Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1268: Kế hoạch hoàn thành, không rút lui? (length: 7751)

Một đao chém vào cánh tay để lại một vết thương, máu tươi trào ra, nhưng Đức Lợi vẫn cứ một bộ dạng làm ngơ như thể không hề cảm thấy đau đớn.
Cốt đao trong tay hắn thuận thế bổ ngang về phía Diệp Trường Thanh.
Thấy vậy, Diệp Trường Thanh vội vàng nâng đao lên đỡ ngang, lực lượng kinh khủng khiến Diệp Trường Thanh không tự giác lùi lại hai bước.
Ý thức chiến đấu của Đức Lợi này thật sự không tệ, vừa mới bị mình đánh trúng, một giây sau đã phản công.
Hơn nữa, hắn không hề cho mình một chút thời gian phản ứng nào.
Đã vậy, sau một chiêu có lợi, Đức Lợi công kích lập tức trút xuống như cuồng phong bão táp về phía mình.
Cốt đao trong tay không ngừng vung vẩy, đao ảnh đầy trời khiến Diệp Trường Thanh nhất thời khó tìm được cơ hội phản kích.
Ma văn trên xương đao làm tăng độ cứng của cốt đao.
Thần binh ma tộc thực ra không có năng lực hoa mỹ gì, mà chỉ sắc bén và bền bỉ.
Giống như cốt đao trong tay Đức Lợi, ngoài sắc bén và cứng rắn ra, thì không có năng lực nào khác.
Ma khí màu đen bao quanh xương đao, mỗi một kích đều nặng tựa ngàn cân.
Diệp Trường Thanh tay cầm dao phay không ngừng ngăn cản, cuối cùng nắm lấy một cơ hội, sau khi cản được công kích của Đức Lợi liền bất ngờ vung một đao, thành công phản công.
Chỉ là điều Diệp Trường Thanh không ngờ là Đức Lợi đối mặt với sự phản kích của mình, thế mà không hề có ý né tránh mà liều mình lấy thương đổi thương vung một đao về phía mình.
Đòn tấn công của cả hai đều đánh trúng đối phương.
Vai của Đức Lợi lại một lần nữa bị Diệp Trường Thanh chém trúng, còn eo trái của Diệp Trường Thanh cũng bị Đức Lợi chém một đường lớn.
Máu tươi trào ra, lại là một màn lấy thương đổi thương.
Thế nhưng sau khi bị thương, cả hai người đều không hề dừng lại mà tiếp tục liều mạng giao chiến.
Đến bây giờ bất kể là Diệp Trường Thanh hay Đức Lợi đều đã tung hết toàn bộ thực lực của mình.
Chiến cục lâm vào giằng co.
Các nơi khác cũng giao chiến kịch liệt, khó phân thắng bại.
Nhưng trong lúc giao tranh kịch liệt này, từ trong Ma quật, từng đạo bóng đen mờ ám lặng lẽ vụt qua.
Những thứ này chính là đám yêu tộc thám tử dưới trướng Ma Đế kia.
Bọn họ thừa dịp hỗn loạn thành công trà trộn vào Hạo Thổ thế giới, mà bởi vì cuộc giao chiến kịch liệt trước mắt, phía Hạo Thổ thế giới cũng không phát hiện ra manh mối gì.
Mọi chuyện đều diễn ra rất thuận lợi.
Khi đám yêu tộc thám tử này thành công thoát khỏi chiến trường, lẻn vào Hạo Thổ thế giới, bên này, Ma Đế đang kịch chiến với Vân Tiên Đài cũng nhận được tin bí pháp.
Theo kế hoạch, lúc này đám yêu tộc thám tử dưới trướng đã trà trộn vào Hạo Thổ thế giới, vậy bọn chúng cũng cần phải rút lui.
Dù sao mục đích thực sự của Ma tộc lần này không phải là tiến công Hạo Thổ thế giới mà chỉ là để yểm hộ cho đám yêu tộc thám tử này.
Hơn nữa, cục chiến hiện tại đã quá dằng dai, tiếp tục đánh nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì mà chỉ tăng thêm thương vong.
Có điều, ngay lúc này, hai tên Ma Đế lại không có ý định rút lui.
Cả hai mắt đỏ ngầu trừng mắt nhìn Vân Tiên Đài và Đông Phương Hồng, một bộ dạng quyết không sống chung dưới một mái nhà.
Mà theo thời gian trôi qua, một số Ma Thần Vương trên chiến trường bắt đầu cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bọn họ đều biết kế hoạch, nhưng tại sao đến giờ vẫn chưa có động tĩnh?
Theo lý thuyết, đám yêu tộc thám tử kia lúc này sớm đã lẻn vào Hạo Thổ thế giới, bọn họ cũng phải rút quân chứ.
Nhưng mãi không nhận được lệnh rút quân, thật là kỳ quái, Yêu Đế bọn họ đang làm gì vậy?
Sao còn chưa ra lệnh rút quân?
Một Ma Thần Vương nghi hoặc nhìn về phía hai tên Ma Đế đang giao chiến, bản năng cảm thấy trạng thái của Ma Đế có chút không ổn.
Mắt đỏ rực cả lên, đây là tình huống gì?
Trong lòng nghi ngờ, một trong số các Ma Thần Vương âm thầm liên lạc với đám yêu tộc thám tử.
Vốn dĩ đám yêu tộc thám tử kia cũng là thủ hạ của hắn, sau khi đầu hàng Ma tộc, Ma Đế liền giao chúng cho hắn quản lý.
Chậm trễ không nhận được lệnh rút quân, hắn cũng có chút nghi ngờ.
Hay là có chuyện gì xảy ra giữa chừng?
"Các ngươi vẫn chưa theo kế hoạch lẻn vào Hạo Thổ thế giới à?"
"Chúng ta đã trà trộn vào rồi."
"Hả???"
Biết được đám yêu tộc thám tử thủ hạ đã thành công trà trộn vào Hạo Thổ thế giới, đồng thời đã sớm dùng bí pháp báo cho Ma Đế.
Thế nhưng Ma Đế nhận được tin tức, tại sao còn không ra lệnh rút quân?
Còn ở đó đánh cái gì nữa?
Lại quay đầu liếc nhìn hai tên Ma Đế, Ma Thần Vương này đột nhiên phát hiện có gì đó không ổn.
Không đúng, trạng thái của Ma Đế...
Rõ ràng là đang đánh đến đỏ cả mắt rồi, miệng thì gầm thét không ngừng.
"Nhân loại ti bỉ, bản đế hôm nay nhất định phải giết ngươi."
Đây là giận quá mất khôn, mất hết lý trí rồi sao?
Nhận thấy điều này, Ma Thần Vương kia sầm mặt xuống, kế hoạch đã định rồi mà, sao các ngươi còn lao vào đánh nhau.
Đáng lẽ phải rút quân rồi chứ, còn ở đó đánh nhau làm gì?
Lúc này, Ma Thần Vương đó vội vàng truyền âm cho Ma Đế.
"Ma Đế, kế hoạch thành công rồi, nên rút quân thôi."
Hả???
Thế nhưng sau khi truyền âm qua, rất lâu vẫn không có ai trả lời, chỉ thấy hai tên Ma Đế giống như không nghe thấy, vẫn cứ mắt đỏ ngầu, một bộ dáng liều mạng.
Lúc này, Ma Thần Vương kia có chút không nhịn được nữa.
Giao chiến đến bây giờ tình hình thương vong đã sớm vượt quá dự kiến rồi, nếu còn tiếp tục đánh nữa, chắc chắn sẽ được chẳng bõ mất.
"Ma Đế, rút lui thôi."
"Mẹ nó, ta giết chết ngươi!"
Chỉ nghe Ma Đế giận dữ quát lên, hoàn toàn không để ý đến việc mình truyền âm.
Lập tức, Ma Thần Vương kia cũng chẳng màng đến gì nữa, liền đưa ra quyết định rút quân.
Theo kế hoạch, phát tín hiệu đi, đám Ma tộc bên ngoài năm Ma quật thấy vậy đều ào ào bắt đầu rút về Ma quật.
Còn tại chiến trường của hai tên Ma Đế, đám Ma Thần Vương sau khi bức lui đối thủ của mình, cũng đều tiến đến trước mặt hai tên Ma Đế.
"Đây là... ."
Thấy vậy, Vân Tiên Đài, Đông Phương Hồng cùng đám lão tổ các tộc vừa chạy tới đều ngẩn người ra.
Nhìn hai tên Ma Đế bị đám Ma Thần Vương ôm chặt lấy, mọi người đều nghi hoặc, chẳng lẽ lại nổi lên nội chiến?
Lúc này, Vân Tiên Đài và Đông Phương Hồng nói thật, cũng không dễ chịu gì.
Vừa rồi hai tên Ma Đế kia quả thực giống như phát điên, hai người bọn họ có thể cầm cự được đến giờ đã là vô cùng khó khăn rồi.
Nhất là Vân Tiên Đài, nếu không nhờ có tay phù triện và trận pháp kia, còn không biết có thể trụ nổi không.
Thương tích trên người không nhẹ nên giờ phút này cũng không dám tùy tiện ra tay nữa.
Chỉ thấy hai tên Ma Đế bị đám Ma Thần Vương ôm chặt lấy lúc này liên tục gầm rú.
"Thả ta ra, hôm nay bản đế nhất định giết chết hắn."
"Nhân loại ti bỉ, bản đế hôm nay thề giết ngươi."
"Ma Đế không thể đánh nữa, chúng ta cần hành động theo kế hoạch."
"Đúng vậy, Ma Đế nên lui thôi."
Kế hoạch đã định trước đó đâu rồi, đều bị các ngươi vứt ra sau đầu cả rồi? Kế hoạch đã định ra rồi mà không thực hiện là sao?
Đánh tới đánh lui thế nào lại lao vào đánh nhau thế này, bây giờ là lúc để giết người sao? Lại nói, chúng ta Ma tộc cũng đâu chiếm ưu thế gì.
Đối mặt với hai tên Ma Đế đang giận dữ, đám Ma Thần Vương ra sức khuyên giải.
Mãi mới khôi phục lại được lý trí, hai tên Ma Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vân Tiên Đài và Đông Phương Hồng, sát ý trong mắt đậm đặc đến cực hạn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận