Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1201: Ai nói đầu bếp chiến lực thì không mạnh (length: 7997)

Hai bên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra một tia kinh ngạc.
Hơn mười tên Ma tộc trong lòng thầm nghĩ, nơi này sao lại có nhiều cường giả nhân tộc như vậy?
Nhìn ba vị minh chủ của Linh Trù liên minh, ngọa tào, tu vi Đại Thánh, còn lại cũng có mấy vị tu vi Thánh cảnh, lại nhìn Diệp Trường Thanh, tu vi Thánh cảnh, Bách Hoa tiên tử cùng Tuyệt Ảnh, tu vi Đại Thánh.
Mẹ nó, vì sao nhân tộc lại có nhiều cường giả ở chỗ này như vậy?
Không phải đã nói đều ra chiến trường rồi sao? Tiền tuyến đang đại chiến kia kìa, các ngươi nhiều cường giả như vậy trốn ở chỗ này làm gì?
Hơn mười tên Ma tộc có chút mộng, mà Diệp Trường Thanh bọn người lúc này cũng đang ngơ ngác.
Nơi này là Linh thành ư? Sao nguyên liệu nấu ăn lại tự mình đến nhà vậy?
Nhìn hơn mười tên Ma tộc nguyên liệu nấu ăn này, mọi người cũng đều ngơ ngác, đúng là người đang ngồi ở nhà, nguyên liệu nấu ăn từ trên trời rơi xuống sao?
Hai bên trong một lúc nhất thời cứ thế giằng co, ai cũng không hành động.
Cuối cùng vẫn là Diệp Trường Thanh dẫn đầu hoàn hồn, trầm giọng hét lớn một tiếng.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau thu nguyên liệu nấu ăn đi."
"A nha."
Lời này vừa thốt ra, đông đảo linh trù sư mới bừng tỉnh, vung dao phay xông tới.
Thấy vậy, Ma tộc Đại Thánh cảnh cầm đầu sắc mặt tối sầm, tức giận gầm lên một tiếng, không biết nói gì, hai bên liền đại chiến một trận.
Các đầu bếp của Linh các tay cầm dao phay, đối diện với Ma tộc cũng không hề yếu thế, thấy vậy, Bách Hoa tiên tử lo lắng nói.
"Chúng ta đi hỗ trợ."
"Không cần."
Số người thì chênh lệch khá lớn, hơn nữa, cũng không nên coi thường đầu bếp nha, ai nói đầu bếp không biết đánh nhau?
Diệp Trường Thanh đã sớm hết sức quen thuộc với Linh Trù liên minh, đối với các linh trù sư này cũng hiểu rõ như lòng bàn tay.
Chỉ có thể nói thế gian hiểu lầm quá sâu về chiến lực của Linh Trù liên minh.
Chỉ cho rằng linh trù sư chỉ là một đám đầu bếp biết làm cơm, nhưng trên thực tế, ai mịa nó nói đầu bếp thì không biết đánh nhau, chiến lực thì thấp?
Phải biết, trước khi Diệp Trường Thanh chưa từng xuất hiện, địa vị của linh trù sư rất thấp.
Mà địa vị thấp dẫn đến một vấn đề, đó chính là không có ai dưới trướng, không ai nguyện ý trở thành linh trù sư, tự nhiên cũng không có ai học nghề.
Không giống Đan Sư, Trận Pháp Sư các thứ kia, muốn nhận đệ tử rất đơn giản.
Linh trù sư muốn thu nhận đệ tử thời đó, thật sự rất phí công, chưa chắc đã có người.
Không có ai dưới trướng, cho nên nhiều khi, khi cần đến nguyên liệu nấu ăn đặc thù, linh trù sư hoặc là chỉ có thể bỏ tiền ra mua, hoặc là thì chỉ có thể tự mình động thủ.
Mà thu nhập không cao, đa số đều là tự mình ra tay.
Cho nên, rất nhiều linh trù sư đời trước của Linh Trù liên minh cũng đều từng vết dao liếm máu thật sự.
Chém giết cùng yêu thú, đây đều là chuyện đã quen, dù sao ngươi không làm thì sẽ không có nguyên liệu nấu ăn.
Cho nên, lúc này nhìn đám linh trù sư cầm dao phay xông tới, vừa ra tay, mẹ nó, linh trù sư Thiên Nhân cảnh trở lên, người nào cũng lĩnh ngộ đao ý, hơn nữa cảnh giới còn không thấp.
Dao phay cũng là đao mà, linh trù sư chúng ta ngày nào cũng tiếp xúc với dao phay, lĩnh ngộ đao ý là rất bình thường đúng không?
Ngoài ra, đông đảo đầu bếp của Linh các, năng lực thực chiến trong cùng cảnh giới cũng không hề yếu.
Ít nhất là mạnh hơn Đan Sư, Trận Pháp Sư.
"Cái này . . . . ."
Bách Hoa tiên tử và Tuyệt Ảnh đều ngây người nhìn, chiến lực của đám linh trù sư này sao mạnh vậy?
Nhìn dao phay trong tay họ múa lên hăng hái, cái này mẹ nó có vẻ cũng không kém đệ tử Huyết Đao phong của Đạo Nhất thánh địa của bọn họ.
Hơn nữa, đao mang lóe lên kia lại mang sát khí bức người, ra tay tàn nhẫn, giống như là những người quanh năm liếm máu trên lưỡi đao vậy.
Đương nhiên rồi, muốn trở thành một linh trù sư hợp cách, điều đầu tiên cần làm được là tâm phải vững như sắt.
Tay phải vững vàng, tâm phải tàn nhẫn.
Điều này không khó nhìn ra từ cách xử lý nguyên liệu nấu ăn, bất kể là rút gân róc xương, hay là nhổ lông tróc da, đều cần cái tâm bình tĩnh, cái tay vững vàng.
Xử lý nguyên liệu nấu ăn nhiều năm như vậy, trái tim của đám linh trù sư này đã sớm lạnh lẽo một mảng.
Hơn nữa, tâm cảnh càng bình thản, càng không thể có chuyện run sợ được.
Dù sao là đầu bếp, đối diện nguyên liệu nấu ăn, chẳng phải chuyên nghiệp đó sao? Sao lại có thể nảy sinh sợ hãi trong lòng được.
Nhìn một vị minh chủ của Linh Trù liên minh đang một mình đối phó với tên Ma tộc cầm đầu.
Tu vi cảnh giới hai người gần như nhau, không chênh lệch nhiều, nhưng từ khi giao đấu, vị minh chủ này vẫn luôn chiếm ưu thế tuyệt đối.
Mỗi lần xuất chiêu đều như thể đánh vào nhược điểm của tên Ma tộc này, khiến tên Ma tộc rất khó chịu.
Tên này không thích hợp, sao lại rõ nhược điểm của ta như lòng bàn tay thế? Thật giống như hai người đã sống chung rất lâu vậy.
Tên Ma tộc không biết, thân là minh chủ của Linh Trù liên minh, một cửu phẩm linh trù sư hợp cách, sắp bước chân vào Thánh cấp.
Số lần xử lý nguyên liệu Ma tộc có khi còn đến 80, 90 ngàn lần.
Khi xử lý nguyên liệu nấu ăn, tự nhiên hiểu rõ kết cấu thân thể của Ma tộc, nếu không làm sao làm không có chút sơ hở được?
Đã hiểu rõ kết cấu thân thể của ngươi, đương nhiên cũng có thể biết được nhược điểm của ngươi.
Cho nên, vị minh chủ này của Linh Trù liên minh cực kì hiểu rõ tên Ma tộc này trước mắt.
Đánh chỗ nào thì đau, đánh chỗ nào hiệu quả tốt nhất, đều rất rõ ràng.
Thế là, đối mặt vị minh chủ này của Linh Trù liên minh, tên Ma tộc cảm thấy hết sức khó chịu.
Nhục thân cường hãn ban đầu lúc này giống như bị phong ấn, căn bản không dám đối cứng với đòn tấn công.
Mỗi chiêu đều đánh vào chỗ hiểm của mình, nếu bị trúng một chút, thì sẽ trực tiếp trọng thương, có khi một đao liền bị cắt lìa.
Trận chiến trực tiếp bày ra thế nghiêng về một bên, thấy thế, Diệp Trường Thanh mở miệng hô một câu.
"Trực tiếp giết hết đi, tối nay chúng ta khai tiệc ăn mặn trước."
"Được rồi."
Nghe thấy câu này, các linh trù sư đều phấn khích, bọn họ cũng đã lâu chưa được ăn nguyên liệu nấu ăn Ma tộc.
Lần này lại có thể sớm hơn những người khác được ăn, thế thì còn nhịn được sao?
Lúc này, chiến đấu còn chưa kết thúc, đã có linh trù sư đi nhóm bếp đun nước, mài dao mài dao, chờ chiến đấu kết thúc sẽ xử lý luôn tại chỗ.
Nhìn chiến đấu vẫn chưa kết thúc, những nhân tộc này đã bắt đầu mài dao, hơn mười tên Ma tộc không hiểu ra sao.
Không phải chứ, đánh hay như thế, các ngươi mài dao làm gì? Ý gì vậy?
"Nhanh lên đi, nước của ta đã đun xong rồi, các ngươi bên kia còn chưa xong sao?"
"Nhanh lên nhanh lên, thêm một đao nữa, giết luôn."
"Nhanh lên chút đi, ta bên này đang chờ đây."
"Được rồi."
Không hiểu đám người đang nói gì, nhưng hơn mười tên Ma tộc này vẫn cảm giác được, những nhân tộc này công kích ngày càng sắc bén.
Bọn chúng càng khó có thể trụ nổi, mỗi một chiêu đều hướng về chỗ yếu của chúng mà chém.
Cuối cùng, tên Ma tộc đầu tiên vong mạng, bị một trong số các minh chủ chém một đao đứt cổ.
Lập tức, những linh trù sư xung quanh đã sớm chuẩn bị thấy thế liền cùng nhau xông lên, xử lý thi thể ngay tại chỗ.
"Nhớ làm cẩn thận đó, đây là chúng ta ăn."
Thấy thế, vị minh chủ này còn lớn tiếng nhắc nhở.
"Yên tâm đi minh chủ, cái này đã quá quen rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận