Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1571: Đòn sát thủ (length: 8182)

Hương thơm nức mũi xộc vào, ba vị đường chủ Thanh Long không tự chủ nuốt nước miếng.
Giờ họ có chút tin tưởng lời đường chủ Chu Tước nói, tiểu tử họ Diệp này dường như thật sự có chút tài cán.
Rất nhanh, Bạch Tiên Nhi và Thu Bạch Y mang từng bàn đồ ăn tinh xảo ra.
Thấy đồ ăn được bày lên bàn, cả ba vị đường chủ Thanh Long đều nhìn chằm chằm.
Nếu đám người Vân Tiên Đài có mặt ở đây, đoán chừng cũng sẽ như vậy thôi.
Vì đồ ăn lần này khác hẳn những món Diệp Trường Thanh thường làm, chủ yếu là cách bày biện.
Trước đây ở Đạo Nhất thánh địa, Diệp Trường Thanh căn bản chẳng quan tâm bày biện, dù sao với cái kiểu ăn như hổ đói của đám Vân Tiên Đài, bày cũng phí công.
Đám người đó cũng không để ý mấy thứ này, cứ ăn ngon là được.
Nhưng lần này, Diệp Trường Thanh đặc biệt chú trọng cách bày biện, nên một bàn đồ ăn giờ nhìn như những món trân bảo tuyệt thế.
Đường chủ Huyền Vũ không nhịn được thốt lên:
"Đậu xanh rau má, cái thứ này mà ăn được á?"
Cả ba người đều có chút không nỡ đụng vào, thứ này nhìn đáng tiền thế kia, cứ để ngắm thôi.
Chưa từng có ai lại nghĩ về đồ ăn như thế, thật là khác thường.
Bàn ăn rất phong phú, tuy chỉ có mấy người, nhưng Diệp Trường Thanh chuẩn bị đến hơn hai mươi món.
Sau khi các món ăn được mang ra đầy đủ, Diệp Trường Thanh cũng từ trong bếp đi ra.
Đến trước bàn, dưới sự giới thiệu của đường chủ Chu Tước, hắn lần lượt chào hỏi ba vị đường chủ còn lại.
Bạch Tiên Nhi và Thu Bạch Y thì ngoan ngoãn lui về phòng.
Hôm nay có việc này, hai nàng không tiện ở lại.
Sau khi làm quen, Diệp Trường Thanh cũng ngồi xuống, đang nghĩ xem mở lời thế nào thì đường chủ Huyền Vũ đột nhiên hỏi:
"Động tay được chưa?"
Hả? ? ?
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh nhìn cả ba người, thấy cả ba đang nhìn chằm chằm vào bàn đồ ăn, chợt hiểu ra, cười nói:
"Mời ba vị tiền bối, hôm nay vốn là vì ba vị tiền bối mà bày tiệc."
"Ha ha, vậy ta không khách sáo nữa."
Nghe vậy, đường chủ Huyền Vũ chẳng khách khí, lập tức bắt đầu ăn.
Đường chủ Thanh Long và Bạch Hổ cũng vậy, không cam lòng thua kém, đến cả đường chủ Chu Tước cũng tham gia vào.
Hôm qua đường chủ Chu Tước đã nếm qua tay nghề của Diệp Trường Thanh, nhưng hôm nay thấy trận này, nàng phát hiện, mùi vị hình như còn ngon hơn mấy phần.
Ngay cả đường chủ Chu Tước cũng bị kinh diễm, huống chi là ba vị đường chủ Thanh Long.
Vừa đưa vào miệng, mắt họ lập tức trợn to.
Hồi nãy đường chủ Chu Tước nói tay nghề của Diệp Trường Thanh là đệ nhất thiên hạ, nói đủ thứ trên trời dưới đất.
Ba người còn có chút không tin, trong lòng khịt mũi coi thường, nhưng bây giờ, nếm thử rồi, ba người đều cảm thấy, lời đường chủ Chu Tước nói chẳng hề phóng đại.
Thậm chí có lẽ vì nàng từ nhỏ nghèo khổ, không có văn hóa, nên không tìm được từ nào hay hơn để hình dung vị ngon này.
Dù sao cả ba đều thấy, bữa cơm này là bữa ngon nhất đời họ, không có bữa thứ hai.
Dù là tứ đại đường chủ Vĩnh Dạ, những cường giả Đế Tôn cảnh viên mãn, nhưng trước tài nghệ nấu nướng của Diệp Trường Thanh, cả bốn người vẫn hóa thân thành những kẻ ham ăn tục uống.
Cách ăn không khác gì đám Vân Tiên Đài, mà tốc độ còn có vẻ nhanh hơn.
Trong đó đường chủ Bạch Hổ là nữ giới, tuy cách ăn không đến mức thô lỗ như hai đường chủ Thanh Long và Huyền Vũ, còn tạo cho người ta cảm giác hàm xúc.
Nhưng tốc độ kia không hề thua kém hai đường chủ Thanh Long.
Diệp Trường Thanh lúc này cũng không xen vào, biết bây giờ nói gì họ cũng không nghe, chi bằng đợi họ ăn xong rồi nói.
Sau một trận gió cuốn mây tan, cả bàn hơn hai mươi món ăn bị cả bốn người quét sạch.
Hơn nữa, cả bốn người còn mang vẻ mặt vẫn chưa đã, như thể chưa ăn đủ.
Ăn thì chắc chắn chưa đủ, dù sao món ngon thế này, đâu có lúc nào đủ.
Nhưng bữa ăn này đúng là rất thoải mái, trong lòng ba vị đường chủ Thanh Long đều thừa nhận.
Thấy mọi người ăn xong, Diệp Trường Thanh chủ động đứng lên rót rượu cho bốn người.
Vừa rồi ăn quá nhanh, có đâu thời gian uống rượu, ngay cả rót một ly cũng không kịp.
"Vãn bối kính chư vị tiền bối một ly."
Diệp Trường Thanh nâng chén nói trước, nghe vậy, ba vị đường chủ Thanh Long cũng không nói gì thêm, đồng loạt bưng chén rượu lên.
Uống cạn một ly, đường chủ Thanh Long quay sang nhìn Diệp Trường Thanh nói:
"Ngươi chính là Diệp Trường Thanh?"
"Quả là tuấn tú, có muốn suy xét chút về ta không, tiểu đệ đệ?"
Đường chủ Bạch Hổ một bên, chưa kịp đợi Diệp Trường Thanh đáp lời, đã cười duyên dáng.
Thiên phú cao, dung mạo tuấn tú, quan trọng hơn là nấu ăn lại ngon thế.
Trong lúc nhất thời, đường chủ Bạch Hổ trong lòng có một chút cảm giác rung động.
Nhưng đường chủ Thanh Long thấy vậy, lườm cô nàng một cái, cái đồ lẳng lơ lại lên cơn gì thế.
Chẳng thèm để ý, quay sang Diệp Trường Thanh nói:
"Ý đồ của ngươi bọn ta biết, nhưng chuyện liên minh, không cần phải bàn nữa."
Lời nói rất thẳng thắn, khiến Diệp Trường Thanh không cần mở miệng, cũng đồng nghĩa vấn đề này ở chỗ ba vị đường chủ Thanh Long là không thể.
Ngay cả đường chủ Bạch Hổ đang cười duyên nãy, nghe xong câu này cũng không phản bác, mà ngầm thừa nhận.
Vừa tới đã bị tuyên án tử, nhưng Diệp Trường Thanh không hề bối rối.
Mà chậm rãi mở miệng, nói những lời đã chuẩn bị từ trước.
Đầu tiên là mấy chiếc nhẫn không gian, đây là quà ra mắt cho ba vị đường chủ.
Mà phản ứng của họ, cũng giống hệt đường chủ Chu Tước hôm qua, mấy thứ này họ không màng, chẳng có nhu cầu mãnh liệt.
Diệp Trường Thanh cũng đã sớm đoán trước, tiếp theo lại nói đến chuyện nguyên liệu nấu ăn của Ma tộc.
Bàn đồ ăn hôm nay, Diệp Trường Thanh cố tình đều dùng nguyên liệu nấu ăn của Ma tộc để chế biến.
Nghe đến chuyện nguyên liệu Ma tộc, ánh mắt của ba vị đường chủ Thanh Long mới xuất hiện một tia biến đổi, hiển nhiên, họ quan tâm đến vấn đề này hơn.
Đến cuối cùng, Diệp Trường Thanh rút con bài tẩy của mình, đó chính là nguyên liệu nấu ăn của Ma Đế.
Nguyên liệu của Ma Đế không chỉ có vị ngon hơn, mà còn có thể làm thuốc, vừa nghe đến đây, ngay cả ba vị đường chủ Thanh Long cũng không nhịn được mà động lòng.
Vì cả về khẩu vị, lẫn công hiệu, nguyên liệu Ma Đế đều là bảo vật thật sự.
Liên tục để ý sự thay đổi trên nét mặt ba vị đường chủ Thanh Long, Diệp Trường Thanh biết, cơ hội của mình đã đến.
Cho đến giờ, mọi chuyện vẫn đang phát triển theo dự tính của hắn.
Đây là một tin tốt đối với Diệp Trường Thanh.
Cho nên, lúc ba vị đường chủ Thanh Long đều có chút ý động, Diệp Trường Thanh tung ra át chủ bài của mình.
"Nếu ba vị tiền bối có thể đồng ý, vãn bối hứa sẽ cho Vĩnh Dạ 100 suất, bất kể là ai, chỉ cần đến Đạo Nhất thánh địa của ta, vãn bối đều bao ăn ba bữa."
"Và nếu ai muốn đột phá Đế Tôn, vãn bối cũng sẽ vô điều kiện chế biến nguyên liệu Ma Đế cho người đó."
Đây là con át chủ bài của Diệp Trường Thanh, những thứ quà ra mắt trước đó, chỉ là làm nền cho chuyện này mà thôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận