Độc Bộ Thành Tiên

Chương 97: Bị theo dõi

Trì Phong trấn là một toà thành trấn cổ kính, có đầy đủ đình đài lầu các. Ở Trì Phong tiểu trấn, có người tu tiên, cũng có cả phàm nhân thế tục. Dù sao đệ tử Linh Tiêu Cung cũng có hơn ngàn vạn, qua nhiều thế hệ sinh sôi, sẽ luôn có một số phàm nhân không có tư chất tu tiên. Hoặc là một số đệ tử trong cung nhập thế tu luyện, gặp phải nữ tử thế tục, liền dẫn nàng tới an bài ở địa phương cách cung môn không xa như vậy.

Nhiều đời trải qua, lâu dần nơi này liền tụ tập không ít người, phát triển thành một tiểu trấn có quy mô khá lớn. Ngẫu nhiên có tu sĩ từ Linh Tiêu Cung đi ngang qua phụ cận, cũng sẽ lựa chọn nghỉ ngơi ở nơi này.

Có một số tán tu ở nơi khác giết người đoạt bảo, đắc tội môn phái khác, linh vật không tiện đưa ra bày bán công khai, không cách nào bán đi theo con đường bình thường được. Liền sẽ đi đến chỗ phụ cận một môn phái khác, lựa chọn đấu giá hội để lén bán đi linh vật đó, đặc biệt lần này đệ tử mấy đại tông môn cũng đều đi ngang qua đây, rồng rắn lẫn lộn, khiến cho tiểu trấn so với bình thường phồn vinh hơn rất nhiều.

Lục Tiểu Thiên cưỡi Linh Hạc hạ xuống một rừng cây nhỏ phụ cận. Một lúc sau khi hắn trở ra đã là một nam tử mặc hắc sắc trường bào trên mặt có một vết sẹo dài do đao gây nên.

Hắn lướt qua mấy con đường trong tiểu trấn, đi qua một vài con ngỏ nhỏ, tới bên ngoài cửa một tòa đại viện chính là nơi cử hành hội đấu giá. Ngoài cửa có hai vị thủ vệ tu vi Luyện Khí hậu kỳ, ngoài ra còn có một chưởng quỹ đang ngồi tính toán.

"Đứng lại, ngươi lạ không được vào trong." Tu sĩ ngoài cửa ngăn cản Lục Tiểu Thiên nói.

"Ta muốn vào đấu giá hội." Lục Tiểu Thiên thanh âm khàn khàn nói.

"Năm khối linh thạch." Chưởng quỹ đang ngồi tính toán liền cười nói.

Lục Tiểu Thiên không nói nhiều lời, trực tiếp giao ra linh thạch. Chưởng quỹ liền đưa cho hắn một khối ngọc bài lục sắc rồi nói: "Còn khoảng nửa canh giờ mới bắt đầu hội đấu giá, đạo hữu cần phải tiến vào trước khi hội đấu giá bắt đầu, nếu tới trễ sẽ không được vào nữa."

"Biết rồi." Lục Tiểu Thiên trực tiếp đưa linh thạch, thừa dịp còn có thời gian, liền đi dạo bên trong tiểu trấn. Một số linh khí, đan dược, hạt giống của một số linh thảo này nọ... xuất hiện trong phường thị ở Linh Tiêu Cung cơ bản cũng đều là do đệ tử bên trong cung luyện chế hoặc gieo trồng ra. Lần này đệ tử của các môn phái tụ tập ở nơi này, tuy rằng đẳng cấp không hẳn là cao, bất quá cũng có không ít thứ mới lạ.

Lục Tiểu Thiên dọc đường nhìn thấy một số sạp hàng, nhưng cũng không có thứ gì thích hợp hắn, không khỏi cảm thấy thất vọng. Bất quá vừa nghĩ tới trong tay mình cũng đã có pháp khí, còn có một kiện cực phẩm phòng ngự linh khí Băng Ti Tàm Giáp. Những món đồ khác có thể dành cho Luyện Khí kỳ sử dụng tự nhiên sẽ không thể nào vừa mắt.

Bất quá vào lúc hắn cảm thấy không có gì đáng xem, bỗng nhiên lại vô tình nhìn thấy trong một góc nhỏ không đáng chú ý, có một lão phụ nhân tu vi Luyện Khí hậu kỳ đang ho khan không ngừng, trên sạp hàng đang bày một quyển công pháp. Không ngờ lại là "Hỗn Nguyên Kinh", bên cạnh còn có ba khối hắc sắc lân phiến.

Những món đồ mà phụ nhân này bày ra không ngờ lại gần giống với những gì mà hắc bào lão giả có. Lục Tiểu Thiên tới gần nhìn xem, trong lòng không khỏi giật mình, không ngờ lại là quyển "Hỗn Nguyên Kinh" dành cho Trúc Cơ sơ kỳ.

"Quyển công pháp này bán như thế nào?" Lục Tiểu Thiên hỏi lão phụ nhân.

"Không bán, chỉ có thể dùng đan dược trao đổi, đan dược gia tăng tu vi cho Luyện Khí hậu kỳ, giá hai mươi khỏa Nguyên Khí Đan." Lão phụ nhân lắc đầu nói.

Lục Tiểu Thiên nhướng mày, quyển công pháp "Hỗn Nguyên Kinh" này mặc dù hiếm thấy. Hắn cũng đã tìm qua tại Tàng Thư Điện ở Linh Tiêu Cung, nhưng cũng tìm không được. Nhưng chỉ cần hắn có thể thành công Trúc Cơ, dĩ nhiên có thể đạt được công pháp Trúc Cơ khác trong Linh Tiêu Cung cũng không chừng. Nhưng hiện tại tốn một số linh thạch liền có thể đạt được, giá cả cũng không hẳn là mắc, hắn cũng không phải không có đan dược trong tay. Chỉ là Lục Tiểu Thiên cảm thấy yêu cầu của vị lão phụ nhân này có chút kỳ quái, theo lý mà nói, công pháp bàng môn như vậy, đa phần sẽ không có ai chọn. Hơn nữa nếu mua bán bằng linh thạch, đồng dạng cũng có thể dùng linh thạch để mua đan dược. Vì sao lại phải nhất định dùng linh dược để trao đổi, chẳng phải là cự tuyệt những người khác muốn mua công pháp sao?

Bất quá "Hỗn Nguyên Kinh" đối với hắn vô cùng quan trọng, Lục Tiểu Thiên mặc dù có hơi do dự, nhưng vẫn lấy ra một bình Ô Hoa Đan rồi nói: "Đây là tám khỏa Ô Hoa Đan."

"Ô Hoa Đan?" Lão phụ nhân trên mặt hiện lên một tia ngoài ý muốn. Đa phần đệ tử Luyện Khí kỳ sử dụng đều là Nguyên Khí Đan có tính phổ biển rộng rãi hơn. Người có thể sử dụng Ô Hoa Đan đều có bối cảnh không nhỏ, là những đệ tử của tu sĩ Trúc Cơ kỳ trong môn phái nào đó, thậm chí là của gia tộc có Kim Đan Kỳ lão tổ.

Nhìn thấy lão phụ nhân thu lấy Ô Hoa Đan, Lục Tiểu Thiên liền cầm lấy quyển công pháp rồi xoay người rời đi.

"Vị đạo hữu này, mấy khối lân phiến này có muốn nhìn xem một chút không?" Chỉ cần mấy khỏa Ô Hoa Đan là được." Lão phụ nhân ở sau lưng vẫy gọi.

"Mấy khối hắc sắc lân phiến này có tác dụng gì sao?" Lục Tiểu Thiên thân hình dừng lại rồi xoay người lại hỏi.

"Lão thân cũng không rõ ràng lắm, bất quá đây chính là chỗ kỳ quặc của lân phiến này. Mấy khối lân phiến này lai lịch thật không đơn giản, nghe nói đều được tìm thấy trong di chỉ của một Cổ tu sĩ. Chắc hẳn sẽ có chỗ đặc biệt, chỉ là tu sĩ tầm thường như lão thân đây tìm hiểu không thấu mà thôi." Lão phụ nhân cười ha ha nói.

"Không cần, nếu tu sĩ tầm thường đã không tìm hiểu được gì, ta cũng không cần thiết phải tốn thời gian cho những khối lân phiến không có chút tác dụng này."

Trên tay hắn đã có mấy khối lân phiến, một mực không làm rõ được là lai lịch gì. Trong tay lão giả Trúc Cơ kỳ ở Tàng Thư Điện cũng có mấy khối, ngay cả Trúc Cơ tu sĩ cũng nghiên cứu không thấu, hiện tại cầm lấy cũng không có tác dụng gì. Mà lão phụ nhân này dường như có vẻ gì đó không đúng lắm, hắn không muốn trêu chọc quá nhiều phiền phức vào người. Nói xong, Lục Tiểu Thiên liền trực tiếp rời đi.

"Nhị muội, người này có gì kỳ quặc không?" Lục Tiểu Thiên vừa đi không lâu, trong ngõ nhỏ liền xuất hiện ba tên tu sĩ, trong đó một lão giả mũi ưng ánh mắt âm trầm hỏi.

"Người này cực kỳ cẩn thận, vừa rồi lúc hắn mua Hỗn Nguyên Kinh, rõ ràng có liếc mắt nhìn những lân phiến này vài lần. Ta cũng không dám khẳng định, bất quá có thể xuất ra Ô Hoa Đan để trao đổi, chắc hẳn gia tài cũng không ít. Chỉ dựa vào đan dược trên người hắn, cũng phải điều tra cho rõ ngọn ngành mới được. Nếu như có thể từ trên người hắn đạt được những bộ phận khác của Hỗn Nguyên Kinh, liền lời to rồi. Hiện tại địa đồ trên người chúng ta chỉ là một phần của tầng thứ hai trong bí địa, nơi đó chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới có thể đi được. Đối với chúng ta mà nói căn bản không có tác dụng, chỉ có đạt được công pháp của Luyện Khí kỳ, sau đó đạt được địa đồ, nói không chừng chúng ta có thể tiến vào trong đó, tìm được Trúc Cơ Đan." Lão phụ nhân hừ nói. "Thà giết lầm, hơn bỏ sót. công pháp "Hỗn Nguyên Kinh" bàng môn như vậy, người bình thường căn bản sẽ không chọn nó. Hắn nếu như không hề tu luyện qua, vì sao lại vô duyên vô cớ lựa chọn quyển công pháp này?"

"Nhị tỷ nói không sai, thà giết lầm, hơn bỏ sót. hiếm khi ngươi này còn là lẻ loi một mình như vậy, đợi sau khi hắn rời khỏi tiểu trấn, chúng ta tìm cơ hội bắt lấy." Một nam tử trung niên thô kệch gật đầu nói.

"Nếu đã như vậy, tam đệ ngươi am hiểu truy tung, hãy theo sát người này, sau đó lưu lại ám hiệu. Ta cùng nhị muội, tứ đệ sẽ lần lượt theo sau." Lão giả mũi ưng lập tức hạ quyết định, nói với một trung niên mặc thanh sam đứng bên cạnh nãy giờ chưa nói một lời.

Trung niên mặc thanh sam gật đầu, liền bước chân nhẹ tênh đi theo phương hướng Lục Tiểu Thiên rời đi. Một đường vừa đi vừa nghỉ ngơi, đã qua gần một canh giờ, nhìn thấy Lục Tiểu Thiên giao ra ngọc bài cho thủ vệ, sau đó tiến vào trong tiểu viện đang cử hành đấu giá hội. Trung niên mặc thanh sam âm thầm cười nói: "Không ngờ còn đi hội đấu giá, xem ra quả thật là một con dê béo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận