Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1597: Các ngươi rốt cuộc muốn cái gì (length: 8019)

Sau khi mấy cường giả Cổ tộc kiểm tra đồ đạc trong nhẫn không gian, không chút do dự, liền lập tức đuổi theo lão quỷ.
Trong nhẫn không gian này quả thật có không ít bảo vật, nhưng không phải thứ bọn chúng muốn.
Thứ bọn chúng muốn là kho đồ gia vị kia.
Có điều lão quỷ lại không biết chuyện này, hắn thấy đám cường giả Cổ tộc, liếc qua chiếc nhẫn không gian, sau đó lại trừng trừng đuổi theo mình.
Trong phút chốc, người đều tê cả lại.
Hắn đã nhẫn tâm cắt da xẻ thịt, vứt bỏ các loại bảo vật mình khổ cực lắm mới lấy được.
Thế nhưng đám cường giả Cổ tộc kia, liếc mắt cũng không thèm nhìn.
Đến cả chút thời gian để trì hoãn cũng không có.
Chuyện này khiến lão quỷ trong lòng khó hiểu, tình hình gì vậy, bảo bối cũng không cần sao?
Lão quỷ hoàn toàn không ngờ tới, đám người này căn bản không thèm mấy thứ bảo vật này, mà chỉ nhắm tới kho đồ gia vị trên người hắn.
Việc bọn chúng điên cuồng truy đuổi hắn chính là vì thứ này.
Thậm chí bản thân lão quỷ cũng có chút quên mất, trên người mình còn chứa những đồ gia vị này.
Đối mặt đám cường giả Cổ tộc truy kích phía sau, lão quỷ phải chạy trốn bán sống bán chết.
Thế nhưng đông đảo cường giả Cổ tộc đó là cắn răng đuổi theo không bỏ.
Đây chính là một cơ hội tốt để lập đại công đấy.
Nếu có thể bắt được lão quỷ, có lẽ sẽ có cơ hội đi Thánh Địa Đạo Nhất ăn cơm.
Đám cường giả Cổ tộc này, sao có thể chịu từ bỏ cơ hội như vậy.
Phải biết rằng, hiện nay, việc có thể đi Thánh Địa Đạo Nhất ăn một bữa cơm, đối với bọn chúng mà nói hấp dẫn đến cỡ nào.
Ngày thường bọn chúng, đám người ngoại tộc này, đến cơ hội nhỏ nhoi cũng không có.
Đã sớm thèm nhỏ dãi rồi.
Lúc này lão quỷ, trong mắt đám cường giả Cổ tộc, chính là một tấm phiếu cơm biết đi.
Có cái phiếu cơm thế này, ngươi có thể để hắn chạy mất sao?
"Tên chết tiệt, bảo vật đều cho các ngươi rồi, còn muốn thế nào nữa?"
"Muốn đuổi theo ta? Hừ, ta ngược lại muốn xem các ngươi có đuổi kịp không."
Đối mặt việc cường giả Cổ tộc đuổi theo không bỏ, trong lòng lão quỷ cũng nổi cơn hung ác.
Là đệ tử Trộm Tông, lão quỷ gặp phải tình huống thế này có thể nói là quá nhiều lần.
Về việc làm thế nào để đối phó tình huống này, hắn sớm đã có kinh nghiệm đầy mình.
Dựa vào thân pháp cao siêu cùng tốc độ bản thân, lão quỷ tự tin mình có thể dễ dàng thoát thân.
Mấy cường giả Cổ tộc này, dù có vài người thực lực trên cơ mình, nhưng muốn bắt được hắn cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Nghĩ đến đây, bóng dáng lão quỷ đột nhiên trở nên hư ảo, trong khoảnh khắc, trước mắt đám cường giả Cổ tộc, bóng dáng lão quỷ bỗng biến thành bảy bóng.
Đầy đủ bảy tên "Lão quỷ", điều chủ yếu nhất là, đám cường giả Cổ tộc căn bản không phân biệt được thật giả.
Nhìn bảy tên lão quỷ trước mắt, một cường giả Cổ tộc nhíu mày nói.
"Thân ngoại hóa thân?"
Có điều rất nhanh, bị cường giả Cổ tộc dẫn đầu phủ quyết nói.
"Không đúng, không phải thân ngoại hóa thân."
Thân ngoại hóa thân, cường giả Cổ tộc này liếc một cái là có thể nhìn thấu, thế nhưng thủ đoạn lão quỷ dùng trước mắt, hắn lại không nhìn ra chút manh mối nào.
Lão quỷ này dùng không phải thân ngoại hóa thân, chắc là một loại thuật pháp nào đó.
Chỉ là từ trước tới nay bọn chúng chưa từng gặp.
Thủ đoạn của lão già này nhìn có chút quỷ dị, mà trong nháy mắt biến thành "Bảy người", lão quỷ không chút do dự chia ra bỏ chạy.
Hướng về các phương hướng khác nhau chạy tới.
Thấy vậy, đám cường giả Cổ tộc phía sau cũng không kịp nghĩ nhiều, càng không có thời gian do dự.
Lập tức quyết định chia nhau đuổi theo.
"Tách ra đuổi, mặc kệ thật giả, không được bỏ qua tên nào."
Đã không thể phân biệt thật giả, vậy thì chỉ có thể dùng cách ngu ngốc, đó là mặc kệ thật hay giả, không bỏ qua bất kỳ tên nào.
Theo lời của cường giả Cổ tộc dẫn đầu, một đám người cũng chia ra hướng lão quỷ đuổi theo.
Thấy đám cường giả Cổ tộc sau lưng vẫn không có ý định từ bỏ, giống như không bắt được mình thì thề không bỏ qua vậy, sắc mặt lão quỷ càng thêm khó coi.
Ta đào mộ tổ tiên nhà ngươi hay sao?
Mà dù có đào mộ tổ tiên nhà ngươi, cũng không đến mức này chứ?
Năm xưa ở thế giới khác, lão quỷ cũng không phải là chưa từng làm chuyện đào mồ mả của người ta.
Nhưng dù như thế, cũng đâu có bị người đuổi theo không bỏ như thế.
Một bộ dáng như thể không bắt được, giết chết mình thì thề không bỏ qua thế kia, rốt cuộc là có bao nhiêu thâm thù đại hận.
Lão quỷ buồn bực, nói trắng ra thì, hắn cũng chỉ là một tên trộm, đối với một tên trộm các ngươi lấy đâu ra oán khí lớn thế.
Mấy món bảo vật cướp được trên người lão quỷ đều đã mất hết, thế nhưng đám cường giả Cổ tộc sau lưng vẫn cứ bám theo không tha.
Ngay lúc lão quỷ đang suy tư trong lòng, đột nhiên, không gian phía trước hắn xuất hiện một vết nứt.
Biến đổi bất thình lình, khiến lão quỷ nhất thời giật mình.
"Sao có thể......"
Người phía trước này xuất hiện từ lúc nào? Mà lẽ nào hắn đã khám phá được thuật pháp của mình?
Hắn làm sao xác định được chân thân của mình?
Lão quỷ đầy đầu nghi hoặc, hoàn toàn không thể nghĩ ra, nhưng căn bản không cho hắn thời gian phản ứng.
Một giây sau, lão quỷ đã bị một cước đá bay ra ngoài.
Cả người bay ngược ra sau, một cước này lực lượng cường đại, trực tiếp khiến hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Người ra tay ít nhất là cường giả Đại Đế.
Nện mạnh xuống đất, lão quỷ giãy dụa vài cái, cũng không thể đứng dậy được.
Cú đá vừa rồi nhìn như đơn giản, không chỉ làm hắn bị thương nặng về nhục thân, mà ngay cả thần hồn cũng bị đả thương nặng.
Trong công kích mang theo cả công kích thần hồn.
Máu tươi không ngừng tràn ra khỏi miệng, vết thương nghiêm trọng thế này, trong thời gian ngắn không thể hồi phục.
Mà đến nước này, lão quỷ cũng biết, mình không còn hy vọng chạy trốn.
Bởi vì bốn phía đã bị một đám cường giả Cổ tộc bao vây.
Lại thêm thương thế của hắn.
Chỉ là lão quỷ đang trong cảnh đường cùng, lúc này ánh mắt lại là gắt gao nhìn chằm chằm vào vết nứt không gian trước mắt.
Một bộ dáng hoàn toàn không quan tâm đến tình cảnh của mình.
Hắn bây giờ chỉ muốn biết, người vừa ra tay với mình là ai.
Trong ánh mắt săm soi của lão quỷ, một bóng người chậm rãi bước ra từ vết nứt không gian phía trước.
Không ai khác chính là Ngũ trưởng lão của Thánh Địa Đạo Nhất, Điền Nông.
Chưa bàn đến Thạch Tùng, Ngô Thọ bọn người, Điền Nông trong đám trưởng lão chủ tọa ở Thánh Địa có thể nói là người vô danh.
Cũng không có sự tồn tại quá nổi bật, ngày thường hành sự cũng rất kín đáo.
Nhưng, đừng tưởng rằng vậy thì thực lực của Điền Nông không mạnh.
Ngược lại, tu vi của hắn cũng không yếu hơn Thạch Tùng bọn họ là bao.
Lần này bắt lão quỷ, Điền Nông vừa vặn phụ trách khu vực Cổ tộc.
Nhận được tin tức, ông lập tức chạy tới.
Lợi dụng thần thông bản thân, khám phá những tiểu xảo của lão quỷ, thành công xác định vị trí chân thân, sau đó một cước đã bắt gọn tên tặc này.
Nhìn người đánh bại mình là một lão già có vẻ ngoài xấu xí, lão quỷ âm thầm nghiến răng, hỏi ra nghi hoặc bấy lâu nay của mình.
"Rốt cuộc các ngươi muốn làm cái gì, bảo vật ta đã trả hết cho các ngươi rồi mà."
Nghe vậy, Điền Nông nhìn đám cường giả Cổ tộc một bên, thấy vậy, cường giả Cổ tộc dẫn đầu lạnh giọng nói.
"Không có."
Hả? ? ?
Nghe vậy, lão quỷ ngẩn người, cái gì gọi là không có, vừa rồi rõ ràng các ngươi đã thu rồi mà.
Một giây sau cường giả Cổ tộc kia nói tiếp.
"Không phải thứ chúng ta muốn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận