Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1197: Cái này cùng đã nói xong không đúng (length: 8010)

Đội ngũ phía sau đều xuất hiện cạm bẫy, điều này khiến đông đảo Ma tộc nhất thời đều ngơ ngác.
Trước đó nhiều người như vậy dẫm lên đều không sao, vì sao hiện tại lại đột nhiên trồi lên cạm bẫy vậy?
Sao thế, cạm bẫy này còn có thể tự dưng sinh ra hay sao?
Nhưng chưa để đám Ma tộc này suy nghĩ nhiều, cạm bẫy trực tiếp kích hoạt, nhất thời, trận pháp, phù triện hào quang rực trời.
Đội ngũ phía trước như vậy, đội ngũ phía sau cũng thế, nhất thời, cả đạo quân Ma tộc đều lọt vào vòng vây cạm bẫy.
"Sao có thể, phía sau làm sao lại xuất hiện cạm bẫy?"
Dù là Bối Tuân nhìn thấy cảnh này cũng phải trợn mắt há mồm.
Việc phía trước gặp cạm bẫy hắn có thể hiểu được, dù sao Nhân tộc này cạm bẫy đúng là có nhiều thứ, uy lực rất mạnh, lại cực kỳ bí ẩn.
Nhưng mẹ nó phía sau cũng xuất hiện cạm bẫy, điều này khiến Bối Tuân trăm mối vẫn không thể lý giải nổi.
Trước đó đều không có gì bất thường, có thể hiện tại vì sao lại xuất hiện cạm bẫy chứ?
Bối Tuân có chút ngơ ngác, đám Ma tộc khác lúc này cũng có chút ngơ ngác, từng người nhìn bốn phía, trong mắt không còn vẻ thong dong như trước.
Lúc này Ma tộc, nhìn đâu cũng có vẻ như có cạm bẫy, nhìn đâu cũng thấy không thích hợp.
Động cũng không dám động, nhưng dù là sững sờ tại chỗ bất động, dưới chân cũng y như rằng xuất hiện cạm bẫy.
Nhìn dưới chân đột nhiên sáng lên ánh sáng, đám Ma tộc đều đơ ra.
Không phải, ta không nhúc nhích mà, vì sao cũng bị dính cạm bẫy? Còn có nói lý được không.
Bọn họ đã vô cùng cẩn thận, từ vừa mới đầu sửng sốt không nhúc nhích, nhưng cứ thế, ta mẹ nó còn có thể trúng chiêu?
Cạm bẫy này rốt cuộc từ đâu xuất hiện?
Theo lý thuyết cho dù có cạm bẫy, vậy cũng phải sớm kích hoạt chứ, nhiều người như vậy đều đi qua không sao, vì sao đến lúc này mới đột nhiên xuất hiện, không hợp lý a.
Một đám Ma tộc vắt óc suy nghĩ mãi cũng không ra, những cạm bẫy này rốt cuộc từ đâu chui ra.
Ngay cả xe của Bối Tuân, lúc này đều bị quang mang bao phủ.
"Vương thượng, cạm bẫy, cẩn thận a."
Nhìn xe của Bối Tuân bên dưới có ánh sáng, đám Ma Thần xung quanh trực tiếp luống cuống.
Ngọa Tào, ngay cả Bối Tuân cũng trúng chiêu? Nghe vậy, sắc mặt Bối Tuân âm trầm, không nói một lời nhìn xuống ánh sáng phía dưới.
Cạm bẫy của Nhân tộc này sao mà tà môn vậy?
Hắn nam chinh bắc chiến nhiều năm như vậy, chưa từng thấy loại cạm bẫy nào bất thường đến thế.
Chưa để Bối Tuân suy nghĩ nhiều, cạm bẫy bộc phát, nhất thời, đạo quân Ma tộc do Bối Tuân chỉ huy trực tiếp lọt vào vòng vây trận pháp, phù triện.
"Đáng chết."
Bị ánh sáng phù triện bao phủ, với thực lực của Bối Tuân thì ngược lại không có nguy hiểm tính mạng gì.
Dù là phù triện cấp Thánh, cũng không đủ làm Bối Tuân với tu vi Ma Thần viên mãn bị thương nặng.
Nhưng hắn tức giận a, từ khi tiến vào Hạo Thổ thế giới đến giờ, còn chưa thấy bóng dáng kẻ địch đâu, ngược lại là chính bọn hắn, liên tiếp bị những cạm bẫy này công kích.
Lúc này càng là cả đội đều bị cạm bẫy bao vây, khỏi phải nói, đợt thương vong này chắc chắn không nhỏ.
Mẹ nó còn chưa ra tay, đã thương vong nghiêm trọng như vậy, càng kỳ quái hơn là, bọn họ bị dính cạm bẫy kiểu gì, đến bây giờ Bối Tuân vẫn không thể nghĩ ra.
Trước đó rõ ràng không sao, nhưng vì sao đột nhiên lại xảy ra chuyện, lẽ nào cạm bẫy này từ trên trời rơi xuống?
Bối Tuân giận dữ dùng ma lực trực tiếp chấn vỡ phù triện, thành công thoát khỏi khốn cảnh, tuy trông có hơi thảm, nhưng trên thực tế không bị thương tổn gì nghiêm trọng.
Nhưng đám dũng sĩ Ma tộc bên dưới lại khác, không ít Ma tộc lúc này đều bị trận pháp, phù triện oanh sát trực tiếp, mà dù là gắng gượng đứng vững được đợt cạm bẫy này, thì Ma tộc nào cũng thân mang trọng thương.
Nhìn thấy kết quả này, Bối Tuân nghiến răng, chiến sự phát triển có vẻ như không giống như dự kiến a.
Nhân tộc yếu đuối hay không yếu đuối thì Bối Tuân hiện tại không biết, dù sao chưa nhìn thấy người, chứ đừng nói đến giao chiến.
Nhưng chỉ riêng chiêu trò cạm bẫy của Nhân tộc này thôi, thì quả thực gây ra rắc rối lớn cho Ma tộc a.
Mà lúc này cũng thật không có biện pháp hóa giải nào hay hơn, loại cạm bẫy tà môn như thế, nghĩ phòng cũng không phòng được.
"Tình báo này chẳng lẽ có vấn đề?"
Có thủ đoạn bày cạm bẫy thế này, Nhân tộc có thể yếu như kiến?
Ngươi chỉ bằng vào chiêu cạm bẫy này thôi, đã rất bất thường rồi đó.
Bối Tuân lần đầu tiên bắt đầu hoài nghi thông tin của Cát Lực bọn hắn, thật sự là diễn biến này khác xa với thông tin quá.
Nhưng trong lòng Bối Tuân vẫn không cam tâm bỏ cuộc, lần này hắn quyết san bằng toàn bộ Hạo Thổ thế giới, vì Ma tộc giành lấy mảnh đất man di này, mở rộng lãnh thổ.
Cho nên, dù Bối Tuân giận dữ, nhưng cũng không hề có ý lùi bước.
Ánh mắt quét một vòng quanh đám Ma tộc đang đại loạn, sắc mặt Bối Tuân âm trầm, định mở miệng thì đột nhiên ở giữa, bốn phía vọng lại từng đợt tiếng la giết.
Hả? ? ?
Nghe thấy tiếng la giết, cảm nhận được từng đạo từng đạo khí tức cường thịnh, Bối Tuân không những không hoảng hốt, ngược lại còn hưng phấn lên.
Đám sâu kiến này cuối cùng cũng hiện thân.
Nói thật, Bối Tuân hoàn toàn không sợ nhân tộc gì, so với đại chiến với nhân tộc, hắn càng không muốn đối mặt với loại cạm bẫy tà môn cùng cực này.
Bởi vì ngươi hoàn toàn không biết khi nào mình sẽ trúng chiêu.
Khó mà phòng bị, thà rằng như thế, còn không bằng cùng Nhân tộc chính diện giao đấu một trận, với thực lực Ma tộc, Bối Tuân không tin mình thất bại.
Thì đám sinh linh man di này, lẽ nào có thể đỡ nổi bước chân của bọn Ma tộc sao?
Cho nên, lúc này đối mặt với sự tấn công của Nhân tộc, Bối Tuân lúc này hưng phấn hét.
"Các dũng sĩ Ma tộc, giết địch."
"Giết."
"Giết."
Mà đám Ma tộc dưới trướng, lúc này cũng lập tức bừng bừng ý chí chiến đấu.
Bị cạm bẫy làm cho nổi giận trong bụng, lúc này cuối cùng cũng có chỗ xả.
Không bao lâu, từ bốn phương tám hướng có thể thấy, các tộc cường giả của Hạo Thổ thế giới cùng nhau xông tới.
Số lượng không ít, Ma tộc đã hoàn toàn bị bao vây.
Rơi vào vòng vây trùng điệp, nhưng Ma tộc không hề hoảng hốt, không lùi mà tiến, còn chủ động nghênh chiến.
Thấy thế, Vân Tiên Đài lúc này truyền âm với các lão tổ.
"Đều nhớ kỹ, có thể bắt sống thì bắt sống a, không muốn giết hết."
Những Ma tộc này cũng thật gan dạ, đến lúc này thế mà còn dám nghênh đón, nhưng như thế cũng vừa vặn, bớt việc rồi.
Song phương lúc này đụng đầu nhau, Bối Tuân đang định xuất thủ thì Vân Tiên Đài đã chắn trước mặt hắn.
Tại chỗ cũng chỉ có Vân Tiên Đài có thể đấu một trận với Bối Tuân.
Nhìn Vân Tiên Đài chắn trước mặt, ánh mắt Bối Tuân lạnh như băng, đây chính là Nhân tộc mà Cát Lực bọn chúng nói tới sao?
Quả nhiên yếu đuối, thân hình nhỏ gầy.
So với Ma tộc, thân hình của Nhân tộc đích thật là nhỏ gầy, hoàn toàn không thể so sánh được.
Chỉ nhìn thoáng qua, Bối Tuân đã mất hứng, trực tiếp vung một quyền, chết đi.
Tự tin một quyền liền có thể oanh sát Vân Tiên Đài, Nhân tộc yếu đuối sao có thể đỡ nổi một kích của mình.
Đối mặt với sự tấn công của Bối Tuân, Vân Tiên Đài cũng không hề có ý tránh né, mà chọn ngạnh chiến chính diện, một kiếm chém ra, kiếm phong cùng ánh quyền hung hăng va vào nhau.
Lực lượng kinh khủng trong nháy mắt bộc phát, không gian xung quanh lập tức như gương vỡ vụn thành từng mảnh, trên bầu trời lúc này xuất hiện đầy những vết rách...
Bạn cần đăng nhập để bình luận