Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1446: Ta có một ý tưởng (length: 8024)

"Ngươi trước kia cũng thế sao?"
Bạch Tiên Nhi vẻ mặt không thể tin nhìn Diệp Trường Thanh, cái người này sao đột phá có thể tùy tiện như vậy chứ, hắn thậm chí không thèm tìm chỗ yên tĩnh, đang nói chuyện đã đột phá rồi.
Đối diện với sự kinh ngạc của Bạch Tiên Nhi, Diệp Trường Thanh cũng chỉ cười bất đắc dĩ.
"Cũng không khác mấy."
Không khác mấy? Lần này Bạch Tiên Nhi há hốc miệng, nhất thời có chút không biết phải nói gì.
Biết được chuyện của Bạch Tiên Nhi, có lẽ cũng vì ngại, sau vài ba câu Diệp Trường Thanh đã kiếm cớ rời đi.
Đến ngày thứ hai, Bạch Tiên Nhi, Thu Bạch Y, Diệp Trường Thanh, cùng Từ Kiệt bốn người chuẩn bị lên đường.
Từ Kiệt là do Vân Tiên Đài cố nhét vào, không rõ cái tên ngốc này đã nói gì với Vân Tiên Đài.
Bạch Tiên Nhi cũng không nói thêm gì, có thêm một người cũng không sao.
Bốn người trực tiếp dùng không gian linh chu, thẳng hướng phân bộ Vĩnh Dạ.
Ở Hắc Vân giới có một phân bộ Vĩnh Dạ, mà theo lời Bạch Tiên Nhi, nơi này dù là địa bàn của Ma tộc, chỉ cần ngươi trả đủ tiền, Vĩnh Dạ cũng dám giết cả Ma tộc.
Tất nhiên, nếu Ma tộc trả được giá, Vĩnh Dạ cũng sẽ không từ chối.
Nói thẳng ra, Vĩnh Dạ cũng là một tổ chức chỉ nhận tiền không nhận người.
Chỉ cần ngươi đủ tiền, Vĩnh Dạ dám nhận hết.
Trong khoang thuyền nghe Bạch Tiên Nhi kể chuyện về Vĩnh Dạ, mắt Từ Kiệt đảo một vòng, chợt nghĩ ra kế, cười nói.
"Ta bỗng nảy ra một ý tưởng chưa chín."
Hả? ? ?
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh quay sang nhìn Từ Kiệt, thấy bộ dạng này liền biết, tên này chắc chắn lại có ý đồ xấu gì đây.
Mỗi lần thế này chứng tỏ Từ Kiệt lại muốn đào hố người khác.
"Ý tưởng gì?"
Hỏi xong, Từ Kiệt nhếch miệng cười.
"Chẳng phải Vĩnh Dạ không kiêng dè Ma tộc sao, hơn nữa lại chỉ nhận tiền, chúng ta có thể bỏ tiền để bọn hắn giúp lấy ba quả Ma Nguyên kia mà."
Vĩnh Dạ thực lực mạnh mẽ như vậy, thậm chí có cả Tổ Cảnh, chẳng sợ gì Ma tộc.
Vậy bọn họ còn mạo hiểm làm gì, trực tiếp trả thù lao là xong chứ gì.
Tưởng ý hay gì, hóa ra chỉ có thế? Nghe lời này, Diệp Trường Thanh khẽ giật khóe miệng.
"Tam sư huynh, ngươi có nghĩ đến chúng ta trả nổi giá đó không?"
Hả? ? ?
Lời này vừa nói ra, Từ Kiệt ngớ người, điểm này hắn thật sự chưa từng nghĩ tới, lúc nãy chỉ đột nhiên nảy ra ý tưởng nên nói thẳng.
Giá trị Ma Nguyên quả không cần bàn cãi, có tiền cũng chưa chắc mua được, lại còn đi đoạt Ma Nguyên quả, không thể nghi ngờ là đắc tội Ma tộc.
Theo cách làm của Vĩnh Dạ, cái giá đó sẽ còn cao hơn nữa.
Chắc chắn là vượt xa giá trị Ma Nguyên quả, vậy nên, tiền của bọn hắn bỏ ra không nói có đủ không, dù đủ cũng là mất nhiều hơn được.
Cách này không ổn rồi, Từ Kiệt bĩu môi.
"Hắc hắc, ta chỉ nói bừa cho vui thôi, điều hòa không khí."
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh giận lườm hắn một cái.
Điều hòa cái cọng lông, không khí có gì cần điều hòa chứ.
Không gian linh chu một đường đi đến phân bộ Vĩnh Dạ, nhưng trên đường lại không mấy yên ổn.
Dù sao Hắc Vân giới vốn là nơi phức tạp, không có quy tắc, trên đường gặp vài vụ chặn đường cướp của cũng là bình thường.
Bọn người này đúng là quá liều lĩnh, dám chặn cả không gian linh chu.
"Dừng lại."
Nhưng Bạch Tiên Nhi không nể nang bọn chúng, trực tiếp ra tay, giết chết tại chỗ.
Thậm chí không thấy ai ra tay, đã thấy chúng tan xương nát thịt, chết một cách mờ ám.
"Hắc Vân giới là vậy đó, chẳng cần quy tắc gì, gặp phải cứ giết thẳng là xong."
Lo Diệp Trường Thanh không quen, Bạch Tiên Nhi bình thản giải thích.
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh cũng không bận tâm, người chết vì tiền, chim chết vì ăn, chuyện như thế này quá bình thường, không có gì đáng để tâm.
Hắc Vân giới to nhỏ xấp xỉ Thiên Võ giới, so với Ma giới thì còn kém xa.
Vì vậy dọc đường dù gặp nhiều vụ tấn công, nhưng với hai Đế Tôn Bạch Tiên Nhi, Thu Bạch Y ra tay thì chẳng có gì đáng nói.
Dù sao bọn cản đường cướp bóc này thực lực bản thân cũng không mạnh mẽ.
Cường giả thật sự không ai hạ mình làm việc này, làm cùng bọn thổ phỉ.
Có thực lực, làm tinh phỉ còn oai phong hơn chứ, ít nhất có tiếng tăm.
Bọn cướp đường này thật sự quá thấp kém.
Gặp cường giả thì chỉ có nhận xem thường.
Như Bạch Tiên Nhi và Thu Bạch Y, không hề đồng tình, vung tay giết thẳng.
Sau một chặng đường mệt mỏi, hai ngày sau, bọn người đã đến phân bộ Vĩnh Dạ.
Một dãy núi hoang không người, nhìn xuống sơn mạch, mắt Bạch Tiên Nhi lộ chút hoài niệm.
Năm đó nàng cũng từ nơi này chính thức bước vào con đường tu luyện.
Ở nơi đây, Bạch Tiên Nhi đã từng hạnh phúc, cũng chứng kiến địa ngục trần gian.
Cách bồi dưỡng sát thủ của Vĩnh Dạ, có thể nói là đơn giản thô bạo, tàn nhẫn tột độ.
Ai không kiên trì nổi chỉ có nước trở thành quân cờ bị bỏ, cuối cùng chỉ có thân tử đạo tiêu.
Còn nhớ năm đó có rất nhiều người cùng chung một nhóm với nàng, nhưng cuối cùng thành công trưởng thành không đến 1%.
Trong trăm người chưa chắc có một người sống sót được đến lúc trưởng thành.
"Tỷ tỷ giờ là người phụ trách phân bộ Vĩnh Dạ, rất nhiều chuyện Ma tộc đều do tỷ ấy xử lý."
"Mà sát thủ lại giỏi ẩn mình, nên ta nghĩ tỷ ấy sẽ có cách che giấu tung tích, cải trang thành Ma tộc."
Bạch Tiên Nhi tự nói, đó là phỏng đoán của nàng.
Dù sao quan hệ với Ma tộc bao nhiêu năm rồi, nếu không có chút thủ đoạn nào, thì mới là lạ.
Không gian linh chu chậm rãi đi vào dãy núi, vừa đi được một đoạn, liền thấy ba người áo đen mặc đồ đen, mặt nạ quỷ dữ ngăn cản đường đi.
Đó là sát thủ Vĩnh Dạ.
Cho dù trong nội bộ Vĩnh Dạ, thân phận cũng được bảo mật kỹ lưỡng.
Tuy không có quy định không được tiết lộ thân phận trong nội bộ, nhưng các sát thủ của Vĩnh Dạ đều tự rất cẩn trọng.
Bình thường sẽ không để mặt thật ra ngoài, luôn mang mặt nạ quỷ khiến người ta khó chịu.
Dù sao đã làm sát thủ, một điều phải nhớ chính là, không được dễ dàng tin người.
Nếu không, rất có thể chẳng biết lúc nào đã bị đâm sau lưng.
"Dừng lại."
Ba người áo đen chặn đường, Bạch Tiên Nhi chủ động bước ra mạn thuyền, mặt không chút biểu cảm nói với ba người.
"Ta muốn gặp La Sát."
Hả? ? ?
Lời vừa nói ra, dù không thấy mặt ba người nhưng ánh mắt bọn họ có sự biến đổi rõ rệt, rõ là giật mình.
Tức thì người đi đầu, lạnh lùng hỏi.
"Ngươi muốn gặp thủ lĩnh?"
"Đúng vậy, ngươi đi thông báo một tiếng, La Sát tự nhiên sẽ biết."
Thấy Bạch Tiên Nhi ung dung tự tại, không có ý ra tay, ba người áo đen nhìn nhau, người đi đầu phân phó hai người còn lại ở lại, còn hắn thì quay người biến mất tại chỗ, hiển nhiên là đi bẩm báo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận