Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 941: Chú sát hắn a (length: 7597)

Gặp Diệp Trường Thanh gật đầu, mọi người reo hò một trận.
Ở một bên khác, tộc Bất Tử sau khi rút lui thành công về đến căn cứ, đứng từ xa nhìn tộc Nhân đang tụ tập trên chiến trường, không biết tình hình như thế nào.
Nhưng lúc này, đám Đại Đế Bất Tử quan tâm nhất vẫn là chuyện chú sát tộc Nhân.
Cho nên vừa mới trở về, bọn họ đã vội vàng đến khu vực căn cứ của Cốc Chú.
Cũng giống như tộc Nhân, căn cứ của tộc Bất Tử cũng trải dài một vùng, diện tích cực kỳ lớn.
Mà nơi ở của Cốc Chú, lúc này đã chuẩn bị xong các tòa tế đàn.
Tế đàn được chất bằng xương trắng âm u, toàn bộ khu căn cứ Cốc Chú mang đến cho người ta một cảm giác vô cùng âm lãnh.
Khi các vị Đại Đế Bất Tử đến, cốc chủ Cốc Chú cũng đích thân ra nghênh đón.
"Thế nào? Đã chuẩn bị xong chưa?"
Không nói lời vô ích, trực tiếp hỏi thẳng, nghe vậy, cốc chủ Cốc Chú gật đầu đáp lời.
"Xong rồi, chỉ cần có môi giới là có thể bắt đầu."
"Được."
Lúc này, đám Đại Đế Bất Tử liền đưa những sợi tóc bắt được trên chiến trường cho cốc chủ Cốc Chú bọn họ.
Số lượng không ít, cả đến những sợi tóc mai, cốc chủ Cốc Chú không dám chậm trễ, lập tức bắt đầu hành động.
Hạ lệnh cho đông đảo đệ tử Cốc Chú ai vào việc nấy, người thì ngồi xếp bằng trên tế đàn, tự mình tiến hành chú sát, người thì phụ trách phối hợp ở xung quanh tế đàn.
Mọi việc đều được tiến hành một cách đâu vào đấy.
Còn cốc chủ Cốc Chú và những cường giả Cốc Chú khác, thì đích thân phụ trách chú sát các cường giả tộc Nhân kia.
Đám Đại Đế Bất Tử cũng không quấy rầy, chỉ im lặng đứng bên quan sát, có điều ai nấy trong mắt đều mang vẻ hưng phấn nồng đậm.
Lần này nhất định sẽ thành công, tuyệt đối có thể làm tộc Nhân bị thương nặng, một lần hành động xoay chuyển cục diện.
Đám Đại Đế Bất Tử dường như đã thấy được cảnh tượng chú sát tộc Nhân thành công, trong lòng không kìm được sự hưng phấn.
Và khi nghi thức chú sát bắt đầu, một luồng hắc khí nhanh chóng bao trùm toàn bộ không gian.
Hắc khí tản ra hơi thở chẳng lành nồng đậm, đây chính là cái gọi là chú lực của Cốc Chú.
Đối với chú lực, cách giải thích đơn giản nhất, cũng là một loại pháp tắc thiên địa.
"Tới rồi."
Thấy chú lực xuất hiện, có một Đại Đế Bất Tử không nhịn được kích động nói.
Sau đó, dưới vô số ánh mắt dõi theo, nghi thức từng chút một bắt đầu, rất nhanh đợt chú sát thứ nhất hoàn thành.
"Thành công?"
Thấy vậy, có một Đại Đế Bất Tử cố kìm nén sự hưng phấn hỏi.
Nghe vậy, cốc chủ Cốc Chú gật đầu.
"Xong rồi."
"Tốt, quá tốt rồi, tiếp tục."
Nghe vậy, đám Đại Đế Bất Tử hưng phấn gật đầu, lần này xem tộc Nhân đối phó thế nào.
Khi đợt chú sát thứ nhất kết thúc, trên dưới Cốc Chú không hề dừng lại, tiếp tục tiến hành đợt chú sát tiếp theo.
Vì thắng lợi của tộc Bất Tử, bọn họ cũng không để ý đến hậu quả.
Ngay khi tộc Bất Tử cho rằng tộc Nhân bên kia thương vong thảm trọng, đội cường giả Bất Tử tộc phụ trách giám thị tộc Nhân lúc này đều cau mày, nghi hoặc hỏi.
"Còn chưa bắt đầu sao? Sao một chút động tĩnh cũng không có?"
"Chẳng lẽ là còn đang chuẩn bị?"
"Cái này còn chuẩn bị cái gì, mau chú giết bọn hắn đi."
"Mấy tên kia thế mà còn có tâm tình ăn cơm, ta mẹ nó, mau chú giết bọn hắn đi."
Đội cường giả Bất Tử tộc này ai nấy đều sốt ruột nghiến răng nghiến lợi, chỉ dám đứng từ xa giám thị nhất cử nhất động của tộc Nhân, căn bản không dám đến gần.
Lẽ ra cảnh tượng tộc Nhân bị chú sát từng người phải xảy ra, nhưng ngược lại, mẹ nó bọn tộc Nhân này, còn bắt đầu ăn uống ngay trên chiến trường?
Thật là khiến chúng nó tức lộn ruột, nếu không phải đánh không lại, nhất định phải xử đẹp đám tộc Nhân càn rỡ này.
Một mực chờ đợi nhanh lên, nhưng chú sát trong tưởng tượng vẫn chậm chạp chưa xuất hiện, tộc Nhân bên này không hề có phản ứng gì.
Chờ tới chờ lui, ngơ ngác không thấy tộc Nhân bên này có bất kỳ biến hóa nào.
Còn ở căn cứ của tộc Bất Tử, Cốc Chú đã liên tiếp hoàn thành bảy tám đợt chú sát, một đám Đại Đế Bất Tử, lúc này đều không kìm được khóe miệng hơi nhếch lên, vẻ mặt tươi cười.
Đám tộc Nhân này chắc hẳn là thương vong thảm trọng rồi, ha ha, cuối cùng cũng có thể hả hê một lần.
Nhưng ngay lúc đám Đại Đế Bất Tử đang thầm vui vẻ, đột nhiên, tin tức truyền về từ phía trước khiến bọn chúng ngây người tại chỗ.
Ý của tin tức rất đơn giản, cũng là hỏi vì sao còn chưa bắt đầu chú sát.
Nghe vậy, nụ cười trên mặt đám Đại Đế Bất Tử đông cứng lại, vẻ mặt không thể tin nói.
"Bên phía tộc Nhân không có động tĩnh?"
"Không có, động tĩnh gì cũng không có."
"Sao có thể."
Bọn họ một mực ở đây theo dõi mà, tận mắt nhìn Cốc Chú thi chú, làm sao bên phía tộc Nhân có thể không có động tĩnh được?
"Ngươi đã xem rõ chưa?"
"Xem rõ ràng rồi."
"Tộc Nhân bây giờ đang làm gì?"
"Đang... Đang..."
"Đang làm gì?"
"Đang ăn cơm."
"Ngươi nói cái gì?"
Thật sự không thể tin được những gì mình nghe thấy, bọn họ bên này đang bận bịu chú sát tộc Nhân, nhưng mà tộc Nhân đâu? Mẹ nó lại đang dùng cơm?
"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào."
Một vạn lần không muốn tin, sao có thể như vậy được chứ.
Lúc này, có hai vị Đại Đế Bất Tử đi thẳng về căn cứ, hướng về phía tộc Nhân mà đi tới.
Rất nhanh, từ xa, hai vị Đại Đế Bất Tử đã thấy cảnh tộc Nhân quây quần một chỗ ăn như rồng cuốn hổ vồ.
Tuy xung quanh vẫn có người cảnh giới, nhưng đây rõ ràng là đang ăn cơm thật mà.
Nhưng vì sao? Chúng ta mịa nó ở đây chú sát ngươi, các ngươi mịa nó lại có tâm tình ăn cơm?
"Tại sao lại như thế? Tại sao lại như thế hả?"
Một vị Đại Đế Bất Tử trong đó quát lên muốn nứt cả khóe mắt, trong lòng tràn đầy bất cam.
Về phần một vị Đại Đế Bất Tử khác thì chau mày, âm thầm suy đoán.
"Chẳng lẽ chú thuật của Cốc Chú xảy ra vấn đề gì?"
"Ừm??? Nhất định là bọn chúng, đáng chết, hỏng chuyện lớn của bổn tọa, hôm nay Cốc Chú nếu không chú sát được tộc Nhân, bổn tọa tự tay diệt Cốc Chú."
Nói rồi, hai vị Đại Đế Bất Tử nổi trận lôi đình trở về căn cứ, bọn họ tuyệt đối không ngờ, lại thành ra kết quả thế này.
Từ đầu đến giờ, còn chưa từng cho Cốc Chú ra chiến trường.
Nhưng bây giờ, ngay cả tuyệt kỹ chú thuật của chúng cũng không có tác dụng, đừng nói đến những cường giả của tộc Nhân, mà ngay cả một tu sĩ bình thường của tộc Nhân, đều không chết, mẹ nó ngươi đây là nhảy đồng hả?
Không lâu sau, hai vị Đại Đế Bất Tử trở về, vừa xuất hiện, đã nổi giận đùng đùng nhìn về phía cốc chủ Cốc Chú quát lên.
"Ngươi muốn chết..."
"Cái này... Đại Đế đây là có ý gì?"
"Ngươi nói, có phải ngươi cố ý hay không, để ngươi chú sát tộc Nhân, vì sao bên kia tộc Nhân một chút việc gì cũng không có?"
"Cái này... Không thể nào, rõ ràng đã hoàn thành rồi, bên tộc Nhân chắc chắn sẽ không không có động tĩnh."
"Ngươi mịa nó có muốn tự mình đi xem một chút không, nhìn xem tộc Nhân bây giờ đang làm gì?"
"Làm gì?"
"Đang ăn cơm, ngọa tào, rốt cuộc là chuyện gì?"
"Ta cũng không biết mà."
Nghe vậy, cốc chủ Cốc Chú cũng ngơ ngác không hiểu gì, chú thuật không có bất cứ vấn đề gì mà, toàn bộ quá trình đều rất thuận lợi, nhưng vì sao lại vô dụng chứ?
Đối với chú thuật của mình, cốc chủ Cốc Chú vẫn rất có lòng tin, những cường giả của tộc Nhân thì tạm thời không nói đến, nhưng một tu sĩ bình thường của tộc Nhân, lẽ nào một người cũng không thể chú chết?
Nhìn bộ dáng một mặt u mê của cốc chủ Cốc Chú, một đám Đại Đế Bất Tử lại càng tức nghiến răng nghiến lợi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận