Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 1378: Khuê Xà đuổi tới, ngươi không có. . . . . (length: 7977)

Đều đã truyền tin cho Khuê Xà, việc này nếu hắn còn chưa tới, thì mẹ nó hắn thật có thể để ta chết mất xác.
Lệ Huyết nghiến răng cố gắng chống cự, trong lòng chỉ có một niềm tin, đó là cố trụ đến khi Khuê Xà đuổi tới.
Nghe vậy, Thu Bạch Y không trả lời, chỉ là ra tay càng thêm tàn nhẫn.
Vừa nãy khi Lệ Huyết dùng Truyền Âm phù, Thu Bạch Y đã muốn ngăn cản, nàng biết rõ không thể để Lệ Huyết liên lạc được với Khuê Xà.
Nhưng tên này thà chịu thương cũng phải mạnh mẽ thi triển Truyền Âm Phù.
Chưởng vừa nãy của Thu Bạch Y, sở dĩ đánh thẳng vào ngực Lệ Huyết, cũng là vì hắn lo lắng Truyền Âm phù.
Nếu không với cách đấu cẩu thả đến cực hạn kia, muốn một chưởng trọng thương hắn là chuyện không thể nào.
Nhìn thế công càng thêm mãnh liệt của Thu Bạch Y, Lệ Huyết cười lạnh nói.
"Sao nào, cuống cuồng rồi? Ngươi thật sự cho rằng có thể giết ta trước khi Khuê Xà đuổi tới sao, Thu Bạch Y."
"Giờ mà ngươi chạy trốn, có lẽ còn có đường sống, nếu không đến lúc đó Bạch Tùng cốc bị hủy diệt, kết cục của ngươi cũng tự biết."
"Nhưng nếu ngươi trốn, những người khác ở Bạch Tùng cốc có thể sẽ chết thay cho ngươi."
"Từ nhỏ lớn lên ở Bạch Tùng cốc, ngươi nỡ bỏ lại tông môn sao?"
Nhìn thì có vẻ Thu Bạch Y chiếm hết thượng phong, nhưng trong lòng nóng nảy nhất vẫn là nàng.
Thêm vào đó Lệ Huyết không ngừng dùng lời lẽ quấy nhiễu, Thu Bạch Y càng thêm vội vàng xao động, thậm chí cũng bắt đầu không màng đến những chuyện khác.
Căn bản không phòng bị Lệ Huyết phản kích, một lòng chỉ tấn công mạnh vào Lệ Huyết.
Mà Lệ Huyết đúng thật là nhịn được, đối mặt với Thu Bạch Y trong trạng thái này, hắn vẫn nhịn được không hề mạo hiểm.
Thà cứ thế bị Thu Bạch Y áp chế hoàn toàn, cũng không cho nàng bất cứ cơ hội nào, đây là thật sự đã phát huy tối đa cái sự cẩu thả.
Ý nghĩ của Lệ Huyết rất đơn giản, chính là ổn.
Vốn vì Khuê Xà người điên này, để cục diện vốn yên ổn trở thành cái bộ dạng quỷ quái như bây giờ.
Cho nên hắn tuyệt đối không thể phạm sai lầm như vậy, hiện tại đối với Lệ Huyết, việc cần làm rất đơn giản, đó là kiên trì đến khi Khuê Xà quay lại, thì mọi thứ đều đã định.
Lẽ nào Thu Bạch Y có thể một mình chống lại hai người bọn họ?
Cho nên cho dù lúc này không còn chút mặt mũi nào, cho dù bị Thu Bạch Y áp chế rất khó chịu, Lệ Huyết vẫn cứ không hề dao động.
Coi như Thu Bạch Y cố ý lộ ra sơ hở, dụ mình, Lệ Huyết đều xem như không thấy, thờ ơ.
Lúc này đi cùng Thu Bạch Y lấy thương đổi thương, hoàn toàn không có ý nghĩa.
Thấy Lệ Huyết mãi không mắc mưu, Thu Bạch Y ngoài việc không ngừng tấn công mạnh, cũng không còn cách nào khác.
Hai người giao chiến, một canh giờ trôi qua, hai canh giờ trôi qua, Khuê Xà vẫn không xuất hiện.
Lệ Huyết trong lòng không yên, lẽ nào tên này nhận được Truyền Âm phù cũng không quan tâm? Đã điên đến mức này rồi?
Trong lòng Thu Bạch Y cũng hồ nghi, nhưng ngoài mặt lại cười lạnh nói.
"Xem ra Khuê Xà sẽ không đến cứu ngươi."
Đều mịa nó mấy canh giờ rồi, còn không thấy ai, Lệ Huyết bây giờ hận không thể giết chết tên Khuê Xà kia, đây đúng là cái hố lớn.
Mẹ nó một cục diện tốt đẹp, thật sự bị hắn biến thành cái bộ dạng quỷ quái này.
Hiện tại mình cũng đã truyền tin cho hắn trở về, mà vẫn không quay lại?
Bất quá trong lòng phẫn nộ, ngoài mặt Lệ Huyết vẫn mạnh miệng nói.
"À, ngươi thấy có khả năng sao?"
"Có khả năng hay không thì không biết, nhưng ngươi sợ là không trụ được đến lúc đó."
Hiện tại Thu Bạch Y chỉ hy vọng Khuê Xà có thể điên hơn một chút, tốt nhất đuổi theo cái chiếc tinh không chiến hạm kia một đường đến tận chân trời góc biển.
Như vậy nàng mới có đủ thời gian chém giết Lệ Huyết.
Hơn nữa, Diệp Trường Thanh cũng không có trên chiến hạm, nếu có thể dùng việc này dụ Khuê Xà rời đi, thì hiển nhiên là kết quả tốt nhất.
Đáng tiếc, sự tình thường không được như ý, ngay khi trong lòng Thu Bạch Y lại vừa nhen nhóm chút hi vọng, Lệ Huyết cảm thấy lúc tuyệt vọng, một tiếng hét lớn vang lên.
"Thu Bạch Y, ngươi muốn chết."
Nghe thấy tiếng này, mặt Thu Bạch Y trầm xuống, còn Khuê Xà thì mừng rỡ quá đỗi.
Đến rồi, mẹ nó ngươi cuối cùng cũng đến, biết ta và ngươi khổ như thế nào không.
Vì cố trụ đến khi Khuê Xà chạy đến, Lệ Huyết lúc này có thể nói là thê thảm vô cùng.
Toàn thân trên dưới đều đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
"Thu Bạch Y, ta đã nói ngươi không có cơ hội, Khuê Xà, cùng nhau... ... . Hả? ? ?"
Cho dù lúc này đã bị thương nặng, nhưng chỉ cần Khuê Xà quay về, Lệ Huyết trong lòng có lòng tin thay đổi cục diện.
Dù sao tình huống của Khuê Xà không giống như mình.
Chỉ là, khi Lệ Huyết cười lạnh nói xong với Thu Bạch Y, quay đầu nhìn về phía Khuê Xà, cả người hắn đều ngây người ra.
Chỉ thấy Khuê Xà trên người tuy không có vết thương nào, nhưng khí tức toàn thân lại suy yếu đến cực điểm, sắc mặt lại tái nhợt vô cùng.
Cái khí tức này, thật sự còn mịa nó không bằng Lệ Huyết.
Đây là đã đi làm cái gì vậy?
Nhìn Khuê Xà bộ dạng như muốn chết không sống, Lệ Huyết trực tiếp đờ người ra, ngươi mịa nó không phải đi đuổi tinh không chiến hạm sao?
..... tinh không chiến hạm? Đúng đúng đúng... ... . . . .
Đột nhiên ý thức được điều gì đó, Lệ Huyết cắn răng đến mức muốn nát cả hàm, không thèm để ý đến Thu Bạch Y ở bên cạnh, giận dữ quát.
"Khuê Xà, ngươi mịa nó lại dùng bí pháp đúng không."
Bộ dạng hiện tại của Khuê Xà, chắc chắn là dùng bí pháp để đuổi theo tinh không chiến hạm, mà lại có lẽ còn là loại không màng đến hậu quả.
Giờ phút này, Lệ Huyết chỉ muốn vạch đầu rắn ra, xem thử tên này rốt cuộc có não hay không.
Đến cả con heo còn biết người không thể đuổi kịp tinh không chiến hạm, dùng bí pháp cũng vô ích.
Ngươi mẹ nó là cường giả Đế Tôn cảnh, lại còn là thủ lĩnh một đám tinh phỉ, bao nhiêu năm nay chẳng lẽ không biết mấy cái bí pháp?
Biết rõ đuổi không kịp, còn cố dùng bí pháp, không màng hậu quả, làm cho mình thành cái dạng này, ngươi là não úng nước hay bị cửa kẹp vậy.
Vốn trông cậy vào Khuê Xà đến cứu mình, nhưng bây giờ nhìn lại, rốt cuộc ai cứu ai đây?
Đừng nhìn Lệ Huyết có vẻ càng thê thảm hơn, toàn thân đầy máu, nhưng nói không ngoa, tình huống của hắn bây giờ có lẽ còn tốt hơn Khuê Xà một chút.
Mặt Lệ Huyết triệt để đen lại.
Mà Thu Bạch Y trong lúc tuyệt vọng, lúc này cũng chú ý tới tình huống của Khuê Xà.
Đầu tiên là ngây người, lập tức khóe miệng nở một nụ cười lạnh.
Lại còn có chuyện tốt thế này à?
Vốn tưởng rằng Khuê Xà trở về thì mình hết cơ hội, nhưng bây giờ cái này đâu phải là không có cơ hội, cái này mẹ nó không phải mua một tặng một à?
Vốn chỉ giết Lệ Huyết cũng đã lời to rồi, hiện tại Khuê Xà ở trạng thái này, dường như có cơ hội giết một lần cả hai bọn họ ấy chứ.
Một lần giết chết cả Lệ Huyết và Khuê Xà, trước kia Thu Bạch Y không dám nghĩ đến, bây giờ xem ra, là mình đã đánh giá thấp rồi.
Kẽo kẹt kẽo kẹt... ... .
Một bên vang lên tiếng nghiến răng của Lệ Huyết, nghe vậy, Thu Bạch Y cười lạnh nói.
"Cơ hội không phải là đến rồi sao? Lại còn mua một tặng một."
"Thu Bạch Y, trả Diệp Trường Thanh cho ta."
Mà lúc này Khuê Xà, không hề ý thức được những vấn đề này, trong nhận thức của hắn, Diệp Trường Thanh đã chạy, mà biển sao mênh mông, hắn đi đâu mà tìm đây.
Oán hận chất đầy, hắn thế mà còn chủ động tấn công Thu Bạch Y...
Bạn cần đăng nhập để bình luận