Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 986: Khống chế Ma quật (length: 8027)

Mọi người đã ăn quen món ăn chế biến từ nguyên liệu của Ma tộc, cái vị ngon đó yêu tộc hoàn toàn không thể nào sánh bằng.
Cho nên, lần này tuy rằng trong trận chiến bắt được không ít nguyên liệu, nhưng vẫn là câu nói đó, nước đọng không chảy mãi được.
Vậy nên nhất định phải cân nhắc xem làm thế nào mới có thể duy trì sự phát triển lâu dài.
Lời Bạch Tổ nói khiến tất cả các Đại Đế lão tổ có mặt đều tán thành gật đầu, nhưng hiện tại, Ma tộc bên ngoài thành, trốn thì đã trốn, chết thì đã chết, bắt thì đã bắt, chẳng còn ai, chẳng lẽ phải đợi viện quân Ma tộc đến sao?
Nhưng nếu Ma tộc không tới thì sao bây giờ?
“Nếu chỉ ngồi chờ thì chúng ta quá bị động.” “Không sai, như thế chẳng khác nào đem quyền chủ động hoàn toàn giao vào tay Ma tộc, họ khi nào đến hoặc không đến, chúng ta đều không thể chắc chắn, cho nên không thể cứ chờ đợi như vậy.” “Vậy các ngươi có biện pháp nào tốt không?” “Ta thì có một ý nghĩ.” Dư Mạt lên tiếng, nghe vậy, ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn vào hắn, thấy thế, Dư Mạt cũng không nói nhảm, dứt khoát nói.
“Ma tộc muốn tiến vào Hạo Thổ thế giới phải thông qua Ma quật, vậy nên chúng ta chỉ cần khống chế Ma quật, đồng nghĩa với nắm giữ quyền chủ động, mà lại, cũng có thể ứng phó trước…” Khống chế Ma quật? Nghe xong lời này, mắt mọi người đều sáng lên, biện pháp này hình như được đó chứ.
Chỉ cần nắm giữ Ma quật trong tay, đến lúc đó khả năng thao tác sẽ lớn hơn nhiều.
“Có thể đấy, biện pháp này tốt.” “Ta đồng ý.” “Ta cũng đồng ý.” Ý tưởng này không tệ, các lão tổ rất nhanh gật đầu đồng ý.
Mấy ngày kế tiếp, các lão tổ bắt đầu sắp xếp công việc xuất phát.
Đến Ma quật đương nhiên không thể đi hết, hơn nữa, Thiên Hồng quan vẫn cần người trấn giữ.
Tuy rằng chỉ cần ở phía Ma quật không có gì, cũng sẽ không ai uy hiếp được Thiên Hồng quan, nhưng dù sao vẫn cần phải chắc chắn một tay.
Cho nên cần phải có người ở lại trấn giữ Thiên Hồng quan.
Về người này, đám Đại Thánh trưởng lão không ai muốn.
Họ đều biết, Diệp Trường Thanh cũng muốn cùng đi Ma quật, ở lại Thiên Hồng quan chẳng phải là không có cơm ăn.
Cho nên, từng người từng người đều tránh né được thì hay.
“Vậy thì, chiến lực của ta mạnh nhất, lẽ ra nên đi trấn thủ Ma quật.” “Nực cười, vậy kiếm thuật của ta còn vô song đây.” “Nếu cả hai người các ngươi đều mạnh như vậy, vậy thì trách nhiệm trấn giữ Thiên Hồng quan giao cho các ngươi.” “Hả???” “Ta lại thấy Trần trưởng lão làm việc ổn trọng, thích hợp trấn giữ Thiên Hồng quan.” “Nói bậy, lão phu gần đây đầu óc u ám, sợ là khó đảm đương được trách nhiệm này, hay là Vương sư đệ đến?” “Ta??? Ta... Gần đây ta hơi tẩu hỏa nhập ma, sợ làm lỡ việc lớn, hay là xem những người khác xem?” Một đám Đại Thánh trưởng lão của tam đại thánh địa, các tông chủ của các đại tông môn, không ai muốn trấn giữ Thiên Hồng quan.
Người này đến người kia đưa ra vô số lý do, vốn ý là triệu tập mọi người lại, thương lượng chuyện Thiên Hồng quan, nhưng nhìn đám Đại Thánh phía dưới người đẩy người nhường nhau, khóe miệng các lão tổ giật giật.
Hay thật, không ai muốn lưu lại Thiên Hồng quan?
Đây là một trong tam đại hùng quan của Nhân tộc, là cửa ngõ của Nhân tộc, địa vị quan trọng như thế, sao có thể không ai trấn thủ?
Cho dù là thời bình, Thiên Hồng quan vẫn phải có Đại Thánh lưu lại trấn giữ.
Đã không ai muốn thì chỉ có thể bọn họ ép buộc sắp xếp.
Đúng lúc các vị Đại Đế lão tổ chuẩn bị lên tiếng, Hồng Tôn đột nhiên đứng dậy nói.
“Sư tôn, đệ tử có lời muốn nói.” Hả???
Thấy là Hồng Tôn, Vân Tiên Đài sững sờ, tiểu tử này lại định giở trò gì đây? Nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu nói.
“Ngươi nói đi.” “Theo ý đệ tử, nguy cơ ở Thiên Hồng quan giờ đã giải, mà tam đại thánh địa mỗi người phụ trách một chỗ hùng quan, Thiên Hồng quan này nếu do Dao Trì thánh địa phụ trách thì lẽ ra phải do người Dao Trì thánh địa trấn giữ.” “Hồng đạo hữu nói lời này không sai.” “Ta đồng ý.” “Ta cũng đồng ý.” “Các ngươi đồng ý cái rắm, dựa vào cái gì mà muốn người của Dao Trì thánh địa chúng ta?” “Chẳng phải vì Thiên Hồng quan vốn dĩ là do Dao Trì thánh địa các ngươi phụ trách sao.” “Ta...ngươi…” Những lời của Hồng Tôn khiến đám Đại Thánh trưởng lão của Dao Trì thánh địa đều ngồi không yên.
Ngươi mịa nó nghe thử xem lời ngươi nói có phải tiếng người không? Chúng ta mịa nó cùng nhau một trận chiến, ngươi đối xử với chúng ta như vậy hả?
Đám Đại Thánh trưởng lão của Dao Trì thánh địa dung mạo xuất chúng, khí chất khác nhau, ánh mắt vô cùng oán hận nhìn chằm chằm Hồng Tôn.
Chỉ là với những ánh mắt nhìn này, Hồng Tôn hoàn toàn không để ý, nói đùa, ta Hồng Tôn làm gì quan tâm mấy ánh mắt này.
Mấy năm nay sống chung với Vương Thiết Thụ, tim của Hồng Tôn, đã sớm lạnh lẽo như kiếm trong tay.
“Cái này…” Lần này, ngay cả các vị Đại Đế lão tổ ngồi chủ tọa cũng có chút do dự, dù sao lời này nghe ra thì cũng có mấy phần đạo lý.
Trưởng lão của Dao Trì thánh địa ra sức phản đối, còn Đạo Nhất thánh địa và Vân La thánh địa thì vô cùng đồng ý.
Sau cùng, thực sự không còn cách nào, các lão tổ quyết định, vẫn là dùng biện pháp luân phiên.
Các vị Đại Thánh trưởng lão luân phiên thay đổi, như vậy mọi người đều có cơ hội được ăn cơm, hơn nữa, nguyên liệu nấu ăn lấy được ở phía trước cũng sẽ được đưa đến định kỳ.
Tuy không phải Diệp Trường Thanh tự làm, nhưng cũng có thể khiến mọi người được giải cơn thèm.
Đây là biện pháp công bằng nhất, thấy vậy, mọi người lúc này mới miễn cưỡng đáp ứng.
Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, nguyên liệu nấu ăn của Ma Thần trước đó cũng đã bị các lão tổ cùng Diệp Trường Thanh ăn hết.
Một ngày này, đại quân Nhân tộc thẳng tiến ra Thiên Hồng quan, theo kế hoạch trước đó, dưới sự chỉ huy của tam đại thánh địa, xông thẳng tới năm Ma quật.
Vị trí của Ma quật trước đó đã được xác định rõ, hơn nữa, Ma tộc này tựa như có ý định.
Năm Ma quật, cách nhau cũng không tính xa, hơn nữa còn hình thành thế góc kiềng nhau.
Có lẽ đây là để các tướng lĩnh Ma tộc ở Hạo Thổ thế giới Đệ Nhất Thế Giới, tiện cho việc tập hợp tốt hơn.
Bây giờ, ngược lại là thuận tiện cho phe Nhân tộc.
Theo ý các lão tổ, là ở giữa năm Ma quật, xây dựng một đại doanh của Nhân tộc.
Một mặt để làm hậu cần, nơi nấu ăn.
Giống như nhà bếp hay những địa điểm này thì được xây ở đây.
Còn nguyên liệu nấu ăn lấy được sau này cũng sẽ bảo quản ở đây.
Đi hai ngày đường, một bộ phận tu sĩ Nhân tộc đã đến vị trí dự định xây đại doanh, các lão tổ tế ra Linh thành.
Vài tòa Linh thành liên kết, rất nhanh đã tạo thành một tòa thành trì quy mô không nhỏ.
Tuy năng lực phòng ngự không thể so sánh với thành trì thực sự, nhưng nhìn cũng không tệ.
Ít nhất so với kiểu trời làm chăn, đất làm chiếu của Ma tộc thì khác một trời một vực.
Những tu sĩ Nhân tộc còn lại, thì chia nhau chạy tới năm Ma quật, trước khống chế lại, đồng thời bắt những nguyên liệu nấu ăn của Ma tộc xung quanh.
Tất cả tu sĩ Nhân tộc, đều theo kế hoạch mà hành động đâu ra đấy.
Mà ở bên ngoài một Ma quật, mười ma tu sống sót trở về, rất vất vả mới tìm được nơi này.
Nhìn thấy Ma quật ở phía xa, trên mặt mười ma tu không nhịn được lộ ra nụ cười kích động.
“Tìm được rồi, cuối cùng cũng tìm được rồi.” “Sau lưng đây chẳng phải là chỗ ở của thánh địa sao? Thật muốn đi thánh địa xem một chút.” “Cứ yên tâm đi, rồi một ngày sẽ được đi, chờ đánh bại Nhân tộc, chúng ta nhất định sẽ được Ma Thần đại nhân thừa nhận, đến lúc đó có thể đến thánh địa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận