Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1155: Minh Giản U thủy

Đối với cuộc hỗn chiến giữa Vọng Nguyệt tu tiên giới và Chiến Nguyệt minh, Chiến Nguyệt minh đã bị tổn thất nặng nề ở trung tuyến, nhưng lại giành được một số lợi thế nhất định ở mặt trận phía Đông và phía Tây. Tiếp sau đó khu trung tuyến lại bạo phát ra mấy lần đại chiến, mỗi lần Lục Tiểu Thiên xuất chiến đều có được một số thu hoạch, chỉ là so với thu hoạch của lần đầu tiên thì kém rất xa.

Dù sao thì Chiến Nguyệt minh cũng đã tái bố trí lại trận tuyến, và mỗi lần Lục Tiểu Thiên đều phải đối mặt với sự liên thủ của rất nhiều tu sĩ Kim Đan kỳ, đương nhiên không còn có thể quét ngang tứ phương như trước. Tuy nhiên, chiến thuyền của Chiến Nguyệt minh thì lại phải chịu tổn thất vô cùng nặng nề. Khi phía trên không trung dần dần bị Vọng Nguyệt tu tiên giới khống chế, tình hình bắt đầu thay đổi theo chiều hướng có lợi cho họ.

Mà lúc này, ngoại trừ trận chiến khốc liệt ở Thiên Kiếm sơn, một mối nguy cơ tiềm ẩn khác cũng đang không ngừng tích tụ.

Trong Vọng Nguyệt sơn mạch, một luồng hắc khí u ám đột nhiên bộc phát, dường như đã phá vỡ một loại hạn chế nào đó. Cả vùng sơn mạch vốn đang tràn ngập linh khí, từ một vùng đất thấp làm trung tâm, khí tức u ám chậm rãi lan tràn ra bốn phía.

"Không xong, cấm chế đã bị phá vỡ!" Lúc này, một lão giả đội một cái mũ màu xám và một người trung niên hán tử mặc y phục màu nâu lộ ra đôi cánh tay cường tráng phá không lao tới.

Lão giả đội mũ xám là thái thượng trưởng lão của Ô thị bộ lạc, mà trung niên hán tử lại là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới tấn giai của U Nhất Thanh Phượng tông trong Thiên Khung giới.

Chuyện này phải bắt đầu nói đến mấy ngày trước, khi Lục Tiểu Thiên vừa trở về Linh Tiêu cung.

Lúc ấy, khi Lục Tiểu Thiên về tới sơn môn Linh Tiêu cung, vừa trở thành tân nhậm cung chủ, đã liên lạc được với Trần Hạc Niên. Hắn liền nói cho Trần Hạc Niên biết về tình hình bên trong Quỷ động kia. Cùng với việc bản thân tận mắt chứng kiến kiếp nạn ngàn năm của Cự Thạch nhất tộc, nên hắn biết rõ chỗ đáng sợ của những Quỷ tộc này.

Lúc đó một đám lão quái Nguyên Anh kỳ Văn Trường Vân, Khiếu Thiên Nam. . . vì để kết thúc tràng hỗn chiến này, nên đã nói cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ bên phía Chiến Nguyệt minh hay. Nhưng tu sĩ của hai giới Nam Hoang và Tinh Túc lại không coi trọng chuyện này, chỉ có tu sĩ Thiên Khung giới lại không thể bỏ qua được.

Vì thế mà Hỏa Tiêu chân nhân mới dẫn theo không ít tu sĩ Nguyên Anh kỳ tới Quỷ động kia xem xét tình hình, sau đó vô cùng lo lắng. Chỉ là những vật quỷ quái bên trong tạm thời vẫn chưa phá vỡ phong ấn, nếu chỉ vì chút lo lắng thế này mà gián đoạn tràng chiến tranh kéo dài gần hai trăm năm qua, vô luận là đám đê giai tu sĩ bên dưới, hay là đám lão quái Nguyên Anh kỳ bọn họ, cũng đều không thể chấp nhận.

Vì vậy, Hỏa Tiêu chân nhân đã dặn dò hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ, là lão giả đội mũ xám và trung niên hán tử của U Nhất Thanh Phượng tông ở lại trong Vọng Nguyệt sơn mạch, để đề phòng những động tĩnh trong Quỷ tộc này.

Trong mấy ngày hai người này lưu lại, họ quả nhiên phát hiện Quỷ khí u ám ngày càng nồng đậm, mơ hồ có một loại dự cảm sắp bộc phát.

Hai người tự nhiên không có khả năng nhìn chằm chằm vào cái Quỷ động kia, vì thế mà tự mình bố trí mấy đạo cấm chế cảnh giới ở lối ra vào.

Chỉ là không ngờ hiện tại mấy đạo cấm chế đó lại đồng thời vang lên, Quỷ khí một mực bị trói buộc bên trong đã lan tràn ra khắp nơi.

Nhìn xa xa bên trong, một khô lâu tiểu quỷ đang chui ra từ trong Quỷ động, hốc mắt trống rỗng nhìn xung quanh, tìm kiếm khí tức sinh mệnh.

"Cái Quỷ động này đang dần dần mất kiểm soát rồi, hai chúng ta vào trong xem xem." Sắc mặt lão giả mũ xám trở nên ngưng trọng, tiến lên một bước, lách mình vào trong Quỷ động kia.

"Ô huynh, đợi ta." Trung niên áo nâu gật đầu, cũng tiến vào trong Quỷ động sau nửa nhịp.

Bên trong hang động, tối đen như mực, trong mắt hai người lóe lên một tia linh quang, giống như nhìn xuyên qua bóng tối, vô cùng chói mắt.

"Ầm!" Bên trong vang lên một tiếng nổ lớn.

"Không tốt, mọi thứ đã triệt để vỡ vụn rồi." Lão giả mũ xám lao vào đầu tiên lập tức kêu lên kinh hãi.

"Ha ha, bản Vương mới xông ra khỏi xiềng xích nơi này, không ngờ lại có hai tên tu sĩ Nhân loại ngon miệng như vậy dâng tới, xem ra vận khí của bản Vương thật sự không tồi." Một giọng nói vô cùng thô kệch khó nghe vang lên trong luồng khí đen ngập tràn kia.

"Quỷ Vương!" Hai người lão giả mũ xám và trung niên áo nâu liếc mắt nhìn nhau, một luồng khí tức u ám phô thiên cái địa đã bao trùm lấy bọn họ.

"Nơi này không nên ở lâu, đi!" Lão giả mũ xám hét lớn, phóng đi như tia chớp về phía động khẩu.

"Hơn ngàn năm rồi, bản Vương không ăn qua thịt Nhân loại, không dễ dàng gì mới gặp được hai con mồi đưa tới cửa, muốn đi sao, hỏi qua Minh Giản U thủy phiên của bản Vương có đáp ứng hay không đã!" Một luồng khí đen cuộn trào nâng một Quỷ vật nửa thân dưới là loài rắn, nửa thân trên là Nhân tộc, lao nhanh về phía hai người.

Tên Quỷ vật đầu người thân rắn nâng cốt chưởng lên, một cây hắc phiên (cờ đen) lượn lờ thủy quang xuất hiện trong tay. Chỉ thấy Quỷ vật này khẽ vung hắc phiên lên, từng tràng âm phong kêu gào, không trung đột nhiên xuất hiện hắc sắc thủy triều cuồn cuộn, nhanh chóng lao tới hai người đang bỏ chạy.

"Minh Giản U thủy!" Lão giả mũ xám và thanh niên áo nâu đồng thời hoảng hốt, không dám để chút hắc thủy này dính vào người. Tốc độ lần nữa bạo tăng, nhưng chỉ thấy trong hắc sắc thủy triều kia đột nhiên xuất hiện hai vòng xoáy, phát ra lực hút to lớn nhằm vào hai người.

Hai người vừa mới lao tới động khẩu, thủy triều do Minh Giản U Thủy hình thành giống như một ngọn núi lửa phun trào. Nó lan tràn tới đâu thì trọng lực không gian nơi đấy liền thay đổi, vô số khô lâu, Quỷ hồn từ bên trong lao ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận