Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1315: Nhân Quỷ đại chiến (10) – Cửu Dương Chiến Diệt trận

Hàng vạn hồn phách giống như thủy triều bay về phía Vọng Nguyệt thành.

Một đội quân trước đó trông vô cùng hoành tráng, hiện giờ giống như lúa đổ, liên tục ngã rạp xuống, mảng này nối tiếp mảng khác.

Những người này đều là thế tục võ giả, không phải phàm nhân bình thường có thể so bì, hồn phách cũng khá là cường đại.

Sợ là đám sĩ tốt này cũng đã sớm uống vào Chiêu Hồn Dẫn, một khi Chiêu Hồn trận trong Vọng Nguyệt thành phát động, liền tựa như gió thổi mây bay, điên cuồng tập trung về phía trung tâm Vọng Nguyệt thành.

Sau khi trải qua hai trăm năm hỗn chiến, tu sĩ Thanh Vũ đại lục trở nên điêu linh. Đê giai tu sĩ căn bản không có thực lực tranh phong với đê giai Quỷ tộc. Hành động này tuy có chút kinh thế hãi tục, tổn thương thiên hòa, nhưng tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung cũng không còn biện pháp nào khác.

Khó trách vì sao trước đó bọn họ lại không hề để lộ ra nửa điểm, hành động kinh khủng như vậy, nhất định sẽ dấy lên sóng gió to lớn.

Thần sắc Lục Tiểu Thiên trở nên lạnh lùng, cũng không hề cảm thấy hành động này của Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung có gì không ổn.

Nếu như trận chiến này chiến bại, Thanh Vũ đại lục sẽ hóa thành một mảnh Quỷ vực, ức vạn sinh linh cũng đều trở thành miếng mồi ưa thích của đại quân Quỷ tộc.

Nếu như bỏ ra hơn ngàn vạn binh sĩ phàm nhân làm cái giá, đổi lấy kết quả đánh bại được Quỷ tộc, hoặc là đánh trọng thương bọn chúng, cũng coi như là đáng.

Điều khiến Lục Tiểu Thiên cảm khái, không phải là thủ đoạn lôi đình của Cổ Kiếm tông, Thanh Đan cung, mà là sự bi thương của một kẻ yếu không cách nào chống cự lại được vận mệnh.

Nếu như bản thân là một trong số ngàn vạn phàm nhân kia, tự nhiên cũng sẽ gặp phải vận mệnh tương tự.

Trong ba tên quỷ Vương vốn đang giết về phía Lục Tiểu Thiên, có một tên trung kỳ, hai tên sơ kỳ. Lục Tiểu Thiên tự thấy với năng lực của bản thân, sợ rằng còn chưa thể đồng thời đối phó được ba tên quỷ Vương này. Dù sao thì vừa rồi mới kịch chiến với Liêu Viên và Quật Viên quỷ vương một trận, thời gian tuy ngắn, nhưng bản thân tiêu hao cũng không nhỏ.

"Lục đạo hữu, mau ngăn bọn họ lại!" Văn Trường Vân vội vàng truyền âm cho Lục Tiểu Thiên.

Phóng mắt nhìn lại, trong nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ ở đây, mỗi người đều đang kịch chiến với quỷ Vương đối diện mình, đánh tới bất phân thắng bại.

Cường giả quỷ Vương vẫn còn có thể rút ra được chiến lực khác, nhưng bên phía Nhân tộc quả thật là không có nhiều nhân lực như vậy. Lúc này kẻ có thể xuất thủ, hơn nữa thực lực đủ khả năng chấn nhiếp Quỷ tộc, cũng duy nhất chỉ có mỗi Lục Tiểu Thiên, một tên gia hỏa mỗi lần đều có hành động kinh người này.

"Ta chặn đứng lại một tên Quỷ Vương trung kỳ, hai tên còn lại, tạm thời hữu tâm vô lực." Lục Tiểu Thiên truyền âm hồi đáp Văn Trường Vân.

Đã Lạc Thanh và Viên Hạo rất có khả năng ở trong Vọng Nguyệt thành, thế thì dù hai tên Quỷ Vương sơ kỳ đó chạy tới, phỏng chừng cũng không chiếm được tiện nghi gì.

Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung rất có khả năng còn có bố trí khác, đại chiến trước mắt mới chỉ bắt đầu, bản thân không cần thiết phải liều mạng vào lúc này.

"Được!" Vẻ mặt Văn Trường Vân vui mừng khôn xiết đồng ý.

Không chỉ là ba tên quỷ Vương đang lao tới, mà những tên quỷ Vương khác cũng có ý định chuyển dời chiến trường vào trong Vọng Nguyệt thành, có thể tùy lúc tiến hành đồ sát Nhân tộc ở bên trong thành, làm gián đoạn tiến trình của Hồn Tế đại pháp. Tuy nhiên lúc này Nhân tộc cũng đang liều mạng ngăn cản, làm sao có thể dễ dàng như ý nguyện?

Chỉ thấy những chiếc bạch cốt chiến chu khổng lồ trên bầu trời, cùng với số lượng quỷ Cầm phô thiên cái địa khó có thể đếm xuể như quỷ Thứu, quỷ Bức lại nhanh chóng lao về phía Vọng Nguyệt thành, ngay cả Lục Tiểu Thiên cũng cảm thấy có chút tê dại da đầu khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Đương nhiên, mấy chiếc bạch cốt chiến chu bình thường không thể làm gì được hắn, nhưng một khi chúng hợp thành một đội, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng có thể đối phó. Với hơn mười hoặc hai mươi bạch cốt chiến chu, bị quỷ pháo bên trên tập trung hỏa lực nhắm vào, cũng sẽ tương đối phiền phức. Tích tiểu thành đại, thậm chí cũng có thể khiến tu sĩ Nguyên Anh kỳ vẫn lạc.

Bỗng nhiên có chín bạch sắc quang cầu cự đại xuất hiện trong Vọng Nguyệt thành, rồi từ từ bay lên không trung, trông giống như chín vầng thái dương diễm lệ, quang hoa bắn ra tứ phía.

"Cửu Dương Chiến Diệt trận!" Lục Tiểu Thiên thở phào một hơi.

Với thế công như liều mạng của Quỷ tộc bây giờ, tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường chỉ sợ ngăn không nổi, không ngờ Vọng Nguyệt thành vẫn còn có thủ đoạn này.

Cửu Dương Chiến Diệt trận này chính là rút lấy Cửu Dương chi Hỏa trong địa mạch, với Chiến Dương châu làm bản thể, bố trí trong địa hỏa lô để tế luyện, chí ít phải qua ngàn năm, mới có được khí tượng như trước mắt. Bất quá chín viên Chiến Dương châu này lại kích thước bất đồng, nếu không thì cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng khó thoát khỏi kết cục bị diệt sát.

Phồng phồng.

Chín viên Chiến Dương châu xếp thành hình thái cửu cung trên không trung, mỗi viên đều run rẩy phát ra ánh sáng, phun ra chín cái hỏa cầu khổng lồ có kích thước khác nhau, cuồn cuộn lao đi trên không trung.

Nơi bạch sắc hỏa cầu này đi qua, những con quỷ Cầm đang lao tới đều lần lượt kêu thảm. Nơi bị hỏa quang đốt phải đều nhanh chóng thối nát với tốc độ mắt thường có thể thấy được, lượng lớn tàn chi đứt gãy của quỷ Cầm từ trên không trung rơi xuống.

Ngay cả linh tráo do Quỷ khí nồng đậm hình thành trên bạch cốt chiến chu, giờ khắc này khi bị bạch quang chiếu qua, cũng dần dần trở nên mỏng manh giống như một tờ giấy, như thể nó sẽ bị xé nát bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận