Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 598: Hổ tộc muốn chạy? (length: 7861)

Một ngày nọ, trong lúc rảnh rỗi Diệp Trường Thanh, được Từ Kiệt mời mọc, cùng nhau đến Nhất Nguyên thành du ngoạn.
"Bái nhập tông môn đã lâu như vậy, nói ra thật đúng là chưa có dịp tốt mà đi dạo qua cái Nhất Nguyên thành này."
Theo Đạo Nhất tông quật khởi, hiện giờ ba tòa Nguyên Thành, quy mô lại một lần nữa tăng trưởng, đã trở thành Đông Châu không hề nghi ngờ là Đệ Nhất Thành.
Khắp nơi có thể thấy tu sĩ, người đến người đi nườm nượp, hai bên cửa hàng cũng tấp nập người mua kẻ bán.
"Thật là náo nhiệt a."
"Hắc hắc, ngươi còn không biết đi, náo nhiệt như vậy, với Diệp trưởng lão ngươi đây cơ mà không thể tách rời đó."
"Ta?"
Diệp Trường Thanh hồ nghi, nghe vậy, Vạn Tượng nói tiếp.
"Người ở đây, ít nhất có một nửa là vì Thực đường Đạo Nhất tông ta mà đến, đều muốn nếm thử tay nghề của Diệp trưởng lão."
"Vậy sao... ... ... ."
Không ngờ danh tiếng của phòng ăn bây giờ thế mà đã lớn như vậy.
Mọi người một đường đi dạo, trong lúc đó, Từ Kiệt ra tay vô cùng hào phóng, thấy vậy, Diệp Trường Thanh trêu chọc nói.
"Tam sư huynh ngươi đây là phát tài?"
"Hắn? Hắn hôm qua mới bán một suất ăn, được 120 ngàn cực phẩm linh thạch."
"Hắc hắc, dạo này trong túi hơi eo hẹp, ta đây thật là khó khăn lắm mới quyết định đấy."
Đối với điều này, Từ Kiệt cười chế nhạo nói.
Bán một bữa cơm liền bỏ túi 120 ngàn cực phẩm linh thạch, mà Từ Kiệt này còn mặt mày đau lòng như thế.
"Đến a, đan dược đan dược, do luyện đan sư thất phẩm đích thân luyện chế, nhận đặt hàng trước."
"Pháp bảo, linh khí, thần binh, luyện khí sư thất phẩm chuyên nghiệp chế tạo, nhận làm theo yêu cầu."
"Phù triện phù triện, phù triện sư bát phẩm tự tay khắc họa, mua ba tặng một."
Ngoài những cửa hàng thông thường ở hai bên, bên trong Nhất Nguyên thành này còn có thêm không ít người bày sạp.
Hơn nữa, những gã này, từng người tu vi đều không thấp, cũng không ít người là luyện dược sư, luyện khí sư, phù triện sư cao giai.
Với tu vi địa vị của những người này, không đến mức phải ở chỗ này bày sạp chứ?
Diệp Trường Thanh hiếu kỳ, bất quá nghe Từ Kiệt và mọi người giải thích, rất nhanh liền hiểu ra.
Hóa ra cũng là vì Thực đường, một bữa cơm hơn 100 ngàn cực phẩm linh thạch, cho dù là luyện dược sư, luyện khí sư, phù triện sư cũng có chút không kham nổi.
Cho nên bọn họ trực tiếp bày hàng ở trong Nhất Nguyên thành này luôn.
Hiện giờ ba tòa Nguyên Thành, sớm đã trở thành nơi giao dịch đan dược, pháp bảo, linh khí, thần binh, phù triện lớn nhất Đông Châu.
Ở những nơi khác không có đan dược, pháp bảo cao giai thì ở đây đều có thể tìm thấy.
Mà nếu như ngay cả ba tòa Nguyên Thành cũng không có thì những nơi khác cơ bản cũng không có.
Thậm chí, những luyện dược sư, luyện khí sư, phù triện sư này còn liên kết với một số thương gia trong thành, tự phát tổ chức các buổi đấu giá.
Nghe nói hiện tại đã là một ngày một phiên.
Bán đan dược để ăn cơm, đây chính là ý tưởng của những luyện dược sư này.
Thật là có chút không theo lẽ thường, trong khoảng thời gian ngắn, ba tòa Nguyên Thành vậy mà đã xảy ra biến hóa lớn như vậy.
Ngay lúc Diệp Trường Thanh bọn người đi dạo, bên trong Hổ lĩnh, một đám Yêu Vương Hổ lĩnh, cùng ba tên Yêu Hoàng Hổ tộc, chính sắc mặt ngưng trọng thương nghị việc gì.
"Bây giờ cục diện Đông Châu, chỉ sợ không dung được chúng ta nữa rồi."
"Đạo Nhất tông hiện giờ chưa ra tay, nhưng ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra sau này."
"Thủy tộc Đông Hải đã bỏ trốn, Viên sơn bị diệt, bây giờ chỉ còn Hổ lĩnh chúng ta, Đạo Nhất tông chắc chắn sẽ không bỏ mặc sự tồn tại của chúng ta."
"Ý ngươi là giống Viên sơn, bị nuôi nhốt sao?"
"Khả năng tám phần như vậy."
Việc Đạo Nhất tông xưng bá, đối với Hổ lĩnh mà nói tuyệt đối là một tai họa.
Thân là Yêu tộc, Đạo Nhất tông chắc chắn sẽ không để Hổ lĩnh tiếp tục tồn tại, kết quả tốt nhất cũng chính là bị nuôi nhốt, sống lay lắt qua ngày.
Nhưng dù là như vậy, một đám Yêu Vương Hổ lĩnh cũng khó lòng chấp nhận.
Nhưng đối diện với Đạo Nhất tông hiện tại, Hổ lĩnh lại căn bản không phải đối thủ.
Trước mắt sự lựa chọn dành cho Hổ lĩnh, dường như chỉ có một.
Đó chính là cùng Thủy tộc Đông Hải, rời khỏi Đông Châu, tiến về Bắc Châu.
Nghe xong lời chúng Yêu Vương, ba Yêu Hoàng Hổ tộc dẫn đầu trước giờ im lặng không nói, đến cuối cùng mới lên tiếng.
"Vốn tưởng rằng phật môn sẽ đủ sức đánh bại Đạo Nhất tông, ai ngờ lại thành kết quả như hiện tại."
"Đi thôi."
Ba vị Yêu Hoàng đều đưa ra quyết định, tiến về Bắc Châu, ít nhất là để bảo tồn chút mầm sống cho Hổ tộc.
Theo quyết định của Yêu Hoàng, đông đảo yêu thú Hổ lĩnh bắt đầu hướng chỗ sâu của Hổ lĩnh tập trung lại.
Đối diện với hành động bất thường như thế của Hổ lĩnh, bên Đạo Nhất tông tự nhiên phát hiện ngay lập tức.
Bỗng nhiên lại bắt đầu tập trung, những yêu thú này lại định làm gì?
Tin tức rất nhanh truyền về Đạo Nhất tông.
"Đại sư huynh."
Trong động phủ, Ngô Thọ vội vàng đi đến, Tề Hùng đang khoanh chân tu luyện mở mắt, cười hỏi.
"Thế nào?"
"Bên Hổ lĩnh có biến."
"Ồ, những súc sinh này còn chưa an phận sao? Không chờ chúng ta đến tìm bọn chúng, ngược lại chúng tự mình không chờ được rồi?"
Cái Hổ lĩnh này thật là đầu óc ngu si sao? Đạo Nhất tông tạm thời không để ý đến chúng, mà chúng ngược lại lại muốn tự gây chuyện?
Tề Hùng âm thầm nghĩ như vậy, nhưng Ngô Thọ lại lắc đầu.
"Không phải, xem ra Hổ lĩnh như là muốn chạy trốn."
Hổ lĩnh dị động, không có chút ý định muốn tấn công, ngược lại càng giống đang chuẩn bị cho việc chạy trốn.
"Chạy? Cái Đông Châu này chúng còn có thể chạy đi đâu?"
"Có lẽ không phải Đông Châu, giống Long Ngạo Thiên kia, đi về hướng Bắc Châu?"
Trong lòng Ngô Thọ lại có phỏng đoán, Hổ lĩnh chỉ cần không ngốc thì tự nhiên không có khả năng tiếp tục ở lại Đông Châu, đi Bắc Châu là lựa chọn tốt nhất.
Nghe vậy, Tề Hùng cũng khẽ gật đầu, nhưng lần này cũng không thể để chúng chạy thoát, đây đều là nguyên liệu nấu ăn cả mà.
"Ngươi cùng Thạch Tùng, Hồng Tôn, Lâm Phá Thiên cùng nhau đi một chuyến, bắt lấy Hổ lĩnh."
Một lần phái ra bốn Đại Thánh, còn có một đám Thánh giả, Tề Hùng dự định đem Hổ lĩnh cũng cải tạo thành nông trường giống Viên Sơn, làm căn cứ nguyên liệu nấu ăn của Đạo Nhất tông.
"Được."
Với thực lực của Đạo Nhất tông, bắt Hổ lĩnh không còn là vấn đề gì.
Sau khi Ngô Thọ rời đi, Tề Hùng cũng âm thầm suy nghĩ, cũng nên tiến hành một cuộc đại thanh tẩy Đông Châu.
Tỉ như Tà Ma và những ma tu kia.
Bây giờ Đạo Nhất tông đã hùng bá Đông Châu, vậy những mối đe dọa ngầm này hiển nhiên không thể nào giữ lại được.
Trực tiếp tiêu diệt, là lựa chọn tốt nhất.
Hơn nữa, Đạo Nhất tông hiện tại quả thực có năng lực này, cho nên, Tề Hùng không do dự nhiều, rất nhanh đã triển khai thanh trừng Đông Châu.
Lần này thanh lý, chủ yếu tập trung vào yêu tộc, Tà Ma, ma tu.
Đối với những sự tồn tại này, Đạo Nhất tông không hề có chút ý lưu thủ nào.
Ngô Thọ dẫn người tiến về Hổ lĩnh, Bách Hoa tiên tử, Tần Sơn Hải, Mặc Vân bọn họ thì dưới sự dẫn dắt của Dư Mạt mà đi tiêu diệt ma tu.
Còn Tề Hùng, thì tự mình dẫn người đi bao vây giết Tà Ma.
Trong chốc lát, các nơi ở Đông Châu như lại rối loạn lên, chỉ là đối với náo động này, thế nhân lại không quá để ý.
Nói trắng ra, đây là một lần trấn áp đơn giản của Đạo Nhất tông, mà yêu tộc, Tà Ma, ma tu, khi đối mặt với Đạo Nhất tông như mặt trời ban trưa thì căn bản không có chút sức phản kháng nào.
Náo động này rất nhanh sẽ lắng xuống, không duy trì quá dài.
Trong toàn bộ ma tu Đông Châu, cũng chỉ có một tên Đại Thánh, lúc này tên Đại Thánh này đang bị Dư Mạt ba người vây công, ngay cả cơ hội bỏ trốn cũng không có…
Bạn cần đăng nhập để bình luận