Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1522: Tên tiểu bạch kiểm này thực lực rất mạnh (length: 8272)

Diệp Trường Thanh từng bước một hướng về ba tên Đại Thánh của Hắc Nham giới mà đi tới.
Đây có thể xem là số lần ít ỏi Diệp Trường Thanh chủ động ra tay, không còn cách nào, thật sự là đám người Hắc Nham giới này có vấn đề, cứ khăng khăng nhằm vào hắn mà đánh chủ ý.
Tức nước vỡ bờ, bị lũ chó này hết lần này đến lần khác lôi ra đùa bỡn như vậy, trong lòng Diệp Trường Thanh mà không bực tức thì mới lạ.
Mà đối diện với Diệp Trường Thanh, trong mắt ba tên tu sĩ Đại Thánh của Hắc Nham giới cũng thoáng hiện vẻ ngưng trọng.
Vốn tưởng Diệp Trường Thanh chỉ là một tên mặt trắng nhỏ được Thu Bạch Y yêu thích, chiến lực chẳng ra gì. Nhưng qua cái chiêu vừa rồi, ba người cũng thấy được, Diệp Trường Thanh hẳn không đơn giản như vẻ ngoài.
Nhất là tên Đại Thánh bị một chưởng đánh bay, trong mắt càng đầy vẻ kiêng kỵ.
Hắn vừa rồi thật sự không có một chút cơ hội phản ứng nào, còn không thấy rõ đối phương ra tay như thế nào, đã cảm thấy một lực lớn tát mạnh lên mặt, rồi cả người bị hất văng ra ngoài.
"Cẩn thận chút."
Giọng điệu ngưng trọng nói với hai người còn lại, nghe vậy, hai người kia cũng nhẹ gật đầu.
Không để ý ba người đang nói gì, Diệp Trường Thanh không nhanh không chậm bước tới, nhưng chỉ một giây sau, theo bước chân hạ xuống, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Thấy vậy, hai mắt ba tên Đại Thánh của Hắc Nham giới trợn tròn.
Ba người bọn họ đã chăm chú nhìn từng cử động của Diệp Trường Thanh, nhưng vừa rồi khoảnh khắc Diệp Trường Thanh biến mất, cả ba thế mà đều không thấy rõ động tác của hắn.
"Cẩn thận."
Ngay lúc này, một người trong đó đột nhiên nhìn về bên trái, lớn tiếng hô một tiếng, nghe đồng bạn nhắc nhở, một tên Đại Thánh khác tuy đã phản ứng ngay.
Liền vội xoay người mặt hướng bên trái mình, nhưng vẫn chậm một bước, chỉ thấy một lưỡi đao loé qua.
Tên Đại Thánh kia gắng sức tránh chỗ hiểm, nhưng vai trái vẫn bị một đao chém đứt lìa.
Không biết từ khi nào, Diệp Trường Thanh đã xuất hiện bên trái tên Đại Thánh này.
Trên tay cầm một con dao phay, thấy không thể giải quyết người này bằng một đao, Diệp Trường Thanh có vẻ bất mãn nhíu mày.
Mà hai tên Đại Thánh còn lại của Hắc Nham giới, lúc này không rảnh suy nghĩ nhiều, ào ào ra tay đánh về phía Diệp Trường Thanh.
Chỉ là công kích của hai người còn chưa kịp chạm đến Diệp Trường Thanh, đã dễ dàng bị né tránh.
Thấy công kích vô dụng, hai người còn muốn ra tay, nhưng tốc độ của Diệp Trường Thanh lại nhanh hơn.
Vừa sải bước ra, thân hình trong nháy mắt xuất hiện trước mặt kẻ vừa bị chém đứt một tay.
Đối mặt Diệp Trường Thanh xuất hiện đột ngột, phản ứng đầu tiên của người này cũng là phản kích.
Chỉ vừa muốn đưa tay lên, một chưởng giáng xuống, nhưng một giây sau, một cỗ uy áp kinh khủng trong nháy mắt bao trùm lên người hắn.
Trong nhất thời, người này cảm giác thân thể của mình giống như không bị khống chế.
"Sao có thể..."
Vẻ mặt hoảng sợ nhìn Diệp Trường Thanh trước mặt, hắn không thể nào tin nổi, đối phương chỉ bằng vào uy áp, đã ép hắn đến mức thân thể không thể cử động.
Tất cả đều là tu vi Đại Thánh mà, chỉ dựa vào uy áp mà đã khiến hắn mất đi khả năng hành động, chuyện này làm sao có thể xảy ra?
Nhưng Diệp Trường Thanh cứ thế mà làm được.
Dưới con mắt kinh hãi của hai người còn lại, Diệp Trường Thanh dứt khoát một đao chém xuống, dễ dàng chém giết người này.
Giết một người, mà từ đầu đến cuối, Diệp Trường Thanh cũng chỉ vung có hai đao.
Tên Đại Thánh này trước mặt Diệp Trường Thanh, giống như không có một chút năng lực phản kháng nào, chỉ có thể trơ mắt chờ chết.
Theo tên Đại Thánh đầu tiên chết mất, hai người còn lại trong lòng trực tiếp chìm xuống đáy vực.
Vốn cho rằng dễ dàng có thể bắt gọn tên tiểu bạch kiểm này, nhưng ai ngờ thực lực Diệp Trường Thanh lại mạnh đến vậy.
"Thằng tiểu bạch kiểm này thực lực không yếu, cẩn thận chút."
"Được."
Hai người mở miệng, mà nghe những lời này, mặt Diệp Trường Thanh lại càng đen thêm một phần, cái gì mà mặt trắng nhỏ, các ngươi đúng là muốn chết hả.
Ánh mắt lạnh lẽo, đầy sát khí nhìn hai người, hai người này đúng là không biết sống chết.
Bị ánh mắt của Diệp Trường Thanh để ý đến, hai người không tự chủ rùng mình một cái.
Ngay sau đó, thấy con dao phay trong tay Diệp Trường Thanh nhất thời bùng lên ánh máu.
Từng đạo từng đạo đao khí nồng đậm xoay quanh quanh thân dao.
Vốn chỉ là một con dao phay bình thường, nhưng giờ khắc này, lại mang đến cho người ta cảm giác sắc bén vô cùng.
Hoàn toàn không giống với vẻ thường ngày.
Cảm giác được khí tức lạnh thấu xương trên người Diệp Trường Thanh, hai tên Đại Thánh của Hắc Nham giới không chút do dự trực tiếp thi triển bí pháp.
Không dám có chút giữ lại.
Đối mặt với Diệp Trường Thanh, hai người lại có cảm giác như đang đối diện với cường giả Đại Đế, rõ ràng đối phương cũng chỉ là tu vi Đại Thánh.
Nhưng cảm giác áp bức lại là đuổi sát cường giả Đại Đế.
Đối mặt với bí pháp hai người thi triển, Diệp Trường Thanh một bộ dạng không hề để ý, vẻ mặt cũng không thay đổi chút nào.
Giống như hai người có giãy giụa thế nào, trong mắt hắn cũng không có chút ý nghĩa.
Đưa tay một đao chém xuống, đao mang kinh khủng trực chỉ hai người mà đến.
Đao mang đỏ như máu, phảng phất muốn bổ cả bầu trời làm đôi.
Đối diện với một đao thoạt nhìn bình thường của Diệp Trường Thanh, hai người cũng không dám lơ là.
Đều là toàn lực xuất thủ.
Chỉ là đao mang vừa chạm vào linh lực của hai người, ngắn ngủi chưa đến một chớp mắt, linh lực hai người đã bị đao mang đánh tan.
"Sao có thể?"
Đến bí pháp cũng đã thi triển, nhưng trước một đao của Diệp Trường Thanh, mọi thủ đoạn của hai người lại yếu ớt như giấy.
Thậm chí còn không thể trụ được một lát.
Phòng ngự trực tiếp bị phá, đao mang trực tiếp đánh tới.
Dưới ánh mắt kinh hoàng của hai người, đao mang huyết sắc từ trên không trung xẹt qua, trong nháy mắt bao phủ hai người.
Đợi khi đao mang tan đi, hai tên Đại Thánh của Hắc Nham giới đã bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Chết không thể chết lại.
Chiến đấu bên Thu Bạch Y vẫn chưa kết thúc, Diệp Trường Thanh thì đã nghiền nát chém giết ba tên tu sĩ Đại Thánh kia.
Vốn liều chết xông qua đông đảo tinh phỉ cản trở, còn nghĩ rằng ba tên Đại Thánh ra tay, hẳn có thể bắt được tên tiểu bạch kiểm kia.
Nhưng không ai ngờ kết quả cuối cùng lại thế này.
Lúc này, tám tên Đại Đế đang giao đấu với Thu Bạch Y đã bị chém giết bốn người.
Bốn người còn lại, nhìn cục diện chiến đấu của Diệp Trường Thanh, vẻ mặt cũng hoàn toàn tuyệt vọng.
Bọn họ bên này liều chết kéo chân đối phương, nhưng một bên kia thì sao, ba tên Đại Thánh chẳng những không bắt được tên tiểu bạch kiểm kia, mà lại bị đối phương tiêu diệt dễ dàng như vậy.
"Thằng tiểu bạch kiểm này chiến lực không yếu."
Một tên Đại Đế nghiến răng nói, giọng nói không chút bất ngờ rõ ràng lọt vào tai Diệp Trường Thanh.
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh nheo mắt lại, đám người Hắc Nham giới này đúng là không biết nói chuyện.
Mặt trắng nhỏ, mặt trắng nhỏ, mẹ nó các ngươi nhìn chỗ nào mà ta là mặt trắng nhỏ.
Vẻ mặt khó chịu nhìn về phía bốn tên Đại Đế còn sót lại, Thu Bạch Y dường như cũng cảm giác được ánh mắt u oán của Diệp Trường Thanh đang nhìn mình.
Khóe miệng cố nén cười, nhưng ra tay càng tàn nhẫn hơn.
Là đạo lữ, Thu Bạch Y tự nhiên cảm nhận được tâm tình của Diệp Trường Thanh hiện tại không tốt, chẳng thấy khuôn mặt hắn đen như đáy nồi kia à...
Bạn cần đăng nhập để bình luận