Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1205: Ngươi xác định hắn là nói như vậy? (length: 7670)

Đàm phán? Nhìn sắc mặt dữ tợn, gào thét liên tục của Bối Tuân, rồi nhìn vẻ mặt điềm tĩnh nghiêm trang của Hà Lục, Diệp Trường Thanh bọn người luôn cảm thấy không thích hợp.
Cái này mẹ nó giống là muốn đàm phán sao? Ngươi sợ là không làm rõ được tình hình rồi.
Bất quá đám người cũng nghe không hiểu Bối Tuân đang nói cái gì, chỉ có thể bảo Hà Lục lên tiếng.
"Ngươi hỏi hắn, muốn nói chuyện gì."
Nghe vậy, Hà Lục quay đầu, lập tức đổi sang vẻ cung kính, dùng tiếng Ma tộc nói.
"Thưa ngài Ma Thần tôn kính, ta là Hà Lục, người hầu trung thành nhất của ngài."
Có thể nghe rõ được, Hà Lục khi nói chuyện còn lắp ba lắp bắp, xem ra không quá thông thạo tiếng Ma tộc.
Nhưng may mà Bối Tuân nghe mò vẫn hiểu, chỉ thấy hắn ánh mắt lạnh lùng nhìn Hà Lục, nghiến răng nói.
"Nhân tộc hèn hạ, các ngươi lại muốn giở trò quỷ gì?"
Bọn nhân tộc bỉ ổi này, giờ lại kêu một người đến, còn muốn lừa gạt mình sao?
Bổn vương còn mắc lừa chắc?
Nhưng một giây sau, Hà Lục quanh thân liền hiện ra một tia ma lực.
Hả? ? ?
Thấy cảnh này, Bối Tuân ngây người, sao nhân loại này lại có ma lực? Tiếp đó chỉ nghe Hà Lục giải thích.
"Thưa Ma Thần, ta tu luyện công pháp cao quý của Ma tộc, ta chính là người hầu trung thành nhất của Ma tộc."
Lần này, Bối Tuân có chút tin tưởng, dù sao ma lực không thể giả được.
Ánh mắt sáng rực nhìn Hà Lục, Bối Tuân lên tiếng.
"Nếu vậy ngươi giết ta đi, cho bổn vương một cái chết thống khoái."
"Thưa Ma Thần, không được ạ, người ta nói núi xanh còn đó lo gì không có củi đốt, miễn là còn sống thì có vô hạn khả năng."
"Cút, bổn vương nói, bảo ngươi giết ta ngay bây giờ."
Đáng tiếc Bối Tuân hoàn toàn không nghe những lời này, chỉ một lòng muốn chết.
Nhìn hai người nói chuyện với nhau, Tề Hùng bên cạnh tò mò hỏi.
"Hắn nói gì vậy?"
"Cái này.... Ma Thần bảo, ngài ấy muốn một nơi ở tốt nhất, đó là điều kiện tiên quyết."
Hà Lục biết, với năng lực của mình thì không thể cứu được Bối Tuân.
Dù sao hắn cũng chỉ là một tù nhân.
Nên hắn chỉ có thể cố gắng hết sức làm cho Bối Tuân sống thoải mái dễ chịu một chút, đó là chuyện duy nhất hắn có thể làm.
Nghe xong những lời này, Tề Hùng bọn người nhíu mày.
Muốn một nơi ở tốt nhất?
Ánh mắt cùng nhìn Bối Tuân đang gào thét không ngừng, mẹ nó, ngươi chắc chắn hắn có ý đó chứ? Nhìn thế nào cũng không giống a?
Một mặt hồ nghi nhìn Hà Lục, Tề Hùng xác nhận lại.
"Ngươi chắc chứ?"
"Chắc chắn 100%."
"Giết ta, có bản lĩnh thì giết ta đi."
"Bổn vương thà chết chứ không chịu khuất phục, lũ nhân loại ti tiện, các ngươi bỏ ý nghĩ đó đi, bổn vương sẽ không đầu hàng."
Hả? ? ?
Thái độ này mà còn đòi nơi ở sao? Hơi trầm tư, Tề Hùng nói thẳng.
"Ngươi hỏi hắn, hắn có thể cho chúng ta cái gì?"
Nếu cần đàm phán thì ngươi cũng phải có quân bài chứ, không có gì thì đòi nơi ở cái gì?
Nghe vậy, Hà Lục quay đầu nhìn Bối Tuân, cung kính nói.
"Thưa Ma Thần, ta đã nói với bọn nhân loại này, bọn họ bảo nguyện ý thả ngài về."
Hả? ? ?
"Thật không?"
"Chắc chắn 100%."
"Không thể nào, lũ nhân loại bỉ ổi này làm sao có lòng tốt đó, có quỷ kế, chắc chắn là có quỷ kế, bổn vương không tin, có bản lĩnh thì giết chết bổn vương đi."
Bối Tuân chỉ ngớ người ra một chớp mắt, lập tức lại rống lên giận dữ.
Thấy vậy, Hà Lục không chút đổi sắc, trực tiếp quay đầu nhìn Tề Hùng bọn người.
"Ma Thần nói, ngài có thể cho các ngươi biết tin tức mà các ngươi muốn, bao gồm cả tình hình Ma tộc."
Tình hình Ma tộc?
Nghe nói thế, thật lòng, Tề Hùng bọn người có chút dao động.
Dù sao, kiến thức của đám người về Ma tộc chỉ là nửa vời.
Nếu có thể biết thêm về Ma tộc, thì sẽ có lợi cho hành động sau này.
Liếc nhìn nhau, thấy mọi người đều không phản đối, Tề Hùng gật đầu.
"Được, nhưng trước tiên phải hé lộ một chút đã."
Nghe vậy, Hà Lục không nói nhảm, quay sang nói với Bối Tuân.
"Thưa Ma Thần, những nhân loại này bảo, họ rất nể phục ngài là một dũng sĩ, tuy là địch nhưng lại có cùng chí hướng, nên sẽ không giết ngài mà còn muốn chiêu đãi ngài thật tốt."
Hả? ? ?
Nghe xong, Bối Tuân ngẩn người, bội phục ta là một dũng sĩ ư?
Nhất thời, Bối Tuân rung động trong lòng, lập tức vẻ mặt cao ngạo nhìn Tề Hùng bọn người, coi như các ngươi còn có chút mắt nhìn.
Chỉ là khi đối mặt với ánh mắt đó của Bối Tuân, Tề Hùng bọn người ngơ ngác.
Con hàng này bị làm sao vậy, đột nhiên dùng ánh mắt đó nhìn chúng ta làm gì?
Bối Tuân cảm thấy mình vốn là dũng sĩ dũng mãnh nhất của Ma tộc, bọn nhân tộc này có thể nhìn ra được, coi như là có chút nhãn lực.
"Bảo với lũ nhân loại đó, cho dù thế, bổn vương cũng không cảm kích đâu."
"Đúng đúng, vậy nên thưa Ma Thần, ngài cũng đừng có một lòng muốn chết, thắng bại là chuyện thường của binh gia, người ta thường nói anh hùng tiếc anh hùng, bọn nhân loại này đã thấy được sự dũng mãnh của ngài, nên họ sẽ không làm khó ngài đâu."
"Chỉ là tình hình bên nhân tộc này có chút đặc biệt, coi như họ muốn thả ngài đi cũng không được, nên chỉ có thể làm khó ngài, tạm thời chịu thiệt một thời gian."
Hà Lục vẻ mặt thành kính, nghe vậy Bối Tuân trầm tư nửa ngày, rồi gật đầu nói.
"Được, nhưng chúng phải đảm bảo an toàn cho các dũng sĩ Ma tộc dưới trướng bổn vương."
"Ma Thần yên tâm, tiểu nhân sẽ nói chuyện này với họ."
Hai người nói một hồi, Tề Hùng bọn họ chẳng hiểu gì, chỉ thấy Hà Lục quay lại nhìn Tề Hùng bọn người.
"Ma Thần bảo, cường giả Ma tộc nhiều như mây, thực lực mạnh hơn những gì các ngươi có thể tưởng tượng."
"Chỉ riêng loại người như Ma Thần đã có vài chục vạn, trên toàn bộ Ma tộc."
"Còn có những người còn lợi hại hơn nữa, nhưng mà ngài ấy muốn thấy nơi ở mới chịu nói."
Hả? ? ?
"Mấy trăm nghìn Ma Thần? Ngươi mẹ nó lừa ai đấy."
Nghe vậy, mọi người ngơ ngác cả người, Tần Sơn Hải hoàn hồn càng mặt mày đen xì, trực tiếp nổi giận hét.
Ngươi mẹ nó nói quá, mấy trăm nghìn Ma Thần đại viên mãn, ngươi mẹ nó tưởng bắp cải rớt đầy đường à.
Bối Tuân là tu vi gì? Đó là tồn tại sánh ngang Đại Đế viên mãn.
Ngươi bảo có hàng chục vạn người như thế, ngươi mẹ nó lừa con nít ba tuổi chắc?
Hà Lục tự nhiên không biết tình hình cụ thể của Ma tộc, hắn chỉ bịa ra thôi, mục đích là để tạm thời ổn định Tề Hùng bọn họ, giúp Bối Tuân có được điều kiện sống tốt hơn.
Mà lúc này đối diện với Tần Sơn Hải quát mắng, trong lòng Hà Lục cũng hoảng, nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nói.
"Tin hay không thì tùy, các ngươi hoàn toàn không biết gì về lực lượng của Ma tộc, đừng nói đến phía trên vẫn còn những nhân vật cường hãn hơn."
"Còn tồn tại mạnh hơn nữa?"
"Đúng vậy."
Phản ứng đầu tiên của mọi người là không tin, nhưng khi nhìn Bối Tuân.
Thấy hắn không hề la hét, thậm chí còn gật đầu ra hiệu một chút khi thấy ánh mắt của Tề Hùng, ánh mắt như đang nói là cũng không sai lắm.
Mẹ nó, cái quỷ gì thế này?
Bối Tuân gật đầu chỉ vì Tề Hùng bọn họ thấy được mặt anh dũng của hắn, đúng vậy, Bối Tuân, là dũng sĩ dũng mãnh nhất của Ma tộc....
Bạn cần đăng nhập để bình luận