Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1506: Tinh phỉ tụ hội (length: 7873)

Chỉ thấy tên đầu lĩnh tinh phỉ nước mắt lưng tròng nắm tay Vân Tiên Đài, mở miệng cất tiếng gọi một tiếng đại ca.
Khiến cho Vân Tiên Đài cũng phải trầm mặc.
"Vân đại ca yên tâm, chuyện ngươi dặn dò, đệ nhất định làm cho ngươi thỏa đáng."
"Hừ, tên vô nghĩa khí."
Đối diện với Vân Tiên Đài, thì cười nịnh nọt, nhưng quay đầu nhìn ba anh em nhà họ Triệu, nụ cười trong nháy mắt biến mất, hừ lạnh một tiếng, lập tức quay đi.
Đến khi tên đầu lĩnh tinh phỉ kia đã đi, Vân Tiên Đài vẫn còn có chút chưa hết bàng hoàng.
Đám tinh phỉ này đều như vậy... mặt dày mày dạn vậy sao? Dù sao cũng là cường giả Đế Tôn mà.
Ba anh em nhà họ Triệu lại không hề hay biết suy nghĩ của Vân Tiên Đài lúc này, ai nấy đều bận rộn ăn uống, nếu không khẳng định sẽ khịt mũi coi thường.
Tinh phỉ chúng ta cần cái thể diện gì? Mặt có thể dùng thay cơm được à?
Tuy nhiên đích thật là cường giả Đế Tôn, nhưng đối với tinh phỉ mà nói, bọn họ chẳng coi trọng cái thứ gọi là sĩ diện này.
Cũng chỉ là vì thân phận khác biệt, bình thường cường giả Đế Tôn các đại thế giới, ít nhiều gì cũng vẫn là quan tâm đến chút sĩ diện.
Nhất là trong một số trường hợp đặc biệt, cái đó càng phải giữ thể diện.
Không còn cách nào, nhân tình thế thái là như vậy, nhưng tinh phỉ lại khác.
Bọn họ vốn là những người sống bằng việc liếm máu trên lưỡi dao, dù có tu luyện tới cảnh Đế Tôn, thì mọi tài nguyên tu luyện vẫn là phải tự cung tự cấp mà thôi.
Không giống như cường giả Đế Tôn các đại thế giới, về cơ bản không cần tự mình ra tay, người trong tông môn bên dưới sẽ có thể giúp bọn họ chuẩn bị tốt mọi thứ.
Có thể nói là dù có là cường giả Đế Tôn, thì cuộc sống của tinh phỉ cũng chẳng dễ dàng gì.
Chính bởi vì kinh lịch cuộc sống như vậy, khiến những tinh phỉ này càng xem trọng những thứ thực tế, còn cái thứ mặt mũi hư vô mờ mịt kia, thì bọn họ căn bản không để ý đến.
Nhìn ba anh em nhà họ Triệu ăn như hổ đói, mồm miệng toàn mỡ, Vân Tiên Đài lặng lẽ đi ra.
Kết giao với đám tinh phỉ này, nhất thời hắn vẫn có chút không quen.
Ăn một bữa no nê, ba anh em nhà họ Triệu cũng rời đi, họ phải đi lo bữa ăn tiếp theo.
Có thể nói, ba anh em nhà họ Triệu, cùng với tên đầu lĩnh tinh phỉ kia, vậy cũng là thật tâm thật ý làm việc.
Vì kéo người về cho thế giới Hạo Thổ, thì các loại biện pháp đều đã sử dụng hết rồi.
Mà theo thời gian trôi qua, thứ hạng của thế giới Hạo Thổ trên Vạn Giới Thiên Bia thì càng ngày càng rớt, nhưng số lượng tinh phỉ bên ngoài thế giới Hạo Thổ, thì ngày càng tăng lên.
Để tiện lợi hơn, ba anh em nhà họ Triệu càng trực tiếp đậu chiến hạm tinh không ngay ở lối vào thế giới Hạo Thổ.
Đối với chuyện này, Vân Tiên Đài đương nhiên không từ chối, cũng xem như người nhà cả thôi, ba cái việc cỏn con.
Địa điểm tập hợp còn trực tiếp đổi đến lối vào thế giới Hạo Thổ, một số tu sĩ đến từ ngoại giới, khi đến lối vào thế giới Hạo Thổ.
Vừa đến lối vào thế giới Hạo Thổ, tất cả bọn họ đều kinh ngạc.
"Sao nhiều tinh phỉ vậy?"
"Không biết nữa, chẳng lẽ thế giới Hạo Thổ đã bị cướp mất rồi?"
Nhìn ra xung quanh, ngay lối vào này, chí ít cũng có cả trăm chiếc chiến hạm tinh không hoặc hạm tinh không của tinh phỉ đang đậu.
Không biết còn tưởng rằng đang tiến vào sào huyệt tinh phỉ nào.
Một vài liên minh tinh phỉ cường đại, bọn họ cũng có đại bản doanh riêng, nhưng nói là đại bản doanh, thì cũng chẳng qua chỉ là một thế giới bị bọn chúng công chiếm mà thôi, sau đó tu hú chiếm tổ, biến thành đại bản doanh của bọn tinh phỉ này.
Đến cấp độ tinh phỉ này, thì thời gian sống tương đối dễ chịu một chút.
Ít nhất thì dù có thế giới khác muốn tiêu diệt tinh phỉ, cũng không dám tùy tiện động thủ với tinh phỉ cấp độ này.
Dù sao thì thực lực ở đó, mọi người đều sẽ cân nhắc một chút.
Mà bây giờ, cảnh tượng lối vào thế giới Hạo Thổ, cùng với những thế giới bị tinh phỉ chiếm đóng, thì cũng không có gì khác biệt, cái này đột ngột nhìn qua, y như là ổ phỉ không sai biệt gì a.
Có người kinh ngạc, cũng có người lên tiếng giải thích.
"Không phải, đám tinh phỉ này nghe nói giống như là đến để nói chuyện hợp tác với thế giới Hạo Thổ."
Hả? ? ?
Vốn là giải thích, nhưng sau câu giải thích này, đám người càng thêm khó hiểu, hợp tác?
Nói chuyện hợp tác cái gì chứ, đi nói chuyện hợp tác với đám tinh phỉ? Không phải là dẫn sói vào nhà sao.
Có chút mộng, nhưng chuyện lạ còn ở phía sau, nhiều tinh phỉ tụ tập ở đây như vậy, thế mà không có ai gây chuyện.
Hơn nữa, khi đối diện với tu sĩ thế giới Hạo Thổ, từng tên một còn khách khí vô cùng.
Các loại lễ nghi, làm còn chu đáo hơn cả bọn họ.
Ví dụ như nhìn thấy tu sĩ thế giới Hạo Thổ, còn cách rất xa, đám tinh phỉ này liền bắt đầu chắp tay hành lễ.
Ngoài miệng thì cứ đạo hữu đạo huynh này nọ.
Mới vừa rồi thôi, một tu sĩ ngoại giới không cẩn thận va phải một tên tinh phỉ, theo phản xạ bản năng, tên tinh phỉ kia cũng không nhìn, vừa quay người, vừa nổi giận mắng.
"Mẹ mày muốn chết hả..."
Có thể nói được nửa câu, người bên cạnh đã vội vàng nhắc nhở.
"Ngươi làm gì vậy."
Không biết lời này có ý gì, nhưng một giây sau, tên tinh phỉ vừa tức giận chửi mắng kia, trong nháy mắt ngậm miệng.
Quay đầu lại, âm thanh tuy vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng miệng lại nói một câu.
"Cẩn thận một chút nhé."
Hả? ? ?
Nói câu này xong, trực tiếp khiến cho tu sĩ ngoại giới kia đứng hình, đám tinh phỉ này từ khi nào trở nên khách khí như vậy rồi? Đây là tinh phỉ sao?
Một đám một đám như đám dân quê, lúc nào còn kiểu cách này nọ, y như đám mọt sách ấy.
Các ngươi là tinh phỉ mà, làm mấy trò hoa hòe đó làm gì?
Đám tu sĩ ngoại giới này không biết, sở dĩ đông đảo tinh phỉ lại nghe lời như vậy, hoàn toàn là vì lương khô.
Đông đảo đầu lĩnh tinh phỉ tụ tập ở chỗ này, đương nhiên không thể toàn bộ đều vào thế giới Hạo Thổ được.
Cho nên cũng chỉ có đầu lĩnh cảnh giới Đế Tôn, và một vài tên tinh phỉ số ít may mắn có thể đi đến Đạo Nhất thánh địa.
Còn đám tinh phỉ khác, thì chỉ có thể đợi ở cửa này.
Mới đầu, đông đảo tinh phỉ tự nhiên cũng oán than dậy đất, từng đám bụng đầy lời oán giận.
Nhưng tất cả những chuyện này, sau khi lương khô của Diệp Trường Thanh xuất hiện, thì trong nháy mắt tan thành mây khói.
Đây cũng là ý của Diệp Trường Thanh, nhiều tinh phỉ như vậy tụ tập một chỗ, nếu không trấn an một chút, đoán chừng sẽ sinh chuyện mất.
Dù sao thì đây là một đám vừa ý thì rút dao khiêu chiến người ta, đám này tụ tập một chỗ, mà không có chuyện gì mới là lạ.
Cho nên hiện tại mỗi ngày, mỗi tinh phỉ đều được nhận một hộp lương khô.
Từ khi nếm thử lương khô này một lần, thì đám tinh phỉ này đã hoàn toàn bị chinh phục.
Đang nói đây, thì thấy một đội chấp sự, đệ tử của Đạo Nhất thánh địa đi tới.
Thấy vậy, đông đảo tinh phỉ lập tức vui vẻ cười không ngậm miệng lại được.
"Ừm? ? ? Đây là sao vậy? Sao lại vui vẻ thế kia?"
Thấy thế, đám tu sĩ ngoại giới lại càng thêm nghi hoặc, nhìn xem đám tinh phỉ kia, cười nịnh nọt đến thế.
Mới vừa thấy người đã cười thành cái bộ dạng kia rồi, các ngươi là có nhược điểm gì bị người ta nắm trong tay hay sao? Hay là cả nhà các ngươi đều rơi vào tay người ta rồi?
Mà không đúng, các ngươi là tinh phỉ mà, có mấy ai có gia đình đâu?
Ở một bên, mỗi tiểu đội đầu lĩnh, quản sự của tinh phỉ lúc này cũng chủ động nghênh đón, một mặt cười lấy lòng nói với trưởng lão dẫn đầu.
"Mã trưởng lão đến rồi a."
"Ừ, ta đến đưa lương khô hôm nay."
"Việc nhỏ này Mã trưởng lão chỉ cần nói một tiếng là được, sao dám phiền Mã trưởng lão tự mình đi một chuyến thế này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận