Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1507: Liệt Hầu Tửu

"Cái này, hay là thôi đi, nãy giờ nàng đã đánh với đệ một trận rồi, còn chuyện đạo lữ, đệ tạm thời cũng chưa nghĩ đến." Lục Tiểu Thiên không khỏi nghe có phần dở khóc dở cười.

Gia hỏa hiếu chiến Hạng Cuồng này, từ bao giờ lại quan tâm đến chuyện nhân duyên của người khác như thế? Tuy nhiên, từ giọng điệu của Hạng Cuồng có thể nghe ra, thái độ của gã đối với nữ tử Hạng Khuynh Thành này không giống như người bình thường. Vừa rồi bản thân và Hạng Khuynh Thành kịch đấu một trận, may mắn là dừng lại kịp thời, nếu như tiến thêm một bước nữa, e rằng Hạng Cuồng cũng sẽ xuất thủ ngăn cản.

"Thôi bỏ đi, mỗi người có phúc duyên của mình, ngươi nếu không muốn cũng thôi vậy." Hạng Cuồng đối với chuyện này cũng không nói thêm gì nhiều.

"Đúng rồi, Hạng Khuynh Thành và nữ tử kia đến hắc ngục để làm gì?" Lục Tiểu Thiên lại hỏi.

"Không rõ lắm, nghe nói là muốn lấy vật liệu gì đó trên người một Yêu tu, cụ thể thì ta cũng không hỏi nhiều." Hạng Cuồng khoát tay nói.

"Hôm nay ngươi đã đánh với nha đầu Khuynh Thành một trận, ta cũng không đánh với ngươi nữa, nghỉ ngơi cho tốt đi, sau này chúng ta lại so tài."

Dường như hắc ngục này ngoài việc giam giữ những cao giai tu sĩ và yêu tu, ngoài việc làm đá mài cho hoàng tộc Hạng thất ra, thì còn có một số tác dụng ở những phương diện khác. Lục Tiểu Thiên đang định tiếp tục tu luyện, khôi phục pháp lực đã tiêu hao sau trận đấu pháp vừa rồi, thì bỗng nhiên Linh Tê Pháp Loa trong Tu Di giới chỉ rung lên.

"Chủ nhân, phu phụ Hạ Cát đã nấu ra một loại linh tửu, có vẻ như có chút tác dụng. Nếu chủ nhân có thời gian, không ngại tới thử một lần." Giọng nói của Vu Nhã vang lên từ trong Linh Tê Pháp Loa.

"Ta sẽ đến ngay." Lục Tiểu Thiên trả lời một câu, sau đó nói với Hạng Cuồng một tiếng, rồi đi thẳng ra khỏi hắc ngục.

Khu tiểu viện quen thuộc hiện ra trước mắt, linh quang lóe lên, Lục Tiểu Thiên đã hạ xuống khu tiểu viện thoang thoảng hương vị linh tửu này.

"Chủ nhân!" Vu Nhã vui mừng tiến lên chào đón, liếc nhìn hai người Hạ Cát và Đậu Lệ Hoa đang đứng bên cạnh.

Trước đây khi hai người vừa đến, Vu Nhã cũng không vui lắm, viện tử đẹp đẽ này bị hai người làm cho nồng nặc mùi rượu. Vu Nhã cũng không phải là người đặc biệt yêu thích rượu, ngửi nhiều tự nhiên không quá thích cho lắm. Chỉ có điều hai năm trở lại đây, Lục Tiểu Thiên hầu hết thời gian đều ra ngoài, trừ khi thỉnh thoảng thu thập được linh vật mà Lục Tiểu Thiên cảm thấy hứng thú, hoặc là tinh phách yêu thú cấp bậc đủ cao, Lục Tiểu Thiên mới quay về lấy đồ, còn lại hầu như không thấy bóng dáng hắn đâu cả.

Tuy nhiên, hai người Hạ Cát và Đậu Lệ Hoa đã pha chế ra linh tửu mà tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng có thể sử dụng, không ngờ có thể nhờ nó mà kêu gọi Lục Tiểu Thiên quay về, khiến cho Vu Nhã lại cảm thấy hai người này cũng có chút tác dụng. Nếu không có lý do gì, e rằng chủ nhân của mình sẽ không dễ dàng xuất hiện.

Lục Tiểu Thiên gật đầu với Vu Nhã, sau đó nhìn sang hai người Hạ Cát và Đậu Lệ Hoa.

"Hai người đã pha chế ra linh tửu gì, có tác dụng gì đối với tu sĩ Nguyên Anh kỳ?"

"Điều này. . . còn phải hỏi tiền bối. Loại linh tửu này quá nồng đậm, cảnh giới của hai người vãn bối quá thấp, chỉ ngửi một chút, pháp lực trong cơ thể đã gần như đã bạo động, nên không dám thử." Hạ Cát thành thật nói.

"Ồ? Lấy linh tửu ra đây." Lục Tiểu Thiên khá bất ngờ, hai người này tuy cảnh giới không cao, nhưng dù sao cũng đã đến Trúc Cơ hậu kỳ, chỉ ngửi một chút mà đã có hiệu quả như vậy, e rằng là không đơn giản.

Vu Nhã nghe theo lấy ra một túi rượu màu đỏ rực như lửa. Túi rượu này nhìn qua là bằng gỗ, nhưng chất liệu lại mềm mại pha lẫn cứng cáp, tỏa ra một luồng khí tức hung bạo.

"Túi rượu được chế tạo bằng Hỏa Tê Mộc ngàn năm." Lục Tiểu Thiên có phần ngoài ý muốn, linh tửu bình thường đều được đựng trong dụng cụ bằng ngọc, túi rượu trong tay lại được chế tạo từ linh mộc, quả là hiếm thấy.

"Hậu bối đã lật xem qua tất cả các phối phương linh tửu của tổ tiên, đồng thời tiến hành không dưới hàng chục lần thử nghiệm, thất bại không ít phương pháp. Túi linh tửu hiện tại này, chính là sử dụng phối phương Hầu Nhi Tửu. Tương truyền trước đây ở Xích Uyên đại lục có một chi Liệt Hầu bộ lạc cực kì cường đại, chủng tộc này sở trường ủ chế Liệt Hầu Tửu, còn được gọi là Hầu Nhi Tửu. Gia tổ nghe ngóng trăm phương ngàn kế, từ tay một tu sĩ Nhân tộc từng cứu vài con Liệt Hầu lấy được linh tửu phối phương này. Chỉ là dù sử dùng phối phương của Liệt Hầu để ủ chế, nhưng lại không nắm được yếu quyết trong đó. Vãn bối cũng thất bại vô số lần, sau đó tham khảo phương pháp trữ rượu của Liệt Hầu tộc, lại phối hợp với Linh Tửu Khúc bí chế, mới nấu được loại linh tửu này."

Liên quan với Liệt Hầu tộc này, trước đây Lục Tiểu Thiên cũng từng đọc qua trên một quyển cổ tịch. Theo những gì được ghi chép trong đó, Liệt Hầu tộc này tính tình dữ tợn, yêu thích uống rượu. Hầu Nhi Tửu của tộc này cũng là nhất tuyệt. Chúng có thói quen trữ linh tửu trong hốc Hỏa Tê thụ. Tích lũy theo tháng ngày, hấp thu linh lực của Hỏa Tê thụ, hấp nạp đại địa tinh hoa.

Hạ Cát dùng Hỏa Tê mộc niên phận hơn ngàn năm này làm túi rượu, nếu là trước kia là điều y hoàn toàn không dám nghĩ tới. Với thân phận và địa vị của Hạ Cát, nếu không có sự giúp đỡ của Vu Nhã, tuyệt đối không thể có được linh mộc quý giá như vậy.

"Ngươi đã thử chưa?" Lục Tiểu Thiên nhìn về phía Vu Nhã hỏi.

"Thử qua rồi, nô gia chỉ uống vài hớp nhỏ, pháp lực trong cơ thể đã sinh động mạnh mẽ hơn không ít, chỉ là nguyên thần của nô gia không đủ mạnh, chỉ uống một chút đã cảm thấy choáng váng, nên không dám uống nhiều. Thần thức của chủ nhân cường đại dị thường, chắc hẳn sẽ có cảm nhận sâu sắc hơn nữa." Vu Nhã gật đầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận