Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1043: Sư tôn, ngươi bán ta (length: 7783)

Tự nhiên không có khả năng có tin tức truyền đến, vốn là bởi vì Tề Hùng độ kiếp, nên thu hút phần lớn sự chú ý của yêu tộc.
Vốn dĩ đám yêu tộc thám tử phụ trách giám thị Đạo Nhất thánh địa, đều bị chia một nửa đi giám thị Tề Hùng.
Còn lại mấy cái vụn vặt kia, ở Vân Tiên Đài bọn người đích thân ra tay, vậy thì dĩ nhiên là một chút động tĩnh đều không có, thì lạ đấy.
Đại Đế cường giả ra tay thanh trừ mấy tên thám tử, đây chẳng phải là chuyện thần không biết quỷ không hay sao.
Lại thêm mấy ngày gần đây nhất, một đám Yêu Đế đều tập trung sự chú ý vào Tề Hùng, căn bản không rảnh quan tâm đến Đạo Nhất thánh địa bên kia.
Nhìn vẻ mặt mơ hồ của đám Yêu Đế, Tề Hùng trong lòng Đại Đế, lặng lẽ thu hồi bàn truyền tống trận trong tay, sau đó hét lớn một tiếng.
"Yêu tộc nghe đây, các ngươi đã bị bao vây rồi, còn không mau bó tay chịu trói!"
"Ngươi... ...."
Nhìn Tề Hùng trong nháy mắt trở mặt, vênh váo đắc ý, đám Yêu Đế nghiến răng ken két.
Mẹ nó ngươi vừa rồi sao không như này, giờ người đến, mẹ nó ngươi lại hung hăng đúng không.
"Nhìn cái gì, mau mau đầu hàng, nếu không chỉ có con đường chết."
Đối mặt với ánh mắt trừng trừng của đám Yêu Đế, Tề Hùng không hề nao núng, sao thế, người của Đạo Nhất thánh địa ta đến rồi, ta còn sợ ngươi chắc?
"Đáng chết, giết cho ta, cho dù có đến thì sao, hôm nay vẫn giết chết hắn."
Đám Yêu Đế gầm lên, lập tức hai bên đại chiến.
Tuy rằng Đạo Nhất thánh địa đột nhiên xuất hiện ở đây, lại bọn họ không nhận được bất cứ thông tin nào, nhưng vốn dĩ trong kế hoạch thì có tình huống Đạo Nhất thánh địa tới tiếp viện.
Tuy nhiên ở giữa xuất hiện một vài vấn đề nhỏ, nhưng không ảnh hưởng đến toàn cục, dù sao vẫn là muốn một trận chiến.
Đám Yêu Đế cũng lúc này cùng Vân Tiên Đài bọn người đứng chung một chỗ.
Trong đó, 6 tôn Yêu Đế liên thủ đối phó Vân Tiên Đài bốn người, còn lại thì bao vây Tề Hùng.
Xem ra là thật sự muốn giết chết Tề Hùng ở chỗ này.
Còn về Vân Tiên Đài bốn người, chỉ cần ngăn chặn là được.
"À, 6 tôn Yêu Đế mà muốn ngăn cản bốn người lão phu? Thật quá ảo tưởng."
Đối với điều này, Vân Tiên Đài không hề khẩn trương chút nào, ngược lại là bên Tề Hùng đang gặp áp lực lớn.
Đối mặt với mấy tôn Yêu Đế liên thủ bao vây, Tề Hùng rất là vất vả, thầm nghĩ.
"Sư tôn bọn họ hẳn là vội vàng phía dưới đuổi đến cứu viện, yêu tộc rõ ràng đã sớm chuẩn bị, trận chiến này không ổn."
Tề Hùng trong nháy mắt đoán được tất cả, hiểu rằng trận chiến này không thể gắng gượng tiếp tục, yêu tộc rõ ràng là có kế hoạch.
Mà Đạo Nhất thánh địa lại không có.
Tề Hùng cho rằng, mình tốt xấu gì cũng là thánh chủ, Đạo Nhất thánh địa có kế hoạch gì, hắn không thể nào không biết.
Đúng lúc hắn định để mọi người vừa đánh vừa rút thì đột nhiên, trên chiến trường, từng đạo từng đạo phù triện, trận bàn đột nhiên bùng nổ.
"Hả? ? ?"
Nhìn phù triện, trận bàn, Tề Hùng lập tức ngây người, đây là bẫy rập?
Không đúng, Đạo Nhất thánh địa chẳng phải vội vã đến cứu viện mình sao? Sao lại có thời gian bố trí bẫy rập này?
Theo bẫy rập không ngừng kích hoạt, Tề Hùng tròn mắt, tình huống thế nào, Đạo Nhất thánh địa ta cũng có kế hoạch à?
Nhưng vì sao người Thánh chủ như mình lại không biết gì thế này?
Cái này rõ ràng không phải là do tùy hứng nhất thời, nhưng thánh địa mình có kế hoạch tác chiến, người Thánh chủ như hắn lại sửng sốt không hề hay biết?
Tề Hùng chỉ cảm thấy trong lòng phức tạp, rốt cuộc ta có còn là thánh chủ hay không?
Không chỉ mình hắn, mà cả đám yêu tộc bên này cũng bị bẫy rập bất ngờ làm cho rối loạn, vô số Yêu Hoàng, Yêu Vương trợn mắt há mồm.
"Bẫy rập? Sao lại có bẫy rập?"
"Không thể nào."
Cái Đạo Nhất thánh địa này lấy đâu ra nhiều bẫy rập như vậy, hơn nữa, số lượng cạm bẫy này cũng quá nhiều đi, cái này tuyệt đối không phải là tùy tiện có thể bố trí ra, chắc chắn là phải có chuẩn bị từ trước mới có được.
Đạo Nhất thánh địa đã chuẩn bị trước?
Sự việc phát triển hoàn toàn vượt quá dự liệu của yêu tộc, nếu như không có những cạm bẫy này, bọn chúng có lẽ còn có thể dây dưa với Đạo Nhất thánh địa một phen, nhưng nhiều thêm mấy cạm bẫy này thì tình thế hoàn toàn khác.
Lại thêm, thực lực của đông đảo đệ tử Đạo Nhất thánh địa tăng lên cũng hết sức nhanh chóng.
Hầu như mỗi người sau hơn một tháng đều có đột phá, ít nhất cũng tăng lên một cảnh giới nhỏ.
Đây chính là sự khủng khiếp của sức mạnh công đức, đối với sự tăng tiến tổng thể của nhân tộc, điều này tuyệt đối là vô cùng lớn lao.
"Đáng chết, sao lại thế này."
"Chúng ta bị gài bẫy rồi, bọn nhân tộc hèn hạ."
"Các ngươi Đạo Nhất thánh địa sớm đã biết kế hoạch của yêu tộc ta?"
Một tên Yêu Hoàng viên mãn, tức giận hét lên với Hồng Tôn đang giao đấu với mình, chuyện này rõ ràng là Đạo Nhất thánh địa gài bọn họ.
Nghe vậy, Hồng Tôn cũng không nghĩ nhiều, thuận miệng trả lời.
"Giờ mới biết sao, chỉ một cái mồi nhử mà dụ được hết tất cả các ngươi."
"Mồi nhử? Mồi nhử gì?"
"Ha ha, cứ cho là vậy đi, sư tôn ta thần cơ diệu toán, dùng đại sư huynh của ta làm mồi nhử, nếu không yêu tộc các ngươi sao mắc câu."
"Đáng chết, các ngươi lại dám dùng chính thánh chủ của mình làm mồi."
Nói đến đây, Hồng Tôn vẫn không hề ý thức được có vấn đề gì, nhưng đột nhiên ở giữa, một tiếng hét giận dữ vang lên.
"Mồi nhử? Ta là mồi nhử?"
Giọng nói rõ ràng là của Tề Hùng.
Vừa nãy hắn còn đầy nghi ngờ, nhưng vô tình nghe được lời của Hồng Tôn xong, trong nháy mắt, hắn đã hiểu ra.
Mẹ nó hắn thành mồi nhử, mà người chủ mưu tất cả những chuyện này, lại chính là sư tôn của mình.
Trong nhất thời, mắt Tề Hùng đỏ ngầu, nhìn về phía Vân Tiên Đài đang kịch chiến không xa giận dữ hét lên.
"Sư tôn, ngươi bán ta?"
Trong lời nói tràn đầy bi phẫn, đau lòng, tuyệt vọng, ta là đồ đệ của ngươi đấy, ngươi lại đối với ta như vậy?
Đối mặt với chất vấn của Tề Hùng, dù là Vân Tiên Đài cũng không khỏi có chút đỏ mặt, nhưng vẫn giải thích.
"Cái kia, đồ nhi, ngươi nghe vi sư giải thích."
"Ta không nghe, ta không nghe."
"Vậy được rồi."
"Ngươi bán ta, đến cuối cùng còn chẳng có lấy một lời giải thích?"
"Chẳng phải chính ngươi không chịu nghe sao?"
"Vậy ngươi nói đi."
"Tốt, vi sư... ...."
"Ta không nghe, ta không nghe."
"Mẹ nó ... . . . . ."
Một hồi giằng co, Vân Tiên Đài cũng ngớ người, mẹ nó ngươi có bệnh à?
Nhìn Tề Hùng, cũng mặc kệ hắn nói gì, Vân Tiên Đài nói thẳng.
"Thằng nghịch đồ nhà ngươi, một chút đảm đương cũng không có, sao có thể gọi là bán ngươi chứ, thân là thánh chủ Đạo Nhất thánh địa, chẳng lẽ ngươi không cần phải xông pha đi đầu, một mình dẫn đầu sao?"
"Ta... . . Vậy ngươi cũng phải báo cho ta một tiếng chứ."
"Báo trước cho ngươi, ngươi còn diễn được hoàn hảo như vậy sao?"
Sư tôn nói có hơi ... . . . . . có cái rắm lý lẽ gì vậy.
Bị làm thành mồi nhử một cách khó hiểu, trong lòng Tề Hùng bực bội, hơn nữa nhìn tình hình này, mẹ nó hình như chỉ có hắn, người thánh chủ này bị bỏ lại trong tối.
Ta là thánh chủ của các ngươi, mà các ngươi lại đối xử với ta như vậy?
Ánh mắt đỏ ngầu lướt qua tất cả đệ tử, chấp sự, trưởng lão của Đạo Nhất thánh địa ở đó, nghiến răng nói.
"Tốt tốt tốt, một đám chó má, các ngươi chơi kiểu đó đúng không, chờ đó cho ta."
Nói xong, Tề Hùng lại giận dữ quát vào Vân Tiên Đài.
"Vậy ngươi còn không mau tới cứu ta, ta là mồi nhử, không phải pháo hôi chứ."
Tề Hùng thực sự không thể đối phó được nhiều Yêu Đế như vậy, chỉ có thể giận dữ quát Vân Tiên Đài, mẹ nó ta là mồi nhử, không phải pháo hôi, đến cứu lão tử đi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận