Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1267: Đừng không cầm dao phay coi ra gì (length: 8088)

Quyền ảnh đầy trời không ngừng va chạm, Diệp Trường Thanh và Đức Lợi trên người cũng liên tục bị ánh quyền đánh trúng.
Nhưng đối với điều này, cả hai đều làm ngơ như không có chuyện gì xảy ra.
Đối diện nhau tấn công, cả hai đều lựa chọn một cách lạ thường là cứng đối cứng.
Kiểu chiến đấu trực diện bạo lực như vậy, khiến người xem nhiệt huyết sôi trào.
"Ha ha, thoải mái, lần này thật sự là đến đáng giá Diệp Trường Thanh, đến chiến."
Đức Lợi kêu quái oai oái, vẻ mặt hưng phấn, đám người Hạo Thổ thế giới nghe không hiểu hắn đang kêu cái gì nhưng một giây sau, chỉ thấy Đức Lợi xông thẳng về phía Diệp Trường Thanh bất chấp quyền ảnh đầy trời.
Tên nhóc này không muốn sống nữa à? Đến né tránh cũng không né tránh chút nào? Cứ xông thẳng lên như vậy, chẳng phải rõ ràng là đưa mạng sao?
Nhưng một giây sau, lựa chọn của Diệp Trường Thanh cũng khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Chỉ thấy đối mặt với Đức Lợi xông thẳng đến mình, Diệp Trường Thanh lại thu quyền, sau đó cũng xông về phía Đức Lợi.
Thấy vậy, Đức Lợi nhếch miệng cười một tiếng, vì hắn biết sẽ là như vậy.
Những thiên kiêu đỉnh cấp đều có ngạo khí của riêng mình, cho dù ngày thường có nội liễm đến đâu, hắn vẫn có sự kiêu ngạo của bản thân.
Đức Lợi chắc chắn Diệp Trường Thanh nhất định sẽ đường đường chính chính đánh bại mình.
Nghĩ đến đây, Đức Lợi siết chặt hai nắm đấm, đối diện với Diệp Trường Thanh đang xông tới, trực tiếp tung một quyền.
Đồng thời, động tác của Diệp Trường Thanh cũng không khác biệt, cả hai giống như tấm gương phản chiếu nhau, đồng thời phát động tấn công.
Nắm đấm gần như cùng một lúc hung hăng đánh vào mặt đối phương.
Nhưng điều này vẫn chưa xong, sau khi đánh một đòn, không cho đối phương chút thời gian thở dốc nào, cú đấm tiếp theo lại nhanh chóng nối liền.
Từ lúc mới bắt đầu quyền ảnh đầy trời, đến bây giờ cận thân vật lộn, cái âm thanh quyền quyền đánh vào thịt, nghe mà kinh hồn bạt vía.
Thật sự là hoàn toàn không quan tâm đến phòng ngự sao?
Đức Lợi như vậy, Diệp Trường Thanh cũng vậy, cả hai không ngừng vung quyền, không có chút ý né tránh nào.
Không ít người còn lần đầu tiên thấy Diệp Trường Thanh như vậy, đây là chiến ý trong lòng đã hoàn toàn bị đốt cháy rồi sao?
"Phu quân... ."
Trong lúc chiến đấu, Bách Hoa tiên tử, Tuyệt Ảnh, Xích Nhiêu ba nàng nhìn Diệp Trường Thanh dần dần bị máu nhuộm đỏ, trong mắt đều lộ ra một tia lo lắng.
Nhưng cả ba nàng đều không tiến lên giúp đỡ.
Lúc này phu quân không cần các nàng giúp đỡ mà lại... ... .
Diệp Trường Thanh quả thật đã hoàn toàn đắm chìm vào chiến đấu, nghĩ lại từ lúc xuyên qua đến Hạo Thổ thế giới đến giờ, đây giống như vẫn là lần đầu tiên hắn được vui vẻ đầm đìa đại chiến như vậy.
Cảm giác này không tệ.
Tâm thần dần thả lỏng, lúc này trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó chính là đánh bại Đức Lợi trước mắt.
Lúc này, Đức Lợi vừa nhanh vừa mạnh đột nhiên tung một quyền, theo lẽ thường thì lúc này hoặc là tránh né hoặc là phòng ngự.
Nhưng Diệp Trường Thanh không chút do dự, trước tiên vẫn chọn đánh trả.
Một quyền trúng ngay mặt, máu tươi lập tức văng tung tóe, nhưng cùng lúc đó, nắm đấm của Diệp Trường Thanh cũng đánh vào mặt Đức Lợi.
Sức mạnh kinh khủng, khiến cả hai cùng lúc bay ra ngoài, hung hăng ngã xuống đất, tung lên đầy trời bụi mù.
Đợi bụi mù tan đi, cả hai người đều toàn thân dính máu đứng giữa đống đổ nát, chiến ý trong mắt không hề tiêu tan, mà ngược lại càng thêm nồng đậm.
Đức Lợi khẽ động ý nghĩ, một thanh cốt đao liền xuất hiện trong tay, đây chính là binh khí của hắn.
Ma tộc không hiểu gì về luyện khí luyện đan, nhưng bọn hắn có phương pháp chế tạo thần binh riêng.
Nguyên vật liệu cũng khác biệt với nhân tộc, không cần luyện chế mà trực tiếp dùng xương của cường giả làm nguyên liệu.
Sau đó lại khắc thêm ma văn lên trên, liền trở thành thần binh lợi khí trong mắt Ma tộc.
Thanh cốt đao trên tay Đức Lợi, là do phụ thân hắn năm xưa chém giết một Đại Đế cường giả của chủng tộc khác mà có, sau đó chế tác lại cho hắn.
Còn mời mấy tế ti đứng đầu Ma tộc khắc ma văn vào, phẩm cấp không thấp, theo phân chia của nhân tộc thì cũng phải là Thánh phẩm cấp bậc.
Khi cốt đao xuất hiện, ma khí quanh người Đức Lợi lại lần nữa nồng đậm thêm vài phần, ngay cả màu sắc của cốt đao cũng dần chuyển sang đen nhánh, ma văn trên đó càng lóe lên ánh đen đáng sợ.
Từ giờ khắc này trở đi, Đức Lợi muốn xuất ra toàn bộ thực lực.
"Đến đây, bây giờ mới thực sự là chiến đấu."
Chiến ý ngút trời nhìn chằm chằm Diệp Trường Thanh, nghe vậy, Diệp Trường Thanh cũng không nói thừa, ý niệm vừa động, một thanh dao phay đã xuất hiện trong tay.
Hả? ? ?
Chỉ nhìn thấy dao phay trong khoảnh khắc đó, cả người Đức Lợi đều ngây ra.
Sững sờ nhìn Diệp Trường Thanh.
"Ngươi cầm nhầm binh khí rồi."
"Không có."
"Ngươi chắc chắn chứ?"
Nhìn con dao phay trong tay Diệp Trường Thanh, cái này mẹ nó là binh khí sao?
Cái đồ chơi này Ma tộc của bọn hắn không có nhưng chư thiên vạn giới lại có a, cái này mẹ nó chẳng phải là đồ dùng để nấu cơm sao? Ngươi bây giờ móc dao phay ra là có ý gì?
Ngươi cầm một thanh chủy thủ nhỏ cũng còn được.
Đức Lợi có chút không hiểu, Diệp Trường Thanh cũng không giải thích gì, trực tiếp một đao chém xuống.
Ngay khi lưỡi đao xuất hiện, Đức Lợi lập tức ánh mắt ngưng tụ, một cổ uy hiếp cực hạn quét qua.
Không dám do dự, ngay lập tức nâng ngang cốt đao lên, lúc này mới chặn được cú chém của Diệp Trường Thanh.
Nhưng còn chưa kịp để Đức Lợi thở phào, Diệp Trường Thanh đã lóe lên xuất hiện trước mặt hắn, tay cầm dao phay hung hăng chém xuống.
Đức Lợi theo bản năng nâng đao chống cự, hai đao chạm nhau, từ lưỡi dao, một luồng sức mạnh khổng lồ truyền đến, chân Đức Lợi đều không tự giác khẽ khuỵu xuống, suýt nữa thì quỳ gối.
Sức mạnh thật mạnh, mà lại con dao phay này quá cứng rắn.
Cốt đao của Đức Lợi là thần binh lợi khí do cha hắn tốn rất nhiều công sức chuẩn bị cho hắn.
Có thể nói, ngoại trừ mấy Ma Đế ra, chuôi cốt đao của Đức Lợi, trong Ma tộc đã thuộc loại đứng đầu.
Nhưng lúc này dao phay trong tay Diệp Trường Thanh lại có thể cứng đối cứng với cốt đao mà không hề hấn gì, cho thấy phẩm cấp của nó cũng không thấp.
Đây là đương nhiên, dao phay này của Diệp Trường Thanh là do lão tổ Khí Sư liên minh tự tay chế tạo.
Gần như sử dụng hết mọi vật liệu đỉnh cấp có thể tìm được ở Hạo Thổ thế giới, lại còn tốn không biết bao nhiêu tâm huyết của lão tổ Khí Sư liên minh.
Toàn bộ quá trình đều do một mình lão tổ Khí Sư liên minh đích thân hoàn thành, có thể nói các mặt đều đạt đến cực hạn của Hạo Thổ thế giới.
Phẩm cấp trong Thánh phẩm cũng xem như xuất chúng, không hề kém cốt đao của Đức Lợi chút nào.
Vậy nên, đừng coi thường dao phay, dao phay cũng có thể chém chết người.
Công kích bị Đức Lợi ngăn cản, Diệp Trường Thanh cũng không giận, nhanh chóng biến chiêu, dao phay trong tay được điều khiển như cánh tay, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Rất khó có thể ngăn cản, căn bản đoán không ra lần chém tiếp theo sẽ đến từ đâu.
Không giống như đao pháp thông thường, cách tấn công của dao phay trong tay Diệp Trường Thanh quá mức quỷ dị.
Hơn nữa vì thân đao ngắn, lại càng linh hoạt và tốc độ càng nhanh.
Trong thoáng chốc, Đức Lợi chỉ có thể cầm cốt đao bị động phòng thủ, có chút bị Diệp Trường Thanh đánh cho choáng váng.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải kiểu đao pháp như vậy, Đức Lợi hoàn toàn không thích ứng được.
Rất nhanh, cánh tay trái của Đức Lợi đã bị Diệp Trường Thanh chém trúng một đao, may mắn mà lúc sống còn, Đức Lợi phản ứng nhanh, vội vàng lùi về phía sau một bước, nếu không cũng không phải chỉ là một vết thương đơn giản như vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận