy chắc chắn là không còn, chỉ có thể đơn giản nấu cho Lạc Cửu U bát mì.
Đối với cái này, Lạc Cửu U cũng không chê, với tay nghề của Diệp Trường Thanh, cho dù chỉ là một bát mì nước lọc bình thường kia thì cũng chắc chắn rất ngon.
Ở Thực đường ăn một bát mì lớn, lúc này Lạc Cửu U mới hài lòng rời đi.
Trước khi đi vẫn không quên lại bảo đảm.
"Trường Thanh huynh, ngươi yên tâm, chuyện này bao trên người ta."
"Vậy ta sẽ đợi tin tốt của Lạc huynh."
"Yên tâm đi, ổn thỏa thỏa đáng."
Rời khỏi Thực đường, nụ cười trên mặt Lạc Cửu U từ từ biến mất, chuyện này đã nói ra, thì bên lão gia tử nhất định phải giải quyết.
Vừa đi vừa nghĩ, đợi về tới động phủ, Lạc Cửu U dứt khoát quyết tâm, kéo thân thể đầy thương tích, trực tiếp đến tiểu viện lão gia tử đang ở.
Trực tiếp đẩy cửa vào, lúc này lão tổ Minh tộc đang nói chuyện với hai cường giả Đế Tôn viên mãn của Minh tộc.
Cánh cửa sân bị đẩy ra, chỉ thấy Lạc Cửu U khập khiễng đi đến.
Hôm qua vừa bị đánh một trận, hôm nay lại tới?
Nhìn Lạc Cửu U, lão tổ Minh tộc, cùng hai cường giả Đế Tôn đều có chút hồ nghi, thằng nhãi này tại sao lại đến đây?
"Ngươi có chuyện gì?"
Vẫn là lão tổ Minh tộc mở miệng hỏi, bị đánh thành như vậy không nghỉ ngơi, còn tới làm gì?
Đối mặt với câu hỏi của lão gia tử, Lạc Cửu U một bộ dáng vẻ sớm đã xem thường sống chết, nghiến răng nói.
"Ta tới làm gì, ngươi không biết?"
"Tiểu tử, ngươi lại ngứa da thật sao?"
Nghe vậy, lão tổ Minh tộc thản nhiên nói, nhưng Lạc Cửu U lại không có chút ý định lùi bước, ngược lại thấy chết không sờn nói.
"Bớt mấy cái trò đó đi, ta hỏi ngươi, chuyện kết minh với Hạo Thổ thế giới, ngươi là đồng ý hay là đồng ý?"
Lại là vì chuyện này? Nghe thấy lời này, lão tổ Minh tộc cười lạnh một tiếng, từ từ đứng dậy, ánh mắt nhìn Lạc Cửu U, sâu thẳm nói.
"Xem ra hôm qua lão phu ra tay vẫn còn nhẹ a."
"Ngươi nói ít mấy cái thứ vô dụng đó đi, có bản lĩnh ngươi cứ đánh chết ta, nếu không thì ta... A..."
Lạc Cửu U còn chưa dứt lời, thì một giây sau, theo một bóng đen xuất hiện trước mặt hắn, sau đó Lạc Cửu U chỉ thấy hoa mắt.
Lập tức cả người bị một quyền đánh ngã xuống đất, tiếp đó là màn hành hạ tàn nhẫn.
Lần này Lạc Cửu U kêu thảm thiết hơn, mà lão tổ Minh tộc một bên đánh, một bên quát.
"Thằng nhãi con, ngươi thật sự là ngày càng vô pháp vô thiên."
"Muốn chơi cứng với lão phu đúng không? Tốt, ta ngược lại muốn xem trên người ngươi, đến tột cùng có bao nhiêu xương cốt."
Lại là một trận đòn nhừ tử, chờ lão tổ Minh tộc phủi tay kết thúc, Lạc Cửu U đã bị đánh ngất xỉu.
Hai cường giả Đế Tôn bên cạnh thấy thế, ai nấy đều kinh hãi tột độ.
Thật mẹ nó hung ác a, một người trong số đó còn ngại ngùng hỏi.
"Lão tổ, cái này...không sao chứ, thiếu chủ?"
Nghe vậy, lão tổ Minh tộc không để ý chút nào liếc Lạc Cửu U.
"Không sao, lão phu đã khống chế lực đạo rồi, không chết được đâu."
Hả? ? ?
Nghe vậy, hai cường giả Đế Tôn nhìn Lạc Cửu U đang hôn mê nằm trên đất, cả đám đều rơi vào trầm mặc.
Nhìn qua đúng là không chết được, nhưng vấn đề cũng không giống như có thể sống lâu a.
Đây chính là thiếu chủ duy nhất của Minh tộc, lỡ như bị đánh chết tươi thì ai sẽ...
Có lòng muốn khuyên lão tổ, về sau ra tay đừng quá ác như vậy, dù sao thì cũng là đứa bé mình một tay nuôi lớn mà, lẽ nào lại thật sự có thể đánh chết tươi được sao.
Nhưng Lạc Cửu U là vết xe đổ còn rõ ràng trước mắt, hai người do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không dám nói ra.
Đối với thiếu chủ, lão tổ còn có thể ra tay ác như vậy, thì càng không cần nói đến bọn họ, bị đánh chết trực tiếp cũng không phải là không có khả năng.
Thôi vậy, chuyện của thiếu chủ, cứ để thiếu chủ tự mình giải quyết đi, bọn họ chỉ có thể tỏ vẻ thương cảm nhưng không giúp gì được.
Lập tức ba người lại tiếp tục thương lượng chuyện, đến khi xong việc, lão tổ Minh tộc mới bảo hai người mang Lạc Cửu U về phòng nghỉ ngơi.
Trên đường đi, Lạc Cửu U đều không tỉnh lại, cho ăn đan dược cũng không có tác dụng.
"Còn thở không?"
Cẩn thận đặt Lạc Cửu U lên giường, một người trong đó mở miệng hỏi.
Trên đường đi không động đậy gì cả, hắn cũng nghi ngờ có phải thiếu chủ đã hết thở rồi không.
Vội vàng ra hiệu cho đồng bạn kiểm tra khí tức của thiếu chủ, nghe vậy, người kia đưa tay thăm dò, lập tức gật đầu nói.
"Vẫn còn."
"Vậy thì tốt, không chết là được."
Dù sao thì còn một hơi treo là được, vẫn có thể cứu sống.
Lạc Cửu U bên này liên tiếp bị lão gia tử đánh nhừ tử hai bữa, còn hai ngày sau, Diệp Trường Thanh từ đầu đến cuối không đợi được Lạc Cửu U.
Trong lòng đã cảm thấy không đáng tin cậy, Thạch Tùng bên kia cũng đã tới hỏi thăm rất nhiều lần.
Việc kết minh với Minh tộc lúc này, đối với Hạo Thổ thế giới mà nói quả thật là đại sự hàng đầu.
Vốn là Diệp Trường Thanh còn định để lão tổ Vĩnh Dạ ra mặt, nhưng lúc ăn cơm, bản thân chỉ thăm dò một câu, thì lão tổ Vĩnh Dạ đã nói thẳng.
"Tiểu tử Trường Thanh, chuyện của Vĩnh Dạ ta, lão già này còn có thể làm chủ, nhưng chuyện của Minh tộc ngươi kêu ta cũng vô dụng."
"Lão già Minh tộc kia sẽ cho ta chút mặt mũi, nhưng không nhiều, không có tác dụng gì, chuyện này vẫn phải dựa vào các ngươi thôi, mà lại, chẳng phải còn có tiểu tử Lạc Cửu U kia giúp đỡ sao? Hắn nói thế nào rồi?"
"Đúng rồi, tiểu tử kia đâu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận