Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1259: Ngươi quản cái này gọi khôi lỗi? (length: 7965)

Khôi lỗi ở vô vàn thế giới đều là bảo bối cực kỳ xa xỉ, nhưng con khôi lỗi mà lão tổ của Liên minh Khí Sư móc ra trước mắt lại thế này.
Với nhãn lực của Đông Phương Hồng, tự nhiên không khó nhận ra, cái thứ quỷ này quả thực là một thứ phẩm tàn tạ, rác rưởi.
Nhìn các chi tiết mà xem, thực sự quá thô ráp, còn cái vật liệu ngươi dùng là cái thứ quỷ gì thế?
"Cái kia... xin hỏi nguyên vật liệu của con khôi lỗi này..."
"Hắc thiết đấy."
Hả? ? ?
Hắc thiết? Nghe lời này, Đông Phương Hồng trực tiếp đơ người, ngươi lại dùng hắc thiết để chế tạo khôi lỗi ư?
Hắc thiết tuy thật là một loại vật liệu luyện khí, nhưng nó lại là loại vật liệu cấp thấp.
Mấy tên tiểu tu sĩ tu vi Cảm Khí cảnh, Trùng Mạch cảnh dùng hắc thiết để chế tạo một vài loại binh khí còn nghe được, dù sao ở cảnh giới này cũng đủ dùng.
Nhưng ngươi lại dùng nó để chế tạo khôi lỗi, điều này quá mức rồi.
Há hốc miệng, Đông Phương Hồng hỏi tiếp.
"Vậy thực lực của con khôi lỗi này?"
"À, gần như là không có, tu sĩ Luyện Thể cảnh cũng có thể dễ dàng phá hủy."
Hả? ? ?
Lần này thì Đông Phương Hồng hoàn toàn đơ luôn rồi, tu sĩ Luyện Thể cảnh cũng có thể phá hủy, ngươi chế tạo ra một con rối như vậy để làm gì chứ? Rảnh rỗi sinh nông nổi à?
Đương nhiên, Đông Phương Hồng không hề hay biết rằng lão tổ Liên minh Khí Sư còn độc chế một môn bí pháp, chuyên dùng để phối hợp với con khôi lỗi này.
Mà đúng thật là như vậy, nếu không có môn bí pháp này thì con khôi lỗi này thực sự chẳng có tác dụng gì, đến cả tu sĩ Luyện Thể cảnh cũng không bằng, thì có thể làm được cái gì chứ?
Luyện Thể cảnh à, ngưỡng cửa của tu sĩ, là con đường tu luyện khởi đầu.
"Chư vị an tâm chớ vội."
Lão tổ Liên minh Khí Sư hai tay kết ấn, rất nhanh liền thiết lập được liên hệ với con khôi lỗi trước mắt.
Những người khác biết đây là đang làm gì, chỉ có Đông Phương Hồng là nhìn mà không hiểu ra sao.
Đây là đang làm gì thế? Cầu phúc cho con khôi lỗi này sao?
"Hiện tại là...?"
"Đây là bí pháp do lão tổ Liên minh Khí Sư tự sáng chế, có thể thiết lập liên hệ với con khôi lỗi này, không chỉ đơn giản điều khiển hành động, mà còn có thể đạt được tầm mắt cộng hưởng."
Hả? ? ?
Ta cái thứ quỷ này lại nghịch thiên vậy sao?
Lời này vừa nói ra, Đông Phương Hồng sững sờ nhìn con khôi lỗi trước mắt như đống sắt vụn.
Vốn dĩ không mạnh hơn đống sắt vụn bao nhiêu, nhưng có bí pháp này thì khả năng thao tác của nó lại mạnh lên nhiều.
Người ở thế giới Hạo Thổ này, mạch não đều có vấn đề cả hay sao?
Chỉ là Đông Phương Hồng dù có nghĩ thế nào cũng không ngờ rằng con khôi lỗi này lại có thể được dùng theo cách như vậy, các ngươi rốt cuộc nghĩ ra kiểu gì thế hả?
Nhìn lão tổ Liên minh Khí Sư đang nhắm nghiền hai mắt, trong lòng Đông Phương Hồng vừa giận mắng... không đúng, là tán thán nói.
Ngươi đúng là một kẻ đại thông minh.
Lúc này dưới sự khống chế của lão tổ Liên minh Khí Sư, chỉ thấy con khôi lỗi này lảo đảo, rất không tự nhiên đi về phía cửa Ma quật.
"Thứ này đến cả đi bộ cũng chẳng thèm làm tử tế sao?"
Nhìn con khôi lỗi tiến lên một cách gian nan như vậy, khóe miệng Đông Phương Hồng lại không kìm được mà co giật.
Ngươi dù có rác rưởi, ít nhất cũng phải làm tốt cái cơ bản này chứ.
Chỉ là lão tổ Liên minh Khí Sư hiển nhiên không quan tâm đến những thứ này, dù sao con khôi lỗi này thả ra về cơ bản đều là đi không có về, nên ông ta chẳng trông chờ nó có thể trở về.
Cho nên nhiều chỗ lắm, sơ sơ vậy là được, cần gì phải tích cực vậy, dù sao thì đây cũng là chi phí cả, tốn chi phí để điều khiển.
Lão tổ Liên minh Khí Sư ngay từ khi bắt đầu suy nghĩ về con khôi lỗi này, thì điều ông ta coi trọng nhất là chi phí.
Cho nên một vài chỗ nhỏ nhặt không đáng kể, ông ta cũng không để ý.
Cũng giống như bây giờ vừa mới đi tới cửa, còn chưa kịp bước chân ra, thì loảng xoảng một tiếng, cánh tay trái của con khôi lỗi rơi xuống.
Hả? ? ?
Thấy cảnh này, sắc mặt tất cả mọi người đều tối sầm lại, vừa đi được mấy bước vậy thôi à? Hình như chưa được mười bước ấy chứ, mà đã mất một cánh tay rồi?
"Ta nói cái đồ chơi này của ngươi được không vậy, đừng để còn chưa đi ra thì đã tan thành từng mảnh."
Vân Tiên Đài có chút bất mãn nói, cái tay này của ngươi làm sao lại có thể rơi ra được? Khi chế tạo không làm cho nó chắc chắn hơn chút à.
Về chuyện này, Đông Phương Hồng hết sức tán thành, đúng vậy đấy, cái thứ này vừa nhìn cũng thấy dáng vẻ "chắc chắn không sống lâu" rồi.
Nghe vậy, lão tổ Liên minh Khí Sư không khỏi đỏ mặt tía tai nói.
"Chi phí mà, không còn cách nào, tính toán nhiều thì chi phí lại cao."
"Hơn nữa, cũng chỉ là một cánh tay, đâu ảnh hưởng gì chứ."
Nói thì nói vậy, một cánh tay mà thôi, dù sao cũng không trông chờ con khôi lỗi này đi chiến đấu, chỉ cần nó có thể đi ra Ma quật, để mọi người biết tình hình bên ngoài Ma quật hiện giờ là như thế nào, nhiệm vụ của nó xem như đã hoàn thành.
Cho nên, không có một cánh tay, dường như cũng hoàn toàn không phải là vấn đề lớn gì.
"Được rồi, ngươi làm nhanh lên, xem tình hình bên ngoài hiện tại như thế nào."
"Được thôi."
Nghe Vân Tiên Đài nói vậy, lão tổ Liên minh Khí Sư lại một lần nữa thao túng con khôi lỗi tiến về phía trước, vốn dĩ nó đã cách lối ra không xa nữa rồi.
Nhưng một bước vừa đặt xuống thì lại loảng xoảng một tiếng, cả đám người trong nháy mắt đơ luôn.
Cái thứ quỷ này lại mất cả chân trái? Mà sau khi mất đi một cái chân, con khôi lỗi này lại lảo đảo một hồi, trực tiếp ngã xuống đất.
Một cú ngã làm rơi ra một đống linh kiện.
Vừa rồi mất một cánh tay thì còn không sao, nhưng giờ lại mất luôn cả cái chân, như thế thì làm sao mà đi được chứ?
Có phải chỉ mất một tay một chân đâu, một cú ngã mà khiến cả nửa người của con khôi lỗi bị hỏng hết rồi.
"Bây giờ xử lý làm sao đây?"
Sắc mặt Vân Tiên Đài tối sầm lại, nhìn về phía lão tổ Liên minh Khí Sư mà hỏi.
Giờ đến đứng cũng không đứng nổi, làm sao đi đến Ma giới được chứ?
Nghe vậy, lão tổ Liên minh Khí Sư mặt đỏ như gấc, cố chấp nói.
"Không thành vấn đề."
Hả? ? ?
Đã thành cái dạng này rồi, vẫn chưa thành vấn đề?
Toàn bộ người của Đông Phương Hồng đều tê cả, giờ hắn không biết phải nói cái gì nữa rồi, vừa nãy chỉ mới đi được vài bước thôi mà, con khôi lỗi này của ngươi đã sắp rời ra từng mảnh rồi, thế mà còn gọi là không thành vấn đề?
Rốt cuộc ngươi đã chế tạo ra cái hàng nhái phi pháp gì vậy hả?
Đông Phương Hồng biết con khôi lỗi này rất rác rưởi, cực kỳ rác rưởi, nhưng tuyệt đối không ngờ được con khôi lỗi này lại có thể rác rưởi đến mức này.
Cái này có khi không cần Ma tộc động thủ, chỉ cần một trận gió thổi qua là có thể tan xác mất rồi.
Lão tổ Liên minh Khí Sư không biết những suy nghĩ trong lòng Đông Phương Hồng, khi tiếng ông vừa dứt thì tiếp tục nhắm nghiền hai mắt, sau đó tất cả mọi người sắc mặt đều tối đen lại, chỉ thấy con khôi lỗi chỉ còn nửa thân người, bắt đầu từng chút từng chút hướng về lối đi ra... bò đi.
Không sai, nó đang bò bằng một tay một chân.
Tuy rằng tốc độ chậm, nhưng nó quả thực đang ngọ nguậy trên mặt đất, từng chút một tiến về phía trước.
Đối mặt với cảnh tượng này, sắc mặt đám người ai nấy đều phức tạp, trong lòng xót xa, thì chẳng qua là muốn đi ra ngoài sao? Không đi thì không được à?
Diệp Trường Thanh thậm chí ở trên thân con khôi lỗi này còn nhìn thấy một loại quật cường cùng kiên trì, một loại cảm xúc thân thể tàn tạ nhưng ý chí vẫn kiên cường đến mức cảm động.
Thứ quỷ này làm người ta muốn khóc quá đi, con khôi lỗi này.
Đã thế mà lúc này, lão tổ Liên minh Khí Sư lại nói một câu.
"Mấy vị xem đó, cứ chậm một chút thì sẽ không sao thôi."
Hả? ? ?
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều giật giật khóe miệng, nghe thử cái giọng điệu này xem, Vân Tiên Đài mặt lại càng đen lại, không nhịn được nói.
"Ngươi làm nhanh lên."
"Được thôi, ta sẽ cố hết sức, chủ yếu cái thứ quỷ này muốn nhanh cũng nhanh không nổi mà."
Lão tổ Liên minh Khí Sư gật đầu, tận cố gắng hết sức để tăng tốc độ nhúc nhích của con khôi lỗi này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận