Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1520: Còn có Đế Tôn? (length: 7916)

Nhìn cái tên Đại Đế kia mặt mày hớn hở lao về phía mình, Diệp Trường Thanh chẳng hề hoảng hốt, thậm chí còn nhếch mép.
Chẳng biết đám tu sĩ Hắc Nham giới này nghĩ gì, hết người này đến người khác đều muốn bắt lấy mình.
Bắt được mình thì được gì chứ? Ta mịa nó có phải trùm cướp đâu.
"Nhãi ranh, ngoan ngoãn chịu trói cho ta."
Một tiếng gầm, gã Đại Đế Hắc Nham giới vung tay ra, linh lực ngưng thành một bàn tay khổng lồ chộp lấy Diệp Trường Thanh.
Gã chắc mẩm Diệp Trường Thanh không thể tránh được một chưởng này.
Thực tế cũng đúng là thế, hoặc có thể nói từ đầu chí cuối Diệp Trường Thanh vốn dĩ chẳng hề có ý định tránh né gì cả.
Ngay lúc bàn tay linh lực sắp tóm được Diệp Trường Thanh, khóe miệng gã Đại Đế Hắc Nham giới vừa hé nụ cười đắc ý.
Thì không ngờ, bàn tay linh lực vốn vô cùng chắc chắn kia lại đột nhiên vỡ tan tành.
"Ai?"
Đối mặt với biến cố bất ngờ, gã Đại Đế Hắc Nham giới liền gầm lên một tiếng.
Sau đó thì thấy bóng dáng Thu Bạch Y như ma quỷ xuất hiện trước mặt.
Vừa thấy Thu Bạch Y, gã Đại Đế Hắc Nham giới trố mắt.
"Đế... ."
Sao lại xuất hiện thêm một Đế Tôn nữa, không đúng, chẳng lẽ tên nhãi ranh này không phải trùm cướp, mà người phụ nữ này mới là?
Nhưng gã còn chưa kịp phản ứng thì Thu Bạch Y đã vung một chưởng đánh xuống, gã Đại Đế Hắc Nham giới trong nháy mắt đã bị trấn áp.
Dù gã có thi triển bí pháp, nhưng trước mặt Thu Bạch Y mang tu vi Đế Tôn thì gã Đại Đế Hắc Nham giới vẫn không có chút sức chống cự nào.
Cảnh tượng này khiến đông đảo tu sĩ Hắc Nham giới, kể cả bốn vị Đế Tôn cũng phải ngẩn người.
Đối mặt Thu Bạch Y bất thình lình xuất hiện, bốn vị Đế Tôn bắt đầu nghi ngờ phán đoán trước đó của mình.
"Chẳng lẽ thằng nhóc kia không phải trùm cướp?"
Nghe cũng có lý, dù sao một kẻ tu vi Đại Thánh, sao có thể thống lĩnh được đám cướp hung hãn tàn bạo này.
Vậy chẳng lẽ người phụ nữ mới xuất hiện kia mới thật sự là trùm cướp?
Bốn vị Đế Tôn lại bắt đầu âm thầm suy đoán, mà sau khi giải quyết xong gã Đại Đế Hắc Nham giới, Thu Bạch Y liền trở về bên cạnh Diệp Trường Thanh.
Nàng ân cần hỏi han.
"Phu quân, sao rồi, ngươi không sao chứ?"
"Không sao, ta có thể làm sao, không có ai chạm đến ta cả."
Diệp Trường Thanh từ đầu đến cuối đều không hề lo lắng.
Thấy cảnh tượng này, đám tu sĩ Hắc Nham giới lập tức nhíu mày.
Vừa rồi bọn họ đều cảm thấy Thu Bạch Y mới là trùm cướp thật sự.
Nhưng bây giờ, sao lại thấy có gì đó không đúng, người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần kia, tu vi cao ngất, nhưng sao lại dịu dàng với tên thanh niên kia đến thế?
Hai người là đạo lữ? Vậy rốt cuộc ai mới là thủ lĩnh?
Chẳng lẽ nói tên thanh niên kia nhờ dựa vào người phụ nữ này mới trở thành trùm cướp?
Đám tu sĩ Hắc Nham giới tiếp tục suy đoán.
Bốn vị Đế Tôn cũng ngơ ngác, bí mật truyền âm cho nhau.
"Tình hình bây giờ là sao? Rốt cuộc ai mới là trùm cướp?"
"Ta cảm thấy vẫn là tên thanh niên kia."
"Không thể nào, tuyệt đối không thể, một kẻ tu vi Đại Thánh sao có thể sai khiến được lũ cướp này, chắc chắn là ả kia."
"Vậy chuyện vừa rồi thì giải thích thế nào?"
"Chuyện vừa rồi?"
"Ả kia gọi là phu quân kìa."
"Có gì lạ, tám phần là nuôi trai bao thôi."
"Nói vậy cũng có lý đấy, giống như ngươi bên ngoài nuôi gái ấy."
"Thả rắm vào mặt mẹ ngươi, lão phu bao giờ nuôi ai."
"Thì ra hoa ở Xuân Phong lâu..."
"Dừng, nói chính sự."
Bốn vị Đế Tôn Hắc Nham giới truyền âm một hồi, rõ ràng là đã coi Diệp Trường Thanh thành trai bao của Thu Bạch Y.
Thu Bạch Y mới là trùm cướp thật sự.
Sau khi tự xác định được điểm này, bốn vị Đế Tôn Hắc Nham giới lần nữa tức giận quát.
"Bắt lấy tên tiểu bạch kiểm kia."
Bốn người bàn bạc xong, thấy rõ Thu Bạch Y rất yêu thích tên tiểu bạch kiểm này.
Mà Thu Bạch Y thì là Đế Tôn, tu sĩ Hắc Nham giới khác căn bản không làm gì được nàng, dù là bốn người họ có cơ hội ra tay thì cũng chưa chắc đã bắt được Thu Bạch Y.
Huống chi bọn họ còn bị bảy tên Đế Tôn cướp kia ghìm chặt, không có một chút cơ hội nào.
Nên thôi thì cứ tìm cách khác, bắt tên tiểu bạch kiểm kia, dùng tính mạng của hắn bức Thu Bạch Y phải nghe lời cũng vẫn là một kế hay.
Theo tiếng quát của bốn vị Đế Tôn Hắc Nham giới, Diệp Trường Thanh trên boong thuyền không hiểu ra sao.
Mặt trắng nhỏ? Mặt trắng nhỏ nào?
Thậm chí còn ngờ vực nhìn quanh, phát hiện chung quanh có ai đâu, sao lại bảo mình là tiểu bạch kiểm?
"Bọn họ nói ai vậy?"
Mặt ngơ ngác hỏi Thu Bạch Y, có thấy tiểu bạch kiểm nào đâu.
Thấy vậy, Thu Bạch Y mặt mũi kỳ quặc đáp.
"Phu quân, hình như là nói ngươi đấy."
Hả? ? ?
Ta?
Diệp Trường Thanh run người, vừa nãy còn là trùm cướp mà, sao tự nhiên lại biến thành tiểu bạch kiểm?
Ánh mắt nhìn về phía đám tu sĩ Hắc Nham giới, quả nhiên, bọn họ từng người đều dồn mắt vào mình.
"Ta là mặt trắng nhỏ?"
Mặt mày kỳ quái, Diệp Trường Thanh thắc mắc, mấy người Hắc Nham giới này, ai nấy đều là chuyên gia não bổ chắc?
Lúc thì bảo mình là trùm cướp, lúc thì bảo mình là tiểu bạch kiểm, các ngươi mịa nó rốt cuộc nhìn kiểu gì vậy?
Mình đúng là bực mình, ta mịa nó rốt cuộc là ai?
"Bắt lấy tên tiểu bạch kiểm kia, trọng thưởng."
Ngay lúc đó, bốn vị Đế Tôn Hắc Nham giới lại gầm lên một tiếng.
Thấy vậy, sắc mặt Diệp Trường Thanh tối sầm, mẹ nó đúng là không xong.
Trong mắt sát cơ lóe lên, Diệp Trường Thanh trực tiếp truyền âm cho bảy tên Đế Tôn cướp.
Bảo bọn chúng giết chết bốn vị Đế Tôn Hắc Nham giới, mở tiệc lớn.
Bốn người này đúng là biết não bổ, cứ để bọn họ não bổ tiếp nữa, ai mà biết được sẽ nghĩ ra cái gì, mình bây giờ đã thành tiểu bạch kiểm rồi.
Nhận được tin nhắn của Diệp Trường Thanh, bảy tên Đế Tôn cướp lập tức hưng phấn.
Lại có chuyện tốt này à? Liếc mắt nhìn nhau, bảy tên cướp liền lập tức thi triển bí pháp.
Yêu cầu của Diệp nhị ca rất đơn giản, chính là trong thời gian ngắn nhất, giết chết bốn vị Đế Tôn Hắc Nham giới.
Tuy bí pháp có tác dụng phụ nhưng không đáng ngại, uống vài viên đan dược thì từ từ bù lại sau.
Quan trọng là còn có một bữa tiệc lớn cơ mà, đã là tiệc lớn thì làm sao mà có thể thấp kém được.
Mà nhìn bảy tên Đế Tôn cướp, không nói một lời liền trực tiếp thi triển bí pháp, bốn vị Đế Tôn Hắc Nham giới tại chỗ thì trợn mắt.
Không phải, bọn ngươi bị điên à.
Bí pháp là cái gì, bí pháp là để liều mạng, thời điểm then chốt mới dùng đến.
Mấy người mẹ nó bảy đánh bốn, cả về số lượng lẫn thực lực đều chiếm ưu thế tuyệt đối, giờ này còn thi triển bí pháp làm cái quái gì.
Có ý nghĩa sao?
Trong tình thế chiếm ưu thế tuyệt đối mà còn thi triển bí pháp, bốn vị Đế Tôn Hắc Nham giới là lần đầu tiên chứng kiến.
Chẳng lẽ cướp bây giờ cũng ác đến thế sao?
Hễ không hợp ý thì sẽ đả thương địch một ngàn, tự hại tám trăm? Bí pháp giờ cũng chơi kiểu đó hả? Đúng là bất thường, không có lý gì cả...
Bạn cần đăng nhập để bình luận