Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1460: Rút lui, hướng chỗ nào rút lui? (length: 8091)

Đã đột phá Đế Tôn nhiều năm, Ma Đế này cũng coi như chinh chiến khắp nơi, kinh nghiệm chiến đấu phong phú.
Biết đồng thời đối mặt Vân Tiên Đài cùng Đông Phương Hồng, bản thân trên cơ bản không có chút phần thắng nào, cho nên nó cực lực muốn trì hoãn thời gian.
Vì thế bị thương cũng không có hề gì.
Quyết định này vốn là không sai, có thể hết lần này tới lần khác, ngàn tính vạn tính nó cũng không tính tới, trên đời này thế mà còn có Đế Tôn cường giả không biết xấu hổ như vậy, bôi độc lên thân kiếm.
Đế Tôn cường giả trong tình huống bình thường đều có ngạo khí của mình, sao người trước mắt này lại có thể bỉ ổi đến như vậy?
Vốn là một kiếm công kích không ảnh hưởng đến toàn cục, tùy tiện liền có thể khôi phục.
Có điều, vì nguyên nhân kịch độc, trạng thái của Ma Đế này liền chuyển biến đột ngột.
Điều này còn phải nhờ công của Vân Tiên Đài dùng đo, vốn dĩ dựa theo lượng dùng bình thường, độc dược tên sát thủ Vĩnh Dạ kia cho Vân Tiên Đài đủ dùng năm lần.
Thế nhưng Vân Tiên Đài lại trực tiếp dùng toàn bộ một bình, theo hắn nói, dùng nhiều độc tính càng mãnh liệt.
Cho nên con hàng này dùng trọn vẹn gấp năm lần lượng.
Lúc này nhiều độc dược như vậy tiến vào trong cơ thể Ma Đế này, trong nháy mắt khiến nó mê man vì trúng độc.
"Ngươi mịa nó rốt cuộc dùng bao nhiêu độc dược..."
Cắn răng giận mắng Vân Tiên Đài, chỉ là ngôn ngữ Ma tộc của Vân Tiên Đài hoàn toàn nửa vời, cũng không hiểu ý là gì, trực tiếp một kiếm bổ xuống Ma Đế.
Thấy thế, Ma Đế này vội vàng trốn tránh, nó không dám lại đụng vào thanh trường kiếm này của Vân Tiên Đài.
Độc trong người như một làn sóng tiếp một làn sóng, dường như vô tận, không chỉ độc tính mãnh liệt, mà lượng dùng cũng đạt đến mức độ cực kỳ khoa trương.
Giống như vốn một giọt là đủ hạ độc chết người, ngươi mịa nó lại sửng sốt uống cả một thùng, cảm giác là như vậy.
Lúc này Ma Đế này chính là có cảm giác đó, quả thực bực bội.
Một mặt phải ứng phó Vân Tiên Đài hai người điên cuồng tiến công, một mặt còn phải chống chọi kịch độc trong cơ thể.
Trong tình huống như vậy, Ma Đế này tự nhiên càng thêm khó khăn.
Mà Vân Tiên Đài hiển nhiên không bỏ qua cơ hội này, cùng Đông Phương Hồng liên tục tấn công mạnh.
Hơn nữa, trong lúc đó lại đánh trúng Ma Đế này mấy lần, độc tính càng thêm hung mãnh.
"Mạng ta xong rồi..."
Cảm giác tình huống của bản thân ngày càng kém đi, Ma Đế này triệt để lâm vào tuyệt vọng.
Nó không nghĩ tới mình thế mà lại có kết quả như vậy, bị người bức đến mức này.
Hết lần này tới lần khác đến bây giờ hắn vẫn không biết người giết mình là ai, Vân Tiên Đài hai người lúc này là hóa trang thành Ma tộc.
Đã cực lực chống cự, có điều cuối cùng vẫn đến lúc hữu lực tận.
Dưới sự ăn mòn của độc dược, vết thương càng thêm nghiêm trọng, đã rất khó cùng Vân Tiên Đài hai người giằng co.
Mà Vân Tiên Đài cũng không lãng phí thời gian, nắm lấy cơ hội, đầu tiên là chém xuống một kiếm đầu của Ma Đế.
Đông Phương Hồng thừa cơ một chỉ điểm ra, chỉ xuyên thủng tim của Ma Đế, để lại một lỗ máu trên ngực.
Linh lực của hai người theo vết thương tiến vào cơ thể Ma Đế, điên cuồng tàn phá sinh cơ toàn thân.
Ngay cả thần hồn cũng không buông tha.
Cuối cùng, Ma Đế này vẫn là ôm hận vẫn lạc.
Chém giết Ma Đế này, thần niệm của Vân Tiên Đài triển khai, rất nhanh liền khóa được vị trí ba quả Ma Nguyên.
"Ta đi lấy Ma Nguyên quả, ngươi đi cầm những bảo vật khác."
Đã như vậy, động tĩnh huyên náo lớn như vậy, những thứ khác ở Hắc Ma chiểu tự nhiên không thể bỏ qua.
Hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, dứt khoát dọn sạch.
Nghe vậy, Đông Phương Hồng nhẹ gật đầu, hai người hướng đến chỗ sâu của Hắc Ma chiểu.
Lúc này những Ma tộc khác của Hắc Ma chiểu cũng đã bị Đông Phương Hoàng giết gần hết, Vân Tiên Đài một đường không gặp phải bất kỳ ngăn trở nào liền đến vị trí Ma Nguyên quả.
Nhìn ba quả Ma Nguyên trước mắt, Vân Tiên Đài không chút do dự trực tiếp lấy xuống, thu vào nhẫn không gian.
Tiện tay còn đem các linh quả xung quanh bỏ vào trong túi.
Lúc này, Đông Phương Hoàng bên kia chiến đấu cũng kết thúc, thấy Vân Tiên Đài cùng Đông Phương Hồng đang vội vàng thu bảo vật, khóe miệng giật giật nói.
"Còn không đi?"
Lúc này còn tham lam cái gì, viện binh Ma tộc không biết lúc nào đến, bây giờ không chạy, chờ đến khi nào?
Nghe vậy, Vân Tiên Đài hai người cũng không ham hố, có thể lấy bao nhiêu thì lấy, rất nhanh ba người liền biến mất trên không Hắc Ma chiểu, hướng đến cửa thứ ba.
Ba người một đường phi nước đại, sau khi đi ngang qua cửa thứ ba, rất nhanh liền đi vào nơi Diệp Trường Thanh và những người khác đang chờ.
"Đi, rút lui."
Vừa hiện thân, Vân Tiên Đài đã mở miệng nói ra, mà tên sát thủ Vĩnh Dạ kia đã trước một bước đến nơi này hội họp với Diệp Trường Thanh bọn họ.
Lúc này nghe lời Vân Tiên Đài nói, nàng một mặt ngưng trọng nói.
"Ma giới đã bị phong bế, đông đảo cường giả Ma tộc đang chạy đến, không cần nửa canh giờ, Hắc Ma chiểu chắc có thể bị vây kín như bưng."
"Nhất là lối ra thông đến Ma giới, đoán chừng không thể có cơ hội."
Ma tộc cũng không phải kẻ ngốc, biết có người tấn công Hắc Ma chiểu, phản ứng đầu tiên khẳng định là phong tỏa tuyến đường ra thông từ Hắc Ma chiểu đến Ma giới.
Có được bảo vật, bất luận là ai, đều khó có thể tiếp tục ở lại Ma giới, điều đầu tiên chắc chắn là tìm cách chạy ra khỏi Ma giới.
Cho nên hướng ra Ma giới nhất định là trọng điểm.
Bây giờ muốn đến hướng ra Ma giới đã muộn, nói xong, sát thủ Vĩnh Dạ này có chút bất đắc dĩ.
Trong lòng thầm mắng, các ngươi có thể có chút kế hoạch khi làm việc được không, trước khi động thủ ít nhất phải vạch ra lộ tuyến đào tẩu đi chứ?
Hiện tại thì tốt rồi, náo động lớn như vậy, bây giờ đến lúc rút lui, rút lui về đâu? Đường đi bị người ta phá hỏng mất rồi.
Nghe lời này, Vân Tiên Đài hơi trầm mặc một chút, lập tức nhìn Đông Phương Hồng cùng Đông Phương Hoàng nói.
"Các ngươi thấy sao?"
Hả? ? ?
Nghe vậy, hai huynh đệ trực tiếp ngây người, bọn ta thấy sao? Chúng ta còn cần xem sao? Bây giờ ngươi hỏi bọn ta, còn nhìn cái rắm gì nữa.
Hai người đều không có ý định gì, Vân Tiên Đài thấy vậy, nói thẳng.
"Vậy đổi phương hướng, hiện tại phương hướng nào phòng thủ yếu kém nhất?"
"Cái này..."
Đối mặt câu hỏi của Vân Tiên Đài, sát thủ Vĩnh Dạ này có chút mộng, nhưng vẫn trả lời chi tiết.
Vậy dĩ nhiên là hướng ngược với lối ra Ma giới.
Hướng kia xâm nhập Ma giới, nhưng ngươi muốn làm gì?
"Tiền bối, ngươi không phải muốn trốn về hướng này đấy chứ?"
Đây không phải tự tìm đường chết sao, hướng ngược cũng là xâm nhập Ma giới, đến lúc đó chẳng phải trực tiếp bắt rùa trong hũ, muốn rời Ma giới chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày.
Cũng chính vì vậy, Ma tộc mới không bố trí phòng bị gì ở hướng kia.
Dù sao đối với Ma tộc mà nói, coi như ngươi có chạy trốn về hướng này, đến cuối cùng vẫn là ngoan cố chống cự, sớm muộn sẽ bị bắt.
Cho nên phương hướng này gần như là một con đường chết, cho dù có thoát ra được thì thế nào, chẳng phải vẫn bị vây ở Ma giới thôi à.
Hơn nữa càng khó trốn thoát, chẳng khác nào tự mình chắn đường lui.
Nhưng Vân Tiên Đài nghe xong lại không chút do dự nói.
"Trước đi hướng này, về sau lão phu tự có kế hoạch."
Hả? ? ?
"Xin hỏi tiền bối kế hoạch sau đó là gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận