Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1308: Nhân Quỷ đại chiến (3)

"Đại Tốn Phong Kích! Bổn tôn cũng muốn kiến thức một phen, rốt cuộc là có bao nhiêu lợi hại!" Cự đại cốt xà trên không trung thân dài hơn trăm trượng há to cái miệng, phun ra lượng lớn độc khí tanh hôi màu xám trắng, giống như trường giang bị vỡ đê, cuốn về phía Cơ Thiên Thủy.

"Tốn tốn đại phong, định giang hà chi kích!" Trong miệng Cơ Thiên Thủy lẩm bẩm vài chữ, một thanh cự kích có thanh phong quấn quanh lăng không rơi xuống, dấy lên vô số kình phong, đánh tan độc khí tanh hôi bất tận do Quắc Âm Quỷ Xà Vương phun ra, không cho nó tới gần thân thể nửa phần.

Nam Hoang, Vọng Nguyệt sáu vị đại tu sĩ, hợp lực đại chiến với năm tên Quỷ Vương hậu kỳ. Một trận chiến đỉnh phong, sáu người năm quỷ này, chú định sẽ là mấu chốt quyết định lần đại chiến Nhân Quỷ lưỡng tộc này. Thậm chí bất kỳ một người hay một quỷ nào bại trận, cũng có thể tạo thành kết quả không cách nào vãn hồi.

Ánh mắt Lục Tiểu Thiên nhìn lướt qua các thiên tượng kinh người giữa cuộc chiến của đám đại tu sĩ và Quỷ Vương hậu kỳ.

Khi những đại tu sĩ đã xuất thủ, các tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Vọng Nguyệt, Nam Hoang đều phóng thích khí thế, từng đạo linh áp khổng lồ xông thẳng lên trời, cuốn về phía đám Quỷ khí ở đối diện.

"Ngưu huynh, công kích có thể chấn nhiếp thần thức của huynh có thể vận dụng mấy lần?" Lục Tiểu Thiên nhìn thấy phía trước đang có bảy tám tên cường giả quỷ vương vọt tới, khẽ nheo mắt nói.

Đại tu sĩ đang xuất động, số tu sĩ Nguyên Anh kỳ còn lại không thể tỏ ra yếu thế được. Nếu không số đê giai tu sĩ vốn đã tổn thất thảm trọng trong các cuộc đại chiến trước kia, lúc này sĩ khí sẽ càng thêm sa sút.

"Bốn năm lần, bất quá thời gian cực kì ngắn ngủi, trong cuộc hỗn chiến như vậy, sợ cũng không có tác dụng bao nhiêu."

Cho dù là Bát Túc Ma Ngưu thú xưa nay tài cao gan lớn, nhưng nhìn thấy loại tràng diện như vậy, cũng khó tránh khỏi có mấy phần chấn động.

Có lẽ trong bí cảnh trước kia, nó còn có thể tiếu ngạo một phương, chỉ cần không đi trêu chọc đám đại năng Yêu tộc, cuộc sống có thể trôi qua thư thả. Còn trong chiến trường bây giờ, kẻ mạnh hơn nó có nhiều lắm.

"Lát nữa có cơ hội lập tức vận dụng, trước tiên giết chết một hai tên quỷ vương trước rồi nói." Lục Tiểu Thiên thấp giọng nói: "Trần sư huynh, Tiêu sư muội, cố gắng đừng cách nơi này quá xa, tránh cho phát sinh biến cố mà không kịp tiếp ứng cho nhau!"

Tiêu Tương Vũ dĩ nhiên là gật đầu đồng ý, thân là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới tấn giai không bao lâu, trong loại hỗn chiến như thế này, thực lực gần như là tồn tại ở tầng đáy. Lục Tiểu Thiên chủ động gánh vác, nàng cầu còn không được. Càng huống chi phía trước có một Quỷ Vương trung kỳ đang lao tới, một tên thể hình gầy gò, nhưng khí tức lại hơn xa cả cường giả như Quật Viên quỷ vương.

Mọi người đưa mắt nhìn qua, tổng cộng có tám tên quỷ vương, đánh về phía trận doanh Linh Tiêu cung. Trận hình như thế, theo lý mà nói đã đủ đối phó với Linh Tiêu cung rồi.

Về phần Ngũ Tử Nguyên và Kiều Lam, vốn cũng không dự định xuất lực quá nhiều trong loại hỗn chiến như vậy, hết thảy tự vệ là chính, tự nhiên cũng không có khả năng trông mong bọn họ sẽ xung phong hãm trận. Hai người họ đánh trận chắc thắng thì còn được, nếu như gặp phải khổ chiến, khó tránh sẽ sinh lòng thoái ý.

"Tam đệ, trước đó chính là tên tiểu tử kia đã đả thương ta." Trong tám tên quỷ vương đang lao giết tới, không ngờ cũng có Quật Viên quỷ vương đã từng bị thua thiệt trong tay Lục Tiểu Thiên.

Lúc này, Quật Viên quỷ vương tức giận chỉ về phía Lục Tiểu Thiên, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống hắn. Quật Viên quỷ vương trước đây cũng là cường giả Quỷ Vương trung kỳ, chỉ là sau đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cảnh giới bị đánh rớt xuống một tầng, thực lực đại giảm, hiện tại không thể không dựa vào tộc đệ mà thực lực trước kia còn yếu hơn bản thân một bậc.

"Khặc khặc, không tệ, không ngờ có thể đả thương huynh trưởng của ta, chốc lát ta sẽ vặn đứt tứ chi của ngươi, lại giao cho huynh trưởng ta từng ngụm từng ngụm ăn sống ngươi." Trên mặt Liêu Viên quỷ vương nở ra nụ cười hung ác. Ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên giống như đang đánh giá một con mồi vậy.

"Lục sư đệ, có nắm chắn hay không?"

Trần Hạc Niên nhìn thấy Liêu Viên quỷ vương ở phía đối diện đánh tới, vẻ mặt vô cùng lo lắng. Nhờ vào sự cố gắng của Lục Tiểu Thiên, Linh Tiêu cung lần này xuất chiến tới bảy vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Luận số lượng, đã không hề thua kém Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung, nhưng không ngờ đối thủ không chỉ có nhiều hơn một tên quỷ vương, hơn nữa còn có một tên là cường giả Quỷ Vương trung kỳ.

Tuy rằng có lời đồn Lục Tiểu Thiên từng đánh lui qua quỷ vật đầu người thân rắn đồng dạng cũng là cường giả Quỷ Vương trung kỳ, nhưng chủ yếu là do bảo vật của Lục Tiểu Thiên có tính khắc chế đối phương. Nếu đổi lại là một tên Quỷ Vương trung kỳ khác, thì chưa hẳn sẽ có được kết quả giống như vậy.

"Lúc này còn có đường lui sao? Không nắm chắc không sao, quan trọng là đánh trước đi rồi nói!"

Lục Tiểu Thiên cười dài nói. "Ha ha ha, Quật Viên, lúc trước ta có thể trấn áp ngươi, hôm nay cũng không ngoại lệ. Hai huynh đệ các ngươi cùng lên đi, để cho ta đỡ phải phiền phức chăm sóc từng đứa một."

Lúc này không thể nào tỏ ra yếu thế được, một khi tỏ ra yếu nhược, tâm tư và sĩ khí của mọi người không khỏi phát sinh biến hóa.

Lục Tiểu Thiên bước ra một bước, tám thanh phi kiếm lăng không bay xuống, phiêu dật và tiêu sát, phân ra trấn giữ bát phương.

Quật Viên quỷ vương nhìn kiếm trận từ trên bầu trời bay tới, sắc mặt thay đổi. Uy lực của kiếm trận này còn mạnh hơn lần giao chiến trước kia không chỉ một cấp bậc.

Thời gian mới qua bao lâu chứ, thực lực của đối phương lại gia tăng tới mức độ như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận