Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1764: Lúc ấy kiểm trắc sai rồi? (length: 7945)

Quách Minh nhìn người thanh niên dưới hạ giới đang được cho ăn đan dược, nhận thấy tình hình cũng không có tốt hơn bao nhiêu, liền cau mày.
Người này đã thần trí không rõ, miệng còn vô thức lẩm bẩm:
“Ta không dám, ta không dám trêu chọc Diệp công tử nữa, van xin các ngươi đừng đánh nữa…”.
Hả???
Quách Minh cau chặt mày, hắn mới rời đi bao lâu, chỉ là đi tìm ngũ trưởng lão báo cáo công việc thôi mà, người mình mang về đã thành ra thế này?
Một người khỏe mạnh, vậy mà bị đánh đến chỉ còn thoi thóp.
Hơn nữa, đám tộc nhân xung quanh đều đang chĩa mũi dùi vào hắn.
Không ít người tiếc rèn sắt không thành thép nói với Quách Minh:
“Quách Minh à, không phải các bậc thúc nói, ngươi chọn người hạ giới cũng phải xem có thích hợp không chứ.”
“Đúng vậy, Quách gia ta không phải ai cũng muốn.”
“Mấy người không có mắt nhìn như vậy, về sau đừng mang về.”
“Ngươi còn trẻ quá, nhớ lấy lời các thúc, sau này chọn người, phải chọn người có mắt nhìn, hiểu chưa?”
Hả???
Nghe đám tộc nhân nói, Quách Minh lòng đầy nghi hoặc, tình hình hiện tại là thế nào?
Hắn mới rời gia tộc có mấy ngày thôi mà, sao lại thấy không hiểu gì cả.
Cũng may Quách Minh đã kịp thời chạy tới, bảo vệ được mạng sống cho thanh niên dưới hạ giới này.
Nếu không thì chậm trễ thêm chút nữa, e rằng người thanh niên dưới hạ giới này đã vong mạng rồi.
Cũng không dám để thanh niên dưới hạ giới tiếp tục ở lại đây, theo lời dặn của ngũ trưởng lão, Quách Minh trực tiếp dẫn người đến đảo số 80.
Nhìn người thanh niên hạ giới thương tích đầy mình, Quách Minh nghĩ ngợi một hồi, vẫn là đi tìm một đan sư chuyên trách trong tộc để chữa trị cho hắn.
Vốn dĩ muốn để người kia nhanh hồi phục, nhưng không ngờ, đan sư trong tộc chữa trị lại không phù hợp.
Đây là chữa người hay giết người vậy?
Người thanh niên hạ giới vốn đang dần hồi phục, vậy mà sau khi được đan sư này chữa trị lại kêu la thảm thiết một trận.
Dù chỉ đứng một bên nhìn thôi, Quách Minh cũng cảm thấy đau đớn theo.
“Tộc thúc, hay là nhẹ tay một chút, ta sợ hắn không chịu nổi.”
Quách Minh thật sự sợ nếu cứ tiếp tục thế này sẽ chữa chết người mất.
Nhưng đan sư kia tay vẫn không ngừng, thậm chí còn có vẻ càng thô bạo hơn, không hề quay đầu lại nói:
“Yên tâm, thúc nắm chắc.”
Hả???
Nghe vậy, mặt Quách Minh đầy vẻ kỳ quái, thế này mà gọi là nắm chắc sao? Mẹ nó, tay chân người ta đều bị bẻ gãy rồi kìa?
“Nhưng mà thúc à, tay chân của hắn đều bị thúc bẻ gãy rồi.”
“Ngươi biết cái gì, đây là phá rồi mới lập, bẻ gãy rồi sau đó khôi phục mới tốt hơn.”
Nghe vậy, Quách Minh không dám đồng tình bừa bãi, người ta rõ ràng còn chưa gãy mà, thúc lại bẻ gãy luôn, đây là cái kiểu khôi phục tốt hơn sao?
Có kiểu nói này à? Trước kia đâu có vậy.
Đan sư này đúng là đang chữa thương cho người thanh niên dưới hạ giới, chỉ là cách làm có chút "trực tiếp" mà thôi.
Vừa chữa trị, ông ta vừa âm thầm nghĩ.
Thằng chó, dám đắc tội Diệp công tử, còn muốn chữa trị tốt sao? Cho lão phu xử!
Dù sao chỉ cần chữa khỏi là được, còn quá trình thì có gì quan trọng đâu? Cứ làm sao đau nhất là được.
Sau khi được đan sư này chữa trị, thanh niên dưới hạ giới cuối cùng đã cầu xin tha thứ.
“Tiền bối, ta không trị nữa, ta thật sự không trị nữa.”
“Sao được, ngươi bị thương nặng như vậy, không chữa đến bao giờ mới hồi phục được, cố chịu một chút là xong.”
“Ta… a…”
Cuối cùng, Quách Minh thậm chí không đành lòng nhìn nữa, đành lui ra khỏi phòng.
Vừa lúc Quách Minh rời đi, đan sư Quách gia kia càng không chút kiêng dè, hoàn toàn buông thả bản thân.
Thủ đoạn càng thêm thô bạo, cả quá trình người thanh niên hạ giới đau ngất đi không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần đều bị đan sư này nhanh chóng làm tỉnh lại.
“Không thể hôn mê, hôn mê thì hiệu quả trị liệu không tốt.”
“Tiền bối, ngươi…”
Đến nói cũng không còn sức, nhưng ánh mắt kia đã nói lên tất cả.
Hôn mê hiệu quả trị liệu không tốt? Tiền bối, vãn bối ít đọc sách, đừng gạt ta, có chỗ nào nói thế đâu?
Đáng tiếc, đan sư Quách gia này căn bản không quan tâm đến chuyện đó, tóm lại không thể hôn mê, phải tỉnh dậy mà cảm nhận rõ cơn đau mới được.
Vào Quách gia chưa đến nửa ngày, thanh niên dưới hạ giới đã muốn tự tử luôn rồi.
Thậm chí hắn còn thà tự sát còn hơn bị tra tấn như thế, chỉ tiếc, hắn ngay cả tự sát cũng không làm được.
Diệp Trường Thanh tự nhiên không biết chuyện này.
Thảnh thơi nghỉ ngơi một ngày, Diệp Trường Thanh tiếp tục công việc của mình.
Không còn cách nào, muốn tăng tu vi thì chỉ có thể cố gắng thêm thôi.
Khi nhà bếp của Diệp Trường Thanh lại tiếp tục công việc, người Quách gia đương nhiên là vui mừng nhất.
Đảo 78 chỉ vừa yên tĩnh được một ngày, trong chớp mắt lại chật kín người, Diệp Trường Thanh lại một lần nữa mở ra chế độ bạo lá gan.
Mà vất vả như vậy, thu hoạch tự nhiên cũng vô cùng lớn.
Trong thời gian ngắn ngủi bảy ngày, tu vi của Diệp Trường Thanh lại tăng lên.
Kí chủ: Diệp Trường Thanh.
Thân phận: Trưởng lão phòng ăn Đạo Nhất thánh địa.
Tu vi: Đại Đế viên mãn (263541/50000000) Công pháp: Minh Tâm quyết (viên mãn) Cửu Mạch quyết (viên mãn) Bách Chuyển Kim Đan quyết (viên mãn)
Thuật pháp: Ảnh Đao (Hoàng cấp thượng phẩm, hóa cảnh) Thất Tinh Bộ (Hoàng cấp thượng phẩm, hóa cảnh) Linh Bích (Hoàng cấp thượng phẩm, hóa cảnh) Thất Sát Đao (Huyền cấp trung phẩm, viên mãn) Huyền Linh Bích (Huyền Cực thượng phẩm, viên mãn) Tật Phong Bộ (Huyền Cực thượng phẩm, viên mãn)…
Danh vọng: Danh chấn Hạo Thổ.
Thiên phú: Đế phẩm trung giai (658425/100000000) Căn cốt: Đế phẩm thượng giai (845263/100000000) Ngộ tính: Đế phẩm thượng giai (623654/100000000) Đã đạt Đại Đế viên mãn tu vi, Diệp Trường Thanh tỏ ra khá bình tĩnh.
Nhưng ngũ trưởng lão vừa đến ăn cơm, nhìn thấy tu vi của Diệp Trường Thanh thì cả người ngây ngẩn cả ra.
“Đại Đế viên mãn?”
Với tu vi của ngũ trưởng lão, Diệp Trường Thanh đột phá đương nhiên không qua được mắt ông ta.
Chỉ là lúc này ông ta có chút hoài nghi chính mình, không đúng, tiểu tử này đến Quách gia bọn họ mới bao lâu?
Tính ra thì cũng chưa được nửa tháng chứ mấy, lúc đến vẫn còn là Đại Đế cảnh tiểu thành, vậy mà bây giờ chưa đầy nửa tháng đã đạt đến Đại Đế cảnh viên mãn?
Đây là cái tốc độ đột phá gì vậy? Sao lại vô lý đến thế?
Hơn nữa, lúc trước ngũ trưởng lão chính là người trực tiếp kiểm tra tư chất thiên phú của Diệp Trường Thanh.
Tư chất thiên phú của Diệp Trường Thanh thật sự không được xem là đỉnh cao, so với các đệ tử danh sách của gia tộc thì không có gì để so sánh cả.
Nhưng dù là những đệ tử danh sách kia, tốc độ tu luyện cũng không có ai vô lý như Diệp Trường Thanh, còn kém xa lắc.
“Chẳng lẽ là do khi kiểm tra lúc trước có sai sót?”
Ngũ trưởng lão thậm chí bắt đầu nghi ngờ chính mình, có phải khi kiểm tra lúc trước ông đã tính sai chỗ nào không?
Nên mới đo ra thiên phú tư chất bị sai?
Trên thực tế, thiên phú tu luyện của Diệp Trường Thanh còn vượt xa kết quả đã kiểm tra trước đây?
Nếu không thì làm sao mà đột phá nhanh đến vậy được, mới mấy ngày trước còn đột phá Đại Đế đại thành, mà giờ đã đột phá rồi, xem chừng sắp chạm đến Đế Tôn cảnh tới nơi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận