Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1395: Phong hồi lộ chuyển (length: 8029)

Nhìn Vân Tiên Đài đã mất năng lực hành động, ngay cả đứng dậy cũng không được, Linh Xà bà bà cuống cả lên.
Sao tự nhiên lại thành ra thế này?
Ánh mắt nhìn về phía Vân Tiên Đài không ngừng giãy giụa muốn đứng dậy, Linh Xà bà bà có lòng muốn ra tay, nhưng lại không có một cơ hội nhỏ nhoi nào.
Lúc này, Lăng lão đầu chạy đến trước mặt Vân Tiên Đài.
Nhìn Vân Tiên Đài còn đang giãy giụa, khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh nói.
"Tỉnh lại đi, với tu vi của ngươi, muốn hóa giải độc tính trong cơ thể ít nhất cũng phải một phút, mà một phút đó, ta có cả trăm cách có thể giết chết ngươi."
Nói rồi, Lăng lão đầu cũng không do dự nữa, lúc này chuẩn bị ra tay.
Chậm trễ sẽ sinh biến, lúc này chính là cơ hội tốt nhất để giết Vân Tiên Đài, thừa lúc độc tính trong người bộc phát, một lần hành động giết chết lão già này.
Nhưng ngay lúc Lăng lão đầu đưa tay, định một chưởng đoạt mạng, Vân Tiên Đài vốn mặt trắng bệch, trông toàn thân vô lực, khóe miệng lại nhếch lên, trước ánh mắt kinh hãi của Lăng lão đầu, trường kiếm trong tay đột nhiên đâm ra.
Chỉ thấy kiếm quang lóe lên, vốn không hề phòng bị, mà khoảng cách hai người lại gần như vậy, Lăng lão đầu căn bản không kịp phản ứng, chỉ thấy trường kiếm đã xuyên ngực hắn.
"Ngươi... Sao có thể..."
Kiếm khí sắc nhọn xộc thẳng vào trong người, trong nháy mắt phá nát gần như toàn bộ ngũ tạng lục phủ.
Lăng lão đầu không thể tin nhìn Vân Tiên Đài trước mắt, mà lúc này Vân Tiên Đài đâu còn dáng vẻ yếu ớt vừa rồi.
Hắn đứng dậy ngay, khóe môi nhếch lên một nụ cười.
"Ai nói với ngươi là ta trúng độc?"
Hả? ? ?
Tên này không trúng độc? Lăng lão đầu không thể tin nhìn sắc mặt Vân Tiên Đài rất nhanh biến thành hồng hào, sao có thể chứ, vừa rồi hắn rõ ràng thấy ngân châm đâm trúng tim Vân Tiên Đài mà.
"Mặc một món pháp bảo phòng ngự, vừa hay chặn được ngân châm."
Hả? ? ?
Nhìn Vân Tiên Đài kéo cổ áo ra, bên trong quả nhiên có một chiếc nhuyễn giáp mỏng như cánh ve.
Chỉ là ngươi mẹ nó đã là Đế Tôn cảnh rồi, còn mặc cái thứ đồ chơi này làm gì?
Dù là nhuyễn giáp cấp Thánh, đối với cường giả Đế Tôn cảnh cũng chẳng có tác dụng gì.
Nhuyễn giáp có thể ngăn cản tổn thương, đối với Đế Tôn cảnh cũng không có uy hiếp, đơn thuần nhục thân đã có thể ngạnh kháng.
Nhuyễn giáp không ngăn được tổn thương, lại càng vô dụng.
Cho nên, cường giả Đế Tôn cảnh cơ bản không có thói quen mặc nhuyễn giáp, đơn thuần gà mờ.
Vậy mà Vân Tiên Đài hết lần này tới lần khác lại mặc một chiếc.
Đối diện Lăng lão đầu trăm mối vẫn không có lời giải đáp, Vân Tiên Đài cười giải thích.
"Nhuyễn giáp tuy tác dụng không lớn, nhưng thế nào cũng có lúc dùng đến, ví như bây giờ, chẳng phải đã dùng tới rồi sao."
Trong miệng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, không biết là tức giận hay là thương thế nghiêm trọng.
Tên này mặc nhuyễn giáp không nói, vừa rồi còn ra sức diễn kịch.
Mặt lộ vẻ không cam tâm nhìn Vân Tiên Đài, cắn răng nói.
"Ngươi... Bỉ ổi... ."
Chính mình hoàn toàn bị hắn lừa, đối diện tiếng mắng của Lăng lão đầu, Vân Tiên Đài nhếch miệng cười nói.
"Cũng tàm tạm."
Cái gì bỉ ổi không hèn hạ, được làm vua thua làm giặc nha, nói nữa, ngươi không phải vừa rồi cũng giả chết đấy à, ta đây gọi là gậy ông đập lưng ông.
Vân Tiên Đài căn bản không cảm thấy mình có vấn đề gì, rút trường kiếm ra, một giây sau, trong ánh mắt không cam lòng, kinh hãi của Lăng lão đầu, Vân Tiên Đài một kiếm chặt đứt đầu hắn.
Cả thần hồn cũng dưới một kiếm này mà tan biến.
Giết Lăng lão đầu xong, Vân Tiên Đài đưa tay từ trên nhuyễn giáp lấy ra cây ngân châm kia, nhìn ngân châm nhỏ hơn cả sợi tóc, cười nói.
"Cũng chẳng ra gì."
Tiện tay ném đi, cục diện đảo ngược xảy ra trong nháy mắt, căn bản không cho những người khác có cơ hội phản ứng.
Linh Xà bà bà vốn đã tuyệt vọng, lúc này lại thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng sắc mặt có chút phức tạp, hai lão già này đúng là một người so với một người âm hiểm hơn.
Lăng lão đầu đương nhiên không cần phải nói, Linh Xà bà bà rất hiểu hắn, chiến lực không mạnh, nhưng giở trò quỷ thì đúng là một tay hảo thủ.
Ở Thiên Võ giới, nếu nói ai là kẻ nham hiểm nhất, không ai hơn Lăng lão đầu.
Nhưng bây giờ xem Vân Tiên Đài, so với lão già kia cũng chẳng kém cạnh bao nhiêu.
Thậm chí có thể nói là còn hơn một bậc.
Đây là lần đầu tiên gặp, có người ở mặt âm hiểm độc ác có thể áp chế Lăng lão đầu một bậc.
So với việc Linh Xà bà bà thở phào nhẹ nhõm, vị Đế Tôn cảnh đang giao chiến kia lại có tâm tình không được tốt lắm.
Vừa rồi hắn gắng sức giữ chân Linh Xà bà bà, nhưng bây giờ thấy Lăng lão đầu bị chém giết trực tiếp, mặt hắn liền đen xì.
Hai cái kẻ đánh cờ kia có tới 800 cái tâm nhãn, đều mẹ nó đang diễn trò.
Theo kế hoạch trước khi giao chiến, Lăng lão đầu chính xác trở thành chỗ đột phá, và thời gian còn nhanh hơn dự kiến.
Đấy cũng là do Lăng lão đầu tự mình đâm đầu vào, nếu như thành thật mà đánh, Vân Tiên Đài dù tu vi, chiến lực chiếm ưu, nhưng để giải quyết Lăng lão đầu, cũng chưa chắc dễ dàng như vậy.
Cần nhiều thời gian hơn, bản thân có lẽ cũng phải trả giá.
Nhưng Lăng lão đầu tự cho là thông minh, tự cho là thực lực không địch lại, muốn chơi chút thủ đoạn, vậy Vân Tiên Đài tự nhiên sẽ vui lòng.
Từ lúc bắt đầu lá bùa kia đánh trúng Lăng lão đầu, Vân Tiên Đài đã biết lão nhân này đang diễn, dù sao cũng là tu vi Đế Tôn cảnh tiểu thành, chỉ một lá phù mà đã đòi được mạng ngươi rồi à, diễn sâu quá rồi đấy.
Sau đó phối hợp lão ta diễn một màn, lão nhân này cũng chẳng chút nghi ngờ, chắc là quá tự tin vào thủ đoạn của mình.
Thế thì còn gì bằng nữa.
Tiện tay gỡ chiếc nhẫn không gian của Lăng lão đầu xuống, sau đó Vân Tiên Đài liền hướng về phía Khuê Xà xông tới.
Lúc này Khuê Xà đang kịch chiến với Đông Phương Hồng, thêm cả Vân Tiên Đài vào, rất nhanh đã bị hai người hợp lực áp chế.
Trước đó ở thế giới Hạo Thổ, Khuê Xà đã không phải là đối thủ của hai người Vân Tiên Đài và Đông Phương Hồng.
Huống chi hiện tại thực lực hai người đều mạnh hơn, Vân Tiên Đài còn đột phá tới Đế Tôn cảnh đại thành, thực lực lại càng tăng thêm trước đây.
Cho nên, không có gì bất ngờ, Khuê Xà đã bị hai người áp chế trực tiếp.
Đối với Khuê Xà, Vân Tiên Đài và Đông Phương Hồng nhất định không hạ thủ lưu tình, tên này là kẻ cầm đầu mọi chuyện.
Nếu không phải hắn bắt đi Diệp Trường Thanh, sao bọn họ lại phải lặn lội khắp các cõi trời tìm kiếm.
Dọc đường đã chịu biết bao khổ sở, chẳng phải đều là do Khuê Xà gây ra hay sao.
Cho nên, hôm nay tên này phải chết.
"Đồ phế vật."
Áp lực quá lớn, Khuê Xà không nhịn được mắng, người bị mắng tự nhiên là Lăng lão đầu.
Chỉ cầm cự được chút thời gian đã bị chém giết, không phải phế vật thì là cái gì.
Đáng tiếc hiện tại không ai đến giúp Khuê Xà chia sẻ áp lực, hắn chỉ có thể tự mình cắn răng gắng gượng.
Chỉ là hai quyền khó địch bốn tay, dù Khuê Xà đã dùng hết toàn lực, nhưng đối mặt với sự vây công liên thủ của Vân Tiên Đài và Đông Phương Hồng, Khuê Xà ngày càng khó duy trì.
Trên người nhanh chóng xuất hiện thêm vài vết thương, tuy không nghiêm trọng, với thực lực Đế Tôn cảnh có thể hồi phục nhanh chóng.
Nhưng đây rõ ràng không phải là dấu hiệu tốt, mới bao lâu, bản thân đã bị thương, vậy tiếp theo phải làm thế nào?
Khuê Xà gắng sức, nhưng hình như cũng không thể thay đổi được gì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận