Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1295: Diệp Trường Thanh thụ thương (length: 8434)

Vốn là đang kịch chiến, vậy mà chiến hạm không gian của chính mình, đột nhiên lại bị người ta trộm mất.
Cảnh tượng này khiến một đám tinh phỉ ngơ ngác không thôi, nổi trận lôi đình, quả thực đáng giận!
Cướp cả đời của người ta, bây giờ lại bị người ta cướp ngược lại?
Mẹ nó các ngươi ngay cả cường đạo cũng không tha?
Hơn nữa, ai mẹ nó lại đi cướp chiến hạm không gian của người ta khi đang tác chiến vậy chứ, quả thực là bỉ ổi vô sỉ!
Chưa bao giờ gặp phải tình huống như thế này, cho nên đám tinh phỉ cũng không có chút phòng bị nào.
Lúc này dù có nổi giận, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn chiến hạm không gian của mình dần dần đi xa.
Phải biết, đối với tinh phỉ mà nói, chiến hạm không gian không chỉ đơn thuần là một tàu chiến, mà nó còn là nhà của bọn họ nữa.
Tinh phỉ quanh năm phiêu bạt ở các thế giới, đi đến đâu cướp đến đó.
Về cơ bản không có một nơi nào thực sự dừng chân, phần lớn thời gian đều sống trên chiến hạm.
Cho nên, nếu hỏi ai có tình cảm sâu sắc nhất với chiến hạm không gian, thì chắc chắn không ai khác ngoài đám tinh phỉ này.
Đó là "nhà" của bọn họ, nhưng bây giờ, đánh nhau, đánh nhau, mẹ nó nhà không còn!
Vô số tinh phỉ hai mắt đỏ ngầu, trong giọng nói còn mang theo chút run rẩy nghẹn ngào.
"Dừng lại, dừng lại cho ta!"
"Trả lại chiến hạm không gian cho ta!"
"Nhóc con, ngươi dám, khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!"
Trong miệng không ngừng gào thét giận dữ, đáng tiếc, hoàn toàn vô dụng, chiến hạm không gian càng đi càng xa, còn đám tinh phỉ chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Cả đời săn ưng, cuối cùng lại bị ưng mổ vào mắt, chuyện quái quỷ gì vậy?
Hơn nữa, chiến hạm không gian không còn, cũng có nghĩa là đám người bọn họ lúc này cũng mất khả năng đào tẩu.
Không có chiến hạm không gian, bọn họ căn bản không có cách nào xuyên qua thông đạo không gian để rời khỏi thế giới Hạo Thổ.
Nói trắng ra là, lúc này bọn họ đều đã bị vây chết ở thế giới Hạo Thổ.
Đường lui không có, nhà cũng mất, "thù mới hận cũ" chất chồng, đám tinh phỉ này cũng trở nên hung ác triệt để.
Dù sao cũng là một lần chết, vậy thì mẹ nó liều mạng thôi!
Trên người tinh phỉ đều có chút khí chất của bọn thổ phỉ, nếu không thì không đảm đương nổi cái danh tinh phỉ.
Mấy kẻ nhát gan sợ chết không thể làm tinh phỉ được.
Đám tinh phỉ nổi giận tấn công càng thêm dữ dội, trong chốc lát lại đánh ngang tay với thế giới Hạo Thổ.
"Bọn gia hỏa này đúng là một lũ dân liều mạng."
"Không cần đối đầu trực diện với bọn chúng, dù sao cũng là một đám người sắp chết."
Đối mặt với đám tinh phỉ liều mạng này, thế giới Hạo Thổ lại không có ý định cứng đối cứng với bọn họ.
Không có chiến hạm không gian, đám tinh phỉ này chẳng khác nào cá trong chậu, sớm muộn gì cũng bị bắt.
Lúc này không cần phải liều mạng với bọn họ, cứ làm từng bước chắc chắn mới là lựa chọn tốt nhất.
Thế giới Hạo Thổ lựa chọn tạm thời tránh mũi nhọn, cứ để cho đám tinh phỉ này đắc ý một chút.
Cũng chính vì vậy, trong nhất thời, trên chiến trường, đám tinh phỉ này có vẻ như đang chiếm ưu thế, dần dần lấy lại được thế thượng phong.
Bất quá tất cả chỉ là vẻ bề ngoài, thế giới Hạo Thổ trông có vẻ yếu ớt nhưng thực tế thương vong không lớn.
Cũng chính vì không muốn gây ra thương vong quá lớn, cục diện mới thành ra như vậy.
Lúc này Diệp Trường Thanh cũng đang ở trên chiến trường, hắn vốn chỉ tò mò muốn đến xem náo nhiệt.
Nhưng ai ngờ lại gặp phải đám tinh phỉ này.
Bất quá hắn cũng không sợ, trước đó Diệp Trường Thanh cũng đã chém giết vài tên tinh phỉ, điều này khiến một tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh viên mãn chú ý.
Người này trực tiếp hướng về Diệp Trường Thanh tấn công.
"Tuổi còn trẻ đã có tu vi như vậy, đúng là thiên kiêu chi tư, không ngờ một phương thế giới phong bế như thế này cũng có thể sinh ra thiên kiêu như ngươi."
Tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh nhìn Diệp Trường Thanh với sát ý.
Nhìn chiến lực mà Diệp Trường Thanh vừa thể hiện khi chém giết mấy tên tinh phỉ kia, có thể chắc chắn hắn thuộc hàng đỉnh phong thiên kiêu.
Dù có đặt ở thế giới Hạo Thổ này cũng coi là một nhân vật.
Hơn nữa, khi tu vi của hai người chênh lệch khá lớn mà Diệp Trường Thanh vẫn có thể cầm cự bất bại, lại còn đánh ngang ngửa với mình, càng khiến cho tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh này thêm kiêng kị.
Nghe tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh nói vậy, Diệp Trường Thanh cũng không đáp lời, lúc này nói mấy điều này có ý nghĩa gì chứ?
Trong tay vung dao phay chém tới, đao mang chém thẳng về phía tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh này, đối mặt với đòn tấn công của Diệp Trường Thanh, tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh cũng không dám nghênh đón, chỉ có thể nghiêng người tránh né.
Thằng nhãi này quái dị, dùng một con dao phay làm vũ khí, người bình thường ai dùng dao phay làm vũ khí vậy?
Hơn nữa, phẩm chất của con dao phay này không thấp, rõ ràng là được chế tạo riêng.
Có điều ngươi có công phu như vậy, làm một con đoản đao cũng được mà.
Kiếm, thương, đao, chùy, có rất nhiều loại vũ khí để lựa chọn, thậm chí ngươi có làm một đôi bao tay cũng được đó chứ.
Thế mà lại làm một con dao phay....
Nhưng sau một hồi giao đấu, tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh cũng không dám xem thường con dao phay trong tay Diệp Trường Thanh.
Trông thì ly kỳ cổ quái, nhưng thực lực lại không hề yếu, những đao mang kia cứ như chém vào da đầu hắn vậy.
Bằng thực lực của mình, căn bản hắn không bắt được Diệp Trường Thanh, cùng lắm thì cũng chỉ lực lượng ngang nhau.
Đây chính là chiến lực của đỉnh phong thiên kiêu, ở các thế giới, không một đỉnh phong thiên kiêu nào dễ đối phó.
Bất kỳ một đỉnh phong thiên kiêu nào, thủ đoạn đều vô cùng nhiều, không thể tính toán theo lẽ thường.
Mà Diệp Trường Thanh cũng vậy, tuy sinh ra ở một thế giới phong bế, nhưng so với những đỉnh phong thiên kiêu của các thế giới, hắn cũng không hề kém cạnh.
Vừa tránh được đòn tấn công của Diệp Trường Thanh, Diệp Trường Thanh cũng không cho hắn cơ hội thở dốc, trực tiếp nhào tới, lại vung đao chém xuống.
Đối mặt với điều đó, tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh chỉ có thể giơ đao lên đỡ, hai người lập tức giao chiến kịch liệt.
Trong lúc kịch chiến, tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh không hề chiếm được lợi thế gì, nhưng mà, càng đánh hắn càng nhìn ra phía sau Diệp Trường Thanh, trong mắt lóe lên một tia cười lạnh.
Không biết từ khi nào, phía sau Diệp Trường Thanh lại xuất hiện thêm một tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh nữa.
Tuy trên người hắn mang thương, nhưng không nghiêm trọng lắm, quan trọng nhất là, khả năng ẩn nấp của tên tinh phỉ này rất tốt.
Toàn thân hắn không hề tỏa ra khí tức.
Đây chính là tinh phỉ, có đủ các loại tà đạo bàng môn, dù sao ở trong giới tinh phỉ, ngươi có thể thấy những người am hiểu đủ loại thủ đoạn, có thể nói là đủ loại hạng người.
Âm thầm lẻn đến sau lưng Diệp Trường Thanh, thừa lúc Diệp Trường Thanh đang giao chiến kịch liệt với tên tinh phỉ cảnh giới Đại Thánh kia, tên tinh phỉ này trực tiếp dùng chủy thủ đâm tới, nhắm thẳng vào giữa lưng Diệp Trường Thanh.
Hàn quang lạnh lẽo như tia chớp đánh tới, Diệp Trường Thanh đột nhiên giật mình, trong lòng thầm kêu không tốt.
Nhưng lúc này muốn né tránh hoặc phòng ngự đã không còn kịp nữa rồi.
Chỉ có thể cố gắng hết sức, gượng ép dịch chuyển một chút thân thể, tránh khỏi vị trí tim.
Nhưng dao găm vẫn hung hăng đâm vào phía sau lưng Diệp Trường Thanh.
Trong nháy mắt, máu tươi tuôn trào, toàn bộ dao găm đều cắm vào thân thể Diệp Trường Thanh.
Thấy không thể một kích đoạt mạng, tên tinh phỉ kia cũng nhanh chóng tính rút lui, chỉ là Diệp Trường Thanh không hề cho hắn cơ hội.
Liền vết thương trên người cũng không thèm để ý, ánh mắt lạnh lẽo nhìn tên tinh phỉ đó, trong mắt tràn đầy sát ý.
Một đao chém xuống, chém thẳng tới tên tinh phỉ đó, dọa đến hắn dao găm cũng không kịp để ý, vội vàng né người tránh né...
Bạn cần đăng nhập để bình luận