Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 965: Lá gan là càng ngày càng mập (length: 7702)

"Trên."
Quan sát một lát, Từ Kiệt cũng không nói nhảm, đưa mắt liếc ra ý với mọi người.
Sau đó chỉ thấy trong bóng tối, mấy đạo bóng đen cùng nhau tiến lên, mỗi người một tay, người cầm Khổn Yêu thằng, kẻ giữ Khổn Yêu thằng, trước sau bất quá chỉ mấy hơi thở, năm tên Ma tộc lại lần nữa bị chế phục.
Quá thuận lợi, thuận lợi đến mức mọi người cũng không biết nên nói gì.
Đem năm tên Ma tộc lại lần nữa giao cho đệ tử phụ trách trông coi, Từ Kiệt bọn người lại lần nữa hành động.
Tiếp theo liên tiếp ba lần, đều dễ như trở bàn tay chế phục những Ma tộc này.
Đúng là chuẩn không cần chỉnh, mà theo số lần thành công càng ngày càng nhiều, lá gan của đám người Từ Kiệt cũng lớn dần.
"Sư đệ, những Ma tộc này cảm giác không giống như là có âm mưu gì cả."
Liễu Sương nhỏ giọng nói với Từ Kiệt, trước đó hình như là bọn họ suy nghĩ nhiều.
Nghe vậy, Từ Kiệt cũng nhếch mép nói.
"Là ta đánh giá quá cao bọn chúng."
Nói xong, Từ Kiệt trong lòng còn nghi hoặc, thì như thế này, những ma tu đó có gì đáng sùng bái?
Còn coi Ma tộc như thần thánh, kết quả mẹ nó chỉ có chút bản lĩnh này?
Chẳng lẽ không dễ đối phó hơn yêu tộc sao?
Phát hiện Ma tộc quả thực không hề phòng bị, không chỉ có Từ Kiệt mà cả những người khác cũng ngày càng to gan.
Càng về sau gần như đã có chút không chút kiêng kỵ.
Dù sao mẹ nó những Ma tộc này một chút phòng bị cũng không có, vậy thì thích làm sao làm thì làm chứ.
Phía dưới, vô số Ma tộc ở trong lặng lẽ bị bắt giữ, mà các Ma tộc khác thì ngơ ngác, một chút phản ứng cũng không có.
Trong hư không, những người như Ma Thần Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong vẫn luôn đề phòng Ma tộc, đợi trái đợi phải, cũng không thấy Ma tộc có phản ứng gì.
Để tránh "đánh rắn động cỏ", mọi người cũng không dám bung Đế niệm ra.
Nhưng theo tình hình bình thường thì sớm phải có động tĩnh chứ, không thể đến giờ vẫn không phát giác chứ.
"Đã một canh giờ."
Một lão tổ của Dao Trì thánh địa nói, mặt đầy vẻ cổ quái.
Một canh giờ rồi, Ma tộc vẫn im ắng, nghe vậy, Bạch Tổ có chút không chắc chắn hỏi một câu.
"Chẳng lẽ vẫn chưa động thủ sao?"
"Không thể nào, một canh giờ rồi, sao có thể còn chưa động thủ."
Đùa à, không động thủ thì bọn họ đến đây làm gì? Nằm phục một canh giờ trong đêm để ngắm cảnh à.
"Vậy sao không có động tĩnh gì?"
Nhưng nếu đã động thủ, thì không thể còn im ắng như thế chứ, sớm phải phát giác ra rồi, loạn hết cả lên chứ.
Các lão tổ không hiểu ra sao, nghĩ thế nào cũng không thông.
Thật ra bọn họ cũng chưa từng tiếp xúc nhiều với Ma tộc, dù sao chuyện Ma tộc xâm lấn không phổ biến, lần trước cũng không biết phải ngược dòng về khi nào.
Hơn nữa, dù có thì quy mô cũng rất nhỏ, một cuộc xâm lấn của Ma tộc quy mô lớn như vậy, trong lịch sử vẫn là lần đầu.
Cho nên các lão tổ cũng không hiểu rõ về Ma tộc.
Nhưng xét đến tình hình bây giờ, thì có chút không đúng, quá yên tĩnh.
"Có khi nào xảy ra chuyện gì không?"
Một lão tổ không chắc chắn nói, lo lắng có phải mọi người đã bị Ma tộc bắt, nhưng lời này vừa thốt ra, lập tức bị bác bỏ.
"Làm sao có thể, ngươi bắt heo cũng phải có tiếng động chứ, một chút động tĩnh không có thì sao được?"
Lời này quá thiếu tôn trọng Ma tộc, dù sao bọn chúng cũng lặng lẽ bị người của tam đại thánh địa bắt giữ.
Hơn nữa, số lượng cũng không ít, đến cả tiếng động cũng không phát ra.
Trong hư không các vị lão tổ lo lắng đứng ngồi không yên, còn phía dưới mọi người, thì mải mê bắt giữ quên trời đất.
Mẹ nó, thứ này quả thực quá dễ, chẳng khác gì ăn bánh bao, chộp cái là được ngay.
Thậm chí có người không nhịn được cảm thán nói.
"Lão tửu quỷ, ngươi nói Ma tộc hao tâm tổn sức đến Hạo Thổ giới này là làm gì, có mưu đồ gì?"
Thanh Thạch mặt đầy cổ quái hỏi Hồng Tôn, Ma tộc này rốt cuộc đến làm cái gì vậy chứ.
Nghe vậy, Hồng Tôn thuận miệng đáp một câu.
"Đến sưởi ấm."
Chẳng phải đến để sưởi ấm sao, không chỉ vị ngon tuyệt vời, mà còn dễ làm nữa chứ.
Tuy thực lực chính diện không yếu, nhưng về mặt khác... một lời khó nói hết.
Cứ như không có đầu óc vậy.
Bởi vì cái gọi là thường đi bên sông thì làm gì tránh khỏi bị ướt giày, khi mọi người càng lúc càng to gan, số Ma tộc bị bắt càng ngày càng nhiều, cuối cùng vẫn bị Ma tộc phát hiện.
Nói cũng khéo, chủ yếu là Thẩm Tiên, Vạn Tượng bọn họ một đội người.
Thu hoạch khá nhiều, mọi người rất hưng phấn, khi chuẩn bị ra tay, Vạn Tượng sơ ý một chút, đạp phải đuôi của một con Ma tộc.
Ngay lập tức đánh thức Ma tộc này.
Mở mắt ra xem, không biết từ lúc nào, xung quanh mình đã vây đầy mấy gã đại hán cường tráng.
Lập tức, con Ma tộc này hai mắt trừng trừng, rồi đột nhiên giận dữ hét lên.
"Ngươi làm cái gì đó?"
Nhìn Vạn Tượng đang lúng túng, đám người Thẩm Tiên giật mình, mẹ nó không nhìn dưới chân có gì đã giẫm lung tung rồi.
Đối với chuyện này, Vạn Tượng bất đắc dĩ.
"Ta... Ta không để ý."
"Ngươi thực sự là..."
Bây giờ đang là dạ tập, ngươi tưởng đang tản bộ đấy à, nhìn chân một chút thì có chết ai à.
Cũng vì trước kia mọi việc quá thuận lợi, khiến cho sự đề phòng trong lòng mọi người đều giảm xuống rất nhiều, dần dần bắt đầu không coi vào đâu.
Nhưng chuyện đã đến nước này, theo tiếng hét giận dữ của Ma tộc kia, càng nhiều Ma tộc bị đánh thức.
Nhìn từng con Ma tộc mở mắt ra, căm hận nhìn mọi người, Thẩm Tiên không chút do dự, trực tiếp ném xuống một câu.
"Chạy."
Cả người quay ngoắt chạy, không hề do dự.
Những người khác thấy thế, tự nhiên cũng không dám nán lại, lập tức đuổi theo sau.
Thu hoạch đã không ít, lúc này tự nhiên không thể chính diện va chạm với Ma tộc.
Mà Ma tộc bị đánh động, sau khi thấy bóng người của mọi người cũng không hề do dự mà đuổi theo.
Đồng thời, Ma Thần cũng bị đánh động, lập tức ra tay, nhưng kịp thời bị Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong bọn người ngăn cản lại.
"Bây giờ mới đến."
Các vị lão tổ có thể nói là "Hoa Đô đợi cám ơn" rồi.
Đợi trái đợi phải, nhưng vẫn không có một chút động tĩnh nào, bây giờ thì tốt, cuối cùng cũng có động tĩnh, thế nhưng động tĩnh này có chút lớn quá không?
Trong nháy mắt bị nhiều Ma tộc phát hiện như vậy, các ngươi làm ăn kiểu gì đấy, hay đi trộm cả Ma Thần à?
Phía trước, đệ tử tam đại thánh địa một đường chạy bán mạng, sau lưng, vô số Ma tộc truy đuổi không buông.
Mà trên tường thành Thiên Hồng quan, mọi người đã chuẩn bị xong từ sớm, trước tiên mở cửa thành, cũng chuẩn bị xong để yểm trợ mọi người rút lui.
Đây đều là trong kế hoạch, cho nên mọi người cũng đều không hề bối rối.
Chẳng qua khi nhìn thấy số lượng Ma tộc sau lưng mọi người, những người trên tường thành vẫn không khỏi ngây người ra một chút.
"Đậu xanh rau má, đây là làm gì mà lôi cả Ma Thần đến đây rồi à? Sao mà nhiều vậy?"
"Đừng nói nhảm, gióng chuông đi, số lượng nhiều quá."
Không phải nói là đánh lén sao, làm sao mà đem tất cả đám Ma tộc này đến đây rồi.
Một đường chạy bán mạng, Thẩm Tiên một đường tức giận mắng.
"Một đạp của ngươi, có phải đánh thức toàn bộ Ma tộc rồi không?"
"Ta cũng không biết mà, lại còn cái đuôi ngắn củn thế, ai biết được."
"Đừng nói nhảm, mau đi thôi."
Đám Ma tộc đến có hơi nhiều, mọi người không ai dám quay đầu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận