Độc Bộ Thành Tiên

Chương 994: Liệp sát yêu thú

Một ngày nọ, trên bầu trời xanh thẳm, tiếng gió hiu hiu, Lục Tiểu Thiên ngừng lại bên trên một hòn đảo, sóng biển không ngừng vỗ bờ, dưới ánh mặt trời làm tóe lên những bọt nước như từng mảnh trân châu vỡ vụn.

Lục Tiểu Thiên phóng mắt nhìn ra xa, linh khí nồng đậm trên mặt biển xa xa giống như gió lốc, chuyển động theo vầng mây. Mấy con yêu cầm bay lượn bay trên không ngừng lao xuống săn bắt, có tứ đến lục giai, ngẫu nhiên cũng có yêu cầm cấp Kim Đan kỳ bay ngang qua.

Loáng thoáng phía xa xa vẫn còn có mấy chục hòn đảo phân bố dày đặc.

Lục Tiểu Thiên dùng một tấm lưới nhỏ bao trùm phạm vi mấy trượng lòng biển bên dưới cách hòn đảo hắn đang đứng vài dặm, sau đó ném vào bên trong vài viên Huyết Tham hoàn.

Huyết Tham hoàn muốn hoàn toàn tan hết trong biển cũng cần thời gian mấy canh giờ, cho nên phải cố định nó lại một nơi, không để cho nước biển xua đi nơi khác. Mấy chục canh giờ sau, sẽ đủ để hấp dẫn yêu thú cấp Kim Đan kỳ trong phương viên mấy trăm dặm về đây.

Sau khi bố trí xong Huyết Tham hoàn, Lục Tiểu Thiên liền khoanh chân ngồi đả tọa, phân ra một đạo nguyên thần quan sát động tĩnh bốn phía xung quanh, mấy nguyên thần còn lại thì vẫn cứ tiếp tục việc tu luyện, uẫn dưỡng, nghiên cứu hằng ngày.

Đại khái sau nửa nén hương thời gian, hai mắt Lục Tiểu Thiên đột ngột mở ra, trên biển có mấy đầu yêu thú lớn nhỏ bất đồng đang vội vàng lao về phía vị trí có Huyết Tham hoàn.

Khi Lục Tiểu Thiên vừa định hành động thì ầm một tiếng, mặt biển vọt lên một con sóng lớn cao hơn mười trượng, chính là do mấy con yêu thú đang lao tới tranh giành Huyết Tham hoàn mà tàn sát lẫn nhau.

"Cũng coi như tiết kiếm được chút sức lực cho mình, không cần phải động thủ phiền phức như vậy." Khóe miệng Lục Tiểu Thiên khẽ cong lên, tự lẩm bẩm một mình.

Chốc lát sau, đã có một đầu thất giai yêu Hà (Tôm) không địch lại, thân thể bị xé rách, chỉ còn lại nguyên thần hốt hoảng bỏ chạy.

Thân hình Lục Tiểu Thiên khẽ động, liền nhảy vào trong biển, cong ngón tay bắn ra, Câu Hồn võng liền nhanh chóng bao phủ nguyên thần của yêu Hà, nhanh chóng phong ấn nó vào trong bình.

Ngoài ra cũng có hai con đang đại chiến tới thời khắc mấu chốt, Lục Tiểu Thiên vừa định có động tác tiếp theo thì xung quanh lần nữa vang lên một tiếng nổ lớn, mơ hồ có mấy đầu yêu vật đủ chủng loại đang điên cuồng lao tới chỗ này.

Chỉ riêng yêu thú cấp Kim Đan kỳ cũng đã có hơn một trăm mấy chục con, Lục Tiểu Thiên bị dọa cho nhảy dựng. Số lượng nhiều như vậy hoàn toàn vượt qua phạm vi thừa nhận của hắn. Lục Tiểu Thiên mặc kệ hai đầu yêu thú đang tàn sát nhau, thân hình nhanh chóng lao ra khỏi mặt biển. Lúc này vẫn còn có một con yêu ngư toàn thân một màu đen, với cái đầu lớn mọc đầy răng nanh sắc nhọn cũng lao theo, há to cái miệng cắn về phía Lục Tiểu Thiên.

"Tìm chết." Lục Tiểu Thiên cảm thấy có chút tức giận quát lên. Vốn hắn bố trí cạm bẫy, là muốn dụ đám yêu thú tới, không nghĩ rằng suýt tí nữa bản thân cũng rơi vào trong đó. Nhưng con yêu ngư này chỉ có bát giai mà dám đuổi giết hắn, thì thật quá coi thường hắn rồi. Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên vẻ sắc bén, một thanh phi kiếm lao ra khỏi tay áo, đâm xuyên qua miệng đầu yêu ngư này. Con yêu ngư màu đen đó hét thảm rồi rơi thẳng xuống mặt biển. Thi thể rất nhanh đã bị những yêu thú khác ăn sạch sành sanh, trong nháy mắt chỉ còn lại một bộ xương cá nổi bồng bềnh trên mặt nước.

Trên mặt Lục Tiểu Thiên tái xanh, ngay cả nguyên thần của đầu yêu ngư màu đen này cũng không kịp thu lấy, liền quay lưng chật vật chạy đi.

Sau khi bay đi hơn mười dặm, Lục Tiểu Thiên quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy phiến hải vực đó đã có gần hai trăm đầu yêu thú cấp Kim Đan kỳ tranh giành Huyết Tham hoàn. Tăng nhiều thịt ít, không ít yêu thú đã bắt đầu chiến đấu tàn sát lẫn nhau. Còn đám đê giai yêu thú tuy rằng cũng bị hấp dẫn tới, nhưng chỉ dám ở vùng hải vực xa xa bơi qua bơi lại, không dám tiếp cận quá gần trung tâm nơi tranh giành của đám yêu thú Kim Đan kỳ. Chỉ cần hơi không cẩn thận thì kết cục chính là thi cốt không còn.

"Xem ra mình đã bỏ quá nhiều Huyết Tham hoàn vào đó rồi."

Lục Tiểu Thiên lau mồ hôi hột. Vấn đề có thể là do hắn bỏ hơi nhiều Huyết Tham hoàn vào, ngoài ra còn do bản thân đã đánh giá thấp số lượng yêu thú ở xung quanh hải vực này rồi.

Cả tòa Đan Vương thành, nơi tụ tập của vô số Luyện Đan Sư. Ngoại trừ mật độ linh khí nồng đậm xếp vào hàng thứ nhất ở Lam Ma hải vực, còn có không ít khí tức linh đan liên tục tiết ra ngoài, hấp dẫn lượng lớn yêu thú tập trung về gần Đan Vương thành, cũng là điều hoàn toàn đương nhiên.

Ngay cả trên vô số hòn đảo trong phạm vi mấy vạn dặm xung quanh Đan Vương thành, cũng hấp dẫn vô số yêu thú tới dừng chân. Số lượng yêu thú này quả thật là giết mãi không hết, giết xong một đợt lại có một đợt khác lao tới. Ngay cả tu sĩ Nhân tộc, muốn dừng chân trên những hòn đảo này cũng khó. Đám Hải Giải (Cua biển), Hải Tri Chu (Nhện biển), còn có rất nhiều linh cầm, đều chọn dừng chân ở những hòn đảo xung quanh Đan Vương thành này.

Số lượng tu sĩ Nhân tộc chung quy cũng không thể nào so sánh được với yêu thú, nếu không phải tu sĩ đại năng của Nhân tộc có thể diệt sát yêu thú cấp Nguyên Anh kỳ, Nhân tộc ở phụ cận Đan Vương thành cũng sẽ nửa bước khó đi.

Có được kinh nghiệm thất bại vừa rồi, Lục Tiểu Thiên rất nhanh đã điều chỉnh lại sách lược, chỉ dùng một viên Huyết Tham hoàn. Quả nhiên, số luọng yêu thú bị hấp dẫn tới bị giảm đi rất nhiều, chỉ có mười mấy đầu yêu thú cấp Kim Đan kỳ, trong đó có hai đầu là cửu giai. Lục Tiểu Thiên cũng không cần vận dụng Hạo Âm hồ lô, vì thời gian mười mấy con yêu thú này bị hấp dẫn tới cũng có chút chênh lệch, như vậy cũng đủ để cho Lục Tiểu Thiên dọn dẹp những con đã tới trước rồi.

Thi thể từng đầu yêu thú to lớn bị Lục Tiểu Thiên thu lấy, nguyên thần tinh phách của bọn chúng của bị hắn lần lượt thu vào trong bình phong ấn lại.

Lượng lớn tinh huyết yêu thú như nước chảy vào trong biển, hấp dẫn không ít yêu Sa (cá mập), yêu Ngạc (cá Sấu) hung hãn tới nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận