Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 981: Trải qua trăm cay nghìn đắng (length: 7868)

Ba vị minh chủ của liên minh Đan Sư, quay đầu nhìn thoáng qua cái sân nhỏ bình thường đến không thể bình thường hơn phía sau, cả ba đều không kìm được rùng mình một cái.
Cái sân nhỏ hết sức bình dị này, giờ đây trong mắt ba người, thực sự chẳng khác nào một con mãnh thú muốn ăn thịt người.
Đến nỗi đám trưởng lão của liên minh Đan Sư ở bên cạnh, thấy minh chủ mình như vậy, cũng đều âm thầm lắc đầu.
Vị minh chủ này e là phế thật rồi.
Không chỉ liên minh Đan Sư, mà cả liên minh Phù Sư, liên minh Trận Pháp Sư, liên minh Khí Sư, ba vị minh chủ này cũng chẳng khác gì, đều sắp phế đến nơi.
Các lão tổ vì có được một ngụm đồ ăn từ nguyên liệu Ma Thần, đúng là quá sức tàn nhẫn mà.
Không chỉ đối với bọn hắn hung ác, đối với chính mình càng là hung ác vô biên.
Là minh chủ của năm đại liên minh, bọn họ chưa từng trải qua cách đối đãi kiểu này, quả thực nghĩ thôi đã khiến người ta run rẩy từ đáy lòng.
Chỉ vì có một miếng cơm, cần phải như thế sao...
Những kẻ giống như họ, còn có cả lũ Ma tộc bên kia.
Trải qua giao tranh trong một thời gian dài, Ma tộc cứ như quả bóng da bị xì hơi, sự quyết tâm ban đầu đã tan biến gần hết.
Trước khi giáng thế, Ma tộc có thể nói là tự tin tràn đầy, luôn cảm thấy có thể tùy tiện tàn sát toàn bộ thế giới Hạo Thổ.
Đến lúc đó vạn tộc sinh tồn trong thế giới Hạo Thổ, cũng sẽ là lương thực cho Ma tộc.
Nhưng mẹ nó, đợi khi thực sự giáng thế xuống Hạo Thổ, Ma tộc mới nhận ra mình sai, sai một cách trầm trọng.
Cái trò cẩu thí tàn sát đẫm máu thế giới Hạo Thổ gì đó, mọi thứ dường như hoàn toàn trái ngược, bọn chúng mới là kẻ bị huyết tẩy.
Ban đầu chỉ là một ít Ma tộc bình thường, cái này không tính là gì, dù sao có Ma Quật ở đó, thì có thể liên tục có thêm Ma tộc đến tiếp ứng.
Vẫn chưa tổn hại đến căn bản của Ma tộc.
Sau này thương vong càng lúc càng lớn, lũ Ma tộc này cũng càng ngày càng điên cuồng, cũng đúng thôi, dù sao Ma tộc còn có thể chịu được.
Vì có thể chiếm được thế giới Hạo Thổ, bỏ ra chút ít đó cũng không phải là không thể chấp nhận.
Vốn cho rằng cứ như vậy, ai ngờ đâu, một tháng trước, đám nhân tộc đối diện như thể mở ra cánh cửa mới, vậy mà bắt đầu bất chấp thủ đoạn săn giết Ma Thần.
Từ khi Ma Thần đầu tiên ngã xuống, sau đó gần như trận nào cũng có Ma Thần bỏ mạng.
Số Ma Thần không ngừng từ trong động đến tiếp ứng, mẹ nó gần như không đuổi kịp tốc độ chết của chúng.
Lúc này lũ Ma tộc đóng quân, đã sớm đề phòng nghiêm ngặt, nhân tộc cứ vậy mà thay đổi thói quen bao năm nay của Ma tộc.
Không bố trí phòng thủ thử xem, trời vừa tối, toàn bộ Ma tộc đều gặp nạn.
Cho nên, bây giờ Ma tộc đối với lực lượng phòng thủ, đặc biệt là phòng thủ ban đêm, cực kỳ coi trọng, không dám qua loa chút nào.
Nhưng cho dù thế, bốn Ma Thần còn lại đang đóng quân ở vị trí trung tâm vẫn một bộ mặt như đưa đám gầm nhẹ, như đang thương nghị chuyện gì đó.
“Rống... (Viện binh khi nào đến được? Tiếp tục như thế này không xong rồi.)”
“Rống rống... (Cho dù đến thì có sao, tháng vừa qua có bao nhiêu Ma Thần vẫn lạc rồi?)”
“Rống... (Bảy tôn.)”
“Rống... (Đáng chết.)”
Không tính thì không biết, trong chưa đầy một tháng, bọn chúng đã mất bảy tôn Ma Thần, tổn thất như vậy thực sự quá kinh người.
Đến cả những Ma Thần ở bên kia Ma Quật, khi biết tin tức này cũng đều kinh hãi, thậm chí còn giận dữ chất vấn, bọn chúng chiến đấu kiểu gì vậy.
Sao Ma Thần lại cứ rụng như sung vậy, chết một lúc hết cả đám thế này.
Đối mặt với điều này, các Ma Thần ở đó cũng không biết nói sao, là tại chúng có vấn đề à? Rõ ràng không phải, mà là lũ nhân tộc ở đối diện kia mới có vấn đề.
Giống như ở thế giới Hạo Thổ, phía Ma tộc cũng có ghi chép về thế giới Hạo Thổ, các tộc đều có, trong đó tự nhiên cũng có nhân tộc.
Trong ghi chép của Ma tộc, nhân tộc đông đảo, được xem như một trong những đại tộc đứng đầu Hạo Thổ, có thể sinh ra những kẻ yếu đuối, đối với Ma tộc mà nói, tu sĩ nhân tộc chính là một nguồn huyết thực tốt nhất.
Đã nói là nguồn huyết thực tốt nhất đâu? Mà vì sao khi thực sự giao chiến, lại hoàn toàn không giống với ghi chép của Ma tộc?
Cái này mẹ nó là huyết thực? E là phản đi.
Nhân tộc này hoàn toàn là xem chúng nó thành huyết thực, hết lần này tới lần khác, một đám Ma tộc lại không có biện pháp gì.
Hiện giờ những nhân tộc này càng ngày càng quá đáng, gần như cứ mỗi đêm đều đánh lén.
Phòng bị nghiêm ngặt, thì bọn chúng trực tiếp hạ sát thủ, có đi có lại, cũng không tham lam, được là đi.
Dù sao cũng làm cho Ma tộc sứt đầu mẻ trán, lại không có biện pháp nào.
Không quan tâm thì nhân tộc đã chiếm được lợi ích là đi, mà tiến công quy mô lớn, thì Thiên Hồng quan chẳng khác gì một cái sống sượng, đứng sừng sững không ngã.
Mà rất có thể còn có tình huống Ma Thần vẫn lạc, điều này khiến cho Ma tộc càng không dám tùy tiện hành động.
Nhưng càng như vậy, cục diện càng thêm khó chịu.
Cuối cùng, bốn Ma Thần còn lại này, sau một hồi thương nghị, đã đưa ra một quyết định, đó chính là rút lui.
Đã ăn một thất bại lớn như vậy ở trên tay nhân tộc, dù Ma tộc có đầu óc sắt đá, lúc này cũng nhận ra là không thể cùng nhân tộc liều mạng.
Dù sao thế giới Hạo Thổ còn có nhiều tộc như vậy, đổi mục tiêu cũng không phải là không được, còn nhân tộc... Cố gắng thì đừng nên chọc vào thì hơn.
Đối với quyết định này, tất cả Ma Thần đều tỏ vẻ đồng ý, ai cũng không muốn tiếp tục tiêu hao ở đây, lần tới chết có phải là chính mình hay không.
Dù sao hiện tại đám Đại Đế nhân tộc kia, khi nhìn thấy bọn chúng, cặp mắt kia, thực sự là đang phát sáng, như là thấy thứ trân bảo tuyệt thế vậy.
Ánh mắt đó, cho dù là một đám Ma Thần cũng không khỏi lạnh cả sống lưng, rốt cuộc mẹ nó ai mới là ma thần vậy.
Ma Thần đã làm chuẩn bị rút lui, rất nhanh mệnh lệnh liền cũng hạ xuống.
Mà đông đảo Ma tộc đối với việc này lại tỏ ra vui mừng, hớn hở, phấn khích, chứ hoàn toàn không có một chút không cam lòng nào.
Ngay cả Ma Thần còn sợ, bọn chúng làm sao có thể không sợ, phải biết lúc đối diện với tu sĩ nhân tộc, bọn chúng thực sự không phải là người.
Ma tộc bên này đã bắt đầu chuẩn bị rút lui, định thừa dịp đêm tối nay sẽ đi, không trêu vào, ta còn không thể trốn được chắc.
Mà còn, để đề phòng nhân tộc phát hiện, Ma tộc cũng đã khôn ra, đã làm nhiều lần công tác ngụy trang.
Mà đúng lúc Ma tộc định rút lui, thì tại tuyến phòng thủ Thiên Hồng quan, dưới màn đêm, một đội người áo đen trông có vẻ tinh bì lực tẫn, từng người một nương theo bóng đêm yểm hộ, không ngừng hướng về nơi ở của Ma tộc mà đi.
Tốc độ không nhanh, mỗi bước đi đều vô cùng cẩn thận, dưới lớp áo bào đen che giấu, có thể thấy, trên mặt mỗi người trong đoàn đều tràn đầy mệt mỏi vô tận.
Mà khí tức trên thân cũng hết sức phù phiếm, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy hưng phấn.
Đội người áo đen này tự nhiên là lũ ma tu từ xa ngàn dặm chạy tới.
Dưới sự chỉ huy của ma tu dẫn đầu, bọn họ một đường băng rừng vượt núi, ẩn tàng hành tung, chịu nhiều đau khổ, cuối cùng gần một tháng, rốt cuộc cũng đã chạy tới phòng tuyến Thiên Hồng quan.
Bây giờ thấy Ma Thần đại nhân đang ở ngay trước mắt, dù cho mệt mỏi vô cùng, nhưng mọi người đều vô cùng hưng phấn.
“Ma Thần đại nhân đang ở ngay trước mắt, chịu đựng, chỉ cần có thể nhìn thấy Ma Thần đại nhân, chúng ta coi như thành công.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận