Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc - Chương 669: Trong cung gặp nhau (length: 7984)

Một tiếng cha nuôi, cái tên quản sự thái giám kia đối với Thẩm Tiên thái độ rõ ràng đã khác.
Nhưng đối với điều này, mọi người cũng chẳng thể nào ghen tị, ngươi có thể mặt dày như thế sao?
Rất nhanh chóng được sắp xếp ở lại, Thẩm Tiên đương nhiên là ở nơi tốt nhất, phòng riêng một mình, những người khác thì bốn người một phòng.
Bất quá, nói về hưởng thụ thoải mái nhất thì vẫn là Diệp Trường Thanh.
Ngự thiện phòng ngày thường vốn chẳng mấy ai lui tới, mà lại diện tích không nhỏ, lúc này Diệp Trường Thanh đang nằm dài trên ghế, vừa được Bách Hoa tiên tử hầu hạ, vừa ăn Chu Vũ làm điểm tâm nhỏ, cuộc sống quá đỗi nhàn nhã.
Một đêm trôi qua êm đềm, sáng sớm hôm sau, trong hoàng cung bắt đầu công việc bận rộn, cung nữ, thái giám mỗi người quản lý chức vụ của mình, từng bước thực hiện các công việc.
Triệu Chính Bình bọn người tự nhiên là lo những việc lặt vặt bên ngoài.
Tuy nói là đi dâng lễ, quản sự thái giám cũng cho bọn họ chút ưu đãi, nhưng hiển nhiên không thể giống như Thẩm Tiên một bước lên mây.
"Đi thôi tiểu tử, ta dẫn ngươi đi gặp Hoa quý phi."
Sắp xếp xong việc cho Triệu Chính Bình đám người, quản sự thái giám quay sang nói với Thẩm Tiên, nghe vậy, Thẩm Tiên cung kính gật đầu.
"Ngươi nhớ kỹ, đến cung của Quý phi phải lanh lợi, cái gì nên biết cái gì không nên biết đều phải hiểu, đầu óc luôn phải tỉnh táo, gặp khó khăn gì thì nhớ đến liên hệ với ta."
"Vâng, cha nuôi."
"Ừm..."
Trên đường còn cẩn thận nhắc nhở Thẩm Tiên, nhìn hai người đi xa, Triệu Chính Bình và Vạn Tượng đang giặt quần áo nhìn nhau.
Vạn Tượng còn lẩm bẩm.
"Hay là ta cũng nhận một người cha nuôi nhỉ?"
"Ngươi nói gì?"
"Không có."
Bảo Vạn Tượng gọi, hắn thật sự không gọi được.
Thoáng chốc đã ba ngày trôi qua, trong ba ngày này, mọi người Đạo Nhất tông đều lục tục tiến cung.
Người thì làm thái giám, kẻ làm cung nữ, dù sao thì thủ đoạn cũng đủ kiểu.
Lúc này đi trong cung, sư huynh đệ sẽ còn ngẫu nhiên gặp nhau, mọi người đều giữ vẻ không quen biết nhau.
Bây giờ, e là trừ Lâm Lạc Trần ra thì các đệ tử còn lại đều đã vào hoàng cung rồi, chỉ chờ Tề Hùng bọn họ ra lệnh một tiếng.
Về chuyện trà trộn tốt nhất thì vẫn là Thẩm Tiên.
Trước có một câu cha nuôi, trực tiếp một bước lên mây, sau đó được sắp xếp bên cạnh Hoa quý phi, cũng không biết tiểu tử này làm cách nào mà nhanh chóng được Hoa quý phi yêu thích, hết mực coi trọng.
Bây giờ đã là tổng quản trong cung Quý phi.
"Thẩm Tiên sư đệ vậy mà đã gặp Đại Uyên hoàng đế."
Ban đêm, Triệu Chính Bình mấy người tụ tập trong phòng nói chuyện.
"Thì còn cách nào, ngươi cũng đi bái một ông cha nuôi xem sao?"
"Không vội, cứ chờ lệnh của tông chủ và sư phụ đã."
Triệu Chính Bình nhếch mép, ta bái cái rắm, muốn bái thì đã bái từ lâu rồi.
Chỉ là rất nhanh, hắn lại nhíu mày.
"Sao Từ Kiệt tiểu tử này mãi không có tin tức gì, rốt cuộc hắn có vào cung chưa?"
"Theo lý thì, với bản lĩnh của Từ Kiệt sư huynh, hẳn là vào cung từ lâu rồi chứ."
"Ta cũng nghe vậy, nhưng vẫn chưa có tin tức gì về Từ sư đệ."
"Lạ thật."
Lúc này, ngoài Lâm Lạc Trần và Từ Kiệt, những người khác đều đã xác định vào cung.
Vốn dĩ Từ Kiệt là người không có khả năng gặp vấn đề nhất, nhưng bây giờ lại chậm chạp không có tin tức, khiến ngay cả Triệu Chính Bình cũng cảm thấy kỳ lạ, rốt cuộc tiểu tử này đang làm cái gì?
Chẳng lẽ lại đi câu lan nữa sao?
Nhưng nghĩ lại thấy không thể, tiểu tử này tuy không đáng tin nhưng tuyệt đối không phạm sai lầm trong đại sự.
"Tiếp tục để ý thêm xem sao."
"Vâng."
Mọi người đều quan tâm đến tung tích của Từ Kiệt và Lâm Lạc Trần, còn sáng sớm ngày thứ hai, Thẩm Tiên theo Hoa quý phi đến chỗ thái hậu thỉnh an.
Đến khi mặt trời sắp lặn mới đi, chủ yếu là vì mối quan hệ giữa Hoa quý phi và thái hậu rất căng thẳng, hơn nữa, hậu cung Đại Uyên đế quốc bây giờ không có hoàng hậu.
Mấy vị Quý phi đều nhìn chằm chằm vào vị trí này, trong đó, Hoa quý phi rất được hoàng đế sủng ái, tự nhiên là người có khả năng tranh đoạt lớn nhất.
Nhưng thái hậu hết lần này tới lần khác lại không thích Hoa quý phi, mà muốn đỡ một vị Quý phi khác lên ngôi, cho nên mối quan hệ giữa hai người có thể đoán được.
Chỉ là những công việc bên ngoài này vẫn phải làm thôi, dù có không thích thế nào, thì thỉnh an vẫn phải đi.
Chỉ dẫn theo một mình Thẩm Tiên tiến vào tẩm cung của thái hậu, vừa đi, Hoa quý phi vừa nhỏ giọng dặn dò.
"Lát nữa vào trong không cần lên tiếng, cứ theo lễ nghi mà làm, thái hậu hỏi gì, ngươi cũng không cần trả lời, nhưng nhớ kỹ không được chống đối."
"Nương nương yên tâm, tiểu nhân hiểu."
"Ừm."
Rất nhanh hai người đã đến đại điện, thái hậu đã ngồi trên ghế chủ tọa, Hoa quý phi cung kính hành lễ, còn thái hậu chỉ nhàn nhạt đáp lời.
Ngay lập tức ánh mắt liếc qua Thẩm Tiên phía sau, cười lạnh nói.
"Quý phi nương nương đây là tìm được người mới rồi sao?"
"Chỉ là một tên thái giám thiếp thân mà thôi."
"Ngẩng đầu lên."
Nghe thấy lời này, Thẩm Tiên chỉ có thể bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, nhưng nhìn một cái, cả người Thẩm Tiên trực tiếp ngây ra.
Không phải vì thái hậu, mà là vì một thanh niên bên cạnh thái hậu, mẹ nó chẳng phải là Từ Kiệt sao? Sao hắn lại ở trong cung thái hậu?
Hai người bốn mắt nhìn nhau, vì Thẩm Tiên vừa cúi đầu nên Từ Kiệt không nhận ra.
Lúc này hai người mắt chạm mắt, trong lúc nhất thời đều có chút mờ mịt, tình huống là sao đây?
Còn thái hậu, ngược lại không phát giác được gì, tùy ý quan sát một lượt, bình thản nói.
"Lớn lên trông cũng được, nhưng quy củ trong cung phải học cho tốt, không muốn đến khi chết còn không biết vì sao."
"Dạ, tiểu nhân hiểu."
Đây là mượn Thẩm Tiên để đánh Hoa quý phi đây mà, Thẩm Tiên liền vội vàng cúi đầu nói.
Bây giờ hắn chẳng bận tâm thái hậu với Hoa quý phi thế nào, chỉ thắc mắc tại sao Từ Kiệt lại ở đây?
Hắn cũng là ứng chiêu làm thái giám vào cung ư? Nhưng tại sao lại bị phân đến cung của thái hậu?
"Được rồi, không có chuyện gì thì lui ra đi."
Không trực tiếp nổi xung đột, thái hậu phất tay, ra hiệu cho Hoa quý phi đi được.
Thẩm Tiên nhân lúc xoay người thì len lén nháy mắt với Từ Kiệt, chỉ thấy sau khi đứng dậy, Từ Kiệt vội vàng tiến lên đỡ, mà khi hai người tiếp xúc, thái hậu rõ ràng lộ vẻ đào hoa.
Không ổn, hai người này tuyệt đối có gian tình...
Chỉ nhìn một cái đã thấy có vấn đề, rất nhanh, một suy đoán kinh người xuất hiện trong lòng Thẩm Tiên.
Mẹ nó chẳng lẽ Từ Kiệt đã làm gì đó với thái hậu sao? Mẹ nó nhân tài thật.
Sao cũng không nghĩ tới, Từ Kiệt vậy mà có thể tàn bạo đến mức này.
Trên đường trở về tẩm cung Hoa quý phi, Thẩm Tiên tìm cơ hội, để Triệu Nhu mang tin tức của Từ Kiệt đến cho Triệu Chính Bình bọn họ.
Triệu Nhu bây giờ là cung nữ, đương nhiên không thể so với Thẩm Tiên, nhưng vì lệ thuộc Hoa quý phi nên hai người vẫn có không ít cơ hội gặp lại.
Ai bảo Thẩm Tiên bây giờ là tổng quản thái giám của Hoa quý phi.
Vào đêm, Triệu Chính Bình bọn người nhận được tin của Từ Kiệt, cả đám đều lộ vẻ cổ quái, tẩm cung của thái hậu ư?
"Từ sư đệ quả thật là..."
Vạn Tượng há hốc miệng, nhất thời có chút không biết nên nói gì.
Vốn cho rằng Thẩm Tiên đã là rất mạnh rồi, không ngờ Từ Kiệt này còn mạnh hơn, trực tiếp mịa nó làm tới chỗ của thái hậu, lại còn im hơi lặng tiếng, không hề báo trước.
"Bây giờ chỉ còn Lâm sư muội."
Lắc đầu, Triệu Chính Bình lên tiếng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận