Độc Bộ Thành Tiên

Chương 225: Hàn Mông Chu

"Nhanh, mau lui lại!" Bốn tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Nghiêm gia và Hồ gia trong đó chỉ có một người là Trúc Cơ trung kỳ vốn đã xông tới trước, đối diện với số lượng Hàn Mông Chu như vậy căn bản không phải là đối thủ. Người đi đầu là Nghiêm Minh thân hình càng vội vàng lui lại, trong lòng vô cùng sợ hãi đồng thời cũng có mấy phần may mắn. Đám tu sĩ Luyện Khí kỳ đó tốc độ không nhanh như y, có đám Luyện Khí kỳ này ngăn ở phía trước, có lẽ cũng có thể làm trì hoãn nhất định tốc độ của Hàn Mông Chu. Đợi cao thủ Trúc Cơ kỳ khác của gia tộc tới đây liên thủ, ổn định trận cước giết chết đám Hàn Mông Chu này cũng không phải là vấn đề gì khó khăn.

Chỉ bất quá tiến triển của sự tình luôn luôn ngoài dự kiến của mọi người, càng nhiều những con Hàn Mông Chu nhỏ hơn giống như nước thủy triều tuôn ra. Dưới tình huống mấy tên cao thủ Trúc Cơ kỳ bọn họ cũng đều kinh hoảng lui lại, tu sĩ Luyện Khí kỳ càng không hề có chiến ý, tranh nhau chen lấn lui về sau. Mấy con Hàn Mông Chu màu đen thân hình to lớn vung tám cái chân dài ra, tốc độ cũng không hề chậm hơn tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Tám cái chân đó cứng như là kim loại, là vũ khí tốt nhất, mà trên thân Hàn Mông Chu trưởng thành còn tán phát ra từng trận hàn khí cũng là một thứ vũ khí lợi hại. Tu sĩ Luyện Khí kỳ tiếp xúc gần một chút liền toàn thân bị đông cứng, đây chỉ là một trường đồ sát, căn bản không hề có chút trì hoãn tốc độ của Hàn Mông Chu.

"Đại ca, làm sao bây giờ?" Lữ Huy nhìn bầy Hàn Mông Chu như thủy triều lao đến kinh hoảng không thôi. Chớp mắt đã có hơn trăm người bị chúng nó bao phủ, bị mấy con Hàn Mông Chu vây công xẻ thịt, thi cốt không còn, thảm cảnh như vậy khiến cho mọi người đều lông tóc dựng đứng.

"Có thể làm sao nữa, tự nhiên là lui lại, càng nhanh càng tốt." Lữ Phong cũng run lẩy bẩy, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng kinh hoảng lui lại, thì y còn có thể có biện pháp nào.

"Đám Hàn Mông Chu này tuy rằng đáng sợ, bất quá chỉ cần mấy đại gia tộc lấy lại tinh thần, vẫn có thể giết hết chúng nó. Chúng ta trươc tiên lui lại, nhưng cũng không thể lui tới sau cùng. Nếu không đám tiền bối Trúc Cơ kỳ chạy tới chi viện vì ổn định lại trận thế, rất có khả năng sẽ giết chết vài người để chấn nhiếp chúng tu sĩ đang triệt thoái. Chúng ta nên chiếm trước một chỗ tốt, để có thể ứng chiến với đám Hàn Mông Chu sau này." Lục Tiểu Thiên nhìn thấy hai người mất hết chủ ý, hắn vẫn còn phải dựa vào hai huynh đệ này để đi tìm Hỗn Nguyên Đạo Tàng, tự nhiên không hy vọng bọn họ lúc này sẽ xảy ra chuyện gì.

Bầy Hàn Mông Chu khí thế dâng cao. Trái lại tu sĩ ba đại gia tộc dưới sự dẫn đầu của tu sĩ Trúc Cơ kỳ lui lại, sĩ khí mất sạch, liên tiếp bại lui. Mà Nghiêm Minh cũng bởi vì là người lao ra trước nhất, lúc này càng trực tiếp phải thừa nhận áp lực do mấy con cao giai Hàn Mông Chu gây nên. Cái chân thô to của Hàn Mông Chu liên tiếp vung lên, Nghiêm Minh cũng vung pháp khí lợi phủ của bản thân lên, liên tiếp ngăn lại mấy đòn tấn công của bọn chúng. Nhưng đối mặt với ba con cao giai Hàn Mông Chu lao thẳng tới liên tiếp công kích, nhất thời cũng có chút ứng phó không xuể, người phía sau lại cứu viện không kịp. Thừa dịp Nghiêm Minh sơ hở, một con Hàn Mông Chu phun ra một đạo tơ nhện màu đen quấn lấy hai chân của y.

Dù cho Nghiêm Minh đã là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, lúc này cũng nhịn không được mà kêu lên sợ hãi. Song quyền nan địch tứ thủ, trong bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ bọn họ, có hai người là thuộc về gia tộc khác. Lúc này trong sự truy sát của bầy Hàn Mông Chu, làm sao có thể vì y mà liều mạng với Hàn Mông Chu trong hiểm cảnh như vậy. Tuy rằng vẫn không hề trực tiếp bỏ chạy, dưới tình huống sinh tử, đối mặt với bầy Hàn Mông Chu đang điên cuồng lao tới, chỉ cần một thoáng chần chừ cũng sẽ tạo thành khác biệt sinh tử trong nháy mắt.

Trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, một cái chân thô to đã đâm xuyên qua bụng tên tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ Nghiêm Minh. Và trong nháy mắt, Nghiêm Minh cũng đã bị đông thành một khối băng lớn, ngay cả nguyên thần cũng bị giam giữ bên trong đó.

Cái chết của Nghiêm Minh càng tăng thêm sự khủng hoảng trong lòng mọi người, bất quá cũng may hoảng loạn bên này đã kinh động tới sự chú ý của chủ lực ba đại gia tộc. Mười mấy đạo nhân ảnh bay tới, dẫn đầu chính là Nghiêm Thiết Lâm, Lữ Điền Lâm hai đại cao thủ. Dưới sự dẫn dắt của hai người, hơn ngàn tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng lần lượt giết ngược trở về.

Mới tiến vào hang đá ngầm không bao lâu đã tổn thất mất một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ thực lực cao thâm như Nghiêm Minh. Nghiêm Thiết Lâm thân là gia chủ càng thêm bạo nộ dị thường. Lão dẫn đầu xung trận, Hoàng Viên thương trên thân có hoa văn cổ phác trong tay lão quét ngang, mười mấy tên tu sĩ Luyện Khí kỳ bởi vì kinh hoảng mà lui lại liền bị chém ngang hông thành hai đoạn.

"Tất cả mọi người, theo ta tru sát yêu thú, nếu còn có người thối lui, giết không tha!"

Âm thanh như sấm sét chấn cho màng nhĩ mọi người phát run, đám người còn chưa lấy lại tinh thần. Nghiêm Thiết Lâm một thương đã đâm vào một cái chân nhện thô to. Trúc kỳ hậu kỳ Nghiêm Thiết Lâm nén giận xuất thủ, thương mang sắc bén đánh gãy một cái chân thô to của Hàn Mông Chu. Thân hình to lớn của Hàn Mông Chu càng trực tiếp bị văng ra sau bay xa hơn mười trượng.

"Giết!" Cao giai Hàn Mông Chu bị uy thế bị Nghiêm Thiết Lâm và mười mấy cao thủ ngăn trở, dũng khí của số lượng tu sĩ Luyện Khí kỳ đông đảo tự nhiên cũng mạnh lên, cùng đê giai Hàn Mông Chu tác chiến cũng không hề sợ sệt. Trước đó chạy trối chết, cũng là vì với thực lực của bọn họ căn bản không có cách nào cùng chiến đấu với cao giai yêu thú mà thôi.

"Lục đạo hữu, may mắn ngươi nhắc nhở kịp thời, nếu không mấy người chúng ta chỉ sợ không chết dưới sự tấn công của bầy Hàn Mông Chu, đoán chừng vừa rồi cũng bị Nghiêm gia gia chủ một thương càn quét tiêu diệt."

Lúc này phía sau lưng Lữ Huy còn có chút ớn lạnh, bởi vì thời điểm trước đó phát hiện linh vật, bọn họ cũng không hề xúc động, cũng không có xông lên tham gia náo nhiệt, vốn là đứng ngay phía sau cùng của đội ngũ. Nếu như vừa rồi toàn lực đào tẩu, trốn được nhanh nhất khẳng định sẽ là mấy người bọn họ. Nhưng bây giờ, mười mấy người trốn ở trước nhất đều bị Nghiêm Thiết Lâm tức giận giết lấy làm gương, nếu không phải Lục Tiểu Thiên đã nhắc nhở kịp thời, chỉ sợ hiện tại ngã trên mặt đất chính là hai người huynh đệ bọn họ rồi.

"Không sai, ngẫm lại thật đúng là nguy hiểm cực kì." Lữ Phong xưa nay bình thường đều gan lớn, lúc này cũng chảy mồ hôi lạnh cả người.

"Có hơn mười tiến bối Trúc Cơ kỳ ngăn ở phía trước, những Hàn Mông Chu này đã không còn đáng sợ nữa. Bất quá cũng cần phải cẩn thận ứng đối, mấy ngàn con Hàn Mông Chu, cũng không phải là chuyện đùa." Lục Tiểu Thiên nhàn nhạt nói.

"Lục đạo hữu đừng lo lắng, ba người chúng ta cùng tiến cùng lui, chỉ cần không bị lợi ích trước mắt che đậy , bình thường sẽ không xuất hiện nguy hiểm quá lớn." Lữ Phong nói, chỉ cần không gặp được những con cao giai Hàn Mông Chu kia, y vẫn có lòng tin ứng đối được. Dù cho đê giai Hàn Mông Chu thực lực không tầm thường, nhưng linh trí lại kém hơn cao giai Hàn Mông Chu không ít. Huống chi những tu sĩ như bọn họ còn có đan dược chữa thương, bổ sung pháp lực, linh thạch các loại, thủ đoạn không phải đê giai Hàn Mông Chu có thể sánh bằng.

Lúc này một khi nguy hiểm lớn nhất đã được giải trừ, lượng lớn tu sĩ Luyện Khí kỳ liền giết ngược trở lại. Dù sao vật liệu trên thân Hàn Mông Chu và yêu đan của nó cũng là giá trị không tầm thường, giết chết một con cũng có thể kiếm được một khoảng không nhỏ.

Lục Tiểu Thiên và Lữ Phong, Lữ Huy hai người đứng theo hình tam giác, không ngừng thay đổi người đứng ở phía trước, sau đó lại thay phiên nhau lui lại nghỉ ngơi. Mặc dù không có tranh giành lao tới trước, bất quá loại phương thức phối hợp này tương đối ăn ý, tốc độ đánh giết Hàn Mông Chu ngược lại còn nhanh hơn mấy tên tu sĩ Luyện Khí kỳ đại viên mãn khác.

Lục Tiểu Thiên một bên cùng đê giai Hàn Mông Chu tác chiến, đồng thời cũng quan sát cảnh chiến đấu của Nghiêm Thiết Lâm và những tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia với cao giai Hàn Mông Chu. So sánh với cao giai Hàn Mông Chu, tu sĩ Trúc Cơ kỳ tam đại gia tộc chiếm số lượng ưu thế tuyệt đối, đằng sau Lữ gia gia chủ Lữ Điền Lâm cũng đã gia nhập và vòng chiến, một cây thiết quải trượng màu đen vung lên trông vô cùng dũng mãnh uy lực, uy thế không ngờ không hề thấp hơn cây Thổ hệ trường thương của Nghiêm Thiết Lâm. Lúc hai người hợp lực vây giết một đầu thất giai Hàn Mông Chu duy nhất, mấy con tứ giai đến lục giai Hàn Mông Chu khác, tương đương với Trúc Cơ trung kỳ cũng bị hơn mười tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ vây giết hầu như không còn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận