Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1273: Ngươi chủ ý đánh trên người ta? (length: 8118)

Nhân viên cửa hàng cho rằng đám yêu tộc này cố tình đến tìm cái chết để làm nguyên liệu nấu ăn, dù sao bọn họ cũng biết mình có thể bị đưa lên bàn bất cứ lúc nào, cho nên muốn lót đường cho những kẻ khác.
Bây giờ ai mà không biết yêu tộc làm nguyên liệu nấu ăn không thể giết bừa bãi chứ?
Trong lòng cười lạnh, một đám nguyên liệu nấu ăn mà còn bày trò tính toán với ta, ta đã sớm nhìn thấu ý định của các ngươi.
Muốn kéo ta xuống nước à? Nằm mơ, đây chút ít đan dược thôi, cho các ngươi đấy.
Mà đám yêu tộc thám tử này lúc này cũng đầy bụng cười khẩy, xem ra yêu tộc này ở thế giới Hạo Thổ thân phận không hề đơn giản.
Nhất là tên yêu tộc thám tử cầm đầu càng chắc chắn ý nghĩ trong lòng.
“Yêu tộc ta ở thế giới Hạo Thổ này, nhất định là tồn tại như bá chủ, tốt, tốt lắm, có thân phận này rồi thì chuyện kế tiếp sẽ dễ làm.”
Nghĩ đến đây, tên yêu tộc dẫn đầu cũng không dài dòng, cầm lấy đan dược quay đầu rời đi.
Đám yêu tộc thám tử này đã tự tưởng tượng ra đủ thứ chuyện kỳ quái trong đầu.
Một bên khác, trong Linh thành bên ngoài Ma quật, Vân Tiên Đài trải qua mấy ngày tĩnh dưỡng, vết thương cũng đã ổn định lại.
Chỉ là sau trận chiến này, Vân Tiên Đài nhận ra mình thật sự có phần xem nhẹ đám nguyên liệu nấu ăn Ma Đế này.
Trước đó bắt Ba Tuần, liền cho rằng tất cả nguyên liệu nấu ăn Ma Đế đều như vậy cả.
Nhưng bây giờ xem ra, tên Ba Tuần kia so với những nguyên liệu nấu ăn Ma Đế khác thì kém quá xa.
Lần này đã dùng hết cả thủ đoạn, cũng chỉ miễn cưỡng ngăn được đầu nguyên liệu nấu ăn Ma Đế kia.
Thậm chí nếu thời gian kéo dài thêm một chút, nói thật, Vân Tiên Đài cũng không dám chắc mình còn có thể cầm cự được bao lâu.
"Đế Tôn cảnh, vẫn là cảnh giới là Vương a."
Âm thầm cảm thán một tiếng, vừa mới đột phá Đế Tôn cảnh, Vân Tiên Đài quả thật còn kém quá xa so với đầu nguyên liệu nấu ăn Ma Đế kia.
Lúc này tự mình trải nghiệm sự cường đại của nguyên liệu nấu ăn Ma Đế, Vân Tiên Đài cũng có chút đau đầu.
Thạch Thanh Phong bên kia vẫn còn chờ nguyên liệu nấu ăn Ma Đế đột phá, bản thân trước đó cũng từng nghiêm túc nghĩ đến việc kiếm thêm một đầu nguyên liệu nấu ăn Ma Đế nữa.
Thế nhưng nhìn tình hình hiện tại, muốn có được một đầu nguyên liệu nấu ăn Ma Đế, sao mà dễ dàng như vậy được.
Trừ khi riêng một đầu Ma Đế thì hắn và Đông Phương Hồng hai người liên thủ may ra còn có thể bắt được.
Nhưng những nguyên liệu nấu ăn này cũng không phải kẻ ngốc, tổn thất nhiều như vậy rồi, làm sao có thể cho ngươi cơ hội bắt lẻ nữa.
Trước đó hai đầu nguyên liệu nấu ăn Ma Đế kia không phải là cùng nhau ra tay đó sao.
Mà trong tình huống một đối một, đừng nói bắt, cầm cự được đã là tốt rồi.
Hắn như vậy thì Đông Phương Hồng cũng vậy, trước đó chiến đấu cũng là rơi vào thế hạ phong.
Không có nguyên liệu nấu ăn Ma Đế, Thạch Thanh Phong căn bản không thể đột phá Đế Tôn cảnh.
Mà Thạch Thanh Phong không đột phá thì dường như khó đối phó những nguyên liệu nấu ăn này a.
Hai đầu nguyên liệu nấu ăn Ma Đế nếu thực sự hợp sức lại, hắn và Đông Phương Hồng không phải là đối thủ.
Vẫn là nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, có chút coi thường rồi.
Ngay lúc Vân Tiên Đài đang âm thầm suy tư thì Đông Phương Hồng đi tới, thấy Vân Tiên Đài đang trầm tư uống trà, Đông Phương Hồng cười nói.
“Vân đạo huynh, đang nghĩ gì vậy?”
“Haizz…Tuy không muốn nhưng không thể không thừa nhận, trước đó ta đã xem thường những nguyên liệu nấu ăn Ma Đế kia.”
Nghe vậy, Vân Tiên Đài cũng không cố giữ thể diện, thở dài một hơi nói.
Chuyện này vốn dĩ là sự thật, cũng không có gì mà không dám thừa nhận, huống chi là trước đó bản thân đã có lỗi trong suy nghĩ thì cần phải thay đổi thôi, có gì lớn.
Chỉ là lời này vừa thốt ra, Đông Phương Hồng ở bên cạnh trước tiên là ngẩn người ra sau đó thiếu chút nữa không kìm được mà rơi nước mắt.
Hắn… hắn hắn… hắn nghe thấy gì vậy? Vân Tiên Đài thế mà nhận sai.
Bất quá đây không phải là điều chủ yếu, điều chính yếu là hắn cuối cùng đã nhận ra sự cường đại của đám Ma Đế này rồi.
Nghĩ đến lúc trước hắn nói gì mà kiếm thêm một đầu nguyên liệu nấu ăn Ma Đế nữa đi, Đông Phương Hồng không khỏi cảm thấy vui mừng.
Ngươi mẹ nó tưởng nguyên liệu nấu ăn Ma Đế là rau cải trắng ngoài đường à, muốn làm gì thì làm.
Hiện tại tốt rồi, Vân Tiên Đài cuối cùng cũng nhận ra sự thật, điều này khiến Đông Phương Hồng hoàn toàn yên tâm, nhân cơ hội nói.
“Vân đạo huynh, Ma Đế thật sự là không thể khinh thường, trước đó chúng ta đều đã sai rồi.”
“Là ta sai rồi.”
“Cũng không trách ngươi, dù sao trước đó ngươi vốn cũng có tiếp xúc mấy với Ma Đế đâu.”
“Thế nhưng mà lúc này không có nguyên liệu nấu ăn Ma Đế, việc Thạch Thanh Phong đột phá lại phiền toái.”
Hả???
Ngươi mẹ nó không phải đã biết sai rồi sao, sao vẫn còn nghĩ đến nguyên liệu nấu ăn Ma Đế thế?
Hơn nữa, nguyên liệu nấu ăn Ma Đế dễ dàng kiếm được thế à?
Nghe những lời này, Đông Phương Hồng cứ nghĩ là Vân Tiên Đài lại lên cơn rồi, vội vàng mở miệng nói.
“Vân đạo huynh, bây giờ không phải lúc nghĩ đến những chuyện này, đường phải đi từng bước từng bước, đột phá nha, đến lúc thì tự nhiên nước chảy thành sông.”
Cạ a, bây giờ không thể lại nghĩ đến chuyện bắt Ma Đế được, vết thương của ta còn chưa lành mà.
Lần trước giao chiến, Đông Phương Hồng cũng bị thương, chỉ là không nghiêm trọng như Vân Tiên Đài.
Nhưng hắn cũng cảm nhận lại được sự mạnh mẽ của Ma Đế, hiện tại thì cứ lo mà giữ vững Ma quật đã là được rồi.
Những cái khác thì đừng có nghĩ đến trước, đi nhanh quá sẽ dễ trẹo chân.
Nghe Đông Phương Hồng nói như vậy, Vân Tiên Đài đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hắn, thấy Vân Tiên Đài nhìn thẳng vào mình chằm chằm, Đông Phương Hồng sững người lại.
Ta không nói sai cái gì mà? Chẳng lẽ ta đã nói sai rồi? Nhìn ta như vậy làm gì?
“Cái kia, Vân đạo huynh, ngươi đây là…?”
Có chút không hiểu ý Vân Tiên Đài là gì, ngươi cứ nhìn ta chằm chằm như vậy, ta không chắc chắn a.
Mà lúc này Vân Tiên Đài đột nhiên nghĩ đến, đã lúc này không thể có cách nào tìm được nguyên liệu nấu ăn Ma Đế cho Thạch Thanh Phong đột phá vậy thì tìm một loại đại dược ngang cấp không được sao.
Thế giới Hạo Thổ không có đại dược cấp bậc đó, không có nghĩa là Đông Phương Hồng không có.
Tuy rằng Đông Phương Hồng chưa từng nói, nhưng Vân Tiên Đài cảm thấy tám phần trên người hắn là có.
Nguyên nhân là bởi vì lúc trước Đông Phương gia bị hủy diệt.
Không chống lại được sự tấn công của Ma tộc, Đông Phương gia gần như bị diệt môn, chỉ có một số ít người trốn thoát.
Nếu là thất bại bỏ chạy, hơn nữa lại trốn một mạch đến thế giới Hạo Thổ của bọn họ, vậy thì khi chạy trốn, không phải là mang theo mấy bảo bối trong kho của gia tộc à?
Chẳng lẽ lại bỏ lại cho bọn Ma tộc kia, điều này hiển nhiên là không thể nào.
Nhìn thấy ánh mắt của Vân Tiên Đài càng lúc càng nóng rực, phát giác được sự biến đổi trong ánh mắt của Vân Tiên Đài, Đông Phương Hồng càng lúc càng hoảng.
Ánh mắt này có gì đó không đúng, tên này không có sở thích đặc biệt chứ.
Há to miệng, Đông Phương Hồng yếu ớt nói một câu.
“Cái kia…Vân đạo huynh, ta không có khẩu vị này đâu.”
“Biến đi, ta cũng không có sở thích này, ta là muốn nói chuyện chính sự với ngươi.”
Nghe vậy, Vân Tiên Đài lập tức tức giận mắng, thấy vậy Đông Phương Hồng lại không hiểu sao mà thở phào nhẹ nhõm, không phải thì tốt rồi.
Chỉ là câu nói tiếp theo của Vân Tiên Đài, trực tiếp khiến mắt Đông Phương Hồng trừng lên đến mức căng tròn, ngươi mẹ nó lại đánh chủ ý lên người ta à?
“Đông Phương huynh à, trước đó quả thực là ta xem thường những nguyên liệu nấu ăn Ma Đế kia, bất quá hai đầu Ma Đế kia ngươi và ta cũng đều đã giao thủ qua rồi, nói thật, chỉ dựa vào hai người chúng ta, chỉ sợ rất khó mà cầm cự được.”
Về việc này, Đông Phương Hồng đồng ý gật đầu, không cần chỉ sợ, đó là khẳng định không cản được.
“Ngươi nói không sai.”
“Cho nên, điều cấp bách hiện giờ là chúng ta cần có thêm Đế Tôn cảnh, dùng số lượng để ổn định tình hình.”
“Ừm, là đạo lý đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận