Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1373: Giữa ban ngày ra ảo giác? (length: 7883)

Sau khi nếm đồ ăn do Diệp Trường Thanh nấu, đám đệ tử kia bỗng chốc như hổ thêm cánh, nhanh chóng xông ra chiến trường.
"Các ngươi đi báo tin về chuyện ở nhà ăn cho mọi người, chúng ta đi tìm những người bị thương nặng đang hôn mê."
"Vâng."
Mọi người chia nhau hành động, chẳng mấy chốc, nhà ăn lại tiếp nhận thêm vài đệ tử trọng thương bất tỉnh được khiêng đến.
Vẫn là hai anh em Lý Thiết Ngưu và Lý Thiết Đản ép cho bọn họ ăn hết đồ ăn, rồi chỉ một giây sau những đệ tử này liền tỉnh lại.
Cũng giống như mấy người trước, chỉ cần một bát cơm vào bụng là y như rằng đầy máu sống lại.
Sau đó càng ngày càng nhiều đệ tử gia nhập đoàn người này, bên ngoài nhà ăn, lúc này đã tràn đầy các đệ tử Bạch Tùng cốc bị thương nặng đang hôn mê.
Đánh nhau kịch liệt đến giờ, số đệ tử Bạch Tùng cốc bị thương không ít.
Nhưng những người này, nhờ có đồ ăn của Diệp Trường Thanh mà đều lần lượt nhanh chóng hồi phục chiến lực.
Có đệ tử thắc mắc, trước đó cũng từng nếm đồ ăn của Diệp Trường Thanh, nhưng sao lại không có hiệu quả như vậy?
Thực ra đây đều là do Diệp Trường Thanh cố ý.
Trước kia nấu cơm, hắn chỉ đơn thuần chú trọng hương vị, còn về công hiệu, thậm chí còn bị Diệp Trường Thanh cố gắng hạn chế xuống mức thấp nhất.
Cho nên, đệ tử Bạch Tùng cốc chỉ biết Diệp Trường Thanh trù nghệ rất giỏi, làm ra đồ ăn đúng là mỹ vị thần tiên.
Nhưng lại hoàn toàn không biết rằng đồ ăn Diệp Trường Thanh nấu, ngoài hương vị ra, thì công hiệu còn nghịch thiên hơn nhiều.
Cũng không thể trách Diệp Trường Thanh, dù sao trước đó hắn cũng một lòng muốn chạy trốn, sao có thể để lộ nhiều thêm được.
Đến cả Khuê Xà cũng không biết đồ ăn mình nấu lại có năng lực nghịch thiên như thế.
Càng lúc càng có nhiều đệ tử trọng thương hôn mê được đưa đến nhà ăn, rồi sau đó đầy máu hồi sinh.
Ngoại trừ những người đã chết trận ra, thì những đệ tử bị thương nặng bất tỉnh kia, cứ một người tính một người, đều đã hồi phục lại trạng thái toàn thịnh.
Ngay cả những chấp sự cũng vậy.
"Hồi phục rồi thì đừng có đứng đấy nữa, mau trở lại giúp đi."
"Giết! Giết! Giết!"
"Ta cảm giác mình còn có thể đánh thêm 800 hiệp nữa."
"Giết trở lại."
"Giết a!"
Cảm nhận được sức mạnh không ngừng tuôn trào trong cơ thể, chiến ý của các đệ tử sục sôi, người nào người nấy lại xông ra chiến trường.
Mà lúc này, trên chiến trường, khi thương vong của Bạch Tùng cốc càng lúc càng nghiêm trọng, tình hình chiến sự cũng càng thêm nguy cấp.
Một đệ tử Bạch Tùng cốc lúc này thường xuyên phải đối mặt với sự vây công của ba, thậm chí bốn đối thủ.
Thế nên, càng thêm khó lòng chống đỡ được.
Lúc này một đệ tử thân truyền của Bạch Tùng cốc bị ba đệ tử thân truyền của Huyết Vương cung và Lăng Thiên các vây giết.
Dù đã dốc hết toàn lực, vẫn khó lòng ngăn cản, bị ba người ép lui liên tục.
"Chết đi."
Chớp lấy cơ hội, một đệ tử thân truyền của Huyết Vương cung đột nhiên vung đao chém xuống, hung hăng nhắm vào đầu đệ tử Bạch Tùng cốc.
Khi đệ tử Bạch Tùng cốc kịp phản ứng thì đã không kịp tránh né, trong mắt lóe lên vẻ tuyệt vọng, chỉ có thể trơ mắt nhìn lưỡi đao lao thẳng tới mình.
Nhưng ngay khoảnh khắc cuối cùng, một thanh trường kiếm đột ngột đâm ra, cản lại một đao của đệ tử Huyết Vương cung.
"Sư tỷ, muội đến giúp tỷ đây."
"Tốt, muội... . . Ngọa Tào... ."
Vốn tưởng là may mắn thoát chết, ai ngờ quay đầu nhìn người đến, đệ tử Bạch Tùng cốc này suýt nữa không ngất luôn.
Người đến nàng ta rất quen thuộc, là sư muội của mình, nhưng mà mẹ nó chẳng phải cô ta vừa bị người ta chém một đao trọng thương sao, trực tiếp hôn mê bất tỉnh rồi còn gì.
Mắt thấy không sống nổi, sao bây giờ lại sống lại thế này?
Đừng nói là đệ tử Bạch Tùng cốc này, đến cả tên đệ tử Huyết Vương cung vừa ra tay, thấy cô ta cũng ngơ ngác cả mặt.
Bởi vì chính hắn là người vừa ra tay đánh trọng thương đệ tử Bạch Tùng cốc này mà.
Suýt chút nữa là bị chém đứt ngang lưng, tạng phủ bên trong đều bị thương nghiêm trọng, vết thương thế này, dù không chết thì cũng tuyệt đối không còn chiến lực mới phải chứ.
Nhưng bây giờ... Cái khí tức này là chuyện gì xảy ra vậy? Tràn đầy đến mức thế kia, còn sung mãn hơn cả khi giao đấu với hắn trước đó nữa.
"Ta ban ngày gặp ma?"
Quay đầu nhìn sang sư huynh đệ bên cạnh, tên đệ tử Huyết Vương cung chậm chạp hỏi.
Sao người này lại xuất hiện ở đây, lẽ ra cô ta không nên xuất hiện ở đây mới phải chứ, mẹ nó không hợp lẽ thường tí nào.
Về chuyện này, sư huynh đệ của hắn cũng không hiểu ra sao.
"Sư tỷ, Diệp công tử đang nấu cơm ở nhà ăn, người bị thương đều có thể đến nhà ăn ăn cơm, cái hiệu quả kia nghịch thiên lắm."
Hả? ? ?
Trong lúc ba người còn ngơ ngác, sư muội kia đã truyền âm cho sư tỷ, kể sơ qua chuyện ở nhà ăn.
Nghe vậy, sư tỷ chỉ thấy mình ngập tràn dấu chấm hỏi, Diệp Trường Thanh đang nấu cơm ở nhà ăn, sư muội đầy máu sống lại, là vì đồ ăn ở nhà ăn ư?
Đồ ăn ở nhà ăn lại lợi hại đến thế sao?
Không được, phải đi nếm thử mới được.
Nhìn sư muội mình đang max trạng thái, lại nhìn ba tên đệ tử Huyết Vương cung và Lăng Thiên các thương tích đầy mình.
Ba tên đệ tử đánh nhau đến giờ, trên người tự nhiên không thể nào không bị thương, chỉ là không nghiêm trọng như đệ tử Bạch Tùng cốc thôi.
Lúc này sư muội đang ở trạng thái toàn thịnh, đối mặt với ba tên đệ tử Huyết Vương cung và Lăng Thiên các đã bị thương.
Không nói những thứ khác, nhưng cầm cự một thời gian ngắn thì chắc không có vấn đề gì chứ?
Nghĩ đến đây, sư tỷ quay sang nói với sư muội.
"Vậy muội cầm cự một lát, ta đi một chút sẽ quay lại."
Hả? ? ?
Nhìn sư tỷ vừa dứt lời liền quay lưng bỏ đi, sư muội ngây người, chẳng phải ta đến giúp tỷ sao, tỷ lại vứt ta ở đây là thế nào?
"Muốn đi?"
Nghe vậy, sư muội vẫn ra tay cản ba người Huyết Vương cung lại, sư tỷ bị thương cũng không nhẹ, để cô ấy đi ăn chén cơm cũng không có vấn đề gì.
Trạng thái của sư muội lúc này cực tốt, ngược lại ba đệ tử của Huyết Vương cung và Lăng Thiên các lại lộ vẻ bị thương không nhẹ.
Vì vậy, khi đối mặt với ba người liên thủ vây công, trong chốc lát sư muội này vẫn có thể dễ dàng ứng phó.
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy."
Đánh giá ba đệ tử Huyết Vương cung và Lăng Thiên các, ai nấy đều cau mày.
Rõ ràng đều đã bị thương nặng hôn mê rồi mà, sao nhanh như vậy đã hồi phục được?
Không thể nào, ngươi cho dù là đan dược Thánh cấp, không đúng, cho dù là đan dược Đế cấp, cũng không thể làm được điều này chứ.
Hay là đã thi triển bí pháp gì?
Nhưng mà Bạch Tùng cốc mà thật có bí pháp như thế, thì mẹ nó đã sớm thống nhất Thiên Võ giới rồi, cần gì phải đánh nhau đến giờ?
Nghĩ mãi vẫn không ra, người vừa bị thương sắp chết, trong nháy mắt lại đầy máu hồi sinh, đây là tình huống gì?
Giữa ban ngày còn gặp ma chắc?
Những cảnh tượng như thế trên chiến trường chỗ nào cũng thấy, khi những đệ tử đã hồi phục như lúc ban đầu tham chiến, cục diện nguy hiểm vốn có dần dần thay đổi.
Mặc dù vẫn ở thế yếu, nhưng đã không còn giống như vừa nãy, chậm chút là không còn sức đánh trả.
Việc những đệ tử đã hồi phục tham chiến, giống như Bạch Tùng cốc được tiêm một mũi cường tâm vậy.
Hơn nữa, phe họ thì hồi phục, còn đệ tử Huyết Vương cung và Lăng Thiên các lại không, dù cho bị thương có nhẹ hơn, nhưng cứ kéo dài như thế này, chênh lệch về thực lực và nhân số đang từng chút một bị thu hẹp lại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận