Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1504: Chúng ta tinh phỉ. . . . . Đạo huynh (length: 7931)

Vạn Giới Thiên Bia mỗi ngày đều đang phát sinh biến hóa, mà rời đi Hạo Thổ thế giới, ba anh em nhà Triệu cũng không ngừng liên lạc với những tên tinh phỉ mà chúng quen biết.
Giữa các tinh phỉ tự nhiên cũng có mối quan hệ thân sơ khác nhau, thậm chí còn tồn tại đồng minh.
Dù sao làm cái đám giống như chuột chạy qua đường ở chư thiên vạn giới, muốn tiêu diệt tinh phỉ cũng không phải là ít.
Mà đơn độc một đám tinh phỉ, nói thật, nhiều khi khó có thể đối kháng với một thế giới.
Cho nên, một vài đám tinh phỉ có quan hệ thân cận sẽ tự phát hợp thành đồng minh.
Như vậy, khi tai kiếp ập đến một thế giới hùng mạnh, không chỉ có có nắm chắc hơn, mà khi đối mặt nguy hiểm cũng có thể nương tựa vào nhau sưởi ấm, có thể nói là lợi ích không nhỏ.
Lúc này, ba anh em nhà Triệu đang liên lạc với mấy tên tinh phỉ thuộc phe đồng minh của bọn họ.
Trong đó có hai nhóm tinh phỉ ở vị trí không xa Hạo Thổ thế giới, lúc này đang trên đường chạy đến.
Hôm đó, bên trong Vô Tận Tinh Hải không xa Hạo Thổ thế giới, cạnh chiến hạm không gian của ba anh em nhà Triệu, neo đậu thêm một chiếc chiến hạm không gian khác.
Hiển nhiên là đám tinh phỉ nhận được lời mời của ba anh em nhà Triệu mà chạy tới.
Hai nhóm tinh phỉ tụ tập cùng một chỗ, mọi người xem ra đều khá quen thuộc nhau.
Nhiệt tình chào hỏi, còn hai thủ lĩnh lúc này cũng tập hợp lại một chỗ.
Thực lực nhóm tinh phỉ này kém hơn so với ba anh em nhà Triệu, chỉ có một cường giả Đế Tôn tọa trấn.
Lúc này, thủ lĩnh nhóm tinh phỉ này cùng ba anh em nhà Triệu ngồi chung một chỗ, nghi ngờ hỏi.
"Triệu Gia lão đại, vội vàng tìm ta tới làm gì vậy? Lại có mối làm ăn béo bở nào sao?"
"Chắc chắn là mối làm ăn béo bở rồi, nếu không sao ta dám mời ngươi đi một chuyến."
"Thật á? Nói nghe xem nào."
Nghe nói có mối làm ăn béo bở, mắt tên thủ lĩnh tinh phỉ sáng rỡ, gần đây Vạn Giới Thiên Bia mở ra, tuy nói không liên quan gì lớn với đám tinh phỉ bọn hắn, nhưng cả chư thiên vạn giới đều loạn cả lên.
Các đại thế giới cũng đều tấn công lẫn nhau, làm cho bọn tinh phỉ bọn hắn cũng không tiện ra tay.
Nghe vậy, Triệu Nhu cũng không giấu diếm, trực tiếp kể lại chuyện hợp tác với Hạo Thổ thế giới, đối với tên thủ lĩnh tinh phỉ này nói một lần.
Nghe xong lời này, tên thủ lĩnh tinh phỉ trực tiếp ngơ ngác.
"Ngươi không đùa chứ? Hợp tác với Hạo Thổ thế giới, giúp chúng nó cướp đoạt thiên đạo khí vận, sau đó nuôi cơm?"
Còn tưởng mình nghe lầm, bọn ta là tinh phỉ mà, ngươi nghĩ bọn ta là cái gì, kiểu hộ vệ cho nhà giàu á?
Cho có bữa cơm mà ngươi muốn người ta bán mạng à? Ngươi chưa ăn cơm bao giờ sao?
Cả người tên thủ lĩnh tinh phỉ cứng đờ, ánh mắt chăm chú nhìn Triệu Nhu, xác nhận hắn không nói đùa.
Thấy vậy, Triệu Kiệt một bên lên tiếng giải thích.
"Cái này không phải cơm bình thường, tóm lại trong thời gian ngắn cũng không giải thích rõ được, ngươi nếu không tin, có thể đến Hạo Thổ thế giới tự mình nếm thử."
"Một bữa cơm các ngươi liền bán đứng bản thân mình sao?"
"Này sao có thể gọi là bán được, chúng ta là hợp tác mà."
Triệu Nhu phản bác, nghe vậy, tên thủ lĩnh tinh phỉ rơi vào trầm mặc, khác gì nhau chứ?
Vấn đề chính là, người ta chỉ bỏ ra một bữa cơm, còn chúng ta lại phải liều mạng đó a.
Thu nhập này với công sức bỏ ra hoàn toàn không liên quan gì đến nhau được không.
Bất quá dưới sự khuyên bảo hết sức của ba anh em nhà Triệu, tên thủ lĩnh tinh phỉ cuối cùng cũng bị lôi đến Hạo Thổ thế giới.
Bốn người một đường tiến vào Hạo Thổ thế giới, thấy ba anh em nhà Triệu, Ngô Thọ tạm thời phụ trách cổng vào tự nhiên là trực tiếp cho đi qua.
Còn sắp xếp người mang theo bốn người đến Đạo Nhất thánh địa.
Lúc này hợp tác cùng những tên tinh phỉ này, vậy khẳng định cái gì thuận tiện cứ ưu tiên một chút, muốn tạo một chút thuận lợi.
"Ta thà rằng các ngươi đi cướp đoạt cái gì Hạo Thổ thế giới này."
Trên đường đến Đạo Nhất thánh địa, tên thủ lĩnh tinh phỉ vẫn còn vẻ mặt không vui nói ra.
Nghe thấy lời này, tên chấp sự Đạo Nhất thánh địa dẫn đường phía trước sắc mặt hơi khó coi.
Đám tinh phỉ này đều ngông cuồng thế sao? Nói chuyện không thèm tránh người vậy?
Ta đây còn đang ở đây này, ngươi liền muốn đi cướp bọn ta à?
Một đường đưa bốn người đến Đạo Nhất thánh địa, Vân Tiên Đài đích thân tiếp kiến.
Thấy Vân Tiên Đài, tên trùm tinh phỉ này cũng như Triệu Nhu trước đó, một bộ dáng kiêu căng bất thuần, nói thẳng.
"Ta nói trước với ngươi nhé, một bữa cơm mà muốn ta bán mạng, là không thể nào đâu."
Cũng may, tên thủ lĩnh tinh phỉ này không giống Triệu Nhu, hở một tí lại lão bức, ngậm miệng một tiếng cũng là lão bức.
Đối với hắn, Vân Tiên Đài hoàn toàn không để ý.
Mặt không đổi sắc nói ra.
"Ăn cơm trước rồi nói."
Bây giờ nói không có ý nghĩa gì, đợi hắn tự mình nếm thử tài nghệ của Diệp Trường Thanh rồi hẵng hay.
"Được thôi, ta ngược lại muốn xem đến cùng là cơm gì, chẳng lẽ lại là mỹ vị vô song?"
Nghe vậy, tên thủ lĩnh tinh phỉ không tin, dưới sự chỉ huy của Vân Tiên Đài, một đoàn người đi vào Thực đường.
Bởi vì bây giờ không phải giờ cơm, trong Thực đường không có ai, đông đảo đệ tử ăn xong cơm đều đã sớm tản đi, mỗi người bận việc riêng.
Diệp Trường Thanh đơn giản làm hai món ăn, theo món ăn lên bàn, ba anh em nhà Triệu đã không nhịn được nuốt nước miếng ừng ực.
Chỉ tiếc, đây không phải suất của bọn chúng theo giao kèo, chỉ có khi tên thủ lĩnh tinh phỉ này đáp ứng hợp tác, ba người mới có cơm ăn.
Cho nên, ba người đành nhịn không dám động tay, lúc này nhỏ không nhẫn thì sẽ loạn đại mưu đó a.
Phải lôi kéo tên này cái đã, đến lúc đó ba anh em chúng mới có mà ăn.
Còn tên thủ lĩnh tinh phỉ kia, nhìn hai món ngon trước mắt đều có đủ sắc hương vị cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Bất quá vẫn mạnh miệng nói.
"Hừ, ngửi thì cũng không tệ, bất quá bất kể nói thế nào, cũng bất quá chỉ là một bữa cơm mà thôi."
"Chúng ta là tinh phỉ, đứng giữa trời đất, lẽ nào có thể vì một bữa cơm mà thay người khác bán mạng, quá xem thường chúng ta rồi...."
Một bên nói, tên thủ lĩnh tinh phỉ vừa gắp một đũa bắt đầu ăn.
Chỉ một giây sau, thấy mắt hắn trợn tròn, chuyện cũng thuận theo đó mà xoay chuyển.
"Quá xem thường giác ngộ của chúng ta rồi, đạo huynh quý danh?"
"Mây."
"Vân đạo huynh, chúng ta vừa nói đến đâu rồi ấy nhỉ?"
"Chúng ta là tinh phỉ, làm sao có thể vì một bữa cơm mà bán mạng được."
"Ai nói? Ta sao không nghe được nhỉ, Vân đạo huynh, đợi một lát, đợi ta ăn cơm xong xuôi, chúng ta sẽ thương nghị chi tiết hợp tác nhé."
Nói xong, tên thủ lĩnh tinh phỉ lập tức ăn ngấu nghiến.
Đối với điều này, Vân Tiên Đài mỉm cười, hết thảy đều nằm trong dự liệu rồi.
Điều không được hoàn mỹ duy nhất chính là, Triệu Nhu bên cạnh lúc này nhỏ giọng lên tiếng.
"Lão bức, cơm của chúng ta đâu?"
Nụ cười trên mặt Vân Tiên Đài cứng đờ lại, ta mẹ nó sao cứ thấy không quen cái cách ngươi nói chuyện này nhỉ.
Lạnh lùng liếc Triệu Nhu một cái, bỏ lại một câu.
"Chờ đó."
Cái tên chó chết này làm hỏng hết cả tâm trạng.
Mà Triệu Nhu hoàn toàn không quan tâm những thứ này, dù sao có cơm ăn là được.
Một bữa cơm ăn xong, tên thủ lĩnh tinh phỉ cũng giống như ba anh em nhà Triệu, thành công nhập bọn.
Điều kiện cũng giống như ba anh em nhà Triệu, ngoài cướp đoạt thiên đạo khí vận ra, lôi kéo thêm những tên tinh phỉ khác, sau khi thành công cũng sẽ có cơm ăn.
Đối với điều này, tên thủ lĩnh tinh phỉ cười toe toét, miệng không khép lại được.
"Thật ra ta ngay từ cái nhìn đầu tiên khi thấy Vân đạo huynh đã thấy đạo huynh người không phải người phàm, xem ra ta không nhìn lầm rồi."
Hả? ? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận