Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 747: Thi triển bí pháp còn có thể có vui vẻ? (length: 7921)

Vốn định thừa thế xông lên phá vòng vây, tất cả trưởng lão của Kình Thiên thánh địa đều ngây người khi thấy trưởng lão hai đại thánh địa không chút do dự thi triển bí pháp.
Không phải chứ, mấy người các ngươi làm cái quái gì vậy?
Chúng ta là vì bảo mệnh, không lao ra thì chắc chắn chết, còn các ngươi thì sao? Mẹ nó, thọ nguyên của các ngươi không phải là vô giá trị chứ?
Ai nấy cũng đều là Đại Thánh trưởng lão, nói thật, có chút thọ nguyên này sống được ngày nào hay ngày đó, mấy người các ngươi thực sự không quan tâm như vậy sao?
Không có ai ở cấp bậc Đại Thánh lại không quan tâm đến thọ nguyên, bởi vì đạt đến cấp bậc này, trừ khi đột phá lên Đế cảnh, nếu không thì thọ nguyên tăng thêm không được bao nhiêu.
Cho nên, trong rất nhiều tình huống, Đại Thánh cường giả đều rất trân quý thọ nguyên.
Huống chi tình huống trước mắt, hai đại thánh địa Đại Thánh trưởng lão hoàn toàn không cần thiết phải thi triển bí pháp, cho dù để bọn họ chạy thoát mấy người cũng không ảnh hưởng đến cục diện chung.
Vậy mà, mẹ nó, đám người này lại điên cuồng, thấy bọn họ thi triển bí pháp muốn phá vòng vây thì lập tức không chút do dự, cũng thi triển bí pháp ra ngăn cản, hơn nữa không phải chỉ một hai người.
"Các ngươi điên rồi? Có ý gì?"
"Có ý gì à, rất có ý, hôm nay các ngươi đừng mong trốn thoát."
"Ta mẹ nó..."
Một đám trưởng lão của Kình Thiên thánh địa suýt chút nữa đã tức đến chửi mẹ, đám người kia có phải bị điên rồi không vậy.
Trong khi đó, ở chiến trường của ba người Kình Thiên thánh chủ, tên chó chết Vân La thánh chủ, vừa thấy đến giờ ăn cơm thì không nói hai lời, một cái lắc mình phóng thẳng xuống phía dưới, bỏ lại Dao Trì thánh chủ một mình.
"Dao Trì, ngươi cầm cự một lát, ta lập tức quay lại thay ca."
"Ta fuck you a."
Thấy lão già này không thèm quay đầu lại đã lao vào nhà bếp, tốc độ nhanh hơn cả những tu sĩ đang chờ sẵn, thật là không hợp lẽ thường.
Một bộ bát lớn trong tay, thiên hạ là của ta, lao đến thùng lớn liền một trận cuồng làm.
"Xào lăn thịt Chân Long, đã quá, hầm xương rồng, đã quá, móng trâu kho, đã quá..."
Ăn đến miệng đầy mỡ, chỉ khổ mỗi Dao Trì thánh chủ.
Thấy Vân La thánh chủ bỏ đi một cách kỳ lạ, Kình Thiên thánh chủ ban đầu còn ngạc nhiên, nhưng sau đó thì cười lạnh.
Cơ hội đến rồi, mà đây cũng là cơ hội duy nhất của hắn.
"Dao Trì, ngươi xác định còn muốn ngăn cản ta?"
"Nói nhảm nhiều quá."
"Tốt, là ngươi ép ta."
Nói rồi, Kình Thiên thánh chủ lập tức thi triển bí pháp, khí tức toàn thân không ngừng tăng lên, trong mắt tràn ngập sát ý.
"Ngươi ngăn không được ta, ta không tin ngươi cam lòng tiêu hao thọ nguyên, ngươi..."
Kình Thiên thánh chủ cũng nghĩ giống như tất cả trưởng lão, lúc này là cơ hội tốt nhất để phá vòng vây, hơn nữa, Dao Trì thánh chủ với hắn cũng không có tử thù, chắc chắn chỉ vì Đạo Nhất tông mới ra tay đối phó hắn.
Nếu đã chỉ vì tiền tài, vậy hà tất gì phải liều mạng, hắn Kình Thiên thánh chủ là mạng sống treo trên sợi tóc, cho nên dám mang thọ nguyên ra đánh cược, nhưng ngươi Dao Trì thánh chủ thì có lý do gì?
Nghĩ thì hay vậy, nhưng lời còn chưa nói hết, mắt của Kình Thiên thánh chủ đã trợn tròn, vẻ mặt như gặp quỷ.
Bởi vì Dao Trì thánh chủ không nói một lời, vậy mà cũng thi triển bí pháp, khí tức toàn thân trong nháy mắt nhảy lên tới một mức độ kinh khủng.
"Ngọa Tào, ngươi ngươi ngươi... ngươi mẹ nó có vấn đề à."
Hoàn toàn không thể tin được cảnh này, Đạo Nhất tông rốt cuộc đã cho ngươi lợi ích gì, mà ngươi mẹ nó không cần cả thọ nguyên?
Kình Thiên thánh chủ chỉ cảm thấy đầu ong ong, thánh chủ đấy, một thánh chủ của thánh địa đấy, cường giả Đại Đế đấy, mẹ nó bỏ thọ nguyên à?
"Hôm nay ngươi không đi được đâu."
Ngược lại, Dao Trì thánh chủ vẫn cứ bình tĩnh, nói một câu xong thì lại lần nữa công kích về phía Kình Thiên thánh chủ.
Còn Kình Thiên thánh chủ lúc này, trong lòng có thể nói là đủ mọi cảm xúc, vốn cho rằng cơ hội đột phá đã tới, nhưng ai ngờ gặp phải một kẻ điên, vì ngăn cản hắn mà không cần cả thọ nguyên.
Khi cả hai bên đều thiêu đốt thọ nguyên, cuộc kịch chiến trên bầu trời càng lúc càng đặc sắc.
Phía dưới, đám tu sĩ vừa ăn cơm vừa quan chiến lúc này cũng đều ngây người.
"Ngọa Tào, cả bí pháp cũng tung ra rồi."
"Cái này có hơi quá đáng không vậy?"
"Kình Thiên thánh địa thi triển bí pháp thì còn nói được, còn Vân La thánh địa và Dao Trì thánh địa tiền bối cũng thi triển bí pháp, cái này..."
Có người không hiểu nổi, nhưng khi hắn nhìn thấy một bên, cũng đang ngồi xổm xuống cùng nhau, miệng đang há to ăn cơm, còn rất hứng thú nhìn cuộc chiến trên bầu trời, hai đại thánh địa trưởng lão cùng Vân La thánh chủ thì hình như đã hiểu ra chút gì.
Cũng chẳng trách đám trưởng lão trên chiến trường kia cùng Dao Trì thánh chủ lại thi triển bí pháp.
Ai mà đang đánh nhau lại còn nghĩ đến ăn cơm cơ chứ? Đã thế, đang đánh một nửa các người lại bỏ đi.
Hơn nữa, hãy nghe những gì mà đám người này nói xem, nói chuyện bằng cái miệng ba mươi sáu độ, mà lại thốt ra được những lời lạnh tanh như vậy.
"Tặc tặc, bí pháp sư huynh luyện giỏi quá ha, cảnh giới hoàn mỹ luôn, lần này chắc mất mười năm thọ nguyên."
"Cũng không khá hơn, chỉ là sư muội thì kém quá, mới tiểu thành, cái này đốt thọ nguyên không đủ nhanh nha."
"Đúng vậy ha, chiến lực không tăng lên bao nhiêu, theo ta thì chi bằng điệp thêm một bí pháp nữa, thực lực tăng nhiều hơn đấy."
Ngươi nghe xem, người ta là sư huynh đệ của các ngươi đó, chưa được chum trà mà đã mất mười năm thọ mệnh, mà mấy người có cái gì mà vui vẻ?
Trong chớp mắt, hình tượng của Vân La thánh địa và Dao Trì thánh địa trong lòng chúng tu sĩ như sụp đổ.
Nhưng mà không biết vì sao, giờ đây hai đại thánh địa này lại khiến cho người ta có cảm giác hơi... hơi giống với Đạo Nhất tông.
Rất nhiều người đã phát hiện ra vấn đề này, tất cả đều không tin nổi nhìn nhau.
Ngọa Tào, mẹ nó thứ này còn lây nhiễm?
Rất nhanh, khi Vân La thánh chủ và đám người kia ăn gần xong, trên bầu trời cũng truyền đến tiếng gầm giận dữ của những người khác.
"Cmn, các ngươi mẹ nó ăn xong chưa, lão tử mất ba mươi năm tuổi thọ rồi, mau tới lượt ta."
"Ta mẹ nó mới rụng có vài sợi tóc, mau tới đi."
"Lão nương đều có nếp nhăn nơi khóe mắt rồi, còn chưa tới?"
Dưới sự thúc giục liên tục, đám người Vân La thánh chủ mới bất đắc dĩ quay trở lại chiến trường, thay ca cho Dao Trì thánh chủ và những người khác.
Đang đánh hăng say, đối thủ trước thì rút lui, rồi lại có một nhóm người khác tới.
Đã vậy, đám người này vừa lên thì đã không chút do dự, trực tiếp thi triển bí pháp, chuyện này khiến Kình Thiên thánh địa hoàn toàn tê dại.
Mấy người các ngươi đánh nhau còn thay ca à? Luân phiên nhau đến à?
Hơn nữa, mấy người mẹ nó thay ca thì thay, sao còn chưa kịp giao chiến thì đã trực tiếp mở bí pháp ra là sao? Thọ nguyên nhiều quá dùng không hết hả?
"Đám người này bị điên từ lúc nào vậy?"
Một trưởng lão của Kình Thiên thánh địa lẩm bẩm nói, ông ta thấy người của hai đại thánh địa cũng đều phát điên rồi, bởi vì người bình thường không làm được những chuyện không hợp lẽ thường như thế này.
"Ha ha, tới đây, ta đến làm đối thủ của ngươi, mới ăn cơm xong, thọ nguyên nhiều lắm."
Nhìn Lý Chính Thanh đang cười toe toét, trông rất vui vẻ trước mặt, vị trưởng lão này của Kình Thiên thánh địa cả người tê rần.
Sống bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên ông ta thấy có người thi triển bí pháp mà còn có thể khiến bản thân vui vẻ.
Mẹ nó, đó đều là thọ nguyên đó, mỗi một giây trôi qua đều như đổ máu, có cái quái gì mà phải phấn khích thế kia chứ?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận