Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1552: Đề thăng kế hoạch (length: 8243)

Trên bầu trời, mây sấm chậm rãi tan biến, tu vi của Diệp Trường Thanh cũng đã thành công ổn định vững chắc ở cảnh giới Đại Đế sơ cấp.
Mở giao diện cá nhân.
Ký chủ: Diệp Trường Thanh.
Thân phận: Trưởng lão Thực Đường của Đạo Nhất thánh địa.
Tu vi: Đại Đế sơ cấp (96.58 - 1.000.000) Công pháp: Minh Tâm quyết (viên mãn), Cửu Mạch quyết (viên mãn), Bách Chuyển Kim Đan Quyết (viên mãn)...
Thuật pháp: Ảnh Đao (Hoàng cấp thượng phẩm, hóa cảnh), Thất Tinh Bộ (Hoàng cấp thượng phẩm, hóa cảnh), Linh Bích (Hoàng cấp thượng phẩm, hóa cảnh), Thất Sát Đao (Huyền cấp trung phẩm, viên mãn), Huyền Linh Bích (Huyền cấp thượng phẩm, viên mãn), Tật Phong bộ (Huyền cấp thượng phẩm, viên mãn...).
Danh vọng: Nổi danh Hạo Thổ.
Thiên phú: Thánh phẩm trung giai (998.365 - 10.000.000) Căn cốt: Thánh phẩm trung giai (70.1656 - 10.000.000) Ngộ tính: Thánh phẩm trung giai (6.399.945 - 10.000.000) Sau khi đột phá thành công, lúc này, mấy người ở Vân Tiên Đài cũng lộ vẻ mặt cổ quái đi đến.
Tiểu tử này độ kiếp làm cho bọn họ đều im lặng, há hốc mồm, Vân Tiên Đài cũng có chút không biết nói gì.
"Trường Thanh tiểu tử, không sao chứ?"
Hỏi như vậy cũng có vẻ không đúng, dù sao từ đầu đến cuối, cái thiên kiếp này đâu có rơi vào người tiểu tử này.
Toàn là khó hiểu biến mất, rồi lại rơi xuống bên chân tiểu tử này.
Ngươi thì cứ xem một hồi lôi kiếp giáng xuống, Diệp Trường Thanh đến quần áo cũng không có dính bẩn, một nếp nhăn cũng không có.
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh nghi ngờ lắc đầu.
"Không có việc gì mà."
Thì có thể có chuyện gì chứ, đối với điều này, khóe miệng Vân Tiên Đài giật giật, ta đương nhiên biết ngươi không sao.
Tuy nhiên cái thiên kiếp này có hơi kỳ quái, nhưng Diệp Trường Thanh đột phá cảnh giới Đại Đế đúng là một chuyện đáng ăn mừng.
Sau khi trở về Đạo Nhất thánh địa, không ít người chủ động đến chúc mừng, đương nhiên, không thể thiếu đủ loại thiên tài địa bảo.
Diệp Trường Thanh nhận quà mà mỏi cả tay.
Không chỉ riêng Đạo Nhất thánh địa, người của các thế lực khác cũng tấp nập đến biểu thị chúc mừng.
Nghỉ ngơi tạm một ngày, ngày thứ hai Diệp Trường Thanh lại bắt đầu bận rộn.
Vẫn còn nhiều người đang chờ ăn cơm đây.
Phục vụ cho những người ở thế giới Hạo Thổ, còn có đám tinh phỉ kia nữa.
Nhất là những Đế Tôn tinh phỉ đó, vì lời hứa trước đây, cộng thêm khí vận Thiên Đạo, mỗi người đều có vài bàn tiệc rượu.
Chế biến tiệc rượu đối với Diệp Trường Thanh mà nói thì nhẹ nhàng hơn nhiều.
Hơn nữa, mấy Đế Tôn tinh phỉ này dường như cũng muốn tiết kiệm, cũng không ăn hết trong một lần.
Dù sao cơ hội chỉ có bấy nhiêu, nếu ăn hết ngay thì sau này thèm ăn phải làm sao.
Cho nên phần lớn tinh phỉ đều ăn một bữa trước, phần còn lại thì để dành từ từ ăn.
Bận rộn mấy ngày, cuối cùng cũng giải quyết xong mọi chuyện, mà đám đông tinh phỉ, sau khi cơm nước no say cũng rời khỏi thế giới Hạo Thổ, tiếp tục đi cướp đoạt khí vận Thiên Đạo.
Lúc này vẫn còn cơ hội, bọn họ đương nhiên muốn ăn thêm vài bữa nữa.
Đạo Nhất thánh địa lại dần khôi phục bình thường, và lúc này, Vân Tiên Đài cũng bắt đầu việc giúp Tề Hùng bọn người đột phá.
Lúc này tu vi của Tề Hùng, Ngô Thọ, Hồng Tôn, cả ba đều đã đạt đến Đại Đế viên mãn.
Trước đó đã có ý định giúp ba người tìm kiếm đại dược đột phá cảnh giới Đế Tôn.
Chỉ có điều đại dược đột phá Đế Tôn cảnh không dễ tìm, mỗi lần xuất hiện đều sẽ dẫn đến đông đảo cường giả Đại Đế tranh đoạt.
Cho nên trong khoảng thời gian này Đạo Nhất thánh địa cũng không có được cây đại dược nào.
Nhưng sau trận đại chiến với Ma tộc kết thúc, Đạo Nhất thánh địa lại thu được mười chín bộ nguyên liệu nấu ăn Ma Đế.
Hiệu quả của những nguyên liệu nấu ăn Ma Đế này, không hề kém đại dược bao nhiêu.
Trước đây Vân Tiên Đài đột phá Đế Tôn cũng là dựa vào nguyên liệu nấu ăn Ma Đế mà ra.
Cho nên khi có nhiều nguyên liệu nấu ăn Ma Đế như vậy, tâm tư Vân Tiên Đài cũng trở nên linh hoạt.
Dù sao Tề Hùng ba người có thể nói là thuộc dòng chính tông, ba người bọn họ đột phá Đế Tôn cảnh, sự tăng trưởng thực lực đối với Đạo Nhất thánh địa là rất lớn.
Quan trọng hơn là, căn bản không cần lo lắng vấn đề trung thành của ba người.
Khác với ba huynh đệ Đông Phương gia, suy cho cùng bọn họ cũng là người ngoài.
Cho nên, dù cho ba người hiện tại đã gia nhập thế giới Hạo Thổ, nhưng nói cho cùng cũng không được tính là người của Đạo Nhất thánh địa.
Chỉ là ở Hạo Thổ thế giới đặc biệt phân chia một khu vực cho Đông Phương gia đặt chân mà thôi.
Bên trong Thực Đường, Vân Tiên Đài đem ý nghĩ của mình nói lại với Diệp Trường Thanh một lần.
"Lấy ra ba bộ nguyên liệu nấu ăn Ma Đế để thánh chủ bọn họ đột phá."
"Đúng vậy, giống như trước kia lão phu."
"Vậy không thành vấn đề."
Để Diệp Trường Thanh chế tác nguyên liệu nấu ăn, việc này không có gì khó, hơn nữa, chỉ có Tề Hùng ba người, cũng không làm phiền hà người lắm.
Chỉ là việc liên quan đến đột phá Đế Tôn cảnh, nên việc xử lý nguyên liệu nấu ăn, so với bình thường, vậy nhất định là phải nghiêm khắc hơn nhiều.
Toàn bộ quá trình e rằng đều cần Diệp Trường Thanh tự mình ra tay xử lý.
Nhưng vì Đạo Nhất thánh địa, Diệp Trường Thanh không chút do dự liền gật đầu đồng ý.
Thấy vậy, Vân Tiên Đài cười nói.
"Ừm, vậy thì nguyên liệu nấu ăn chính ngươi bảo người đi lấy đi."
"Không cần, ta tự mình đi một chuyến vậy."
Những nguyên liệu nấu ăn Ma Đế đó đều được cất giữ trong kho báu của tông môn, đây đều là thứ tốt cả, Vân Tiên Đài đặc biệt lưu lại một khu vực dùng để cất giữ các nguyên liệu nấu ăn Ma Đế này.
Vì vậy còn khắc họa trận pháp, để đảm bảo độ tươi của nguyên liệu nấu ăn Ma Đế.
Trong Thực Đường bây giờ cũng không có ai, Sơn Hổ và Trần Mãng hai tiểu tử này cái gì cũng đều không hiểu, Diệp Trường Thanh không an tâm.
Ba vị minh chủ Linh Trù liên minh đã về xử lý việc liên minh rồi, tạm thời không có ở đây.
Nên Diệp Trường Thanh định tự mình đi một chuyến, tránh có gì sai sót thì tốt hơn.
"Cũng được, chuyện đó giao cho ngươi vậy, thời gian thì Trường Thanh tiểu tử tự định."
"Vậy ba ngày sau đi."
"Được."
Thời gian quyết định là ba ngày sau, tiễn Vân Tiên Đài xong, Diệp Trường Thanh cùng chúng nữ Thu Bạch Y nói một tiếng, rồi liền đến kho báu tông môn.
Kho báu tông môn có người đặc biệt trấn thủ, là hai vị chấp sự cảnh giới Đại Thánh.
Trong đám đông chấp sự của Đạo Nhất thánh địa, hai người này có thực lực mạnh nhất.
Chỉ đứng sau chư vị phong chủ, trưởng lão, tư lịch cũng rất cao, nên mới có đủ tư cách trấn thủ kho báu tông môn.
Đệ tử bình thường muốn vào kho báu, nhất định phải có lệnh bài của thánh chủ Tề Hùng, một đám phong chủ và trưởng lão cũng không được.
Đừng nói là vào, đến gần cũng rất khó, dù sao đây là gốc rễ của cả tông môn.
Nhưng Diệp Trường Thanh đi đến lại không hề bị cản trở.
Khi đến bên ngoài kho báu tông môn, hai vị chấp sự đã lập tức xuất hiện, cung kính cất tiếng gọi.
"Tham kiến Diệp trưởng lão."
Bây giờ Diệp Trường Thanh, không chỉ có được thân phận trưởng lão chủ tòa nhờ trù nghệ, mà tu vi cũng đã đuổi kịp một đám phong chủ, trưởng lão rồi.
Hiện tại tu vi của một đám phong chủ, trưởng lão của Đạo Nhất thánh địa, đều ở cảnh giới Đại Đế, và Diệp Trường Thanh cũng cùng cảnh giới Đại Đế.
Có thể nói về mặt tu vi, Diệp Trường Thanh cuối cùng đã đuổi kịp bậc trưởng lão.
Mà Diệp Trường Thanh năm nay mới bao lớn, so với các đệ tử thân truyền của các phong còn nhỏ hơn một chút.
Nhìn những đệ tử thân truyền kia xem, tu vi còn phổ biến ở Thánh cảnh, đến cảnh giới Đại Thánh cũng được vài người.
Cho nên hai vị chấp sự đối với Diệp Trường Thanh vô cùng cung kính, thấy thế Diệp Trường Thanh gật đầu cười, nói rõ ý định đến.
"Ta đến chọn mấy bộ nguyên liệu nấu ăn Ma Đế."
"Diệp trưởng lão chờ một chút, ta đây đi mở cửa."
Rất nhanh, trận pháp mở ra một khe hở, cửa lớn của kho báu cũng từ từ mở ra, Diệp Trường Thanh chậm rãi đi vào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận