Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Chương 1954: Đáp ứng giúp đỡ

Chương 1954: Đồng ý giúp đỡ
"Mong rằng sư đệ có thể ra tay giúp ta một chút sức lực, sau khi chuyện thành công, sư tỷ tất nhiên sẽ có tạ lễ hậu hĩnh đem tặng."
Đường Tâm vẻ mặt khẩn thiết nhìn Diệp Trường Thanh, ngôn từ tràn đầy chân thành và mong đợi.
Chỉ thấy nàng chậm rãi đứng dậy, hướng về Diệp Trường Thanh cúi người thật sâu, cũng duy trì tư thế khom lưng hành lễ không chịu đứng dậy.
Nhìn như vậy, dường như chỉ cần Diệp Trường Thanh không gật đầu đồng ý, nàng liền muốn cứ như vậy giằng co mãi.
Thế nhưng đối mặt với tình hình này, Diệp Trường Thanh lại lộ vẻ khó xử, trong lúc nhất thời rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Nguyên lai, theo Đường Tâm nói, lần này bọn họ muốn đi tới Cổ Long chiến trường.
Chỗ đó cũng không phải là đất lành gì, cho dù theo như Đường Tâm nói, sau khi tiến vào Cổ Long chiến trường tu vi của mọi người đều sẽ bị cưỡng ép áp chế đến Đại Đế cảnh, nhưng có thể suy ra nội bộ của nó vẫn hung hiểm dị thường, cạnh tranh thảm liệt vô cùng.
Tuy nói ở trên Cổ Long chiến trường tu vi của tất cả mọi người đều ở cùng một mức độ, nhưng trong đó lại không thiếu những cường giả tiền bối đã trải qua vô số năm tháng tôi luyện, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú.
Mấy lão quái vật không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng này, ai nấy đều là người mang tuyệt kỹ, thủ đoạn phong phú.
Dù là đã mất đi ưu thế tu vi vốn có, muốn ứng phó bọn họ cũng tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
Dù sao có thể ở trong dòng sông thời gian dài đằng đẵng bình yên vô sự sinh tồn đến bây giờ, bản thân điều này cũng đủ để chứng minh bọn họ có được chỗ lợi hại vượt qua thường nhân tưởng tượng.
Nếu không có một thân bản lĩnh bảo mệnh quá cứng, thì làm sao có thể ở trong cái thế giới biến đổi liên tục này đặt chân lâu dài được?
Không chỉ có như thế, bên trong Cổ Long chiến trường còn có những thiên chi kiêu tử đến từ các phương thế hệ trẻ.
Những thanh niên tài tuấn này cũng không thể khinh thường, trong tay bọn họ thường thường nắm giữ đủ loại kiểu dáng pháp bảo, thần khí uy lực cường đại, nếu thật sự đối đầu, chỉ sợ cũng phải khiến người ta cảm thấy có chút khó giải quyết, đau đầu.
Thậm chí, ngay cả mấy tên được thế nhân ca tụng là đỉnh phong yêu nghiệt tồn tại, tục truyền đều có khả năng cực lớn bước vào Cổ Long chiến trường.
Mấy người này có chiến lực rất mạnh, đã đạt đến cảnh giới đồng giai vô địch, dù là gặp gỡ những cường giả tiền bối đã thành danh từ lâu, bọn họ cũng không hề sợ hãi chút nào.
Mà đây, hoàn toàn chính là nguyên do Đường Tâm đến đây khẩn cầu Diệp Trường Thanh ra tay tương trợ.
Bằng thực lực bản thân nàng mà nói, ở trong Cổ Long chiến trường muốn thành công chiếm lấy bảo vật cuối cùng là Cổ Long chân huyết, quả thực là trong lòng không chắc chắn, thiếu nắm chắc.
Dù sao Cổ Long chân huyết này đối với nàng mà nói ý nghĩa phi phàm, mức độ quan trọng của nó có thể nói là không thể thiếu, vô luận như thế nào đều là tuyệt đối không thể xem thường từ bỏ.
Đang lúc Diệp Trường Thanh tình thế khó xử, một màn khiến người ta không tưởng tượng được đã xảy ra.
Chỉ thấy Hoàng lão giống như quỷ mị, đột nhiên hiện thân, lặng yên xuất hiện ở giữa sân.
Ánh mắt của hắn cũng không rơi trên thân Đường Tâm mảy may, mà chính là trực tiếp nhìn về phía Diệp Trường Thanh, cũng mở miệng nói.
"Tiểu tử à, theo lão phu thấy, Cổ Long chiến trường này ngươi cũng không ngại đi tới một lần. Kể từ đó, cũng tốt cùng mấy tiểu tử kia đi đầu có tiếp xúc. Lấy thực lực ngươi bây giờ đang có, ở trong Cổ Long chiến trường bảo toàn tính mạng hẳn là sẽ không trở thành vấn đề quá lớn. Trước khi lên đường, lại từ trong bảo khố chọn lựa kỹ càng một nhóm pháp bảo lợi hại mang theo bên người, như vậy có thể nói là không có sơ hở nào rồi."
Nghe Hoàng lão nói lời này, Diệp Trường Thanh không khỏi khẽ động trong tim. Không nghĩ tới Hoàng lão vậy mà lại đồng ý cho mình tiến vào Cổ Long chiến trường, hơn nữa còn xem đó là một cơ hội hiếm thấy để tôi luyện.
Mấy tiểu tử mà Hoàng lão nhắc đến trong miệng, chính là những người như sấm bên tai, thanh danh truyền xa, bọn họ theo thứ tự là vị thiếu chủ được chú ý của Thiên gia, và vị thiếu cung chủ đệ nhất danh xưng lưu giữ của Cực Nhạc cung, v.v.
Những người này đều là thiên chi kiêu tử đứng ở đỉnh phong giới tu hành, thực lực có thể nói là khủng bố tột cùng.
Mà giờ này khắc này, tuy rằng tu vi của Diệp Trường Thanh đã không tầm thường, nhưng nếu là ở bên ngoài gặp gỡ mấy vị này, chỉ sợ ngay cả một chiêu của đối phương cũng khó mà đón lấy.
Dù sao chênh lệch giữa hai bên thực sự quá xa, hoàn toàn không ở trên cùng một cấp độ.
Thế nhưng, nếu là ở trong Cổ Long chiến trường thần bí khó dò kia thì tình huống lại khác rất nhiều.
Bởi vì Cổ Long chiến trường có quy tắc đặc thù hạn chế, tất cả tu sĩ tiến vào bên trong đều sẽ bị áp chế đến cảnh giới tu vi giống nhau.
Kể từ đó, nương theo lực chiến đấu mạnh mẽ của Diệp Trường Thanh, cho dù đối mặt với mấy vị thiên kiêu đỉnh cấp kia, ở dưới tu vi ngang nhau, hắn cũng có lực đánh một trận.
Quan trọng hơn là, thông qua trận kịch chiến này, Diệp Trường Thanh có thể tự mình cảm nhận được chiến lực đỉnh phong chân chính của thế hệ trẻ Tiên giới đến tột cùng là mạnh bao nhiêu, từ đó đối với con đường tu hành tương lai của mình có nhận thức và quy hoạch rõ ràng, minh xác hơn.
Đúng lúc này, Hoàng lão hơi dừng lại một chút, rồi lại mở miệng nói ra.
"Ngoài ra, còn có một điểm cực kỳ trọng yếu, ở trong Cổ Long chiến trường, tồn tại một loại trân bảo long chủng hiếm thấy, bảo vật này không chỉ có ích cực lớn đối với ngươi, mà cho dù là đối với những người sắp từ gia hương ngươi chạy tới mà nói thì cũng là trọng bảo hiếm có. Nó có được lực lượng vô cùng thần kỳ, có thể trợ lực tu sĩ đột phá Tổ cảnh."
Nghe nói lời ấy, Diệp Trường Thanh vốn đang có thần sắc bình tĩnh trong nháy mắt trở nên hưng phấn.
Có thể giúp người đột phá tới Tổ cảnh bảo bối, đây tuyệt đối được xưng tụng là vật hiếm thấy trên thế gian a.
Coi như mình không cần đến, đem giao cho Hồng Tôn, Tề Hùng bọn người sử dụng, chắc hẳn cũng sẽ có tác dụng thúc đẩy to lớn đối với tu hành của bọn hắn.
Nghĩ tới đây, Diệp Trường Thanh không khỏi âm thầm tính toán trong lòng, làm thế nào mới có thể thành công thu hoạch được trân quý long chủng này ở trong Cổ Long chiến trường. . .
Nghĩ nghĩ, Diệp Trường Thanh nhìn về phía Đường Tâm hỏi.
"Sư tỷ, nếu đi Cổ Long chiến trường này, cần bao lâu thời gian?"
Diệp Trường Thanh tâm động, đột phá của bản thân hoàn toàn không cần lo lắng, có thể nói là không có chút bình cảnh nào.
Bất quá Hồng Tôn, Tề Hùng bọn họ thì không giống, ở chư thiên vạn giới thiên phú của bọn hắn có lẽ coi như không tệ, nhưng đến Tiên giới thì không được.
Mà lại, trước đó đã đánh sâu vào Tổ cảnh trong thời gian dài như vậy, đều không thành công, theo như Diệp Trường Thanh phỏng đoán, với thiên phú của mấy người, tu vi bình thường chỉ sợ là rất khó đột phá.
Cho nên vẫn phải dùng chút thủ đoạn khác.
Nghe Diệp Trường Thanh nói lời này, Đường Tâm vui vẻ, lúc này mở miệng trả lời.
"Cổ Long chiến trường mỗi lần mở ra đều kéo dài một tháng, sau một tháng tất cả đều sẽ bị cưỡng ép đưa ra, cho dù là thi thể cũng không ngoại lệ."
"Mà lần này mở ra là vào nửa tháng sau."
Thời gian một tháng, cũng không lâu lắm, lại thêm Hoàng lão đề nghị, cuối cùng Diệp Trường Thanh vẫn là gật đầu đồng ý.
Một phương diện giúp Đường Tâm xem có thể đoạt được Cổ Long chân huyết hay không, một phương diện khác làm một chút long chủng, chờ Hồng Tôn bọn họ đi vào Tiên giới, liền có thể bắt tay vào làm đột phá Tổ cảnh.
Gặp Diệp Trường Thanh gật đầu đáp ứng, Đường Tâm mừng rỡ trong lòng, liên tục nói cảm ơn, đồng thời lúc này lấy ra không ít bảo vật từ trong không gian giới chỉ.
Nói là cảm tạ chính mình, chờ từ Cổ Long chiến trường đi ra, còn có tạ lễ hậu hĩnh.
Đường Tâm đích thật là xuất thủ hào phóng, thậm chí có thể nói ra vốn liếng, từ điểm đó cũng không khó coi ra, Cổ Long chân huyết kia đối với nàng là thật sự trọng yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận