Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1459: Hoặc là không làm, đã làm thì cho xong (length: 7906)

Trầm mặc đảo mắt nhìn quanh một vòng chiến trường hỗn độn, tên sát thủ Vĩnh Dạ này nói một câu.
"Tiền bối các ngươi đây là ám sát?"
Nghe vậy, Đông Phương Hồng cùng Đông Phương Hoàng hai huynh đệ nhịn không được đỏ mặt, chuyện này đúng là quá mất mặt.
Ngược lại là Vân Tiên Đài, mặt không đổi sắc nói.
"Sao lại không phải ám sát? Chẳng phải là giết thêm vài người thôi à."
Hả? ? ?
Lời này vừa thốt ra, cả ba người đều ngây dại, chẳng phải là giết thêm vài người thôi ư? Ngươi nghe xem cái giọng điệu gì thế kia, có phải là tiếng người không vậy.
"Tiền bối có nghĩ đến Ma Đế đầu sỏ ở Hắc Ma chiểu thì sao? Đối phương chắc chắn cảm nhận được dư chấn của trận chiến ở cửa thứ ba rồi."
Hả? ? ?
Lời này vừa nói ra, Vân Tiên Đài ngẩn cả người, hắn chưa từng cân nhắc đến vấn đề này.
Nhìn vẻ mặt biến sắc của Vân Tiên Đài, ba người còn lại lập tức hiểu ra, lão già này căn bản không hề nghĩ đến chuyện này.
Lúc vừa ra tay, có lẽ hắn đã quên bẵng việc ở Hắc Ma chiểu còn có một Ma Đế trấn giữ.
Bây giờ tên sát thủ Vĩnh Dạ này nhắc đến, hắn mới nhớ ra việc này.
Đông Phương Hồng và Đông Phương Hoàng hai huynh đệ không khỏi khóe miệng giật giật, thấy ánh mắt của ba người đều đổ dồn về mình, Vân Tiên Đài vẫn cố chấp nói.
"Vậy thì làm cho trót, cùng nhau giết luôn."
Hả? ? ?
Tưởng đâu sẽ nghĩ ra được biện pháp gì hay, kết quả lại là thế này? Nghe xong câu này, ba người đều tối sầm mặt.
Nhưng lúc này hình như cũng không có cách nào khác, chỉ có thể làm vậy, chẳng lẽ lúc này lại từ bỏ sao.
"Vậy tiền bối có lẽ phải tranh thủ thời gian một chút."
Tên Ma Đế kia chắc chắn đã phát hiện, lúc này hành động phải nhanh chóng, bằng không chờ đối phương chuẩn bị xong thì sẽ càng phiền phức.
"Đó là tất nhiên."
Vân Tiên Đài đáp lời, rồi lập tức dẫn theo hai huynh đệ Đông Phương Hồng thẳng tiến về Hắc Ma chiểu.
Trong cửa thứ ba không còn người sống, ba người tự nhiên là một đường thông suốt.
Hơn nữa, cửa thứ ba cách Hắc Ma chiểu cũng không xa, với tốc độ của ba người thì chỉ chớp mắt là đến nơi.
Ba người đi thẳng về Hắc Ma chiểu, phía bên kia, Ma Đế đang trấn giữ ở Hắc Ma chiểu, quả nhiên giống như lời tên sát thủ Vĩnh Dạ kia nói, đã cảm nhận được dư chấn của trận chiến ở cửa thứ ba.
"Có người đang cường công cửa thứ ba? Thật to gan."
Đường hoàng cường công cửa thứ ba như vậy, đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện.
Phải biết đây là Ma giới, có rất nhiều dũng sĩ Ma tộc trấn giữ, dám ngang nhiên làm càn ở đây, còn dám cường công cửa ải quan trọng như cửa thứ ba, đây chẳng phải là muốn chết sao.
Mặc kệ đám người này là ai, đừng hòng rời khỏi Ma giới.
Tản thần niệm ra, trực tiếp bao phủ cửa thứ ba, tên Ma Đế vốn đang sát khí đằng đằng trong thoáng chốc ngây ra.
Mẹ nó, từ đâu ra ba tên cường giả Đế Tôn thế này?
Nhìn cảnh đồ sát gần như một chiều kia, tên Ma Đế này trực tiếp nổi cơn giận dữ.
Nhưng sau cơn giận dữ lại là nỗi kinh hoàng tột độ, ba tên cường giả Đế Tôn, đừng nói là cửa thứ ba, đến cả Hắc Ma chiểu của nó cũng khó mà giữ nổi.
Tuy rằng số lượng Ma Đế ở Ma tộc không ít, nhưng ở khu vực Hắc Ma chiểu này, nếu không có chuyện gì thì thường chỉ có một Ma Đế phụ trách.
Gặp chuyện có thể tìm người trợ giúp, nhưng cần thời gian.
Khoan đã… đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, sắc mặt tên Ma Đế này lập tức trở nên khó coi.
Ba tên Đế Tôn này công kích cửa thứ ba, có khi nào mục đích thực sự không phải là Hắc Ma chiểu?
Có khi nào ba tên này đến nhắm vào mình? Rất có thể, nếu không thì bọn chúng tấn công cửa thứ ba để làm gì, ở chỗ đó đâu có gì tốt, đồ ngon đều ở Hắc Ma chiểu này.
Nghĩ đến đây, tên Ma Đế này làm sao còn dám do dự, lập tức tìm kiếm sự trợ giúp, đồng thời thầm rủa trong lòng.
"Một lũ vô dụng, sao lại để cho người ta lẻn vào đây."
Cửa thứ ba cách Hắc Ma chiểu quá gần, vậy còn hai cửa trước đó thì sao?
Hai cửa kia ở đâu? Sao lại không hề phát giác gì, lại trực tiếp để cho người ta đến được cửa thứ ba?
Giờ thì hay rồi, không chút phòng bị, người ta đã đánh đến cửa nhà, căn bản không kịp phản ứng.
Ngay khi tên Ma Đế này tìm kiếm trợ giúp chưa đến trăm hơi thở, Vân Tiên Đài ba người đã giết đến Hắc Ma chiểu, hơn nữa còn khóa chặt hắn trước tiên.
"Ta cùng Đông Phương Hồng đối phó tên Ma Đế kia, Đông Phương Hoàng ngươi phụ trách giải quyết đám Ma tộc khác."
"Được."
Vân Tiên Đài lập tức nói kế hoạch, hai huynh đệ Đông Phương Hồng nghe vậy cũng dứt khoát gật đầu đáp ứng.
Phiền toái nhất vẫn là tên Ma Đế kia, còn về đám Ma tộc khác, có một mình Đông Phương Hoàng là đủ rồi.
Lúc này ba người chia nhau hành động, Vân Tiên Đài và Đông Phương Hồng cùng nhau lao thẳng về phía tên Ma Đế.
"Đáng chết, các ngươi là người phương nào? Không muốn sống sao?"
Trên không trung bên ngoài Hắc Ma chiểu, đối mặt với hai người Vân Tiên Đài, Đông Phương Hồng đang nhanh chóng lao tới, tên Ma Đế giận dữ quát lên.
Chỉ tiếc, cả hai người đều không hề để ý đến, trực tiếp chọn cách ra tay.
Đã đến nước này rồi, còn nói lời vô nghĩa làm gì, giết chết rồi tính, thời gian không chờ đợi ai.
Thấy hai người Vân Tiên Đài không hề giải thích mà chọn cách ra tay, tên Ma Đế thầm nghiến răng, nhưng không có cách nào, chỉ có thể ra tay chống cự.
Sự trợ giúp còn cần một chút thời gian mới đến, trước đó, nó phải dựa vào chính mình để ứng phó hai người Vân Tiên Đài.
Chỉ vừa giao thủ một cái, tên Ma Đế này đã cảm thấy tim mình nặng trĩu.
Chiến lực của hai người Vân Tiên Đài hoàn toàn vượt quá dự tính của nó, nhất là Vân Tiên Đài, tu vi Đế Tôn cảnh đại thành.
Đồng thời phải đối phó với hai Đế Tôn, áp lực quá lớn, hơn nữa Vân Tiên Đài bọn họ lại không có ý định kéo dài giao tranh, chỉ muốn nhanh chóng giết chết đối phương.
Điều đáng ghê tởm nhất là, cái tên Vân Tiên Đài này thế mà còn bôi độc lên kiếm của mình.
Độc dược đương nhiên là lấy được từ người tên sát thủ Vĩnh Dạ vừa nãy.
Vừa rồi thấy tên sát thủ kia một đao đã giết chết tên Ma tộc Đại Đế kia, Vân Tiên Đài thấy lạ liền hỏi thăm một chút.
Biết được dao găm có độc, là kịch độc công hiệu, Vân Tiên Đài vô cùng vui mừng, lập tức đòi một chút.
Đây đúng là thứ tốt mà, ngay cả Đại Đế cũng có thể giết được bằng kịch độc.
Tuy rằng khi đối mặt với Đế Tôn thì không thể giết ngay được, nhưng làm trọng thương thì không thành vấn đề, đến lúc đó chiến lực hao tổn, vậy thì càng dễ giết.
Hoàn toàn không ý thức được trên kiếm của Vân Tiên Đài có độc, tên Ma Đế mệt mỏi ứng phó, đối diện với nhát kiếm của Vân Tiên Đài, thực tế tránh cũng không được, chỉ có thể lựa chọn tránh đi chỗ hiểm.
Trường kiếm trực tiếp để lại một vết thương dài trên tay của tên Ma Đế, nhưng chút vết thương này đối với nó không đáng là gì.
Chỉ trong nháy mắt có thể khôi phục lại...
Chỉ là khi tên Ma Đế này định khôi phục vết thương thì phát hiện, vết thương này sao lại không thể hồi phục nữa?
Đồng thời, một luồng kịch độc nhanh chóng lan vào trong cơ thể, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự lưu thông của ma lực.
Tuy rằng không đến mức như khi đối mặt với cường giả Đại Đế, ngăn chặn hoàn toàn sự vận chuyển của ma lực, nhưng cũng mang đến phiền toái không nhỏ cho tên Ma Đế.
Chiến lực bị hao tổn nghiêm trọng.
Trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, tên Ma Đế sững sờ nhìn Vân Tiên Đài quát.
"Trên kiếm có độc?"
Nó có nằm mơ cũng không nghĩ đến, trên trường kiếm của Vân Tiên Đài thế mà còn bôi kịch độc, mẹ nó đây là việc mà một tên Đế Tôn nên làm sao?
Đã là cường giả bậc này rồi, còn không biết xấu hổ hay sao?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận